Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 21 » Phần 153

Quan Trường - Quyển 21

Phần 153

Tái bút – Quan vận…

Quan Đắc hướng về phía trước, ánh mặt dừng lại trên bìa sách, là một quyển buộc chỉ đã ố vàng, không phải là loại văn bản in ấn, là dùng bút lông để viết, nét chữ cứng cáp viết hai chữ to – Quan vận.

Chỉ có tên sách, không có tên tác giả, cũng không có giải thích thuyết minh dư thừa.

Cổ Phong cầm sách trong tay, nhất thời thổn thức. Lại nhìn quanh bốn phía, trong phòng chỉ có mười mấy mét vuông, đừng nói là giấu người, đến con chim nhỏ con thú nhỏ cũng không giấu được, Cổ Phong đi chuyến này không thể gặp được ông cụ Dung rồi, cũng may không phải là toàn bộ không thu hoạch được gì, còn có một quyển sách.

Trong phòng không có ai, cũng không có bất kỳ điều gì có thề nhìn ra là có dấu hiệu người sống ở đây, trống rỗng, hiển nhiên đã rất lâu rồi không có người ở rồi, ngoại trừ mặt đất sạch sẽ và trên bàn không có chút hạt bụi được người quét định kỳ ra, nơi này, đã không có người.

– Đi, xuống núi thôi.

Cổ Phong trước lúc bước ra khỏi gian phòng, trong lòng nói ra là trầm trọng hay thoải mái. Nói thật, anh ta đã hiểu được có thể không gặp được ông cụ Dung, lại sợ gặp phải bia mộ của ông cụ Dung, bây giờ tốt rồi, sống không thấy người chết không thấy xác, chỉ còn lưu lại một ý niệm vĩnh viễn.

– Ông cụ Dung….

Quan Đắc hỏi cẩn thận một câu.

– Ông lão thần long thấy đầu không thấy đuối, coi như ông cụ tránh không chịu gặp

Cổ Phong cũng là tự bản thân an ủi mình

– Có lẽ ông ta ở chỗ sâu trong núi, đang nhìn chúng ta, cười mà không nói.

Quan Đắc nghe xong, vội quay lại nhìn, bên người trời mênh mông một mảnh, rừng rậm cây cao, ngoài trừ tràn ngập một mảnh màu xanh, thì là thảm thực vật vô tận, đừng nói là có người ẩn thân trong đó, mười mấy người trốn sâu trong rừng rậm, cũng không nhìn thấy bóng người đâu.

Khi xuống đến sườn núi, lại đi ngang qua cái đầm Bình Khâu.

Tương truyền, năm đó Đại Vũ trị thủy đi ngang qua núi Bình Khâu, nhất thời khát quá, thấy núi Bình Khâu có suối, thế là uống luôn nước suối trên núi. Nước suối trên núi thanh liệt ngon miệng, Đại Vũ nhất thời không giải khát, liền cầm Càn Khôn trong tay xúc lên, nước suối trên núi liền trào mãnh liệt, tạo thành thác nước, lâu dần, ngay tại giữa sườn núi bồi thành cái đầm, tên là đầm Bình Khâu.

Cổ Phong đi mệt rồi, ngồi trên tảng đá cạnh đầm

– Uống một ngụm rồi đi, đi mệt quá. Nhiệm vụ ở huyện Khổng hoàn thành rồi, cũng không cần vội xuống núi, phong cảnh thật sự ở trên đường, không phải là điểm cuối.

Quan Đắc gật đầu

– Tôi đi dạo xem sao

Vẻ mặt không nói, kỳ thật trong lòng anh ta cũng có chút thất vọng. Anh ta còn muốn gặp ông cụ Dung hơn Cổ Phong, một nhân vật truyền kỳ của một thế kỷ, tài sản quý giá lớn biết nhiêu, nếu để ông cụ Dung chỉ điểm cho anh ta vài câu, chưa biết chừng nhân sinh của anh ta có thể rộng mở trong sáng thêm, muốn xem xem, năm đó một vị cao nhân có thể kiến quốc ở thuở sơ khai có thể nhìn thấy tình thế trong nước phức tạp rắc rối, trong thế cục đã trong sáng hóa của bây giờ, nếu như chỉ điểm anh ta vài câu, con đường nhân sinh của anh ta sẽ thuận buồm xuôi gió biết bao nhiêu.

Cổ Phong tự nhiên không biết được tâm tư của Quan Đắc, anh ta một là đi mệt rồi, hai là muốn giở quyển “Quan vận” trong tay xem sao.

Nội dung trong sách cũng là dùng bút lông để viết, từng nét chữ, đều là chữ viết thường nhỏ nhắn, ngay hàng thẳng lối, không có dấu vết sửa xóa, bỗng chốc khiến Cổ Phong nhớ tới bài thi Trạng Nguyên thời xưa, cũng không nhìn thấy chữ sai và viết bừa.

Câu mở đầu là – con đường làm quan, ba phần may mắn, năm phần hậu thuẫn, bẩy phần là vận hành và thao tác. Cổ Phong đột nhiên mắt sáng ngời, anh ta lần đầu tiên thấy một ý nghĩa khác đối với vận làm quan, vận làm quan, thì ra chỉ có ba phần là may mắn, lại có bẩy phần vận hành và thao tác, có đạo lý, có ý mới.

Cổ Phong lại vội vàng giở sang trang hai, muốn xem trong sách thảo luận nghiên cứu một tầng mới về vận làm quan, không ngờ khiến anh ta thất vọng là, nội dung trang thứ hai không có tiếp tục giải thích con đường vận làm quan, mà là có tình tiết chuyện xưa.

– Huyện Khổng thuở sơ khai không gọi là huyện Khổng, mà gọi là huyện Bình Khâu, trong đời triều Thanh vì tránh kiêng kỵ Khổng Khâu Húy, mới đổi tên thành huyện Khổng…

Xuyên suốt mấy ngàn chữ tiếp theo, ghi lại tất cả là lịch sử và hiện trạng của huyện Khổng, tương đương một bản ghi chép của huyện Khổng, Cổ Phong lắc đầu, một quyển sách hay, tên cũng không tồi, còn cho rằng là nói về vận làm quan hay là một câu chuyện hay, sao có thể thành bản ghi chép của huyện được.

Lại lật vài trang, nội dung bản ghi chép của huyện cuối cùng kết thúc, văn trong sách vừa chuyển, bỗng nhiên thành tự sự

– Ra Bắc Kinh tới nay, đã hơn ba mươi năm, lưu lạc nhân gian, ăn gió nằm sương, bốn bể đều là nhà, cũng có ý vị khác, quay đầu ngẫm lại, nhân sinh một đời cây cỏ một thu, người theo đuổi chẳng qua là vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh, là vì kế tục tuyệt học thánh hiền, vì vạn thế mở thái bình. Nhưng tâm của thiên địa là gì? Mệnh của sinh dân là gì? Mà tuyệt học thánh nhân đã tuyệt, cần gì phải tiếp? Vì vạn thế mở thái bình thì càng buồn cười, một người kế thừa triều đại không qua nổi hai ba trăm năm, nhân sinh thì càng là ngắn ngủi trăm năm, chăm lo tốt cho bản thân một đời đã là tốt lắm rồi, lại còn muốn biết vạn thế. Có điều là người tham tâm vọng tưởng buồn lo vô cớ, ta lưu lạc ở nhân gian sau hơn hai mấy năm, cuối cùng dừng chân ở huyện Khổng, cuối cùng lòng dạ thảnh thơi, cuối cùng tìm được một nơi có thể ký thác lý tưởng và chí khí của ta rồi.

– Ta cuối cùng hiểu ra, nhân sinh không đầy trăm tuổi. Không cần thường ôm ưu thiên tuế, thiên tuế lâu lắm, không bằng xem sớm chiều. Từ giờ trở đi, ta muốn tài học của ta truyền thụ cho một người, cậu ta giống ta năm đó, lòng mang ý chí lo cho nước nhà, lại đau khổ không báo đáp được nước nhà, thời đại bây giờ thay đổi rồi, Thần đàn không thấy, chỉ cần bắt được cơ hội, một tên nhóc đầu cua không căn cơ, cũng có thể xuôi theo vận số làm quan, con thuyền vân du chốn quan trường. Vận số làm quan, từ hôm nay bắt đầu ….

Một người, cậu ta là ai vậy? Cổ Phong hoàn toàn bị câu chuyện hấp dẫn rồi, anh ta bây giờ đã có thể chắc chắn xác nhận, tác giả sách Quan vận chính là ông cụ Dung, thì là nói, Quan vận trong tay, câu truyện nhân sinh truyền kỳ và phấn khích một đời của ông cụ Dung sẽ hiện ra ở trước mặt người.

Cổ Phong dường như mừng đến phát điên.

Lại xem mấy trang sau, vẻ mặt của anh ta thay đổi, xem thêm chút nữa, gã không nhịn được thở dài một tiếng

– Sao lại có thể thế này? Ông cụ Dung sẽ không thể lừa người, nhưng tại sao ông ta nói đến sự việc chưa từng phát sinh qua, không đúng, chỗ nào đó không đúng.

Lại xem mười mấy trang sau, Cổ Phong đứng dậy

– Quan Đắc, lập tức về kinh.

Quan Đắc đang mê muội phong cảnh ở đầm Bình Khâu, suy nghĩ có nên xuống bơi lội hay không, vừa thấy vẻ mặt Cổ Phong không đúng, lập tức hỏi

– Sao vậy?

– Tôi có nghi vấn trọng đại, chỉ có Tổng bí thư Hạ mới có thể giải đáp cho tôi, nhanh, một khắc không dừng, lập tức quay về.

Trên đường cao tốc một đoàn xe Mercedes-Benz từ Đan Thành tới thành phố Yến, đã không còn chiếc MPV Uno nữa, Uno đã nghiêng ngả từ thành phố Yến đến thành phố Đan, hỏng ở Đan Thành, Cổ Phong vừa tức vừa cười, vốn dĩ ký thác kỳ vọng cao với Uno, kỳ vọng làm thương hiệu tự chủ của xe ô tô trong nước có thể thay đổi hình tượng rẻ tiền, không nghĩ vẫn là không ra gì, mới mở mấy trăm kilomet thì hư rồi, tức giận Cổ Phong gọi điện cho nhà máy Trường An, yêu cầu nhà máy trực tiếp đến thành phố Đan kéo xe về, nếu nhà máy không đến, anh ta sẽ cho mười mấy con lừa thay phiên kéo xe, dù lặn lội đường xa hơn ngàn kilomet quảng cáo miễn phí cho nhà máy

Cổ Phong trong lòng vô cùng căm tức chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, năm đó FAW- Volkswagenvà Volkswagen Thượng Hải lấy khẩu hiệu thị trường đổi kỹ thuật góp vốn mấy chục năm, kết quả đến kỹ thuật hộp số cũng không học được, thị trường lại lọt vào tay Volkswagen Đức, chèn ép sinh tồn của sản phẩm ô tô trong nước không có không gian, nói trắng ra là, FAW- Volkswagen và Volkswagen Thượng Hải chẳng qua chỉ làm con rối mấy chục năm cho Volkswagen Đức, bị Đức đùa bỡn như trong lòng bàn tay, bày bố xoay vòng vòng, còn thay xe Volkswagen Đức bóp chết thương hiệu sản phẩm trong nước.

Thậm chí kiểu FAW của FAW- Volkswagen sau khi áp dụng hộp số Volkswagen Đức, Volkswagen Đức còn khởi tố FAW- Volkswagen xâm quyền, đích thực là rất nực cười.

Nghĩ một hồi lâu về vấn đề xe hơi, Cổ Phong thu hồi suy nghĩ, trên đường đắm chìm trong “Quan vận”, nên nói rằng, Quan vận ghi lại một chuyện phấn khích lạ thường và khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, chuyện là từ huyện Khổng bắt đầu, sau đó một đường thẳng tiến, một đường trải qua chìm nổi quan trường và đấu tranh lỳ kỳ, so với những thứ Hạ Tưởng trải qua còn thần kỳ và kinh tâm động phách hơn.

Cổ Phong xem đến mê muội rồi, cũng không cảm thấy đường từ thành phố Đan đến thành phố Yến bao xa, lộ trình hơn bốn trăm kilomet, anh ta dường như không nói qua một câu, hoàn toàn bị câu chuyện hấp dẫn.

Đến Bắc Kinh rồi, vừa hay xem xong cuốn sách, sách không dài, có chút chuyện ghi chép lại tỉ mỉ, có chuyện chỉ dùng bút pháp xuân thu mà điểm qua, nhưng đại thể nói rành mạch nguyên nhân và kết cục sự việc, hình tượng nhân vật trong sách cũng rất sống động.

Ông cụ Dung dùng ngôi thứ nhất ghi chép quan vận, diễn viên chính không phải là ông cụ, mà là một người trẻ tuổi khác, nhưng giống ông cụ Dung ngày trước, ông cụ Dung lưu lạc nhân gian, làm một trong những phụ tá có công lớn khai quốc, trí tuệ chính trị của anh ta sau khi kiến quốc cũng không thua bất cứ một cán bộ tham mưu cao cấp nào, thậm chí không khoa trương nói, ông cụ Dung nếu có cơ hội, ông có thể dựa vào thực lực một người chống lại bốn đại gia tộc nổi dậy.

Đến ông cụ Ngô năm đó được xưng là trí tuệ quan trường bậc nhất, trước mặt ông cụ Dung cũng không sánh kịp, trước đó, Cổ Phong cho rằng trí tuệ quan trường của ông cụ Ngô là đệ nhất, thủ đoạn chính trị của Tổng bí thư Hạ là đệ nhất, nhưng sau khi xem xong quan vận, anh ta ngửa mặt lên trời thở dài, chỉ tiếc ông cụ Dung sinh không gặp thời, nếu không, nếu như ông cụ Dung ở lại Bắc Kinh, năm đó bốn đại gia tộc hiển hách một thời có khả năng không còn tồn tại nữa.

Nhưng cho dù ông cụ Dung không ở Bắc Kinh, ông ta có lưu lại nhân gian vài chục năm, lại đào tạo ra một nhân vật đứng đầu chính trị, cả quyển quan vận đều ghi lại câu chuyện này, đến quay xung quanh người này mà phát sinh lịch sử.

Cổ Phong không phải không tin ông cụ Dung, nhưng anh ta thực sự không có cách nào tin được. Bởi vì dựa theo ghi chép của ông cụ Dung, trong mắt ông cụ, lịch sử phát triển chính trị và kinh tế trong nước có nhiều điểm không đúng, lama trên những sự kiện lớn, cũng không có sự xuất hiện của Hạ Tưởng. Theo suy tính, khi Hạ Tưởng đã trở thành lực lượng hậu bị sáng chói, câu chuyện trong sách của ông cụ Dung, dường như trong nước không có Hạ Tưởng này.

Đây chính là chỗ Cổ Phong không hiểu nhất, cho nên anh ta mới vội về kinh, muốn đối diện thỉnh giáo rõ với Hạ Tưởng, rốt cuộc lịch sử ghi chép của ông cụ Dung và chân thực của lịch sử, tại sao lại có sự sai lệch lớn như vây?

Vội vàng đi vào nơi an dưỡng của Hạ Tưởng ở Bắc Kinh, Cổ Phong lập tức đẩy cửa đi vào, vừa thấy Hạ Tưởng đã nói

– Ông Nội, ông phải xem quyển “Quan vận” này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong mỉm cười: “Ta biết.” Có thể sống trong cuộc tranh đấu giữa huynh đệ, Chu Cao Phi trong khoảng thời gian này có lẽ cũng không có một ngày nhàn nhã. “Đông Đông có khỏe không?” Lúc trước Chu Cao Phi đối với Vương Đông Đông cũng có vài phần chân tình. Lần này gặp được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lục Thiếu Du – Quyển 12
Hừ! Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, cắn chặt răng, năng lượng thể này quá mức khổng lồ, chẳng khác gì một tòa núi lớn, chỉ sợ bản thân hắn cũng phải nếm khổ, bàn tay vung lên, lốc xoáy bạo lướt, xốc lên không gian ba văn, quang trụ của năng lượng thể cuồng bạo nháy mắt đã xuyên vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 2
Lôi Quân, anh thật sự đã bôi nhọ tất cả quân nhân. Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, nàng nghĩ mãi mà không hiểu vì sao trong quân đội lại có một nhân vật coi trời bằng vung như Lôi Quân. Phì, sao ông lại bôi nhọ quân nhân? Ông lập được hai quân công hạng nhất, năm lần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân