Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 153

Quan Trường - Quyển 2

Phần 153

Y cũng bất chấp việc Hạ Tưởng có phải là Phó chủ tịch huyện hay không, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn ngay:

– Chi phí làm suối nhân tạo thì sẽ không quá nhiều, không cần nguyên vật liệu, cát đá đều có sẵn rồi, chỉ tốn chi phí nhân công thôi là được, có lẽ sẽ không vượt quá một trăm ngàn tệ đâu. Có điều tôi không thể không nhắc nhở một câu, Phó chủ tịch huyện Hạ, suối làm thì dễ nhưng vấn đề nước thì không dễ giải quyết đâu. Dẫn nước từ đỉnh núi kia lại đây, căn bản là không hề có tính khả thi.

Trong lời nói của Nhâm Vu Hải có chút không khách khí. Tạ Khởi Nghĩa tuy rằng cũng hiểu ý tưởng của Hạ Tưởng là ý nghĩ kì lạ, nhưng cũng có chút bất mãn với thái độ nói chuyện của Nhâm Vu Hải, liền nói chen vào:

– Trưởng phòng Nhâm đừng vội đưa ra kết luận quá sớm. Trên thế giới này không có chuyện gì là không thể giải quyết được cả. Nếu Phó chủ tịch huyện Hạ đã đưa ra vấn đề thì nhất định có thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết vấn đề.

Nhâm Vu Hải không phục, nói:

– Biện pháp gì? Chẳng lẽ lại muốn dùng cách Ngu Công dời núi, chuyển cái đỉnh núi bên kia qua đây? Phó Chánh văn phòng Tạ, cậu là người huyện An, sinh ra và lớn lên ở trong núi, tự cậu đến nói xem, làm sao có thể dẫn nước từ một đỉnh núi đến dưới chân chúng ta đây được? Đây là ý tưởng xây lâu đài trên cát, là không tưởng.

Tạ Khởi Nghĩa bị Nhâm Vu Hải nói cho á khẩu không trả lời được, đỏ mặt hồi lâu không nói nên lời.

Hạ Tưởng nở nụ cười, lấy tay chỉ cây cột điện trong núi, nói:

– Nếu trên núi có thể dẫn điện tới thì nhất định là có thể dẫn được nước. Trưởng phòng Nhâm mới vừa rồi nói rất đúng, tôi nói có thể dẫn nước lại đây thì nhất định có thể dẫn lại được, phương pháp chính là phương pháp xây lâu đài trên cát. Trưởng phòng Nhâm, anh nói chúng ta xây một cái cầu nối hai đỉnh núi lại, cầu không phải để cho người đi mà chỉ để dẫn nước thôi thì anh thấy có thể được hay không?

Nhâm Vu Hải vẫn không tin lời nói của Hạ Tưởng, bắt đầu nói lung tung:

– Cầu như thế nào? Giống cái cáp treo ấy à? Chi phí rất cao, tính ra bất lợi, hơn nữa, về mặt tài chính cũng không cho phép đâu.

Một câu nói kia quá bằng chẹn miệng Hạ Tưởng lại, ý là nói cho hắn biết, đừng nghĩ là muốn làm cái gì thì có thể làm được cái đó, phải cân nhắc đến vấn đề tài chính.

Hạ Tưởng vẻ mặt ngưng trọng, gật đầu nói:

– Chuyện hao tài tốn của mặc dù là không thể tránh khỏi trong khi công tác, nhưng tôi sẽ không làm những chuyện như thế đâu. Vấn đề tài chính tôi cũng đã cân nhắc qua rồi. Chi phí dẫn nước, rồi thì xây dựng một dòng suối nhỏ có lẽ không vượt quá ba trăm ngàn tệ đâu.

– Ba trăm ngàn tệ?

Nhâm Vu Hải giật mình.

– Phó chủ tịch huyện Hạ, thân là Phó chủ tịch huyện, nói chuyện cần phải chú ý đến tư cách lãnh đạo. Nếu như thật sự không vượt quá ba trăm ngàn tệ, tôi có thể đứng ra làm chủ, Phòng du lịch sẽ chi khoản tiền đó.

– Một lời đã định. Trưởng phòng Nhâm, nói ra rồi là không cho đổi ý đâu.

Hạ Tưởng chính là đang chờ những lời nói này của Nhâm Vu Hải.

– Đổi ý cái gì chứ? Phòng du lịch không có nhiều tiền lắm, đa phần đều là do tài chính huyện chi thôi, nhưng ba trăm ngàn thì vẫn lấy ra được. Tôi lấy nhân cách của mình ra bảo đảm, chỉ cần Phó chủ tịch huyện Hạ đưa ra được giải pháp thì nếu như vấn đề tiền nong không giải quyết được cứ đến hỏi tôi.

Nhâm Vu Hải thề thốt son sắt.

Hạ Tưởng gật đầu, lại đưa tay chỉ cây cột điện:

– Loại cột điện đầu gỗ này, bao nhiêu tiền một cây?

Cột điện đầu gỗ kỳ thật chính là một thân cây tròn trĩnh, sau khi xử lý than hóa rồi thì chôn xuống dưới đất cũng sẽ không bị thối mục, chi phí không cao, lại không nặng, dễ vận chuyển lên trên núi. Cho nên ở trên núi đều dùng cột điện đầu gỗ này.

– Mấy trăm tệ thôi. Dù sao cũng không đắt đâu.

– Tốt. Thế tôi nghĩ đại khái cần khoảng một trăm cái cột điện như thế này, chia làm hai hàng chôn giữa hai đỉnh núi. Trên đỉnh cột điện, dùng thân tre trúc làm thành máng dẫn nước. Một đầu nối lên đỉnh núi kia, một đầu dẫn đến dưới chân chúng ta. Tôi nghĩ là những người đã từng thấy nông dân tưới tiêu dẫn nước thì cũng biết là chuyện gì sẽ xảy ra. Còn về phần chi tiết xử lý thế nào, làm sao để gia cố cho thân tre trúc, làm sao để nối tiếp ở hai đầu thì tôi không phải là người chuyên nghiệp, sẽ không cho ý kiến lung tung bên ngoài.

Nhâm Vu Hải vẻ mặt kinh ngạc, không nói lời nào, lấy tay giơ lên trên không trung ước lượng hai đỉnh núi, khoa chân múa tay hồi lâu rồi đột nhiên vỗ lên một tảng đá bên cạnh, quát to một tiếng:

– Phó chủ tịch huyện Hạ, tôi phục ngài rồi. Thật sự là một ý tưởng rất hay, một chủ ý tốt ngàn năm có một. Quả thật là rất khéo! Làm sao trước kia tôi lại không nghĩ ra biện pháp đơn giản mà lại thật là thực dụng như thế nhỉ?

Y túm chặt lấy tay Hạ Tưởng, kích động nói:

– Tôi đại diện cho toàn thể cán bộ công nhân viên của Phòng du lịch, cảm ơn cao kiến của Phó chủ tịch huyện Hạ!

Hạ Tưởng cười hàm súc:

– Trưởng phòng Nhâm, anh cám ơn tôi làm cái gì? Đừng quên tôi vẫn còn là Phó chủ tịch huyện được phân công quản lý du lịch. Đó cũng là một trong những phần việc của tôi thôi.

– Phải rồi, phải rồi. Là tôi nhất thời kích động, làm cho Phó chủ tịch huyện Hạ chê cười rồi.

Nhâm Vu Hải tâm phục khẩu phục, không phải là giả vờ vui mừng. Y quả thật đã bị chủ ý tuyệt diệu của Hạ Tưởng làm cho kinh ngạc, trong lòng âm thầm tính toán, kỳ thật xây dựng dòng suối nhỏ tiết kiệm một chút thì năm mươi ngàn tệ là cũng có thể làm được xong rồi. Mắc dàn ống dẫn bằng tre trúc trên không trung, dù cho chi phí nguyên vật liệu có cao hơn một tí thì cũng chỉ tầm năm mươi ngàn tệ là có thể ổn thỏa. Chi phí nhân công lại không nhiều lắm. Một trăm ngàn tệ, mà không, tiêu tốn một trăm mười ngàn tệ đi là khu du lịch Tam Thạch sẽ có thể trở thành một khu du lịch có núi có nước, sơn thủy hữu tình rồi. Ít nhất, làm thế cũng có thể đề cao lên một bậc nữa, hấp dẫn thật nhiều du khách thích suối nước đến tham quan.

Thái độ của Nhâm Vu Hải đối với Hạ Tưởng thay đổi lớn.

Nếu như nói lúc đầu, thái độ của y chỉ là sự nhiệt tình và cung kính bề ngoài thì bây giờ là thực sự thân thiện và kính cẩn, lại còn có cả tâm lý kính nể. Phó chủ tịch huyện Hạ chẳng những tuổi trẻ mà lại còn quả thật có bản lĩnh thực sự, có thể nghĩ đến những chuyện người ta không dám nghĩ, nghĩ đến những chuyện người ta không thể tưởng tượng ra được. Một câu vừa nói ra đã giải quyết được ngay vấn đề khó khăn nhất của hiện nay. Nhâm Vu Hải đã nghĩ, nếu cán bộ lãnh đạo ở huyện An đều có tầm nhìn và bản lĩnh thật sự như Phó chủ tịch huyện Hạ, không chỉ đạo mò mẫm như trước nữa, không chỉ đạo bằng cái kiểu của kẻ ngoại đạo nữa thì kinh tế huyện An nhất định có thể nhảy vọt lên, trở thành một huyện giàu có đệ nhất ở thành phố Yến.

Nhâm Vu Hải nghĩ hồi lâu mà rốt cục cũng không nghĩ ra được câu từ để mà diễn tả cho hết cảm xúc kích động của mình:

– Một câu của Phó chủ tịch huyện Hạ chính là một cây cầu nối liền nam bắc, vạch đường cái trên không trung.

Một người lãnh đạo chỉ đạo mò mẫm với một vị lãnh đạo có tầm nhìn xa trông rộng, hơn nữa lại có kiến thức quả thật rất độc đáo có sự khác biệt quá xa. Nhâm Vu Hải thậm chí đã nghĩ, nếu như Phó chủ tịch huyện Hạ đến sớm hơn vài ngày thì nói không chừng khoản tài chính đầu tư vừa rồi cũng không bị Khu du lịch Tam Thủy cướp mất.

Đương nhiên cứ nghĩ đến ý tưởng tốt đẹp đó sắp thành hiện thực, Nhâm Vu Hải không biết làm sao cho lời lẽ hay ho hơn mà ca ngợi ý tưởng dẫn nước tuyệt vời của Hạ Tưởng. Y vô cùng hưng phấn, tâm niệm sau khi trở về sẽ lập tức bắt tay vào thực hiện. Một khi việc dẫn nước thành công, có thể vừa kịp lúc mùa hè, mùa sốt du lịch mà phát triển, lại càng dễ tuyên truyền động tác mới của Khu du lịch Tam Thạch, y không tin là sẽ không thể đề cao lưu lượng du khách đến tham quan.

Vừa mới tưởng tượng đến đó thôi, trong lòng Nhâm Vu Hải không còn một chút nào khinh thị Hạ Tưởng nữa mà ngược lại thật tình bội phục. Chính mình đã là Trưởng phòng Phòng du lịch huyện nhiều năm, mà cũng không có tới khu du lịch Tam Thạch được mấy lần, cũng đã nghĩ qua vấn đề thiếu nước, thế mà làm sao lại không thể nghĩ ra được biện pháp dẫn nước tốt như thế chứ? Người với người cũng không làm sao so sánh được với nhau, bảo sao mà người ta còn trẻ như thế mà đã làm lên Phó chủ tịch huyện, còn mình tuổi lớn hơn mà mới chỉ là một Trưởng phòng.

Có điều lúc này đây nếu như việc dẫn nước thành công, có thể tăng cao lượng du khách đến Khu du lịch Tam Thạch thì Phó chủ tịch huyện Hạ sẽ lập được công đầu, và y cũng có thể được chia một phần công tích chứ nhỉ? Cơ hội tốt như thế, chả lẽ lại không biết tranh thủ tiến thêm lên về phía trước? Chẳng phải là Phó chủ tịch huyện Dương bị bệnh phải nghỉ ốm sao? Nghỉ ốm một thời gian ngắn thì có lẽ là có thể nhân bệnh mà nghỉ hưu luôn được rồi, đến lúc đó chẳng phải là sẽ trống ra một ghế Phó chủ tịch huyện sao?

Buổi trưa, Hạ Tưởng ăn cơm ở Khu du lịch Tam Thạch theo sự bố trí sắp xếp của Nhâm Vu Hải. Trên đường về, Hạ Tưởng nói với Nhâm Vu Hải một câu:

– Trưởng phòng Nhâm, về sau còn cần phải chú ý đầu tư một chút ở chất lượng đồ ăn. Nói thật, đồ ăn ở khu du lịch rất bình thường. Mặc dù nói du khách của thành phố Yến đến khu du lịch ăn cơm cũng không có bao nhiêu người, nhưng sau này du khách ở Bắc Kinh hoặc ở bên ngoài thành phố đến ngày càng nhiều. Vốn dĩ là cảnh rất đẹp, đi chơi rất đã rồi mà vừa ăn cơm đã ảnh hưởng đến tâm tình thì khách sẽ ít đi đấy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 8
Âu Chấn Vân rõ ràng không có thấy bọn họ âm thầm thương lượng, nhưng hết lần này tới lần khác mấy tiểu tử kia lại hiểu rõ ý nghĩ lẫn nhau, vô hình trung liền định ra mưu kế, điều này làm cho hắn cái người từng trải này cũng tự thẹn không bằng. Trong cơ thể Tam Khuyết Đạo Nhân phun ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 37
Trước kia, Dương Khánh đã khuyên hắn trừ sạch Vương Định Triều, hắn lại không hạ được quyết tâm, còn ôm hy vọng với Vương Định Triều, đây gọi là hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, không ngờ hắn không nhẫn tâm sát hại đối phương, đối phương lại ngược lại muốn hại hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân