– Cũng không phải là chuyện gì quan trọng, bộ dáng của cậu vượt ngoài dự kiến của tôi, có chút nóng vội
Hạ Tưởng mỉm cười:
– Bí thư Trần, ngài hiện tại là lãnh đạo tỉnh, tôi mới chỉ là cấp Cục, hơn nữa hiện tại lại là thời điểm khẩn cấp cấp Cục thăng Phó giám đốc sở, càng không thể xảy ra gì ngoài ý muốn, nếu không thì không có đường lui để đi. Trong mắt ngài thì không phải chuyện lớn, nhưng trong mắt tôi, thì là việc lớn bằng trời
Trần Phong cười ha hả:
– Tôi cũng là lần đầu tiên thấy được bộ dáng kích động của cậu. Nếu không tận mắt nhìn thấy, tôi còn tưởng cậu vốn luôn bình tĩnh trước mọi việc. Bộ dáng hôm nay của cậu, vẫn là phù hợp với độ tuổi của cậu
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu:
– Bí thư Trần, tôi tìm ngài là xin sự giúp đỡ, ngài hay thật, vừa mới gặp mặt là nói hai câu, muốn đả kích tính tích cực của tôi, hay là muốn phê bình tôi không đủ điềm đạm ?
Trần Phong càng vui vẻ cười:
– Được, được, cậu còn than khổ với tôi, không phải là Phó Tiên Phong đề bạt Bạch Chiến Mặc, y thân là Phó bí thư chủ quản nhân sự, đề cử người vào vị trí Bí thư Quận ủy là việc trong quyền hạn, không có gì là lạ. Tôi và Tăng Chu đều đã gật đầu, trong hội nghị thường vụ thông qua đề cử của cậu không thành vấn đề, cậu đang lo lắng cho bản thân, hay đang lo cho năng lực của Bí thư Thành ủy là tôi đây
Cao Hải ở một bên nghe xong, thầm giật mình quan hệ giữa Hạ Tưởng và Trần Phong quả thật còn mật thiết hơn so với lời đồn bên ngoài, ngay cả y trước mặt Trần Phong cũng phải vô cùng cung kính, không dám mở miệng đùa giỡn, Hạ Tưởng thì ngược lại, chẳng những khi nói chuyện cùng đường đường là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhân vật số một của Thành ủy vô cùng tùy ý, còn biểu lộ ra sự thân thiết, hơn nữa nghe giọng điệu bí thư Trần, hoàn toàn không xem Hạ Tưởng là người ngoài, cũng không đối đãi hắn như cấp dưới, khi nói chuyện rất thoải mái hiền hoà, quả thực giống như đang cùng người nhà nói chuyện phiếm
Cao Hải trong lòng vô cùng hâm mộ, Hạ Tưởng mới là cấp Cục, chẳng những được Bí thư Diệp khen ngợi hết lời, còn có quan hệ rất thân thiết với bí thư Trần, chỉ về phương diện đối nhân xử thế của hắn, đã vượt xa y từng trong quan trường nhiều năm. Ngẫm lại vị trí Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố và của Phó thị trưởng của y, vẫn dậm chân tại chỗ khó mà tiến thêm một bước, cũng hơi có chút bùi ngùi
Hạ Tưởng và Trần Phong nói đùa vài câu, mới thân thiết chào hỏi Cao Hải. Cao Hải đứng dậy, vỗ vỗ vai Hạ Tưởng, cảm thán nói:
– Bước tiến của Tiểu Hạ tuy rằng vượt cao một chút, nhưng coi như đã vững vàng, cũng là tác phong vững chắc hiếm thấy, tôi tin là cậu có thể làm tốt công tác quận Hạ Mã
Lại hỏi vài câu về tình hình ở thủ đô của Hạ Tưởng. Cao Hải tự biết Hạ Tưởng còn phải bàn bạc một số vấn đề nhân sự với Trần Phong, y thân là Phó thị trưởng không tiện nghe, liền cáo từ lui ra
Hạ Tưởng thay Trần Phong đưa Cao Hải tới cửa, Hạ Tưởng nhìn ra tâm trạng của Cao Hải có chút thất vọng, cũng hiểu được Cao Hải mấy năm gần đây con đường làm quan không được suông sẻ, liền nói:
– Có đôi khi thời cơ rất quan trọng, tin rằng Cao thúc thúc cũng sẽ có một ngày bay lên cao
Cao Hải thấy Hạ Tưởng đối với y vẫn như cũ, tâm trạng ít nhiều dễ chịu hơn chút
Trước tiên Hạ Tưởng báo cáo với Trần Phong một số công tác ở bộ Thương mại, nói qua loa một số gặt hái đạt được ở thủ đô, Trần Phong nghe được Hạ Tưởng đã lấy được bằng nghiên cứu sinh, vui mừng nói:
– Lại thêm một thang điểm chính trị, ít nhất về mặt bằng cấp, không ai còn dám khiêu khích cậu, Bạch Chiến Mặc cũng có bằng nghiên cứu sinh, cậu hiện tại cùng y là đứng chung tuyến đường
– Ngài đối với Bạch Chiến Mặc người này có ý kiến gì không?
Bạch Chiến Mặc là người của Thành ủy, Trần Phong hẳn là hiểu rõ, Hạ Tưởng liền mở miệng hỏi
– Đối nhân xử thế rất thận trọng, không nhiều chuyện lắm mồm, mấy năm qua ở Thành ủy, cấp trên giao phó nhiệm vụ đều hoàn thành xuất sắc, không hề có sai sót gì, hơn nữa lý lịch y cũng rất dày đặt, khiến người khác không tài nào tìm được điểm yếu
Trần Phong đối với cách đối nhân xử thế của Bạch Chiến Mặc hết sức khẳng định, đề tài vừa chuyển, lại nói:
– Chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là, không có trải nghiệm quản việc chính trị ở địa phương, so với cậu từng đảm nhiệm qua Phó chủ tịch huyện, ủy viên thường vụ Phó chủ tịch huyện, thì còn khiếm khuyết một chút cơ sở lai lịch
– Có hay không có cơ sở lai lịch không quan trọng, quan trọng là, những mặt khác của y đủ để bù lại chỗ thiếu sót, hơn nữa y còn có bằng nghiên cứu sinh. Hiện tại khởi xướng cán bộ tuổi trẻ hóa, bằng cấp cao hóa của ngày nay, bằng cấp và trải nghiệm trong công tác các bộ và uỷ ban trung ương của y, đang chiếm ưu thế
Hạ Tưởng lại theo một góc độ khác mà phân tích vấn đề
– Đương nhiên điểm dừng của vấn đề không ở trên người Bạch Chiến Mặc, mà là trên người bí thư Phó, y đã chọn thời cơ quá nhạy cảm.
Trần Phong gật gật đầu, sau một lát lại cười:
– Chớ quên, thành phố Yến là do tôi quản lý, do Tăng Chu chủ trì, còn có Tiến Giang cũng cùng tôi duy trì thống nhất, Phó Tiên Phong lại có thủ đoạn gì, y cũng không thể vượt mặt hội nghị thường vụ Thành ủy!
Trần Phong thân là Bí thư Thành ủy, nói ra những lời này tự nhiên là sẽ có khí thế quyền uy đáng tin. Có được lời hứa mạnh mẽ nhất của Trần Phong, Hạ Tưởng trong lòng vẫn còn mơ hồ lo lắng, chỉ là không tiện nói thêm, còn nói nữa, thì đối với Trần Phong trở thành không tín nhiệm. Mặc dù hắn và Trần Phong có quan hệ rất tốt, cũng không thể nói ra lời không nên nói
Trần Phong là Bí thư Thành ủy, quyền uy của ông không thể xâm phạm. Phó Tiên Phong không thể xâm phạm. Hắn cũng không thể
Nhưng mặc kệ như thế nào, buổi gặp hôm nay, Trần Phong coi như là rất nể tình cho hắn một viên thuốc an thần. Hạ Tưởng có bình tĩnh, có trầm ổn, trước giai đoạn chuyển tiếp trọng đại thăng cấp Phó giám đốc sở, cũng khó tránh sẽ có nôn nóng và sầu lo. Bởi vì lời của Dịch Hướng Sư không thể không nghe. Cả Dịch Hướng Sư cũng không dám coi thường Phó Tiên Phong, có thể thấy được Phó Tiên Phong quả thật có chỗ hơn người.
Vấn đề là, Phó Tiên Phong rốt cuộc đang âm thầm ẩn dấu rắt tâm hại người gì ở phía sau? Câu trả lời có khả năng nhất chính là bất ngờ lớn nhất
Nói xong chuyện với Trần Phong cũng gần ba giờ chiều, Hạ Tưởng tạm biệt Trần Phong, lại đi tới văn phòng của Hồ Tăng Chu.
Hồ Tăng Chu đối với việc Hạ Tưởng ghé qua lại không chút cảm thấy bất ngờ. Ông rất khách khí mà đứng dậy đón, bắt lấy tay Hạ Tưởng nói:
– Tiểu Hạ, cuối cùng cậu cũng đã về, giai đoạn này còn có rất nhiều vấn đề nan giải cần cậu ra mặt khắc phục. Cậu nếu còn không về, tôi sẽ trực tiếp gọi điện thoại thỉnh cậu về đây
Hồ Tăng Chu lo lắng chính là vấn đề chứng thực tài chính của Tập đoàn Đạt Tài, tài chính của công ty khác đều theo yêu cầu của Ủy ban nhân dân thành phố, đã lần lượt đúng hạn, có một số thậm chí đã bắt đầu khởi công xây dựng, Tập đoàn Viễn Cảnh khai phá công trình mở rộng sông Hạ Mã, đã hoàn thành một phần năm lượng công trình, có thể nói quận Hạ Mã hiện tại là một cảnh tượng phát triển mạnh. Mà Tập đoàn Đạt Tài nhà đầu tư phát triển lớn nhất tuy rằng đã ký kết hiệp nghị với thành phố, nhưng kinh phí vẫn chưa đưa ra. Tất cả công trình dự định, đều không có một vẻ dấu hiệu khởi công, thân là Thị trưởng, Hồ Tăng Chu không lo lắng mới là lạ.
Toàn bộ phương vị không có Tập đoàn Đạt Tài đầu tư vốn và xây dựng, việc xây dựng của quận Hạ Mã, ít nhất sẽ bị trì hoãn năm năm trở lên!
Ủy ban nhân dân thành phố cũng phái người tiến hành tiếp xúc với Tập đoàn Đạt Tài, đều nhận được câu trả lời là, chủ tịch Thành đã ra ngoài công tác, đợi sau khi chủ tịch Thành trở về, khẳng định sẽ kịp thời theo sát hạng mục quận Hạ Mã .
Nhưng Hồ Tăng Chu trong lòng rất rõ, Thành Đạt Tài đang ở thành phố Yến.
Người tại thành phố Yến, cố ý né tránh không gặp, không phải Thành Đạt Tài thoái thác, mà là Thành Đạt Tài đang đợi Thành ủy đưa ra kết quả bổ nhiệm của quận Hạ Mã. Mặc dù Hồ Tăng Chu cũng không biết đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài có liên quan đến việc Hạ Tưởng chủ quản quận Hạ Mã không, nhưng y trong lòng cũng rõ, Thành Đạt Tài là xem người mà đầu tư, là đang đợi Hạ Tưởng ra mặt đi mời.
Hồ Tăng Chu cũng không trông cậy vào Tập đoàn Đạt Tài có thể đưa ra hết kinh phí giai đoạn đầu đúng hạn chỉ trong một lần, y sở cầu chỉ cần một phần nào kinh phí Tập đoàn Đạt Tài đúng hạn, sau đó bắt đầu khởi công xây dựng. E rằng chỉ là tượng trưng làm dáng bên ngoài, còn đỡ hơn tất cả hạng mục của Tập đoàn Đạt Tài một chút động tĩnh cũng không có. Bởi vì đã có đủ loại tin đồn, nói là Tập đoàn Đạt Tài cũng không xem trọng triển vọng của quận Hạ Mã, có khả năng sẽ rút vốn đầu tư. Tin đồn nhất định ảnh hưởng tới bước tiếp theo của công tác thu hút đầu tư quận Hạ Mã.
Hồ Tăng Chu rất trông mong hy vọng Hạ Tưởng sớm ngày trở về thành phố Yến, thuyết phục được Tập đoàn Đạt Tài bắt đầu hành động, nhằm ổn định tốt cho thế cục của quận Hạ Mã. Tập đoàn Đạt Tài là một chong chóng đo chiều gió, sức ảnh hưởng quá lớn, gần như tất cả nhà đầu tư tỉnh Yến trong lòng đã bắt đầu nghi ngờ đối với việc Tập đoàn Đạt Tài vẫn trì trệ việc khởi công
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |