Nếu chẳng may giữa ông ta và Diệp Thạch Sinh xảy ra mâu thuẫn lớn thì đã có Hạ Tưởng ra mặt ở giữa dàn xếp. Nhưng lại chọn đúng lúc này khi quan hệ giữa Thôi Hướng và Diệp Thạch Sinh càng lúc càng gần thì Hạ Tưởng lại xảy ra chuyện, khiến Phạm Duệ Hằng không liên tưởng đến cục diện ở tỉnh cũng không được.
Phản ứng đầu tiên của Phạm Duệ Hằng là nghi ngờ Thôi Hướng là người đứng phía sau giật dây !
Ông ta còn chưa kịp gọi điện thoại cho Diệp Thạch Sinh thì Diệp Thạch Sinh đã gọi điện thoại tới:
– Duệ Hằng, mau đến Tỉnh ủy họp, trong vòng nửa tiếng phải có mặt !
Khác với sự tức giận của Phạm Duệ Hằng, Diệp Thạch Sinh sau khi biết tin Hạ Tưởng bị thương, phản ứng đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là thương xót và đau lòng.
Mặc dù không được kể lại tỉ mỉ, nhưng Diệp Thạch Sinh cũng biết được đại khái rằng trong lúc Hạ Tưởng xử lý sự việc, anh dũng quên mình cứu người, cuối cùng bị kẻ có dụng tâm kín đáo đâm xe bị thương, hôn mê bất tỉnh. Ông ta cũng có cảm giác thương xót nói không nên lời, cảm thấy Hạ Tưởng thật liều lĩnh, đường đường là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, làm sao có thể lấy thân mình ra mạo hiểm ?
Chức vụ Chủ tịch quận là thế nào ? Chủ tịch quận là nhân vật ở trên cao, là chỉ huy ở một độ cao nhất định nhìn xuống, không cần phải làm nhân vật anh hùng, dùng vai mình gánh vác mưa gió, dùng thân mình đi cứu người, làm sao Hạ Tưởng lại không hiểu chuyện như vậy mà muốn đứng lên phía trước ?
Tuy nhiên sau đó khi Diệp Thạch Sinh hiểu rõ tình huống hơn một chút mới thấy vô cùng phẫn nộ, không có lực lượng cảnh sát, không có hệ thống chỉ huy, toàn bộ quận Hạ Mã chỉ có một mình Hạ Tưởng ở hiện trường để giải quyết tranh chấp, những người khác đều làm việc gì không biết ?
Dù sao Hạ Tưởng cũng là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, sự việc lại có ảnh hưởng lớn, nghe nói toàn bộ các công trường trong thành phố Yến đều đình công, nhóm công nhân tự phát ra đường đuổi theo hung thủ, được thôi, lực lượng quần chúng cũng được huy động, chẳng lẽ Tỉnh ủy không bảo vệ lợi ích của chính cán bộ Đảng viên của mình sao ? Lúc này Diệp Thạch Sinh quyết định mời họp hội nghị khẩn cấp, thảo luận vấn đề Hạ Tưởng bị tập kích.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-6-full/
Trong phòng họp của Quận ủy quận Hạ Mã, khung cảnh lộn xộn, Khang Thiếu Diệp, Trần Thiên Vũ, Tạ Nguyên Thanh, Phó Hiểu Bân, Biện Tú Linh và mười người ủy viên thường vụ toàn bộ đến đông đủ, ngoại trừ Bạch Chiến Mặc đang chạy về từ Bắc Kinh, Hoàng Kiến Quân vẫn đang họp ở Bắc Kinh, Hạ Tưởng nằm viện thì các ủy viên thường vụ khác đều không thiếu một người, toàn bộ đều đến Quận ủy.
Vẻ mặt Khang Thiếu Diệp u ám, sự việc phát triển quá xa, vượt quá dự liệu của gã, có thể nói chẳng những không đạt được hiệu quả mong muốn, không phá vỡ được thanh danh của Hạ Tưởng, không đánh gãy được hai chân Hạ Tưởng, ngược lại còn khiến hắn nổi danh, khiến hắn càng có tiếng tăm trong khối công nhân và dân thôn. Tuy rằng va chạm cuối cùng đã khiến hắn hôn mê bất tỉnh phải vào bệnh viện, nhưng căn cứ vào lúc đó nhìn thấy thì cú va chạm chắc chắn không nghiêm trọng, thậm chí có thể nói, sở dĩ Hạ Tưởng hôn mê là vì mệt mỏi quá độ, hơn nữa do nhiễm khí lạnh, sau đó mới bị huých một cú, nguyên nhân đó không phải là nhân tố chủ yếu.
Khang Thiếu Diệp liền cảm thấy sự việc hôm nay trên thực tế là thất bại lớn. Nếu Hạ Tưởng bị gãy hai chân một cách trọn vẹn, tiền đồ về sau bị hủy diệt, cho dù nhất thời có không ít người tức giận nhưng sau khi bình tĩnh lại nhận ra là Hạ Tưởng đã không còn con đường làm quan nữa, thì cũng sẽ không còn bao nhiêu người nói giúp hắn, không có bao nhiêu người khiến hắn ngẩng đầu. Hiện tại thì khác, Hạ Tưởng trở thành anh hùng, nói không chừng còn có thể gặp họa hóa phúc, Khang Thiếu Diệp có một cảm giác thất bại và mất mát thật sâu. Đồng thời gã cũng lo lắng nếu chẳng may Vương Đại Pháo bị tóm được, liên lụy đến gã thì phải làm thế nào cho phải đây ?
Tuy nhiên nghĩ đến Phó Tiên Phong cùng với thế lực của Phó gia, gã liền thả lỏng tâm trạng một chút.
Trùng hợp làm sao hôm nay di động của Trần Thiên Vũ lại hết pin, máy tự động tắt lúc nào không biết. Sau đó về nhà nạp điện, vừa mới khởi động lại máy liền nghe được tin Hạ Tưởng bị thương, y khiếp sợ một lúc lâu không có phản ứng, đứng ngây người tại chỗ vài phút ! Sau khi tỉnh táo lại, y vội vàng chạy tới Quận ủy, hiểu được một chút tình huống lúc đó y mới hối hận không kịp, liền quẳng cái di động vỡ nát – di động hết pin làm hỏng hết chuyện lớn, cái điện thoại Motorola chết tiệt, pin rất nhanh hết. Nếu y sớm đến hiện trường nói không chừng Chủ tịch quận Hạ đã không gặp chuyện.
Trần Thiên Vũ tự trách mình, lại càng thêm hối hận.
Trâm trạng Phó Hiểu Bân và Biện Tú Linh cũng là khiếp sợ và phẫn nộ, tuy rằng hai người không ai dám khẳng định là ai đã ra tay, nhưng bọn họ cũng có chút lo lắng cho Hạ Tưởng. Biện Tú Linh lạnh lùng liếc nhìn Khang Thiếu Diệp, trong đầu hiện lên một ý nghĩ, ông ở hiện trường không làm được việc gì, Chủ tịch quận Hạ bị thương, ông còn mặt mũi ở trong phòng họp này sao ? Thực đúng không phải đàn ông.
Trong lòng Phó Hiểu Bân thì càng thêm khinh thường Khang Thiếu Diệp, một Phó bí thư, lại là người đầu tiên tới hiện trường, kết quả thật nực cười, đánh rắm cũng không làm nổi, còn không biết xấu hổ ưỡn mặt nói gã là người đầu tiên biết được tin tức, mẹ nó, sao người bị xe đâm không phải mày chứ ? Thật sự là ông trời không có mắt !
Tạ Nguyên Thanh thì giữ thái độ khoanh tay đứng nhìn với việc Hạ Tưởng gặp chuyện, y cũng không biết cách làm của Hạ Tưởng tốt đẹp đến đâu, nếu đổi lại là y, không chừng cũng có thái độ bo bo giữ mình như Khang Thiếu Diệp. Nhưng y cũng có chút khinh thường Khang Thiếu Diệp, tốt xấu gì Khang Thiếu Diệp cũng là Phó bí thư, không ngờ ngay cả tình huống ở hiện trường cũng không miêu tả rõ được, đến nỗi nói đi nói lại cũng không nói được ra trọng điểm, đúng là ngu dốt, cũng không biết làm sao gã bon chen lên được vị trí Phó bí thư này ?
Những người còn lại cũng có tâm tư khác nhau, đều không còn lòng dạ nào nghe Khang Thiếu Diệp nói gì, bởi vì tất cả mọi người biết cho dù chờ sau khi Bạch Chiến Mặc trở về thì mọi công việc ở quận Hạ Mã cũng sẽ tạm thời ngừng lại. Ở bên ngoài Bạch Chiến Mặc là Bí thư, là nhân vật số một, nhưng trên thực tế quận Hạ Mã là do Chủ tịch quận Hạ chủ trì đại cục.
Cục diện quận Hạ Mã liền giống như phòng họp trước mắt, vô cùng lộn xộn.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-6-full/
Tại Ngô gia, ở thủ đô.
Liên Nhược Hạm đang ôm con trai Tiểu Liên Hạ vui đùa ầm ĩ, hiện giờ Tiểu Liên Hạ chẳng những đã nói sõi, mà cũng đã biết đi vững, đang chơi đùa với Liên Nhược Hạm ở trong sân nhà, chơi rất vui.
Khác với thời tiết gió thảm mưa sầu ở thành phố Yến, ở thủ đô thời tiết vô cùng nắng ráo, ánh mặt trời chiều rọi vào khuôn mặt Liên Nhược Hạm, khiến cô đẹp như hoa. Vì bị Tiểu Liên Hạ truy đuổi nên trên mặt cô cũng lấm tấm mồ hôi, tạo thành một khuôn mặt ửng hồng đẹp duyên dáng.
Một lát sau chạy mệt, cô ngồi lại trên xích đu trong sân, nghỉ ngơi một chút, nhìn Tiểu Liên Hạ một mình chạy tới chạy lui, cười khanh khách không ngừng, lòng cô tràn đầy hạnh phúc.
Lại nhớ đến Hạ Tưởng, không biết lúc này oan gia thế nào ? Ba ngày rồi không gọi điện thoại, là hắn bận quá quên không gọi hay là cố ý lạnh nhạt với mẹ con cô ? Hay là bây giờ đã có đứa con bên cạnh nên quên mất Tiểu Liên Hạ là đứa con đầu tiên của hắn ? Thật đúng là không có lương tâm.
Liên Nhược Hạm có mắng cũng là mắng yêu. Mặc dù cô có oán giận nhưng cũng biết thực ra Hạ Tưởng không phải đồ bỏ đi, không phải người vô tâm, hắn không gọi điện thoại là có lý do của hắn. Cô cũng không yêu cầu hắn phải gọi điện thoại mỗi ngày, hơn nữa, cô cũng không phải bà nội trợ không có việc gì làm, cô cũng có rất nhiều việc phải xử lý.
Bệnh tình của ông nội cô cũng khá đỡ rồi, giờ tâm trạng cũng không tồi, mỗi ngày đều chơi với Tiểu Liên Hạ mất nửa ngày. Tiểu Liên Hạ tuy còn nhỏ nhưng cũng có bản lĩnh phán đoán, nó rất thân với ông nội, ngày nào cũng quấn quýt. Nhưng đối với cha cô thì nó chẳng thèm quan tâm đến, mặc dù trên thực tế cha cô cũng rất thương yêu Tiểu Liên Hạ, có những lúc không kìm nổi muốn thân thiết, đến ôm Tiểu Liên Hạ một cái, nhưng từ đầu đến cuối đều có kết quả là Tiểu Liên Hạ bướng bỉnh trốn sang một bên, còn trừng mắt với ông ta biến ông ta thành dở khóc dở cười, nhưng cũng không có cách nào.
Ngô Tài Dương cả cuộc đời không phục ai, tự cho mình là cao, dám không phục ông cụ, dám răn dạy Liên Nhược Hạm, lại bị đánh bại trước Tiểu Liên Hạ, vừa không dám nói nặng lời một câu còn phải tươi cười. Còn Tiểu Liên Hạ hình như cũng nhận thức là Ngô Tài Dương là người xấu, chưa bao giờ để cho ông ta ôm, cũng không cười với ông ta, người thì nhỏ nhưng tính thì lớn, giống y như tính cách của Liên Nhược Hạm.
Mỗi một lần Ngô Tài Dương đến thì đều phải thất vọng mà về.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |