Đồng thời, Đàm Long bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị từ nhiệm và bàn giao công tác, mấy ngày gần đây với Đàm Long mà nói vẫn là tình cảnh bi thảm, tiền đồ một mảnh ảm đạm.
Sau khi Thôi Hướng hiểu biết hơn lực lượng của đại gia tộc, cũng kiềm chế rất nhiều, tuy nhiên cũng vì chuyện này, gã ngược lại càng kiên định ý tưởng đến gần với Phó Tiên Phong, dựa dẫm bóng mát của đại thụ, mặc dù Phó gia tạm thời bị nhục, nhưng dù sao nhà lớn sản nghiệp lớn, thất bại nhất thời cũng không có nghĩa là về sau sẽ không thắng lợi.
Thế cục Tỉnh Yến tạm thời đi vào thời kỳ bình yên, liên quan đến đề danh Tống Triêu Độ bổ nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cùng với Cao Tấn Chu làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, do Tỉnh ủy tỉnh Yến báo cáo đã được Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn.
Thành phố Yến, bên trong phòng làm việc của Thị trưởng, Hồ Tăng Chu ngồi ở trên ghế thoáng chút suy nghĩ. Trong phòng còn có hai người khác, chính là Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi.
Trong vòng vài ngày, tỉnh Yến thậm chí thành phố Yến gió nổi mây phun, khiến Hồ Tăng Chu một lần nữa cảm nhận được thành phố Yến ở gần thủ đô quả nhiên là nơi sóng gió lớn. Gần đến mức thủ đô một khi có cơn gió thổi cỏ lay, thành phố Yến sẽ không có gió mà dậy sóng.
Nếu nói Đàm Long dời thành phố Yến làm Hồ Tăng Chu khiếp sợ, khó có thể tin, vậy thì chuyện điều xuống Vi Chí Trung, trước cơn bão từ gió thổi mưa giông, đến lúc sấm to mà mưa nhỏ, rồi trong nháy mắt gió êm sóng lặng, Hồ Tăng Chu đã không thể dùng lời nói mà hình dung được nội tâm kinh hãi và bất an của mình, rất quỷ quái rất ly kỳ rất không thể tin nổi.
Chính trị, quả nhiên khắp nơi chứa đầy kỳ tích, tràn ngập giao dịch, đủ loại tin tức nội bộ trùng trùng điệp điệp mà không để cho người ngoài biết!
Ở trong cuộc đời chính trị của Hồ Tăng Chu, không phải không có chuyện tin đồn về điều chỉnh ai đó thành sự thật, cơ bản trong quan trường, tin đồn trở thành sự thật, sẽ có 90% tính chính xác. Càng đến cấp cao tính chính xác càng cao, như cấp bậc Phó chủ tịch thường trực tỉnh, sẽ không dễ dàng truyền ra tin tức, nếu truyền ra, trên cơ bản có thể nhận định là ván đã đóng thuyền. Không ngờ, sau khi thần hồn nát thần tính, lại phát hiện không phải trông gà hoá cuốc, mà là lông gà đầy đất, khiến cho người ta không thể không ngạc nhiên về tính không xác định và tính phức tạp của chính trị trong nước, quả nhiên vượt qua tưởng tượng của rất nhiều người.
Cho dù kẻ lõi đời cả đời lăn lộn trong quan trường, ai dám nói thật sự hiểu biết quan trường? Ngàn người ngàn mặt không nói, mỗi một nơi đều có chỗ đặc sắc, mấy tỉnh vùng duyên hải phía nam, tỉnh Trung Nguyên, tỉnh Tây Bắc, cùng tỉnh Yến bao quanh thủ đô, đều có đặc thù và chuẩn mực riêng, cho dù lệnh của trung ương, tới các nơi cũng sẽ thay đổi hương vị, mang đầy đặc sắc của địa phương.
Như tỉnh Yến vừa mới trình diễn màn rồng đen xuật hiện cũng làm người ta quá sốc rồi, khiến Hồ Tăng Chu thân là quan lớn cấp phó tỉnh cũng rất là khiếp sợ, theo sau lại là bất đắc dĩ và mất mát thật sâu.
Bất đắc dĩ chính là, nhân vật lớn luôn mây mưa thất thường. Mất mát chính là, gã tuy rằng thân là cán bộ cấp phó tỉnh, lẽ ra cùng cấp với Phó chủ tịch tỉnh, chẳng những tại thành phố Yến mọi nơi bị kiềm chế, tại tỉnh Yến lại không có một vị trí nhỏ nhoi, phần lớn đại sự thay đổi bất ngờ, trước đó gã chẳng những không nghe được một chút tin tức, hơn nữa sau đó cũng không tìm ra được điểm mấu chốt.
Xét cho cùng, nguyên nhân vẫn là cấp độ quá thấp, vẫn là nguyên do cách xa trung tâm chính trị.
Động tới Đàm Long, ở mặt ngoài là động vào thế lực Phó Tiên Phong. Nhưng bởi vì nguyên do Vu Phồn Nhiên là từ thủ đô điều đến, trên thực tế chính là động chạm tới lợi ích của ba người Trần Phong, Phó Tiên Phong và gã, đương nhiên, Phó Tiên Phong tổn thất lớn nhất, mà gã cũng là bị ảnh hưởng đứng mũi chịu sào. Dù sao bên người đột nhiên có một Phó thị trưởng thường trực lai lịch không rõ, lập trường và năng lực công tác của ông ta không biết như thế nào, có thể nói Đàm Long đi mà Vu Phồn Nhiên đến, ảnh hưởng đối với bên ủy ban nhiều hơn so với bên Thành ủy.
Sau đó lúc Hồ Tăng Chu biết được lai lịch đích thực của Vu Phồn Nhiên, trong lòng chỉ có cười khổ, đúng vậy, không có cách nào khác. Mới hiểu được, lúc ấy Ngô gia ra tay đảo loạn thế cục hội nghị thường vụ thành phố Yến, bên ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, âm thầm chính là làm cho các ủy viên thường vụ không đoàn kết, trên thực tế đó là mục tiêu lớn nhất đề ra. Còn sự liên minh giữ gã và Trần Phong, kết quả là gã thật sự làm theo suy nghĩ của người khác, duy trì khoảng cách với Trần Phong, do đó tạo thành ba thế lực trong hội nghị thường vụ thành phố Yến.
Ba thế lực, tương đương với mỗi một thế lực đều suy yếu rất nhiều. Lúc này đột nhiên an bài người đến thành phố Yến, lại là vị trí vô cùng mấu chốt Phó thị trưởng thường trực, tiến vào, có thể liên hợp với một thế lực nào đó tạo thành liên minh, lui ra, có thể lôi kéo một hai ủy viên thường vụ tạo thành một thế lực mới. Mặc kệ là thế nào, đều có không gian và khả năng hoạt động rất lớn … Thủ đoạn thật cao minh.
Hồ Tăng Chu ngoại trừ thở dài lại là thở dài, gã phải làm thế nào đây? Vô kế khả thi!
Hiện giờ thế cục thành phố Yến và tâm tình của gã đều giống nhau, dùng một từ thỏa đáng nhất để hình dung chính là… lông gà đầy đất
Hôm nay Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi đến. Là hướng gã báo cáo một chút về thế cục quận Hạ Mã, cùng với vấn đề Hạ Tưởng không phối hợp với đề nghị của Mộ Duẫn Sơn.
Hồ Tăng Chu suy nghĩ mãi, cũng không khẳng định Hạ Tưởng có liên quan trong chuyện này hay không, nhưng gã hiểu rõ một điểm, Vu Phồn Nhiên là người Ngô gia, sau khi tới thành phố Yến, có lẽ sẽ bất hòa với gã hoặc Trần Phong nhưng hẳn là không ra tay chèn ép Hạ Tưởng, bởi vì Hồ Tăng Chu biết lần trước ông cụ Ngô gia ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, trong là âm thầm đảo loạn thế cục thành phố Yến, là thủ đoạn một công đôi việc.
Ông cụ Ngô gia là người thông minh tuyệt đỉnh, ai biết lúc ông ta chèn ép Hạ Tưởng có ý tưởng khác hay không? Chẳng hạn như nói kỳ thật chỉ muốn giáo huấn Hạ Tưởng một lần, đè ép hắn một chút, cũng có lợi cho hắn trưởng thành?
Trong nháy mắt Hồ Tăng Chu làm ra một quyết định, nói:
– Về sau trong công tác ở quận Hạ Mã, dốc hết sức phối hợp Hạ Tưởng, ít nhất không cần công khai đối nghịch cùng hắn. Ở hội nghị thường vụ lấy việc phụ họa theo quyết định của hắn là chính, trừ phi đề cập đến ích lợi bản thân, chỉ cần là xung đột giữa Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, kiên định mà đứng trên lập trường của Hạ Tưởng.
Mộ Duẫn Sơn cũng biết ở thế cục trước mắt. Suy nghĩ của y hơi theo không kịp tình thế, liền hết thảy nghe theo quyết định của thị trưởng Hồ, vâng một tiếng, lại hỏi:
– Về vấn đề cấp phát tài chính ở thành phố…?
Hồ Tăng Chu kiên định mà vung tay lên:
– Cho đi, một lát tôi tự gọi điện thoại cho phép. Ở tình thế trước mặt, không cần yêu cầu Hạ Tưởng gì cả, chỉ đơn phương ủng hộ hắn, Hạ Tưởng đối nhân xử thế khá trọng tình cảm, tin rằng tới thời điểm mấu chốt, hắn sẽ có hồi báo.
Đằng Phi nãy giờ không nói gì, ánh mắt chớp động nghi hoặc. Vẫn luôn chờ đợi đến khi sắp nói chuyện xong, gã mới đột nhiên nói một câu:
– Thị trưởng Hồ có nên tìm một cơ hội nói chuyện cùng Hạ Tưởng hay không?
Hồ Tăng Chu biến sắc, không hài lòng liếc mắt nhìn Đằng Phi một cái, không nói gì.
Đằng Phi tự biết nói lỡ lời, vội nói:
– Chỉ là cảm thấy Hạ Tưởng biểu hiện hơi kỳ quái, hắn rất trấn tĩnh, thái độ luôn nắm chắc mọi chuyện, mà trên thực tế, từ khi hắn đảm nhiệm Chủ tịch quận tới nay, ngoại trừ chủ động nhượng bộ ở trên 20 tỷ tài chính, hắn và Bạch Chiến Mặc mấy lần giao chiến, không có một lần thất bại. Nếu thêm tôi và Duẫn Sơn ủng hộ, hắn ở hội nghị thường vụ sẽ tăng nhiều danh vọng, hoàn toàn che lấp hào quang của bí thư.
Hồ Tăng Chu không cắt ngang lời nói của Đằng Phi, chờ y sau khi nói xong, mới khẽ lắc đầu nói:
– Thời cơ còn chưa chín mùi, để khi hắn tới thành phố báo cáo công tác…
Ngược với sự bất đắc dĩ và mất mát của Hồ Tăng Chu, Trần Phong lúc này tâm tình cũng là lo được lo mất, thấy Vu Phồn Nhiên tới, có một loại bản năng mâu thuẫn, mặc dù cũng biết, sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, rất có thể sẽ theo đường lối trung gian.
Liền hỏi người trẻ tuổi ngồi trên sô pha:
– Cậu nói xem, Vu Phồn Nhiên sẽ có thái độ gì?
– Thành phố Yến có Vu Phồn Nhiên, tỉnh Yến có Cao Tấn Chu, Ngô gia đã hoàn thành bố cục. Nhìn Ngô gia bố cục, tất nhiên so với Phó gia cụ thể rất nhiều, bởi vì Ngô gia suy nghĩ tất cả đều là chức vụ thực của chính phủ, mà không phải là chức vụ trên danh nghĩa của đảng.
Người trẻ tuổi chậm rãi mà nói, vẻ mặt bình tĩnh.
– Vu Phồn Nhiên hiển nhiên là muốn đi trung gian lộ tuyến, vùi đầu làm việc, trừ phi đề cập đến vấn đề trọng đại của bản thân, bình thường sẽ không đứng vào hàng, cho nên tôi nói, hắn không có uy hiếp gì đối với bí thư Trần, cũng không có ác ý gì đối với thị trưởng Hồ. Tuy nhiên căn cứ vào lai lịch, cùng bí thư Phó tự nhiên lại là đối thủ. Đương nhiên, ở mặt ngoài vẫn là muốn duy trì đoàn kết yên ổn.
Trần Phong ha hả mà mỉm cười:
– Lập trường của cậu ra sao?
Người trẻ tuổi đứng lên:
– Lập trường của bí thư Trần, chính là lập trường của tôi.
Trần Phong vừa cười:
– Nếu chẳng may Ngô gia tiếp nhận cậu, thì lựa chọn như thế nào?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |