Tâm tình Hồ Tăng Chu khó giải cũng trầm trọng hẳn
Ánh mắt Phương Tiến Giang không ngừng đảo qua lại trên người Phó Tiên Phong, Đàm Long, ý đồ phát hiện ra một cái gì đó, đáng tiếc chính là, biểu hiện của hai người đều vô cùng bình thường. Đặc biệt là Phó Tiên Phong, bình lặng như nước, dường như hết thảy đối với y đều không có chút quan hệ
Cũng phải, Phó Tiên Phong sớm đã bỏ phiếu trắng, y thậm chí cũng không kiên quyết phản đối việc bổ nhiệm của Hạ Tưởng, cũng không thao thao bất tuyệt mà chỉ trích thiếu sót Hạ Tưởng, ủy viên thường vụ khác phản đối, thì có liên can gì đến y?
Phó Tiên Phong đã đứng ngoài không đếm xỉa đến.
Sau khi Tô Công Thần nói xong, thì nhìn Trần Phong một cách sâu sắc, rồi lại cúi đầu, giống như là phạm phải lỗi lầm gì lớn, càng không thể ngẩng đầu lên nhìn mọi người một cái
Trần Phong thấy lại im lặng, lại chủ động nói:
– Mời các đồng chí tiếp tục phát biểu ý kiến…
Phó thị trưởng Hà Giang Hoa thái độ vô cùng kiên quyết nói:
– Nếu các vị ủy viên thường vụ đều khiêm nhượng, tôi xin nói hai câu thả con tép, bắt con tôm. Từ mặt ngoài mà nhìn thì đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư Quận ủy là thích hợp nhất, trên thực tế thì anh ta hơi trẻ tuổi một chút, trong bộ máy đảng và chính trị ở quận Hạ Mã, là một người trẻ nhất. Thậm chí có một số đồng chí lớn hơn anh ta mười mấy tuổi, nếu như để anh ta chủ trì toàn diện công tác, quả thật hơi không nghiêm túc cho lắm. Đồng chí Bạch Chiến Mặc thì điềm đạm ổn định hơn, tuổi tác cũng lớn hơn, điều kiện các mặt cũng rất thích hợp. Có đôi khi chọn lựa cán bộ không nhất định phải tuyển nhân tài ưu tú nhất, điều chính yếu là nhân tài có đủ các mặt cân bằng. Dù sao bí thư là người đứng đầu, phải chủ trì toàn bộ công tác quận Hạ Mã, trải qua suy xét thận trọng, tôi vẫn cảm thấy Bạch Chiến Mặc càng thích hợp đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã hơn là Hạ Tưởng!
Hà Giang Hoa luôn cùng Đàm Long có qua lại khá gần, phát biểu của ông là trong dự liệu. Nhưng thái độ cứng rắn của ông, lại vượt ra ngoài dự kiến của Lý Đinh Sơn, bày ra tư thế dường như quả thật là một lòng vì công việc. Nói vậy là, Hà Giang Hoa hôm nay chính là người tiên phong của Phó Tiên Phong
Hôm nay chẳng những phát sinh nhiều điều bất ngờ, Phó Tiên Phong không còn là người tạo khí thế gây sự bức người, phe trung gian trước thì không muốn lên tiếng, dưới yêu cầu tỏ thái độ của Trần Phong, đều lại là thái độ ủng hộ Bạch Chiến Mặc, khiến cho người ta thật khó hiểu.
Lý Đinh Sơn nhìn Trần Phong một cái, trong lòng chợt lạnh, bởi vì ông thấy được từ bên trong vẻ mặt Trần Phong, sự kinh ngạc chưa bao giờ có
Phát biểu của Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Trần Ngọc Long so ra thì có ý tứ hơn, ông ta cúi đầu, ánh mắt không tiếp xúc với bất cứ kẻ nào, dường như là đang trả bài, gằn từng tiếng nói:
– Phản đối đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, ủng hộ bổ nhiệm đồng chí Bạch Chiến Mặc. Tôi đã nói xong!
Lại thêm một phái trung gian trở thành người chống đối!
Giữa ánh mắt Trần Phong vẻ lo lắng càng nặng hơn, cùng Hồ Tăng Chu nhìn nhau một cái, hai người vi bất khả sát gật gật đầu. Vì bọn họ đều biết, hội nghị thường vụ hôm nay, không còn khống chế được rồi!
Trần Phong bắt đầu từ Chủ tịch huyện, rồi tới Bí thư huyện ủy, Phó thị trưởng, Phó thị trưởng thường trực, rồi tới Phó bí thư, Thị trưởng thành phố Yến, Bí thư Thành ủy, đã trải qua vô số hội nghị thường vụ lớn nhỏ, tuy rằng nói là tình huống bí thư không thể khống chế hội nghị thường vụ cũng có đôi khi xảy ra, nhưng rất là hiếm, trên cơ bản trong cuộc họp là do bí thư toàn quyền quyết định vấn đề, thảo luận trên hội nghị thường vụ, không người nào dám phản đối.
Sau đó theo cải cách thể chế chính trị, tác dụng hội nghị thường vụ càng ngày càng quan trọng hơn, trong cuộc họp hội ý của bí thư thì đề tài thảo luận được hình thành không thể trở thành nghị quyết, cần phải đệ trình lên hội nghị thường vụ thảo luận thông qua, mới được coi là đi xong trình tự. Nhưng mặc dù như thế, cuộc họp hội ý của bí thư vẫn có quyền uy không gì sánh kịp, trên cơ bản thì ý kiến hình thành trên cuộc họp hội ý của bí thư sau khi đưa đến hội nghị thường vụ, cũng có âm thanh phản đối, cho dù là có, cũng chỉ là tỏ vẻ có một chút bất mãn, cuối cùng vẫn là chuyện không thể không bảo lưu ý kiến, trên cơ bản mọi chuyện đều đã được thông qua.
Huống hồ chi một khi sự tình mà cả bí thư và Thị trưởng đều gật đầu, các ủy viên thường vụ khác trừ phi bên trong có lợi ích cá nhân quan trọng, nếu không thì có là ai cũng sẽ không công khai mà làm trái lại nhân vật số một số hai, muốn đắc tội với nhân vật số một số hai, về sau sao có thể phát triển tiền đồ, còn muốn được bí thư và của Thị trưởng ủng hộ trong công tác hay không?
Tuy nhiên tình huống hôm nay quả thật đã vượt xa ngoài dự kiến của Trần Phong, ủy viên thường vụ đang ngồi đây đều là lão quan trường, có thể đảm nhiệm ủy viên thường vụ của phó tỉnh cấp thành phố, đều không phải là người bình thường, đều tự có đường lối riêng, cũng đều có lai lịch. Hôm nay bọn họ không hẹn mà gặp cùng giơ cao ngọn cờ phản đối Hạ Tưởng, có bóng dáng Phó Tiên Phong ở bên trong hay không Trần Phong không dám khẳng định, nhưng ông có thể khẳng định một điểm là, bọn họ khẳng định là đã được một người nào đó chỉ bày, mà người này, cực có quyền thế!
Dường như là để nghiệm chứng suy nghĩ của Trần Phong, ngay sau đó Trưởng ban Tuyên giáo Hồi Vĩnh Nghĩa cũng với âm điệu nhất quán nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng thì trình độ chuyên môn hơi yếu một tí, đảm nhiệm chức bí thư chỉ sợ khó thu phục lòng người, quận Hạ Mã là một cửa sổ trọng yếu của tỉnh Yến và thành phố Yến, nếu như các tỉnh thành anh em khác biết được bí thư quận Hạ Mã là một người thanh niên chưa đầy 30 tuổi, e là sẽ dẫn tới những suy đoán không hay. Suy xét từ góc độ toàn cục, theo ý kiến cá nhân tôi, đồng chí Hạ Tưởng chi bằng ở lại tổ lãnh đạo rèn luyện thêm hai năm, sau 30 tuổi mới suy xét tới chức vụ chủ trì toàn diện công tác vậy thì thỏa đáng hơn
Lại là một phái trung gian lên tiếng phản đối nằm ngoài dự đoán của mọi người, đã 5 phiếu phản đối!
Tình thế vô cùng bất ổn
Còn hai người chưa tỏ thái độ là tư lệnh quân sự quân phân khu Vương Duyên Long và Bí thư Quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng, Trần Phong biết rất rõ trong hai người bọn họ, Tôn Ái Dũng cùng ông có quan hệ khá tốt, Vương Duyên Long thì qua lại khá gần với Đàm Long, cho dù Tôn Ái Dũng có thái độ ủng hộ, nếu Vương Duyên Long bỏ phiếu chống, thì hình thành thế cục 6 đối 6, bởi vì Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng, chẳng lẽ cuối cùng sẽ hình thành cục diện bế tắc?
Cho dù là 6 đối 6, Trần Phong là người đứng đầu, cũng có thể cưỡng chế thông qua bổ nhiệm, nhưng lại dễ để lại tiếng xấu về sau
Trần Phong cho dù có muốn bảo vệ Hạ Tưởng, cũng sẽ không tuỳ bất chấp các rủi ro chính trị dùng uy quyền một người để áp đảo trên toàn bộ hội nghị thường vụ, việc này nếu truyền ra ngoài, rất dễ trở thành vết nhơ trên chính trị
Nhưng thân là bí thư, không thể chịu đựng nhất chính là chính mình không thể kiểm soát hội nghị thường vụ, Trần Phong mơ hồ lửa giận nổi lên, lại không tìm được chỗ phát tiết. Phó Tiên Phong người ta sớm đã đứng ngoài cuộc, cuối cùng vẫn là trách tội Phó Tiên Phong liên kết đồng minh, cùng ủy viên thường vụ khác khiêu chiến chức vụ bí thư của ông. Nếu thật muốn khiêu chiến, nếu lúc đầu tiên Phó Tiên Phong bỏ phiếu chống, thì hiện tại trên cơ bản đã được xác định.
Trần Phong có cảm giác thất vọng lực bất tòng tâm, nội tâm vô cùng uất nghẹn lửa giận
Chỉ có điều thân là nhân vật số một, phải duy trì sự kiềm chế và trấn tĩnh, nên ông vẫn như cũ bất động thanh sắc nhìn qua Vương Duyên Long và Tôn Ái Dũng một cái, nói:
– Đồng chí Duyên long và Ái Dũng cũng nên lên tiếng phát biểu ý kiến… Trước mắt xem ra, thảo luận của mọi người đã đến chỗ sôi nổi, đều cũng biểu lộ ra thái độ của mình, đồng chí Duyên Long và đồng chí Ái Dũng sau khi nghe qua đông đảo các đồng chí phát biểu, nhất định có thể cho ra kết luận sau khi trải qua suy nghĩ cặn kẽ…
Lời nói của Trần Phong đã ám chỉ rất rõ ý tứ hàm súc, trong mắt Phó Tiên Phong rốt cục hiện lên một vẻ bất mãn
Cục diện hôm nay, so với trong tưởng tượng của Phó Tiên Phong còn tốt đẹp hơn thuận lợi hơn nhiều. Ngay từ đầu y nhảy ra khỏi vòng tranh luận, không đếm xỉa đến, chính là muốn thanh minh cho mình, để Trần Phong ngậm bồ hòn mà không dám kêu, y thì bàng quan đứng bên lề thật là tốt, dù sao Trần Phong trong nhất thời cũng sẽ không tìm ra vấn đề rốt cuộc là ở chỗ nào. Đợi đến sau khi Trần Phong hiểu được, sự tình đã thành kết cục được định, y đã thuận lợi đưa Bạch Chiến Mặc lên được vị trí đó, Hạ Tưởng bị đá ra ngoài, thành quả thắng lợi của quận Hạ Mã bị y dùng kế mượn đao giết người mà hái lượm về, Trần Phong có chán nản có không cam lòng, cũng không thể làm nên chuyện gì.
Hôm nay hiệu quả muốn đạt được chính là, vừa báo được thù lần trước Hạ Tưởng lợi dụng cơ hội Trịnh Quan Quần đến ban Tuyên giáo tỉnh ủy, thừa cơ an bài Chung Nghĩa Bình tới huyện An, lại mượn cơ hội này để đả kích trầm trọng vào uy tín của Trần Phong. Đối với một bí thư không thể kiểm soát hội nghị thường vụ mà nói, chính là một bí thư đầy thất bại, huống chi Trần Phong luôn luôn mạnh mẽ, cứng rắn, đã làm quan nhiều năm ở thành phố Yến, lại là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, dưới đủ loại ưu thế có lợi, ông vẫn bị thua cuộc trong hội nghị thường vụ, đối với ông là một đả kích vào uy quyền của nhân vật số một, có thể thấy rõ được
Phó Tiên Phong đang trong tư thế Lã Vọng buông cần, tâm trạng vô cùng thoải mái chỉ khoanh tay đứng nhìn. Khiến y không thể nghĩ tới chính là, vào thời điểm quan trọng, Trần Phong lại chịu buông xuống dáng vẻ bí thư, đối với hai người Vương Duyên Long và Tôn Ái Dũng nhúng nhường đánh vào cảm tình, với ý đồ khiến hai người ủng hộ lập trường của ông, khiến Phó Tiên Phong vô cùng bất mãn
Bất mãn thì bất mãn, Phó Tiên Phong nếu đã lựa chọn đứng ngoài cuộc sống chết mặc bay, thì đã quyết định không được nói lời nào. Chủ yếu là y có lòng tin tin tưởng rằng, hội nghị thường vụ hôm nay, Hạ Tưởng phải chịu thua, Trần Phong phải thất bại!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |