Hạ Tưởng tiếp lời Dịch Hướng Sư, nói:
– Phó Tiên Phong muốn lật đổ vị trí Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, phải đồng thời kích động nhân vật mấu chốt của tỉnh Yến và thành phố Yến, vì vị trí một Phó giám đốc cấp sở, Phó gia hẳn là sẽ không làm chuyện mất nhiều hơn được, cho nên tôi mới suy xét không ra Phó Tiên Phong tiếp sau sẽ có hành động gì
Dịch Hướng Sư vốn có việc phải làm, vừa nghe Hạ Tưởng nói đến thế cục đột biến của thành phố Yến, liền gác công việc qua một bên, cũng nồng nhiệt phân tích theo:
– Chuyện trong quan trường, tuy rằng có lúc chắc như bàn đinh, cũng có lúc không thể đoán trước được, phàm chuyện gì cũng không thể lơ là. Mặc kệ Phó Tiên Phong tiếp sau có làm gì, cũng không loại trừ tạo áp lực và dụ dỗ Diệp Thạch Sinh, đưa ra điều kiện trao đổi với Trần Phong, sau khi cậu trở về, phải tiếp tục gặp gỡ Diệp Thạch Sinh, Trần Phong, dùng thêm lực lượng khác từ bên ngoài giữ vững sự ủng hộ của Diệp Thạch Sinh và Trần Phong đối với cậu không thay đổi, chỉ cần tập trung vào bí thư hai cấp tỉnh thành, trên cơ bản thủ đoạn của Phó Tiên Phong có cao tới đâu, cũng không ảnh hưởng đến hai người Diệp Thạch Sinh và Trần Phong mà tự mình hành động, Cho dù có thể, y cũng không thành được việc
Hạ Tưởng đối với sự kiên nhẫn thay hắn phân tích cẩn thận của Dịch Hướng Sư biểu lộ sự cảm tạ sâu sắc:
– Hơn ba tháng nay trong bộ Thương mại, tôi học tập được rất nhiều tri thức, cũng lãnh hội được nhiều cái vượt trội hơn người của bộ trưởng Dịch, là một gặt hái quan trọng trên con đường trưởng thành của tôi.
Một câu “vượt trội hơn người” hàm nghĩa phong phú, Dịch Hướng Sư mỉm cười tận đáy lòng:
– Khách khí quá thì như người ngoài, không đề cập tới quan hệ giữa Tài Giang và tôi, chỉ giữa chúng ta, cũng được xem là bạn bè cũ mà
Một câu “bạn bè cũ”, cũng đủ làm người ta liên tưởng phong phú. Hạ Tưởng liền mỉm cười gật đầu tán thành
Trước khi đi, Dịch Hướng Sư lại tiết lộ ra một tin tức với Hạ Tưởng, thành phố Đan Thành đệ trình đơn xin tuyến đường sắt nối ra biển với bộ Đường sắt, sắp tới có hi vọng lấy được phê chuẩn, sáu tháng cuối năm là có thể khởi công xây dựng
Hạ Tưởng nghe xong vô cùng vui vẻ, lại khách sáo nói vài câu, liền cáo từ mà đi.
Dịch Hướng Sư cũng trịnh trọng mà đưa tiễn hắn tới cửa, còn phất tay chào tạm biệt
Thư ký nhìn thấy không ngừng kinh ngạc, chẳng những Hạ Tưởng đi vào cùng bộ trưởng Dịch gần một tiếng đồng hồ, mà cuối cùng bộ trưởng Dịch còn tự mình tiễn khách, thể diện thật không đơn giản. Phó trưởng ban báo cáo công việc, cũng hiếm khi tới một tiếng đồng hồ, càng chưa từng thấy qua bộ trưởng Dịch tiếp đãi long trọng tự mình đưa tới cửa. Hạ Tưởng rốt cuộc hắn là ai?
Hạ Tưởng là ai, thư ký hiện tại thì không rõ. Đến nhiều năm sau, khi Hạ Tưởng đứng trên đỉnh cao vô tận, thư ký nhận ra Hạ Tưởng trên TV, mới giật mình kinh ngạc mà nhớ lại chuyện năm xưa, mới hiểu được hoá ra bộ trưởng Dịch thực biết nhìn xa trông rộng, sớm đã có thể nhìn thấy tiền đồ rộng lớn của Hạ Tưởng, y liền hối hận không kịp, ngay từ đầu nên kết giao tình với Hạ Tưởng mới phải.
Mà kinh ngạc nhất chính là một số đồng sự của Hạ Tưởng ở bộ Thương mại, trong thời gian hơn ba tháng Hạ Tưởng được tạm thời điều đến bộ Thương mại công tác, bọn họ đối với Hạ Tưởng gần như không có ấn tượng gì, bởi vì Hạ Tưởng luôn là một người vùi đầu vào công việc, lại là một người độc lai độc vãng, vừa không xuất sắc lại không khiến người khác chú ý tới, càng không có cương vị gì quan trọng trong công tác, cho nên đến khi nhìn thấy Hạ Tưởng phát biểu trong trường hợp trọng yếu, bọn họ mới tỉnh ngộ, hoá ra nhân vật nổi tiếng mà người người hâm mộ từng là một nhân viên bên cạnh bọn họ, mà bọn họ lúc ấy không hề phát hiện, lỡ mất dịp kết giao với Hạ Tưởng
Bọn họ có hối tiếc cũng không kịp.
Hạ Tưởng đi xe rời khỏi cổng chính bộ Thương mại, còn quay đầu lại nhìn thoáng qua nơi từng công tác trong hơn ba tháng, trong lòng còn có chút lưu luyến. Hắn ở bộ Thương mại thu hoạch khá nhiều, chẳng những nâng cao kiến thức lý luận, cũng được mở mang tầm mắt, hiểu biết hình thức công tác của các bộ và uỷ ban trung ương, đối với sự phát triển sau này của hắn vô cùng có lợi. Quan trọng nhất chính là, hắn nhờ khoảng thời gian này được tạm điều qua bộ Thương mại, hoàn thành việc học, lấy được bằng tốt nghiệp nghiên cứu sinh. Có thể nói, hơn ba tháng ở thủ đô, là thời gian an nhàn nhất trong đời Hạ Tưởng, thường xuyên gặp gỡ Tiếu Giai, bàn bạc kế hoạch trọng đại khi trở lại thành phố Yến. Cùng mẹ con Liên Nhược Hạm gặp mặt thường xuyên, hưởng thụ hạnh phúc gia đình, thắt chặt tình cảm với đứa con, khiến đứa bé hoàn toàn dựa dẫm vào hắn. Tuy rằng vẫn còn mơ hồ không rõ, nhưng đã không ngừng gọi “ba ba”, thực khiến Hạ Tưởng vui mừng không hết
Hơn nữa hắn còn cùng Ngô Tài Giang, Dịch Hướng Sư tiến thêm một bước giao thiệp, quan hệ so với trước kia càng gần hơn. Tuy rằng Ngô Tài Giang sắp xếp thời gian quá dày đặc đối với Hạ Tưởng nên không có cách nào tham gia trường Đảng trung ương cũng có chút hối tiếc, tuy nhiên đối với Hạ Tưởng lấy được bằng nghiên cứu sinh là cảm thấy vui rồi
Tóm lại mà nói, thời gian ba tháng ở thủ đô, thu hoạch trong ý nghĩ của Hạ Tưởng toàn bộ không bỏ sót, còn có không ít niềm vui bất ngờ, như là mẹ con Mai Hiểu Lâm
Hạ Tưởng đi xe thẳng hướng tây, muốn từ biệt mẹ con Liên Nhược Hạm. Là một trong những người phụ nữ quan trọng nhất trong đời hắn, Liên Nhược Hạm đã thành một phần không thể thiếu cùa hắn, đương nhiên, đứa bé cũng vậy. Hắn cũng rõ, lần này đi thành phố Yến sẽ phải đối mặt với tranh đấu chính trị gay go. Nếu qua được, vậy sẽ thể hiện được một bức tranh triều dâng sóng dậy ở trước mặt. Còn không qua được, có lẽ khoảng thời gian này khá trầm luân bấp bênh. Dù là khả năng nào, cũng sẽ không có được khoảng thời gian hạnh phúc thường xuyên gặp gỡ mẹ con Liên Nhược Hạm như hiện tại
Mà Tiếu Giai sắp tới cũng trở về thành phố Yến, cho nên Hạ Tưởng chỉ có điện thoại tạm biệt cô, không có nhiều lưu luyến cho lắm. Còn đối với mẹ con Liên Nhược Hạm, thì lại lưu luyến không rời. Khoảng thời gian sống chung vừa qua, cảm tình của hắn và Liên Nhược Hạm không cần phải nói, càng thêm nồng thắm, mà cùng với đứa con tác động qua lại, càng làm cho hắn cảm nhận được hạnh phúc làm một người cha
Chỉ có điều trong lòng hơi tiếc nuối chính là, không thể chính mắt nhìn thấy mẹ con Mai Hiểu Lâm.
Xe đi được nửa đường, Hạ Tưởng không kìm nổi gọi cho Mai Hiểu Lâm
– Không có gì bất ngờ xảy ra, sáng mai sẽ trở về thành phố Yến. Sau này trong khoảng thời gian ngắn, e là không có cơ hội lại đến thủ đô, hy vọng mẹ con em mọi chuyện tốt đẹp
Hạ Tưởng cố gắng dùng tình cảm động lòng người.
– Làm việc cho tốt là được rồi, mẹ con tôi không cần anh quan tâm, tôi cũng sẽ chăm sóc tốt cho con gái yêu. Nó là tặng phẩm trời đã ban cho tôi
Giọng nói của Mai Hiểu Lâm vẫn như cũ không có chút mùi vị gì, nhưng Hạ Tưởng nghe được, cô rõ ràng là đang áp chế tình cảm của cô
Hạ Tưởng liền bất đắc dĩ mà cười, nửa đùa nửa thật nói:
– Rõ ràng là công lao của anh, em mới có con gái, sao lại cảm tạ ông trời chi vậy? Đàn ông thật đáng thương, sau khi bị phụ nữ các cô lừa, các cô mang thai sinh con, cảm thấy đàn ông vô dụng, một chân đá người đàn ông ra ngoài, anh chính là đại diện của người đàn ông tội nghiệp
– Đủ rồi, đừng tự oán, anh vui vẻ xong, sau đó thì nhẹ nhàng mà thu hoạch thành quả, phụ nữ còn phải mang thai mười tháng, vất vả cả đời. Đàn ông mới đúng là động vật vô tình nhất!
Mặt đả kích của câu này hơi nặng, Hạ Tưởng không khỏi kêu oan:
– Từ đầu đến cuối, anh cũng chỉ là người bị hại không hề biết gì, được không? Đến khi con gái được sinh ra, anh vẫn chưa hay biết gì, đàn ông thì sao? Không có đàn ông có tình có ý, thì làm sao có được phụ nữ cùng nhau sống chết?
Mai Hiểu Lâm trầm mặc trong chốc lát, vẫn quật cường nói:
– Không cần biết anh nói gì, dù sao tôi cũng sẽ không cho anh gặp được mẹ con tôi, tôi vẫn chưa nghĩ thông suốt!
Cô không nói thêm gì liền cúp máy
Hạ Tưởng mơ hồ đoán được tâm tư của Mai Hiểu Lâm, cô không phải không muốn gặp hắn, mà là sợ gặp hắn
Mai Hiểu Lâm biết rõ hắn đã có người yêu bên cạnh. Trong lòng hắn, cô cũng không có vị trí đặc biệt. Mà cô đối với hắn có lẽ có một chút lưu luyến không muốn xa rời, nhưng với tính cách của cô lại không thể dựa vào dịu dàng và mạnh mẽ mà bộc lộ với hắn, nên muốn trốn tránh. Không ngờ rằng sau một lần ý loạn tình mê, mà đã đâm hoa kết trái, sinh hạ một đứa bé gái, trong kiếp này giữa cô và hắn đã có dây dưa ảnh hưởng không rõ ràng. Không cần biết là có tình cảm không, không cần biết có kết quả không, đứa bé đã trở thành sự ràng buộc vĩnh viễn không thể cắt đứt giữa hai người
Mai Hiểu Lâm muốn có một đứa con, bất ngờ mang thai khiến cô vui mừng như điên, cho nên mới không hối tiếc cam lòng từ bỏ tiền đồ, cũng muốn sinh đứa bé ra, chỉ muốn thực hiện ước mơ làm một người mẹ. Hạ Tưởng có thể hoàn toàn hiểu được tâm tư của Mai Hiểu Lâm, cô vốn không có lòng dạ nào trong chốn quan trường, dưới tình huống được biết không thể sinh con, đột nhiên lại có cơ hội có thể làm thiên chức người mẹ, sao lại bỏ qua? Nghĩ lại những điểm kỳ lạ trước đây của Mai Hiểu Lâm, Hạ Tưởng không khỏi thầm oán trách chính mình phát giác quá muộn, người đàn ông có đôi khi hơi sơ suất một tý, lại không hề suy xét sâu hơn
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |