Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 133

Quan Trường – Quyển 4

Phần 133

Thái độ của Phạm Duệ Hằng càng dễ dãi thì Hạ Tưởng biết ông ta chắc chắn còn có việc khác phải nói. Qủa nhiên, Phạm Duệ Hằng đã hỏi Nghiêm Tiểu Thì vài câu về tình hình tiến hành du lịch văn hóa của thành phố Đan Thành, sau đó liền đổi đề tài hỏi Hạ Tưởng:

– Dự án góp vốn vào ô tô Vạn Lý ở thành phố Bảo là lần thu hút đầu tư thành công nhất, tôi nghe nói thành phố Bảo có ba dự án rất triển vọng, ngoài ô tô Vạn Lý ra thì còn hai dự án nào nữa?

– Phim nhựa Đạt Phú và rau ngâm Mậu Thịnh.

Hạ Tưởng thấy Phạm Duệ Hằng có hứng thú nói đến dự án của thành phố Bảo cũng có chút động lòng liền nói:

– Ô tô Vạn Lý cần một số vồn đầu tư rất lớn, tuy là doanh thu có triển vọng rất tốt nhưng vì phải đầu tư số vốn rất lớn và trong thời gian dài nếu đem so sánh ba dự án thì rau ngâm Mậu Thịnh là dự án dễ thấy hiệu quả nhất. Còn phim nhựa Đạt Phú nếu muốn giành trước thời cơ thì vốn đầu tư vào cũng không kém ô tô Vạn Lý, vả lại phải trên ba năm mới thấy được hiệu quả, nhưng một khi thấy được hiệu quả thì công sức được đền đáp sẽ rất kinh ngạc.

– Ồ!

Phạm Duệ Hằng càng thêm hứng thú, lại chú trọng hỏi về rau ngâm Mậu Thịnh:

– Một xưởng rau ngâm nhỏ bé thì có thị trường lớn bao nhiêu?

Hạ Tưởng tự tin cười:

– Chủ tịch tỉnh Phạm, ngài có muốn gặp Sở Tử Cao ông chủ của Sâm Lâm Cư này không? Anh ta có bốn năm quán ăn, tuy chủ yếu bán những món miền nam nhưng có vài quán bán cả điểm tâm, đã bán điểm tâm thì phải cung cấp dưa muối cho khách.

Phạm Duệ Hằng gật đầu:

– Nếu tiện thì gọi anh ta đến nói chuyện.

Hạ Tưởng gọi một cú điện thoại là Sở Tử Cao liền từ Sở Phong Lầu chạy đến, nghe nói có Chủ tịch tỉnh Phạm tìm hắn nên không kìm chế được sự kích động đã phóng xe như bay và vượt vài chốt đèn đỏ.

Sở Tử Cao cứ tưởng Hạ Tưởng cố tình gọi đến do Chủ tịch tỉnh Phạm có việc gì quan trọng muốn hỏi mình, không ngờ khi Chủ tịch tỉnh Phạm gặp hắn liền không khách, sáo bắt tay rồi hỏi:

– Tổng giám đốc Sở, cả mấy quán ăn của anh cộng lại một tháng có thể tiêu thụ bao nhiêu dưa muối?

Đường đường là môt Chủ tịch tỉnh mở miệng ra không hỏi về doanh thu, không hỏi tổng tài sản, mở miệng ra là hỏi dưa muối ít nhiều cũng khiến hắn có chút ngỡ ngàng, nhưng Chủ tịch tỉnh đã hỏi thì không thể không trả lời, hắn suy nghĩ một lúc rồi ngượng ngùng nói:

– Số lượng cụ thể vẫn chưa thống kê, nhưng tổng cộng cũng trên mười ngàn tệ…. quán cơm của tôi chủ yếu bán các món miền nam, dưa muối chỉ dùng ít. Nếu là các quán ăn có khẩu vị miền bắc bán cháo và các món chính khác thì tiêu thụ dưa muối càng nhiều.

Phạm Duệ Hằng đã biết phải làm thế nào, lại hỏi:

– Dưa muối chẳng phải cho miễn phí sao?

Sở Tử Cao cười nói:

– Dưa muối của chúng tôi phải bỏ tiền ra mua tất nhiên là phải đem chi phí này chuyển vào cho thực khách, thương gia nào cũng đều làm như vậy.

Hạ Tưởng chen vào nói một câu:

– Tử Cao, các anh thường dùng dưa muối gì?

Sở Tử Cao không biết Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng đang bàn về việc gì nên thành thật trả lời:

– Mấy quán cơm của tôi có cao cấp có bình dân, cao cấp thì dùng của Lục Tất Cư, bình dân thì dùng của Mậu Thịnh, cả hai đều là thương hiệu lâu năm, Lục Tất Cư có vị ngon hơn giá cả cũng mắc hơn một tí.

Phạm Duệ Hằng nhẩm tính sơ cũng thấy giật mình, không tính thì không biết rau ngâm lại có thị trường lớn như vậy, đúng là không ở trong nghề thì không biết, bốn quán cơm mỗi tháng tiêu thụ hơn mười ngàn tệ dưa muối. Thành phố Yến đâu chỉ có bốn trăm quán ăn, ở tỉnh Yến cũng có bốn ngàn quán ăn, huống chi ở những quán có khẩu vị miền bắc sức tiêu thụ có lẽ không chỉ gấp đôi.

Lời nói của Hạ Tưởng càng khiến Phạm Duệ Hằng thêm tin tưởng:

– Chủ tịch tỉnh Phạm, thật ra mức tiêu thụ ở các quán ăn chỉ chiếm chưa đến một phần ba trong tổng sản lượng tiêu thụ, sức mua của các gia đình bình thường cũng rất đáng kinh ngạc, nếu đóng gói vào bao hoặc hũ rồi đưa vào siêu thị mức tiêu thụ có thể tăng gấp đôi.

Phạm Duệ Hằng kiềm chế xúc động.

Sở Tử Cao cũng biết điều xin cáo từ, Phạm Duệ Hằng cũng không giữ hắn lại. Chờ sau khi Sở Tử Cao rời khỏi, Phạm Duệ Hằng lại ngồi xuống thay đổi giọng điệu ung dung nói:

– Tiểu Hạ, Phạm Tranh học nghiên cứu sinh ở thủ đô bây giờ đã tốt nghiệp và muốn trở về thành phố Yến. Thật ra tôi rất muốn cho nó ra nước ngoài, ở trong nước cho dù làm kinh doanh hoặc chính trị đều không thích hợp với tính cách của nó, nhưng nó lại chẳng muốn đi mà muốn ở lại thành phố Yến phát triển, thật là đau đầu. Trước đây cậu và nó cũng khá thân, nó cũng thường hay hỏi tôi về cậu, hay là cậu hãy thay tôi khuyên nhủ nó.

Chủ tịch tỉnh Phạm đúng là làm việc rất ổn thỏa, nói chuyện rất cẩn thận, muốn gì thì không nói rõ, anh có thể hiểu được nghĩa là anh có tính lĩnh ngộ, nếu không lĩnh ngộ được thì xin lỗi anh không phải là một cán bộ tốt có thể hiểu được ý của cấp trên. Hạ Tưởng là người như thế nào mà không thể hiểu được hàm ý bên trong lời nói của Phạm Duệ Hằng? Nghĩ lại việc trước đây tìm cách ép Phạm Tranh đi cũng thấy buồn cười. Không ngờ đời người có vô số cuộc gặp gỡ, đi một vòng lại phải hợp tác với Phạm Tranh mà không thể tránh né được.

Cũng tốt, Phạm Duệ Hằng làm việc gì từ trước đến giờ thà không làm chứ không để người khác nắm được điểm yếu. Ông ta cho Phạm Tranh qua lại với mình cũng là vì hoàn toàn tin tưởng vào mình. Có lẽ Phạm Duệ Hằng đoán được mình có tác động đến việc Cao Thành Tùng bị lật đổ và việc Cao Kiến Viễn bị bắt cũng có can hệ đến mình. Ông ta vẫn để cho Phạm Tranh qua lại với mình, tin tưởng là một chuyện, mặt khác Phạm Duệ Hằng tỏ ra rất tự tin vì ông ta tin rằng ông ta không có vấn đề gì quan trọng bị người khác công kích, chỉ cần bản thân ông ta đứng ngay, tốt xấu gì cũng có thể che chở cho Phạm Tranh kiếm tiền.

Hạ Tưởng đoán đúng một nửa, Phạm Duệ Hằng đúng là nghĩ rằng ông ta không làm việc trái pháp luật cũng không có vấn đề tài chính. Ông ta cho Phạm Tranh tiếp cận Hạ Tưởng là vì ông ta cảm thấy trong tình hình hiện tại Thôi Hướng ngày càng tiếp cận Diệp Thạch Sinh, Hạ Tưởng là thành viên trong tổ lãnh đạo lại là người mà Tống Triều Độ tin tưởng nhất. Đối mặt với việc Thôi Hướng gây áp lực và tính bảo thủ của Diệp Thạch Sinh thì giữa ông ta và Hạ Tưởng ngày càng có nhiều lợi ích chung. Điều quan trọng nhất là Hạ Tưởng có đầu óc kinh doanh, hắn kiếm tiền không phải dùng thủ đoạn quyền thế để giao dịch, không phải tham ô nhận hối lộ, mà là lấy tiền từ thị trường là việc kiếm tiền hoàn toàn hợp pháp, điểm này khiến Phạm Duệ Hằng rất yên tâm.

Đương nhiên là có sự chiếu cố của chính sách thỏa đáng thì không có vấn đề, một số dự án công trình đang gặp phải việc chọn lựa cho ai, nhưng trong phạm vi hợp lý những dự án qua tay Hạ Tưởng hay các công trình hắn thu hút đầu tư thì không có cái nào mà không giữ vai trò dẫn đầu thị trường, kiếm được nhiều tiền.

Được sự giúp đỡ của Hạ Tưởng có thể để Phạm Tranh kiếm tiền hợp pháp, Phạm Duệ Hằng tin vào con mắt của mình. Chỉ cần Hạ Tưởng làm được thì thật đáng quý, Phạm Tranh cũng rất tin tưởng vào Hạ Tưởng. Đồng thời Phạm Duệ Hằng cũng có lý do để tin rằng Hạ Tưởng rất có óc chính trị, hắn có thể xem xét thời thế không những nhìn thấy rõ bây giờ nên tiếp cận ai mà còn biết cách nhìn xa trông rộng, tương lai trong vòng hai ba năm nếu không có gì thay đổi ai sẽ là Bí thư tỉnh ủy nhiệm kỳ sau.

Phạm Duệ Hằng có lý do để tin rằng Hạ Tưởng sẽ có lựa chọn sáng suốt, đồng thời cũng nghĩ là mình có thể nắm giữ Hạ Tưởng trong tay.

Ấn tượng của Hạ Tưởng đối với Phạm Tranh cũng bình thường, nhưng cũng biết là nếu đem so với Cao Kiến Viễn thì Phạm Tranh đơn giản hơn nhiều không có ý nghĩ phức tạp, tuy có hơi ăn chơi trác táng nhưng không to gan đến mức muốn làm gì thì làm. So với Cao Chí Viễn thì dễ khống chế hơn, trong phạm vi hợp lý giúp Phạm Tranh kiếm một ít tiền cũng không có vấn đề, hắn nói:

– Được, chờ sau khi Phạm Tranh về tôi sẽ cùng cậu ấy ôn lại kỷ niệm, vài năm không gặp cũng có hơi nhớ cậu ấy.

Hạ Tưởng cũng chỉ nói đến đây, không nói thêm gì nữa.

Phạm Duệ Hằng gật đầu cười mãn nguyện:

– Cậu cùng Phạm Tranh và Tiểu Thì có quan hệ cũng không tồi có thể phát triển trở thành bạn tốt. Tiểu Thì thì không cần phải nói, khiến người khác rất yên tâm. Phạm Tranh bây giờ đã học thêm hai năm đèn sách đã chín chắn hơn trước, nhưng vẫn còn chút nóng nảy, nếu nó có chỗ nào làm không đúng cậu và Tiểu Thì cứ phê bình. Nó còn trẻ, trải nghiệm ít hơn cậu, càng không có đầu óc kinh doanh như cậu, cậu nói nó cũng là vì tốt cho nó.

Trên cơ bản sự việc đã rõ ràng, Hạ Tưởng đã biết phải làm gì chỉ cười và nói vài câu khách sáo, rồi lại hỏi Ngiêm Tiểu Thì:

– Dự án du lịch văn hóa của thành phố Đan Thành, nhà nước cũng phải góp một số vốn, nghe nói tài chính của họ có một số vấn đề phải không?

Nghiêm Tiểu Thì biết Hạ Tưởng muốn hỏi cái gì nên buồn bã nói:

– Đúng, thành phố Đan Thành có đưa đơn xin cấp vốn lên Ủy ban nhân dân tỉnh, vốn là khi vừa mới thành lập tổ lãnh đạo thì tỉnh có quyết định dành hai trăm triệu tệ làm vốn chuyên dụng để giải quyết tình hình thiếu vốn trong điều chỉnh kết cấu kinh tế của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo bất cứ lúc nào. Bây giờ thành phố Đan Thành đã đưa đơn xin nhưng lại không được giải quyết, thật là làm người ta nản lòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Xảo Xảo vội vàng nắm lấy tay Trường Kim khuyên nhủ: Từ tiểu thư, người đã nghe đại ca nói rồi đó, trước tiên hãy ăn chén cháo này đi. Từ Trường Kim tính tình so với từ “quật cường” còn có vẻ mạnh hơn, nghe vậy lắc đầu, đôi mắt khép hờ không nói một lời, ý là muốn ở đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Mấy canh giờ sau, trong đại sảnh, Lục Thiếu Du nhíu mày, vừa rồi từ trong miệng hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng hắn đã biết được, Lục Thiếu Hổ đã về tới Lục gia, ngay cả Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải cũng đã tới Lục gia. Ánh mắt hắn lạnh lùng, khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 18
Là đấu giá đại hội lưỡng tộc ngàn năm diễn ra một lần, phía sau liên tiếp xuất hiện vài món áp trục bảo vật bất phàm, mỗi một kiện đều là tài liệu mà tu sĩ bình thường không thể nào với tới. Bất quá những vật này không cần thiết với Hàn Lập. Áp trục vật phẩm bán đấu giá xong...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân