Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 19 » Phần 76

Quan Trường - Quyển 19

Phần 76

Hạ Tưởng đang định bảo Đường Thiên Vân ra ngoài xem có chuyện gì, thì Diệp Thiên Nam đã đến.

Bước chân Diệp Thiên Nam có chút nặng nề, vừa vào đã tự phê bình chính mình:

– Phó Bí thư Hạ, tôi phạm vào một sai lầm nghiêm trọng, xin anh phê bình tôi.

Hạ Tưởng sửng sốt, bên ngoài đã đủ loạn, sao Diệp Thiên Nam còn gây rối? Hắn tự mình đứng dậy đóng cửa phòng nói:

– Anh Thiên Nam, sao thế? Đừng có nói câu đầu đã tự phê bình, trước tiên nói về sự việc một chút đã.

– Tối hôm qua tôi và Phó chủ tịch tỉnh Khang ăn cơm. Trong lúc ăn cơm, tôi khuyên Phó chủ tịch tỉnh Khang nên dùng dũng khí để đuổi hết người xấu. Ông ấy không suy nghĩ gì đã đồng ý…

Diệp Thiên Nam cố gắng nói uyển chuyển một chút. Hiện tại y nghĩ lại sự việc tối hôm qua mà vẫn chưa hết sợ. Vừa nãy Khang Hiếu phát bệnh, y liền đến văn phòng của Khang Hiếu, chính mắt y thấy tình trạng thê thảm của Khang Hiếu. Bây giờ tim còn đập thình thịch, vẫn chưa hết khiếp sợ.

Hạ Tưởng biết tật xấu của Diệp Thiên Nam là thích nói vòng vo, liền ngắt lời y:

– Đừng nói vòng vo nữa, đi thẳng vào vấn đề đi.

Diệp Thiên Nam nói:

– Sau khi ăn xong, tôi và Khang Hiếu cùng về khu nhà ở của Tỉnh ủy. Phó chủ tịch tỉnh Khang bị người ta vỗ sau lưng một cái. Lúc đó tôi không để ý, cũng không nghĩ nhiều. Buổi sáng hôm nay, tôi đang nói chuyện với Phó chủ tịch tỉnh Khang ở văn phòng của ông ấy, ông ấy đột nhiên sùi bọt mép ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự. Tôi nghĩ, không nghe nói Phó chủ tịch tỉnh Khang có bệnh sử gì đột ngột, chẳng lẽ có liên quan đến việc tối hôm qua bị người ta vỗ một cái?

Trong nháy mắt Hạ Tưởng liền hiểu cái gì đó, giơ tay ngăn Diệp Thiên Nam nói thêm, xoay người bước ra khỏi phòng.

Ở hành lang, nhân viên y tế và bác sĩ đang đưa Khang Hiếu xuống tầng.

Mặt Khang Hiếu trắng bệch, khóe miệng còn có bọt mép, cơ thể đang hơi co giật. Tình trạng vô cùng thê thảm không nỡ nhìn. Trong nháy mắt Hạ Tưởng rõ ràng hết, mặc kệ có người làm gì sau lưng Khang Hiếu, Khang Hiếu thật sự trở thành vật hi sinh đầu tiên trong kế hoạch trả thù lớn của Ngô Hiểu Dương.

Diệp Thiên Nam đứng sau Hạ Tưởng, thấy Hạ Tưởng sững sờ ngay tại chỗ, hồi lâu vẫn chưa di chuyển nửa bước, trong lòng cũng cảm thấy đau lòng, còn tưởng Hạ Tưởng cũng sợ hãi. Khang Hiếu chính là vết xe đổ, ai dám so chiêu với Ngô Hiều Dương sẽ có khả năng giống như Khang Hiếu. Ngất xỉu không hiểu vì sao, và sau đó thì….

Diệp Thiên Nam không dám nghĩ tiếp.

Đầu tiên Khang Hiếu được đưa vào bệnh viện số một của tỉnh, chuẩn đoán bước đầu là bệnh tim đột phát.

Nhưng người thân quen của Khang Hiếu đều biết, cơ thể Khang Hiếu thật sự khỏe mạnh, ngoài bệnh đau bao tử ra, đều không có bệnh sử nào khác. Nhất là tim. Nói một câu như quảng cáo để hình dung, người 60 tuổi, trái tim 30.

Trước đó một thời gian Khang Hiếu chủ động xin đi điều dưỡng. Cũng là không có việc gì không bệnh nói thành bệnh. Hiện tại rốt cuộc ứng nghiệm, không bệnh thật sự bị bệnh. Có thể thấy khi ăn cơm không được ăn bẩn, nói càng không thể nói lung tung.

Tỉnh ủy lập tức tổ chức một hội nghị khẩn cấp. Thống nhất cách nhìn về việc Khang Hiếu đột nhiên phát bệnh nặng. Yều cầu toàn bộ Tỉnh ủy không được tùy ý thảo luận bệnh tình của Khang Hiếu, hết thảy lấy tình hình chung làm trọng.

Sau đó, Trần Hạo Thiên giữ Mễ Kỷ Hỏa và Hạ Tưởng lại, hỏi về ý kiến của hai người về việc của Khang Hiếu.

– Rất bất ngờ, đồng chí Khang Hiếu luôn luôn rất khỏe mạnh.

Trần Hạo Thiên nhìn Mễ Kỷ Hỏa, rồi nhìn Hạ Tưởng,

– Chỉ sợ ông ấy phát bệnh là có nguyên nhân.

Hạ Tưởng gật đầu, cũng không giấu giếm nói ra việc Diệp Thiên Nam nói. Còn bổ sung thêm một chút:

– Tuy nhiên, đồng chí Thiên Nam cũng không dám khẳng định chắc chắn là vì bị người vỗ một chút sau lưng.

Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa nhìn nhau, vẻ mặt đều ngạc nhiên. Hóa ra, sau lưng còn có việc như vậy.

– Bệnh viện chuẩn đoán ban đầu thế nào?

Mễ Kỷ Hỏa đi theo Tổng bí thư hơn hai mươi năm, đối với những khó khăn trong quan trường cũng đã thành chuyên gia. Chỉ cần bước đầu như thế cũng có thể kết luận, Khang Hiếu chính là bị ngươi khác hạ độc.

Trong quan trường, có cấp dưới thuê người giết cấp trên, có cấp trên thầm hạ độc thủ sau lưng cấp dưới. Cũng có đồng nghiệp tính kế hại nhau. Đưa phóng xạ vào bóng đèn chiếu sáng trên đầu, cuối cùng làm cho đối phương toàn thân thối rữa từ từ chết, dùng bất cứ thủ đoạn nào. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Mễ Kỷ Hỏa kết luận Khang Hiếu đã bị bí mật tiêm vào một loại thuốc.

– Bác sĩ nói, trong cơ thể Khang Hiếu có một loại thuốc chưa rõ làm ông ấy phát bệnh tim. Đó là loại thuốc gì thì khó nói. Là một loại thuốc chưa được bán trên thị trường. Các chuyên gia cho rằng, có thể là một loại thuốc nào đó vẫn đang còn trong giai đoạn thực hiện, tạm thời… không thể giải được.

Trần Hạo Thiên không phải là chuyên gia về dược học, nhưng cũng kể lại khá tỉ mỉ tình trạng của Khang Hiếu. Cơ bản là ông ta nghe được ý kiến của chuyên gia, biết Khang Hiếu bị tiêm một loại thuốc, có lẽ là loại thuốc quân đội bí mật bào chế.

– Kết quả lạc quan nhất là cái gì?

Hạ Tưởng hỏi.

Bên trong sự bình tĩnh của Hạ Tưởng chính là lửa giận đang bốc lên. Hiện tại đã có thể khẳng định là có bút tích của Ngô Hiểu Dương. Khang Hiếu và hắn một người trước một người sau gặp phải phục kích. Nếu đoán không nhầm thì hắn chính là quân bài cuối cùng trong tay Ngô Hiểu Dương.

Đáng tiếc, tối hôm qua để đối phương chạy mất. Lúc đó mũi tên đâm vào ngực thì tốt bao nhiêu.

Hạ Tưởng cho dù không lạc quan mù quáng cho rằng Ngô Hiểu Dương sẽ thu tay lại, nhưng cũng không nghĩ đối phương sẽ to gan lớn mật dám ra tay ở cổng khu nhà của Tỉnh ủy. Càng không ngờ, đối tượng đầu tiên của đối phương lại là Khang Hiếu. Cũng chứng tỏ Ngô Hiểu Dương đã sắp điên cuồng.

Nếu để Hạ Tưởng biết về việc Ngô Hiểu Dương sắp làm, hắn sẽ không có lời nào để nói. Cũng chỉ có thể thở dài, khinh bỉ một số nhân vật đứng sau lưng dung túng để Ngô Hiểu Dương làm càn.

Ngô Công Tử kiêu ngạo, ngông cuồng là do Ngô Hiểu Dương dung túng. Ngô Hiểu Dương ngang ngược là ai dung túng?

Đã vài thập niên không có kinh nghiệm và từng trải qua quân đội, Hạ Tưởng không muốn suy đoán thêm. Nhưng nhìn thấy sự bao che và dung túng ghê người trong quân đội, đã mức nghiêm trọng nguy hiểm đến gốc rễ của quân đội.

Lãnh đạo quân đội so với địa phương chỉ hơn chứ không kém.

Nếu có một ngày hắn có quyền nhúng tay vào việc của quân đội, Hạ Tưởng nhắc nhở mình phải nghiêm trị một đám quan quân tham ô sâu mọt. Quân đội suy yếu ai bảo vệ đất nước.

Trần Hạo Thiên chỉ chú ý đến vẻ mặt bất bình của Hạ Tưởng, tất nhiên cũng không thể tưởng được trong nháy mắt Hạ Tưởng đã nghĩ ra rất nhiều điều. Ông ta trầm giọng nói,

– Bây giờ còn khó nói, bác sĩ nói chỉ có thể cố gắng hết sức. Vì thuốc trong cơ thể Khang Hiếu, không thể giải được.

Hạ Tưởng khẽ gật đầu:

– Có phải báo cáo Trung ương không?

– Chắc chắn là phải, không giấu diếm được. Nhưng cũng chỉ có thể nói Khang Hiếu đột nhiên phát bệnh nặng…

Trần Hạo Thiên nhìn Mễ Kỷ Hỏa một cái, bỗng nhiên nghĩ ra cái gì, nghĩ đến Trương Lực,

– Hiện tại Tỉnh ủy không thích hợp cho việc chọn thư ký, việc Trương Lực cứ để một thời gian nữa.

Hạ Tưởng cũng đồng ý,

– Giai đoạn hiện nay nhiều việc phức tạp. Chủ tịch tỉnh thay thư ký rất dễ khiến mọi người chú ý.

Mễ Kỷ Hỏa cũng đồng ý:

– Được, cứ quyết định như vậy đi.

Mấy người trao đổi mọi việc một lát rồi kết thúc.

Khang Hiếu đột nhiên phát bệnh nặng, làm tỉnh Lĩnh Nam như bị một bóng ma bao phủ.

Trở lại văn phòng, Hạ Tưởng thấy Diệp Thiên Nam vẫn ở đó. Liền nói tóm tắt qua cho y những việc ở hội nghị vừa rồi. Diệp Thiên Nam đã định thần lại sau khiếp sợ và sợ hãi, hơi xấu hổ nói:

– Ngại quá Phó bí thư Hạ, vừa rồi tôi thật sự sợ hãi. Giờ nghĩ lại, thật sự cũng không có gì to tát. Không có gì bất ngờ xảy ra mới là bất ngờ. Với tính cách của Ngô Hiểu Dương, không đến điểm cuối cùng chắc chắn sẽ không thu tay lại.

Hạ Tưởng khoát tay, thành thật nói:

– Thiên Nam, gần đây sẽ rất nguy hiểm. Tôi đề nghị anh làm công tác phía sau hậu trường.

Diệp Thiên Nam cảm nhận được sự quan tâm của Hạ Tưởng đối với mình, vội nói:

– Nói đến việc của Phó chủ tịch tỉnh Khang, tôi cũng có trách nhiệm không quan tâm chu đáo. Nếu gặp khó khăn lại lui về phía sau, tôi không xứng là cộng sự của Phó Bí thư Hạ. Giờ tôi phải đến bệnh viện hỏi thăm Phó chủ tịch tỉnh Khang một chút, thể hiện rõ lập trường.

Hạ Tưởng thực sự không phải cố ý khích tướng Diệp Thiên Nam. Không nghĩ Diệp Thiên Nam cũng có mặt làm việc nghĩa không chùn bước, còn chưa kịp ngăn y thì Trương Lực đã đến.

Thư ký của Chủ tịch tỉnh đến văn phòng của Phó bí thư tỉnh ủy phần lớn là truyền đạt tinh thần chỉ thị của Chủ tịch tỉnh. Nhưng Trương Lực lần này đến đây là việc tư.

– Phó Bí thư Hạ, tôi có một câu muốn thay người nói với anh.

Trương Lực đã nghe được tin y sắp bị thay, cũng nghe được Hạ Tưởng rất ủng hộ Mễ Kỷ Hỏa đá y ra ngoài. Thiện cảm của y với Hạ Tưởng liền giảm đến mức thấp nhất. Hơn nữa, có người không ngừng nói xấu Hạ Tưởng, hiện tại y đã coi Hạ Tưởng là kẻ thù.

Hạ Tưởng không để ý đến thái độ thiếu tôn trọng của Trương Lực, gật đầu nói:

– Có chuyện gì nói đi…

Sau khi Diệp Thiên Nam đi ra ngoài, Trương Lực mới chậm rãi nói:

– Quý Như Lan muốn mời anh đến biệt thự bên hồ gặp mặt. Hi vọng Phó bí thư Hạ chiếu cố đến chơi.

Hạ Tưởng còn tưởng Trương Lực có việc gì quan trọng thực sự. Vừa nghe xong thất vọng, hóa ra là thay Quý Như Lan truyền lời. Trương Lực bị Quý Như Lan điều khiển còn chưa đủ? Một người đàn ông đã kết hôn vẫn nhớ mãi mối tình trước kia còn chưa tính, mọi chuyện đều nghe cô chỉ huy. Đầu óc Trương Lực thật là yếu ớt.

Đến bây giờ, Hạ Tưởng hoàn toàn thất vọng về Trương Lực.

– Sau này có cơ hội hãy nói, hiện tại… thật sự không tiện.

Hạ Tưởng rất khách khí từ chối.

– Như Lan nói, cô không chỉ có trà ngon, còn có tin tức tốt.

Trương Lực vẫn không chịu đi, tiếp tục nói, muốn làm Hạ Tưởng chú ý.

– Xin Phó Bí thư Hạ cân nhắc một chút, Như Lan cũng là có ý tốt, cô còn nói…

Hạ Tưởng đột nhiên ngẩng đầu,

– Trương Lực, mời cậu ra ngoài.

Bóng Trương Lực biến mất hồi lâu, Hạ Tưởng mới thu tầm mắt khỏi cửa sổ. Nghĩ lại lời Trương Lực nói vừa rồi, lòng dạ không khỏi suy nghĩ mông lung.

Trương Lực lập tức sửng sốt, mặt đỏ lên, vô cùng xấu hổ, phải mười giây sau mới nói được một câu:

– Rất xin lỗi Phó Bí thư Hạ, đã làm phiền anh.

Xoay người đi ra đến cửa quay đầu lại nói:

– Như Lan nói, cô có toàn bộ kế hoạch của Ngô Hiểu Dương, chỉ cần anh đến biệt thự bên hồ, cô sẽ đưa ra…

Nếu Quý Như Lan thật sự có toàn bộ kế hoạch của Ngô Hiểu Dương, quả thật đó là vũ khí trí mạng dùng để đối phó với Ngô Hiểu Dương. Tuy nhiên, Hạ Tưởng cũng không hoàn toàn tin lời Trương Lực. Bởi vì với hiểu biết của hắn về Quý Như Lan, Quý Như Lan không đủ thông minh để có được toàn bộ kế hoạch của Ngô Hiểu Dương.

Điện thoại reo.

Hạ Tưởng vừa thấy điện thoại của Hứa Quan Hoa, không khỏi giật mình, vội vàng nhận điện thoại.

– Phó Bí thư Hạ, tin tức tốt, phát hiện kẻ hành hung.

Giọng Hứa Quan Hoa lộ vẻ vui mừng:

– Tôi và Mộc Phong đã ra tay, phải bắt được kẻ hành hung.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 20
Thượng bẩm Đạo tổ, thượng bẩm Đạo tổ! Kế Đô lòng muông dạ thú cướp sạch Thiên Ngục, cướp đi trọng phạm! Nhanh đi thỉnh mấy tôn Thái Ất Kim Tiên! Có mấy Thái Ất Kim Tiên đã đi ra Tam Giới, cái này như thế nào cho phải? Tam Giới chấn động, vô số Tiên nhân bay ra, Hoa Thanh Nghiên, Thất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 14
Bà ta tuy hung hăng ngang ngược âm độc, nhưng là biết có vài thứ chọc vào sẽ tự rước lấy họa, chỉ là lần này thật sự không ngờ, con nhỏ viên chức mình muốn giáo huấn một chút kia, lại có thể là đàn bà của Đại thiếu gia Dương gia Yến Kinh. Trên thực tế, trước đó nếu bà ta để lộ ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Hậu Khánh Lâm nhìn qua Lục Thiếu Du, nói: Còn lần này, mục tiêu của bọn chúng là thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, trong Thánh Cảnh, cường giả Tuyên Cổ Điện không cách nào đi vào, hoàn toàn không thể dò xét bên trong. Chí Tôn Điện nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh. Ánh mắt Lục Thiếu Du âm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân