Đầu tiên là Ngô Tài Dương trong một cuộc Hội nghị nội bộ của Ban tổ chức cán bộ Trung ương, có phát biểu quan trọng, nhắc đến việc đặc biệt đề bạt cán bộ trẻ tuổi. Tiêu chuẩn lựa chọn càng cao, phạm vị chọn lựa càng rộng, xét duyệt càng nghiêm. Phòng ngừa chính sách đặc thù bị lạm dụng, dựa vào quyền thế nâng đỡ.
Đồng thời Ngô Tài Dương còn nhấn mạnh, vấn đề dùng người tại một số địa phương, tồn tại không ít vấn đề. Có địa phương đem những người hay làm việc xấu, đem những người giỏi ngụy trang bề ngoài, thậm chí đem những cán bộ kinh tế có vi phạm nghiêm trọng về kinh tế, vẫn được cất nhắc, không chỉ không thể thúc đẩy công tác, tập hợp lòng người, xúc tiến công việc hành chính sự nghiệp phát triển, ngược lại còn khiến công việc trở nên bị động, lòng người hỗn loạn, cản trở phát triển.
Ngô Tài Dương còn cố ý chỉ ra, một số cán bộ tại địa phương và đơn vị quản lí yếu kém, đối với một số sai phạm còn giám sát lỏng lẻo. Tuyển người ồ ạt dùng người không hợp lí, không thể đảm đương nhiệm vụ khó khăn. Những vấn đề này không phải quá quan trọng, nhưng lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tuyển người dùng người. Trước mắt cần giải quyết vấn đề đột nhiên phát sinh trong đội ngũ cán bộ, thực hiện chính trị minh bạch, mấu chốt nằm ở cải cách, hy vọng nằm trong việc cải cách, lối giải thoát là ở cải cách.
Ngô Tài Dương nói, dường như cũng không có ý mới, nhưng thực sự đã vạch ra một số vấn đề nghiêm trọng tồn tại trong quá trình đề bạt cán bộ, nhất là anh ta ám chỉ tới ‘một số địa phương’, Rất dễ khiến người ta liên tưởng đến việc của Trần Diễm ở tỉnh Tây. Mặc dù Ngô Tài Dương cũng không phê bình công tác tổ chức ở tỉnh Tây.
Lời nói của Ngô Tài Dương, là sau khi nội dung trong tài liệu phóng viên viết về chuyện Trần Diễm trình lên nội bộ không đến ba ngày đã truyền ra ngoài. Dư luận bên ngoài bình luận Ngô Tài Dương như thế nào tạm không nói đến, Tỉnh ủy tỉnh Tây lại được một phen bàn luận, đều rất rõ ràng phát biểu của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương, dường như chỉ thẳng vào tỉnh Tây!
Lời phát biểu vừa truyền tới tỉnh Tây không lâu, đã truyền tới văn phòng Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy.
Cùng lúc đó, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thường vụ Tỉnh ủy Dương Nhâm Hải vẫn rất bình thản, không chút hoang mang đi vào phòng làm việc của Hạ Tưởng.
Khi Dương Nhâm Hải vừa mới nói được mấy câu với Hạ Tưởng, chỉ mới nhắc tới phát biểu của Trưởng ban Ngô của Ban tổ chức Trung ương, còn chưa nói chuyện được gì nhiều, Đông Phương Hiểu lại đến rồi.
Lần trước Hạ Tưởng cùng Mã Dục và Dương Nhâm Hải tụ tập, không có Đông Phương Hiểu. Đông Phương Hiểu bây giờ cũng không biết Hạ Tưởng ở Tỉnh ủy ngoại trừ được Trương Duy Chiếu và Trương Bình Thiểu ủng hộ, còn giấu những cái đinh nào nữa, do đó khi cô nhìn thấy Dương Nhâm Hải thoải mái ngồi trước mặt Hạ Tưởng, trong nháy mắt liền hiểu ra được điều gì đó.
Thảo nào Chủ tịch Hạ đầy tự tin đem chuyện Trần Diễm làm mồi nhử khiến tỉnh Tây rung chuyển, hoá ra trên có sự phối hợp của Trưởng ban Ngô của ban Tổ chức cán bộ Trung ương, dưới có trợ giúp của Thường vụ ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, toàn bộ đều nắm chắc trong lòng bàn tay!
Kỳ thật Đông Phương Hiểu hiểu lầm Hạ Tưởng rồi, cô sở dĩ vội vàng đi vào phòng làm việc của Hạ Tưởng, cho rằng phát biểu của Ngô Tài Dương là ám chỉ cố ý nhằm vào vấn đề ở tỉnh Tây và là sự ủng hộ đối với việc Hạ Tưởng ra tay. Thật ra mặc dù Hạ Tưởng có quan hệ rất tốt với Ngô Tài Dương, nhưng không đến mức vì chuyện ở tỉnh Tây mà làm chuyện kinh động đến một Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương cố ý triệu tập hội nghị để tạo áp lực.
Đương nhiên, Hạ Tưởng sở dĩ dám đem chuyện Trần Diễm làm lớn ra, không chỉ vì trong tay hắn nắm giữ đầy đủ chứng cứ chính xác, có thể mượn cơ hội khiến cho giới cán bộ tỉnh Tây phải rung động, cũng có ích cho quan hệ mật thiết giữa hắn và Ngô Tài Dương. Ngô Tài Dương triệu tập hội nghị nội bộ, hắn cũng sớm biết được nội dung phát biểu của Ngô Tài Dương rồi.
Nội dung phát biểu của Ngô Tài Dương là bình xét nhằm vào những hiện trạng phổ biến trong nước, không hẳn chỉ tỉnh Tây, nhưng làm cho người ta cảm giác dường như đặc biệt nói đến tỉnh Tây, cũng như Hạ Tưởng đặc biệt nắm được thời cơ tốt đối với chuyện của Trần Diễm
Đông Phương Hiểu vừa đến, Dương Nhâm Hải định lánh đi một lát, nhưng Hạ Tưởng lại khẽ mỉm cười:
– Nhậm Hải không cần lánh đi, Trưởng ban Đông Phương có thể coi như là bạn cũ rồi.
Dương Nhâm Hải hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tưởng, rồi lại nhìn Đông Phương Hiểu, chợt nhớ tới sự kiện Trần Diễm bùng nổ trước tiên trên mạng internet, lập tức hiểu ra, cười ha hả:
– Trưởng ban Đông Phương là người tài trong Tỉnh ủy, tôi rất khâm phục công tác tuyên truyền của cô, rất sinh động.
Ai chẳng biết Đông Phương Hiểu ở Tỉnh ủy chịu sự áp chế của Lôi Trị Học? Lời nói của Dương Nhâm Hải ám chỉ ý tứ rất hàm súc.
Đông Phương Hiểu lại có vẻ bình tĩnh:
– Đồng chí Nhâm Hải quá khen, ban Tuyên giáo chỉ là nhỏ bé không quyền lực, có gì sinh động? Có thể thực hiện theo tinh thần chỉ đạo của cấp trên là tốt rồi.
Dương Nhâm Hải ngoài mặt cười, nhưng trong lòng khinh miệt lời oán giận của Đông Phương Hiểu, bị uất ức trước Bí thư Tỉnh ủy, đừng oán giận trước mặt Chủ tịch tỉnh. Lãnh đạo nào cũng không thích cấp dưới ôm lòng oán giận, lãnh đạo cần là hành động, chứ không phải đầy một bụng bất mãn.
Hạ Tưởng không tiện trực tiếp chỉ thị công tác của ban Tuyên giáo, ý tứ nói:
– Vừa rồi đồng chí Nhậm Hải nói suy nghĩ của anh ấy về phát biểu của Trưởng ban Ngô, muốn triệu tập hội nghị Trưởng ban Tổ chức cán bộ trong toàn tỉnh, truyền đạt tinh thần chỉ thị của Trưởng ban Ngô. Ban Tuyên giáo có nên cùng phối hợp với Ban tổ chức cán bộ hay không? Thỏa hiệp hay không, có thể thông báo lại với đồng chí Trị Học.
Đông Phương Hiểu gật đầu:
– Lời khuyên của Chủ tịch tỉnh rất hợp lí, trên nguyên tắc, Ban tuyên giáo không có vấn đề. Chỉ là lo đồng chí Dương Nhâm Hải không làm chủ được Ban tổ chức cán bộ, suy cho cùng đồng chí Dương Nhâm Hải cũng chỉ là Phó trưởng ban Thường trực.
– Ban tổ chức cán bộ cũng không có vấn đề gì.
Dương Nhâm Hải trả lời đầy chắc chắn.
Đông Phương Hiểu không ngờ Dương Nhâm Hải lại khí thế như vậy, nghĩ thầm Dương Nhâm Hải vừa được thăng chức là có thể làm chủ Ban tổ chức cán bộ hay sao. Chẳng lẽ Mao Thân Văn lại không áp chế được Dương Nhâm Hải? Ngừng một lát, cô lại nói:
– Gần đây ban Tuyên giáo có chút công việc trong vấn đề tuyên truyền công tác trong Ủy ban, cần chỉ thị của Chủ tịch tỉnh.
Hạ Tưởng tiếp lấy đề án của Đông Phương Hiểu:
– Để đó đã, khi có thời gian tôi sẽ xem sau.
Sau đó nhìn đồng hồ, hỏi:
– Còn việc gì nữa không?
Đông Phương Hiểu và Dương Nhâm Hải đồng thời cáo từ, Hạ Tưởng đích thân tiễn hai người tới cửa, lại lần lượt bắt tay, nói đầy ẩn ý:
– Gần đây phải chú ý động tĩnh của Trung ương.
Lại đặc biệt dặn dò Đông Phương Hiểu một câu:
– Công tác tuyên truyền không thể xảy ra sai phạm, nhất là gần đây xảy ra khá nhiều việc, cần cảnh giác cao với những thông tin thất thiệt từ internet.
Dương Nhâm Hải gật đầu, hiểu ý rồi rời khỏi. Đông Phương Hiểu cũng gật đầu, không thể không khâm phục tầm nhìn xa trông rộng của Hạ Tưởng, chỉ nhìn qua cũng biết được mục đích cô đến đây là muốn báo cáo công tác.
Buổi tối, khi Hạ Tưởng đến sân bay đón Phó Tiên Tiên, sau khi đưa Phó Tiên Tiên về khách sạn, mở máy tính, phát hiện trên internet lại một lần nữa bàn luận sôi nổi sự kiện Trần Diễm. Hơn nữa lại có xu hướng từ Trần Diễm tham nhũng sang những nội tình đằng sau việc tham nhũng, vạch trần Vương Hướng Tiền lúc đó đang đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Tấn Dương, bây giờ là Chủ tịch tỉnh thường vụ đương nhiệm, cũng có tác dụng quan trọng trong sự kiện Trần Diễm.
Đồng thời, internet còn có người tiết lộ Trần Diễm đã ra nước ngoài, rốt cuộc là bỏ trốn hay là đi nghỉ, không nói cũng biết. Nhưng cho dù là kiểu gì, dư luận trên mạng đã hướng về phía Ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây.
Trong khoảng thời gian ngắn, từ phát biểu của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương Ngô Tài Dương, đến sự kiên Trần Diễm đang ầm ĩ trên mạng, lại thêm tài liệu tham khảo nội bộ của phóng viên đã đệ trình lên, có thu hút sự chú ý của lãnh đạo hay không còn chưa rõ, lại vì lúc này Trần Diễm quả thật đang nước ngoài, áp lực ở Tỉnh ủy tỉnh Tây tăng lên rất nhiều!
Kỳ thực nói là áp lực lớn lên Tỉnh ủy cũng không chính xác, là áp lực lên Lôi Trị Học và Mao Thân Văn thì chính xác hơn.
Hạ Tưởng bình thản tắt máy tính, vẫn là máy tính loại tốt mà Phó Tiên Tiên tặng, hắn vẫn mang theo người, chưa từng rời xa. Quay đầu lại nhìn Phó Tiên Tiên đang ngồi thần người trên giường:
– Lại tới Tấn Dương, lẽ nào em thực sự thích hít bụi than?
– Em thích ăn anh!
Phó Tiên Tiên đột nhiên làm bộ lao tới, hung tợn bổ nhào vào trong lòng Hạ Tưởng, cắn vào vai Hạ Tưởng,
– Em hận anh chết đi được.
Hạ Tưởng ngạc nhiên:
– Em hận anh làm gì? Anh thứ nhất không trộm thứ hai không cướp thứ ba không phản đối Đảng, em còn chỗ nào không thỏa mãn?
– Em chỗ nào cũng rất không thích, là Phó Tiên Phong và anh không đúng, sao cứ phải nhiều chuyện như vậy, hại em làm người ở giữa. Tấn Dương toàn là than bụi, hại em da bị khô nẻ hết rồi, thật là.
Phó Tiên Tiên khi tức giận, phối hợp thêm tư thế chống nạnh, trông có vẻ rất hung hăng.
Kì thực với mặt nhỏ eo thon của Phó Tiên Tiên, chẳng hề phù hợp làm sư tử Hà Đông, không những không giống, ngược lại còn khiến cô vô cùng đáng yêu.
Phó Tiên Tiên lại tới Tấn Dương, còn là vì ý đồ muốn thâm nhập vào nguồn năng lượng ở tỉnh Tây của Phó Tiên Phong.
Sau khi được Hạ Tưởng trả lời chính xác, Phó Tiên Phong mừng rỡ, lúc này tỉ mỉ trình bày tính khả thi của kế hoạch đầu tư cũng như mua lại cổ phần, muốn Phó Tiên Tiên mau chóng tới Tấn Dương gặp Hạ Tưởng, tiến hành đàm phán.
Vừa vặn gần đây Phó Tiên Tiên có khá nhiều việc, việc nhà máy may và nhà máy dược của nhà họ Phó, đều cần cô ra mặt giải quyết. Phó Tiên Phong lại muốn cô ưu tiên xử lý việc ở tỉnh Tây trước, Phó Tiên Tiên không đồng ý, Phó Tiên Phong đích thân đàm phán với Hạ Tưởng không phải tốt hơn hay sao, cô đỡ phải là người ở giữa chuyển lời. Phó Tiên Phong lại khuyên nhủ mãi, nói cô và Hạ Tưởng đàm phán tiện hơn, ..v..v.., khiến Phó Tiên Tiên tức giận mắng Phó Tiên Phong bán em gái cầu vinh.
Phó Tiên Phong thà rằng chịu lời chỉ trích của em gái.
Thật là thời thế đổi thay, năm đó Phó Tiên Phong kịch liệt phản đối Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên qua lại, giờ thì hay rồi, Phó Tiên Phong ước gì Phó Tiên Tiên nhanh chóng đến bên cạnh Hạ Tưởng. Chính vì thế, Phó Tiên Tiên càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng thấy tủi thân, liền xả giận với Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng khoan dung mở rộng vòng tay ôm lấy Phó Tiên Tiên, như muốn chữa lành vết thương lòng của cô.
Kì thực cũng không phải là đau buồn, phải nói là do tính ích kỷ và lòng dạ đàn bà của Phó Tiên Tiên mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 20 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-20-full/
Hạ Tưởng sau khi say sưa, có Phó Tiên Tiên bên cạnh. Gió tây thổi, người gầy hơn hoa cúc … quả thật, gần đây công việc bận rộn, Phó Tiên Tiên cũng gầy đi, Hạ Tưởng liền véo eo nhỏ của cô nói:
– Nếu em sinh ra ở nước Sở, chắn hẳn được sủng ái.
Phó Tiên Tiên lại vui vẻ cười:
– Cần gì người khác sủng ái, chỉ cần anh yêu chiều em, là em thấy mãn nguyện rồi.
Phó Tiên Tiên ngủ thiếp đi, Hạ Tưởng lại không hề buồn ngủ, cầm lấy bản kế hoạch của Phó Tiên Phong lật ra xem. Xem qua một chút, liền từ trên giường đứng phắt dậy, trong lòng vui mừng. Giỏi cho Phó Tiên Phong, mang theo oai vệ của nhà họ Phó, ý thức chính trị và kinh tế mạnh mẽ, cứng rắn, muốn thâm nhập vào tỉnh Tây. Được, tỉnh Tây có thêm Phó Tiên Phong gia nhập, như hổ thêm cánh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |