Vừa đến Huyện ủy thì lại nhận được mời họp hội nghị thường vụ khẩn cấp. Đề tài thảo luận là Phòng Ngọc Huy và Đặng Tuấn Kiệt liên hợp đề nghị xây dựng làng du lịch mới ở chân núi của khu du lịch Tam Thạch.
Phòng Ngọc Huy và Đặng Tuấn Kiệt có một khí thế rất đắc chí, liệt kê hàng đống lý do, thuyết minh rằng làng du lịch mới sẽ hình thành cạnh tranh tốt đối với làng du lịch vốn có, cũng xúc tiến ngành bất động sản và ngành du lịch huyện An phát triển. Hơn nữa thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực đồng chí Đàm Long cũng rất chú ý tới làng du lịch mới, còn đưa ra mấy yêu cầu. Mặt khác còn có thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an đồng chí Trần Ngọc Long cũng thông qua con đường khác mà tỏ vẻ cực kỳ hứng thú đối với làng du lịch mới.
Hai người đưa ra hai ủy viên thường vụ Thành ủy, đơn giản là thể hiện áp lực đối với mọi người, muốn hội nghị thường vụ thuận lợi thông qua đề nghị của mình.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-4-full/
Phùng Húc Quang cười ha hả một trận và nói:
– Chú tôi lần trước có gặp mặt, nói với tôi bằng giọng oán trách, quan hệ giữa tôi và cậu thì rất tốt nhưng với ông ấy thì lại không mấy thân thiết.
Cũng không thể tin hoàn toàn lời của Mã Vạn Chính được, hắn ta cũng muốn thông qua Phùng húc Quang biểu đạt một chút thiện ý, đưa ra một tín hiệu. Đương nhiên, thiện ý của Phó chủ tịch tỉnh Mã hắn nghe thấy rồi, nhất định phải tỏ thái độ mới được. Hắn liền nói với Phùng Húc Quang mấy câu khách khí, tin rằng lời của hắn sẽ được thông qua miệng của Phùng Húc Quang truyền đạt tới tai Mã Vạn Chính.
Hạ Tưởng cũng biết rõ giai đoạn hiện tại mọi việc khá rối loạn, hắn có thể tránh tiếp xúc nhiều với tỉnh thì cần cố gắng hết sức tránh, để tránh làm cho mọi người có cái nhìn không tốt về hắn. Đặc biệt là hiện tại cách quản lý của Diệp Thạch Sinh còn chưa bộc lộ hoàn toàn, mà Phạm Duệ Hằng một mặt đã từ từ thể hiện ra mạng lưới mềm mỏng và chặt chẽ, Thôi Hướng thân làm phó bí thư tỉnh ủy, đã sửa tính cách khiêm tốn vốn có khi làm Bí thư thành ủy thành phố Yến, ông ta bắt đầu nhúng tay vào tất cả hạng mục quản lý.
Hạ Tưởng ít nhiều cũng đoán được tâm tư của Thôi Hướng. Hình tượng yếu đuối của Diệp Thạch Sinh trong thời đại Cao Thành Tùng đã đi sâu vào lòng người, hơn nữa ông ta tuổi tác cũng lớn rồi, không biết chừng sẽ ra đi bất cứ lúc nào. Thôi Hướng bây giờ đã lộ rõ khả năng thao túng cục bộ của hắn ta, ít nhất là khi điều chỉnh lại bộ máy nhân sự trong tỉnh, hắn sẽ có thể tiến thêm bước nữa.
Lên làm chủ tịch tỉnh hẳn là ý tưởng thực tế nhất của hắn trong giai đoạn hiện nay
Tuổi của Diệp Thạch Sinh, vẫn có thể làm thêm ba năm nữa. Ba năm nói dài cũng không phải là dài, ngắn cũng không phải là ngắn, tập trung chí hướng trong ba năm, thu hút sự chú ý của các tầng cấp cao, ngoài ra cũng muốn xây dựng hình tượng một nhà lãnh đạo có năng lực.
Khi Hạ Tưởng không muốn khi Thôi Hướng xây dựng hình ảnh của y, mình lại bị ông ta biến thành điển hình phản diện.
Phòng Ngọc Huy và Đặng Tuấn Kiệt đang muốn ngăn cản Hạ Tưởng lấy được tài chính của Sở Giao thông tỉnh, không nghĩ tới sự việc lại kinh động đến Chủ tịch tỉnh. Ngay cả Chủ tịch tỉnh Phạm có ý ngăn lại nhưng sở Giao thông tỉnh vẫn phê duyệt văn bản yêu cầu thực hiện. Điều này không khỏi làm cho hai người phải mở rộng tầm mắt. Sau khi Đàm Long và Đồng Vinh Quang trao đổi điện thoại cho nhau thì nửa ngày sau cũng không nói thêm gì, sau đó gọi lại điện thoại cho Phòng Ngọc Huy, nói với y là tạm thời không cần xung đột trực diện với Hạ Tưởng, chỉ cần dồn sức để triển khai kế hoạch dự án Làng du lịch mới là được, nếu lúc đó Hạ Tưởng tiếp tục phản đối thì sẽ nghĩ tới biện pháp để đối phó.
Thật ra thì Hạ Tưởng rất muốn phản đối kế hoạch của Phòng Ngọc Huy, bởi vì hắn gần như đã có kết luận rằng một huyện An nho nhỏ như thế này thì không thể là nơi có tới hai làng du lịch được. Mà làng du lịch mới được xây dựng ở dưới chân núi chắc chắn sẽ không có triển vọng gì tốt đẹp. Trước kia, hắn cũng đã cẩn thận nghiên cứu các luận chứng về việc chọn vị trí làng du lịch ở chân núi hay ở giữa sườn núi, cuối cùng mới đưa ra được kết luận đóng ở sườn núi. Phòng Ngọc Huy cũng chỉ mới tham gia vào thị trường này, lại muốn cưỡng ép làm một dự án, đơn giản là coi trọng thế phát triển của huyện An, muốn mượn một cơ hội để mò thêm được chiến tích mà thôi.
Đương nhiên, không thể phủ nhận việc trong đầu Bất động sản Cát Thành cũng có ý tưởng kiếm thêm được lợi nhuận. Nếu thị trường đủ lớn thì Hạ Tưởng cũng sẽ không gây ra các cản trở đối với nguyện vọng muốn kiếm tiền và chiến tích của đối phương, nhưng vấn đề là sau khi làng du lịch mới được xây dựng xong thì chẳng những đây là ý tưởng tồi tệ mà còn có thể nhiễu loạn thị trường của làng du lịch, trên cơ bản có thể kết luận là lợi bất cập hại.
Nhưng có lòng tốt thì chưa chắc đã được báo đáp lại. Hạ Tưởng biết rằng, chỉ cần hắn mở miệng phản đối thì chắc chắn đối phương sẽ cho rằng đây là Hạ Tưởng đang mượn cơ hội để trả thù.
Không nghĩ tới chính là Hạ Tưởng còn chưa phát biểu ý kiến thì Trưởng ban Tuyên giáo Lạc Văn Tài, Trưởng ban chỉ huy quân sự Khổng Kiếm, Chánh văn phòng Huyện ủy Thái Nghị, Bí thư Đảng ủy xã Tam Thạch Đoạn Đại Nhĩ đều tỏ vẻ ủng hộ, đều giơ cả hai tay lên để hoan nghênh với tất cả các nhà đầu tư nào tiến đến huyện An.
Hạ Tưởng suy xét sâu xa thì thấy rằng đại bộ phận mọi người khi nhìn đến có dự án đầu tư đều vội vàng không ngừng tỏ thái độ ủng hộ, e sợ nhà đầu tư chạy đến nơi khác. Bọn họ cũng không suy xét xem việc đầu tư này có thể mang đến hiệu quả và lợi ích hay không ? Dự án này có đúng là dự án tốt nhất để xúc tiến việc phát triển kinh tế của địa phương hay không ? Kiếp trước, thành phố Yến từng có hơn mười khu xây dựng dang dở, cũng gần như phải đến tám năm sau mới tìm được nguồn tài chính để hoàn thiện tiếp, thậm chí có những chỗ cứ để dở dang như vậy ngay tại giữa hai con đường phồn hoa nhất, ảnh hưởng rất lớn đến hình tượng của thành phố Yến.
Trên cơ bản đều là do kết quả của sự mù quáng thu hút đầu tư.
Đáng tiếc chính là Hạ Tưởng còn chưa kịp phản đối thì Khâu Tự Phong đã gật đầu đồng ý.
Nói cách khác, trên cơ bản đại bộ phận ủy viên thường vụ đều có thái độ tán thành.
Cuối cùng, bao gồm cả Hạ Tưởng, những ủy viên thường vụ còn lại cũng đành phải thể hiện cho tốt, thuận nước đẩy thuyền, giơ tay tỏ vẻ ủng hộ. Thậm chí, Hạ Tưởng ngay một câu dư thừa cũng không nói, chỉ có điều hắn nhìn thấy Phòng Ngọc Huy và Đặng Tuấn Kiệt đang cười đắc ý dào dạt thì phải lắc đầu có chút bất đắc dĩ.
Dù sao huyện An cũng không có tổn thất gì, cũng không phải là nhà đầu tư do hắn kéo đến, hắn cũng không thể ngăn cản giấc mộng tốt đẹp của người khác, đành phải vậy.
Tuy nhiên, về phần bước tiếp theo đám người Phòng Ngọc Huy gây sức ép như thế nào thì hắn cũng không quan tâm, tạm thời cũng không để ý tới bởi vì đoàn khảo sát do tỉnh tổ chức đi tới nước Mỹ sẽ khởi hành vào ngày hôm sau.
Hạ Tưởng nói rõ cho Tào Thù Lê, cô bé lý giải được công việc của hắn nên cũng không cần phải nhiều lời, mà cô bé cũng không hỏi nhiều, chỉ nhắc nhở hắn công tác tốt, chú ý tới sức khỏe, lại lén lút nói tới việc hắn thay cô tới hỏi thăm Liên Nhược Hạm.
Tất cả các yêu cầu trên đều được Hạ Tưởng hoàn toàn đáp ứng.
Việc dẫn đoàn tới nước Mỹ khảo sát là do Phó Chủ tịch tỉnh Cao Tấn Chu phụ trách, mục đích là để học tập kinh nghiệm và hình thức quản lý tiên tiến của nước Mỹ. Cuộc hành trình của đoàn bao gồm các bang San Francisco và Washington, vừa lúc Liên Nhược Hạm lại đang ở San Francisco.
Bởi vì là hoạt động của Ủy ban nhân dân Tỉnh tổ chức nên gần như Hạ Tưởng cũng không cần phải quan tâm tới vấn đề gì, chỉ cần để ý tới việc được sắp xếp như thế nào là lên ngồi lên máy bay, bay thẳng tới nước Mỹ.
Đoàn khảo sát là từ các cơ quan của Ủy ban nhân dân tỉnh hợp thành, Hạ Tưởng xem như là đối tượng đặc biệt, được Cao Tấn Chu an bài thành nhân vật trợ lý lâm thời của ông ta. Đoàn khảo sát đầu tiên tới Washington, toàn bộ quá trình khảo sát cũng khá sơ sài, trên cơ bản là không học tập được cái kinh nghiệm tiên tiến gì cả, mà Hạ Tưởng cũng không có tâm hồn đâu để học tập. Đợi sau khi tới San Francisco, không cần hắn phải mở miệng, Cao Tấn Chu liền đồng ý cho hắn tự đi một mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |