Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 17

Quan Trường – Quyển 4

Phần 17

Phạm Duệ Hằng nghe Đàm Long kín đáo đề cập tới vấn đề kinh phí của Sở giao thông tỉnh, mới đầu chưa hiểu lắm ý y nói gì, sau đó câu chuyện dần chuyển hướng bàn về vấn đề làm đường giữa huyện Cảnh và huyện An, ông ta đã hiểu suy nghĩ của Đàm Long. Nghĩ đến thế cục tỉnh Yến, và mối quan hệ bất hoà giữa Đàm Long và Trần Phong, trong lòng ông ta đã tự có quyết định riêng.

Sau khi dự án liên kết sơn thủy được huyện lập thông qua, chính thức được duyệt và thành lập dự án, Hạ Tưởng lại cùng Giang Thiên gặp nhau vài lần, dưới danh nghĩa huyện An và huyện Cảnh bàn bạc, liên kết xin kinh phí thành phố.

Quả nhiên giống như Hạ Tưởng đã dự đoán, khi xin đến thành phố, nhờ sự can thiệp của Trần Phong và Hồ Tăng Chu, Cục giao thông thành phố trích ra được 10 triệu tệ. Nhưng khi xin đến tỉnh, lại bị gạt bỏ thẳng thừng.

Hạ Tưởng biết, lực cản lớn nhất đã xuất hiện rồi.

Hắn biết, phải tự mình bước ra giải quyết vấn đề này, nếu không dự án liên kết sơn thủy sẽ biến thành đầu voi đuôi chuột, làm trò cười cho thiên hạ.

Cuối tuần, Hạ Tưởng lái xe quay trở về thành phố Yến.

Vốn đã đồng ý giành thời gian đưa Tào Thù Lê đi núi Phong Long chơi, nghe nói khu núi Phong Long mới khai thác phong cảnh mới, nhưng do du khách còn ít, cảnh sắc làm mê đắm lòng người, lại tĩnh mịch, rất thích hợp cho người tự lái xe đến thưởng ngoạn phong cảnh. Nhưng do gần đây bận quá nhiều việc, chuyến du ngoạn Phong Long vẫn chưa thành làm cho Hạ Tưởng áy náy trong lòng. Cũng may Tào Thù Lê là người tâm lý, không bao giờ oán trách Hạ Tưởng cái gì cả. Đối với cô ấy, Hạ Tưởng thấy cảm động, nhớ nhung.

Hơn nữa, công ty thiết kế của Tào Thù Lê cũng nhiều việc, kinh doanh tốt, cũng may cô bé nhìn bề ngoài yếu đuối, mỏng manh, từ nhỏ quen sống trong nhung lụa lại có thể chịu được cực khổ, một mình cõng hết.

Hạ Tưởng đánh giá cô bé rất cao.

Có một việc mà Hạ Tưởng luôn thấy canh cánh trong lòng đối với Phương Cách. Vì nguyên cớ Lý Đinh Sơn thăng chức, đi theo đến Thành uỷ, còn đảm nhận làm thư ký cho Lý Đinh Sơn, song song cũng được đặc biệt đề bạt làm cấp phòng, nếu không khó có thể xứng với thân phận của Lý Đinh Sơn. Có điều để tránh thị phi, cũng là ý kiến của Phương Tiến Giang, có thể phải đưa Phương Cách xuống huyện nhanh chóng. Bước đầu định đến huyện An, theo Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng thấy mình có lỗi với Phương Cách là vì hắn đã đồng ý giới thiệu Lam Miệt với Phương Cách, nhưng lại không có dịp nào cả. Bây giờ thì tốt rồi, Lam Miệt tới công ty Tào Thù Lê làm, giúp Tào Thù Lê xử lý công việc hành chính, Hạ Tưởng muốn nhân cơ hội này tổ chức buổi liên hoan nhỏ, để mọi người tụ tập lại, làm quen lẫn nhau.

Còn nữa, còn một người đã lâu chưa xuất đầu lộ diện Nghiêm Tiểu Thì cũng được Hạ Tưởng mời đến.

Khi Nghiêm Tiểu Thì biết Cao Thành Tùng bị bãi nhiễm chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân, đã biết được mục đích tiếp cận bất động sản Lĩnh Tiên của Hạ Tưởng, cô ấy không đi tìm Hạ Tưởng đôi co, cũng không về thẳng quê nhà ở phía nam, mà là sau khi phối hợp điều tra sổ sách bất động sản Lĩnh Tiên xong thì biến mất khỏi thành phố Yến. Hạ Tưởng biết cô vẫn ở thành phố Yến, có thể đang một mình ở một góc nào đó im lặng khóc thầm. Có thể trong lòng chỉ bình lặng như mặt nước, một mình tìm về ký ức xưa. Tóm lại là cô ấy vẫn chưa rời khỏi thành phố Yến.

Khoảng một tuần trước, Hạ Tưởng đột nhiên nhận được tin nhắn của Nghiêm Tiểu Thì, cô ấy nói muốn gặp Hạ Tưởng, có vài chuyện phải nói trước mặt mới được. Hạ Tưởng gửi tin trả lời, chỉ có ba chữ “đợi cơ hội”

Giờ cơ hội tới rồi.

Về đến nhà, Tào Thù Lê một mình bận trong bếp. Hạ Tưởng đi đến, từ đằng sau ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng ôm vào lòng. Tào Thù Lê người mặc tạp dề, tay cầm xẻng xào, cười hi hi, hỏi:

– Làm gì vậy? Đừng làm loạn lên, mau đi ra đợi em. Anh vào đây làm loạn ảnh hưởng đến tay nghề nấu ăn của em, nếu đồ ăn mà không ngon thì anh vẫn phải ăn hết đấy.

Hạ Tưởng cười vui:

– Phần cơm của hai người, để anh một mình độc hưởng thì không công bằng, ăn ngon hay không ngon đều phải cùng nhau ăn.

Tào Thù Lê ngoái đầu, hôn lên má Hạ Tưởng:

– Ngoan, mau đi ra đợi em, thưởng cho anh một nụ hôn rồi đó, lát nữa bổn cô nương sẽ thưởng thêm cho anh một bữa cơm ngon.

Cơ thể Tào Thù Lê tròn trịa, cô ấy mặc bộ đồ ở nhà, Hạ Tưởng ôm từ đằng sau cô ấy, cảm nhận cơ thể đàn hồi mười phần của cô. Hai người chưa có cơ hội vượt qua giới tuyến cuối cùng mà chỉ ôm ấp bề ngoài, Hạ Tưởng lại chưa được thật sự chạm vào, tay vẫn để không, miệng nói thầm thì liên tục, chốc chốc lại truyền dạy cho cô bé những vấn đề về tình ý trai gái.

Cô bé mới đầu nghe cũng đỏ mặt, e thẹn, dần dần mất đi sự kháng cự. Nhưng sau đó nghe Hạ Tưởng giải thích quá nhiều, nhiều lần bị hắn dẫn dắt, nên khi nhận thấy cơ thể Hạ Tưởng đang thay đổi, liền tránh người qua một bên, giễu:

– Đã nói ăn no ấm cật, dậm dật suốt ngày, anh bụng đói nên làm cái đầu cũng nghĩ linh tinh theo. Đúng là hư từ trong hư ra.

Hạ Tưởng ngượng ngùng, vuốt vuốt cái mũi:

– Người bình thường cũng là ăn no mới ra chuyện tốt, anh là do người mà trở nên lạ lùng đó chứ. Như người đẹp Lê nhà ta, dưới ánh đèn lung linh, lại thêm vẻ đẹp mông lung, cơ thể, dáng người duyên dáng, giơ tay nhấc chân yểu điệu thướt tha, khiến con người ta bị mê hoặc, sinh tình ý loạn.

– Đi ra, từ lúc nào mà anh học được lời đường mật ngọt? Mau mau khai ra sự thật, có phải quen được tiểu cô nương nào luyện tập với cô ta trước, rồi về thực hành lại với em không?

Tào Thù Lê giễu Hạ Tưởng, tay cầm bàn xẻng ngoáy ngoáy trước mặt, tư thế chuẩn bị đánh nhau.

Hạ Tưởng không lùi mà tiến tới, ôm chặt cô rồi hôn lên má:

– Cả đời này anh chỉ ngọt ngào trước mặt em, trước mặt cô khác thật đúng là không có được khả năng trời phú này. Cũng lạ thật, có phải do khuôn mặt em sáng mịn, anh chỉ hôn thôi đã trở nên mồm mép láu lỉnh rồi?

Tào Thù Lê cười không đứng thẳng dậy được, thức ăn bị cháy hết.

Cơm nước xong, hai người ngồi dựa vào nhau xem ti vi, câu một câu hai thì nói đến kết hôn.

Hạ Tưởng định làm đám cưới vào dịp quốc khánh, nhưng Tào Thù Lê lại muốn cưới vào dịp tết dương lịch vì công việc của cô gần đây quá bận. Công ty đang trong giai đoạn gây dựng phát triển, cô không muốn vì chuyện cưới xin mà làm ảnh hưởng tới mấy thiết kế lớn đang nắm trong tay. Hạ Tưởng nghĩ một lúc rồi đồng ý nghe theo cô.

– Nếu đã không muốn cưới anh, cũng được, anh được tự do thêm một thời gian nữa.

Hạ Tưởng làm bộ xúc động, nói:

– Để cho mấy cô yêu thầm anh có thêm mấy tháng ngồi ôm mộng, tưởng tượng.

– Ngốc, đừng có giả vờ trước mặt em. Em mà không hiểu lòng anh nghĩ gì thì đã không phải là vợ anh rồi.

Tào Thù Lê nằm lên cánh tay của Hạ Tưởng, nghiêng mặt nhìn anh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vẻ mặt có chút phức tạp, có chút tiếc nuối, có chút bất đắc dĩ, có chút đau lòng, lại có chút mất mát.

– Không sợ anh cười, em có chút nhớ đến chị Liên rồi.

Ở Mỹ thực ra Liên Nhược Hạm sống rất sung túc, ngoài việc không tìm được mẹ, sự nuối tiếc lớn nhất của cô là không sinh được cho Hạ Tưởng một cậu con trai. Đương nhiên cũng không thể trách mình cô ấy, mà cũng do độ chính xác phía Hạ Tưởng không được cao nữa. Hiện Liên Nhược Hạm đang bận túi bụi, chuẩn bị đem công ty Internet làm lớn, hoàn toàn không phải là ý tưởng ban đầu chỉ để chơi vui.

Tuy nhiên, cô không có ý cảm ơn Hạ Tưởng chút nào, ngược lại còn oán giận Hạ Tưởng không đến Mỹ thăm cô, và ra thông báo cuối cùng đến Hạ Tưởng, nếu năm nay hắn không đến Mỹ thì suốt đời cô sẽ lưu lại ở Mỹ, không về nữa.

Kỳ thực Hạ Tưởng đã lên kế hoạch trước rồi, đợi dự án liên kết sơn thủy khởi công xong, nhất định sẽ bớt thời gian bay đến Mỹ, dù thế nào cũng an ủi một phần nỗi nhớ nhung của Liên Nhược Hạm. Giờ đây Liên Nhược Hạm không thèm chủ động quay về, thật ra cũng không phải là vì giận hắn mà là do bị việc kinh doanh bó chân. Dù sao, khi nhìn thấy sức sống thổi bừng bừng tại thị trường mới, số vốn nhanh chóng tăng lên gấp mấy lần so với ban đầu, dù là ai cũng không thể dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.

Ngay cả Liên Nhược Hạm cũng không thể.

Mặc cho Liên Nhược Hạm không thiếu tiền, cũng không có khái niệm tiền bạc, nhưng một khi bị cuốn hút vào, muốn làm lớn mạnh là tâm lý chung của tất cả mọi người. Hơn nữa, cô vẫn muốn sinh cho Hạ Tưởng một đứa con, sau này sẽ truyền hết sự nghiệp, đế quốc của mình cho con cháu. Tâm lý, suy nghĩ của người phụ nữ vừa kỳ lạ, lại vừa cố chấp. Một khi họ đã đặt ra mục tiêu, thì sẽ bướng bỉnh, kiên trì hơn cả nam giới.

Tào Thù Lê nói đến mình nhớ Liên Nhược Hạm, trong mắt đong đầy hơi nước mờ nhạt, Hạ Tưởng biết, cô ấy nói thật lòng, không chút giả dối. Trong lòng hắn chợt ấm lên, ôm chặt cô vào lòng, nhẹ nhàng nói:

– Khổ cho em rồi.

Cô bé đột nhiên cười khanh khách:

– Câu này anh nên đi mà nói với chị Liên ý. Nghĩ xem người con gái cao ngạo như chị ấy, xuất thân tốt, không khuyết cái gì cả lại bị anh lừa thế kia, anh nói xem sao anh lại xấu đến vậy chứ? Con thỏ còn không ăn cỏ cạnh hang, còn anh, rõ ràng biết em và chị Liên thân với nhau còn không buông tha cho chị ấy. Có phải anh chắc chắn là em sẽ không quay mặt với mình mới gan to mật lớn không hử?

Hạ Tưởng lập tức thấy mình bị oan uất:

– Cái này, chuyện tình cảm sao có thể nói là lừa? Cái này vốn là em lừa anh, anh nịnh em âm mưu lừa của cả hai bên. Lừa đi lừa lại, tự mình rơi vào cạm bẫy thì sao gọi là lừa được chứ?

– Được rồi, không thèm nghe anh nói năng xằng bậy nữa, anh nói rõ đi, khi nào anh mới định đến Mỹ thăm chị ấy?

Cô bé cắn chặt môi, mắt không thèm chớp nhìn Hạ Tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 17
Trước khi vụ án Phan Bảo Hoa vẫn chưa có kết quả cuối cùng, Ban tổ chức cán bộ Trung ương sẽ chính thức tuyên bố xóa bỏ tất cả các chức vụ trong và ngoài Đảng của Phan Bảo Hoa, đồng thời đề danh Bí thư Thành ủy Ngũ Nhạc Chu Vu Uyên là ứng cử viên Phó chủ tịch tỉnh. Lần này Tạ Tín...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 37
Trong đôi mắt tối đen của Đường Ngũ hiện ra khí huyết tinh, mơ hồ biến đỏ, nói: Tây Phương Cầu Bại, ngươi đánh bại Hỏa Hổ, trong mắt ta chỉ bình thường mà thôi, là vì Hỏa Hổ bị ngươi chọc giận mất đi lý trí, không thể không nói ngươi cũng đủ gian trá, hơn nữa nhờ vào áo nghĩa linh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Cái gì? Ngưng Nhi kinh hô, đưa bàn tay xinh xắn lên bịt miệng hắn: Đại ca, đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta vẫn còn đang sống mà. Không phải suy nghĩ linh tinh. Thấy sắc mặt trắng bệch, hình dáng khẩn trương của Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh rất cảm động trong lòng, vội cầm lấy bàn tay băng giá của nàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân