– Tập đoàn Đạt Tài thường xuyên mở họp báo, có gì mà phải ngạc nhiên!
Tâm tình đã vô cùng buồn bực gã làm sao có tâm tình nghe cuộc họp báo gì đó của Tập đoàn Đạt Tài, hiện tại gã quan tâm nhất chính là Hạ Tưởng khi nào hiện thân, rốt cuộc là Đàm Quảng Hồng bị Hạ Tưởng hỏi được gì, Hạ Tưởng sẽ làm thế nào từ cái chết của Tiếu Lão Tuyền, để phản công gã.
Vấn đề Tập đoàn Đạt Tài, không phải trọng điểm để gã quan tâm, hơn nữa gã cũng không có nghĩ chi tiết, trực tiếp mắng Lý Hàm:
– Ông làm Chủ tịch quận như thế nào vậy? Theo dõi không được Hạ Tưởng cũng không sao, ngay cả phòng Công an quận cũng không có người của mình, triển khai công tác ở quận Hạ Mã như thế nào đây? Nếu ở bên cạnh Hoàng Kiến Quân xếp người của mình vào, hiện tại không đến mức ngay cả một điểm Hoàng Kiến Quân đi nơi nào cũng không rõ ràng, hai mắt mờ mịt!
Lý Hàm vốn là muốn báo cho Phó Tiên Phong hành động trọng đại mới nhất của Tập đoàn Đạt Tài, lại bị Phó Tiên Phong dạy bảo, ý nghĩ nóng lên mà phản bác nói:
– Thị trưởng Phó, ông nói lời này tôi không đồng ý, năm đó khi Bí thư Hạ là Chủ tịch quận, Trưởng phòng Hoàng đã đến gần với hắn rồi, hiện tại hắn là Bí thư, công an quận cũng bị Hoàng Kiến Quân tổ chức bền chắc như thép, tôi lại chỉ là Chủ tịch quận, xếp người vào sao được? Nói cách khác, nếu tôi là Bí thư, tình huống khả năng sẽ đỡ một chút, nhưng hiện tại, tôi lại không quản lý nhân sự.
Lý Hàm ngụ ý là Bạch Chiến Mặc là nhân vật số một còn bại trước Hạ Tưởng, gã hiện tại là nhân vật số hai, khi đảm nhiệm Chủ tịch quận, Hạ Tưởng đã ở quận Hạ Mã đứng vững vàng, gã muốn phá vỡ cục diện thì cực kỳ gian nan? Cũng âm thầm châm chọc Bạch Chiến Mặc vô năng, cũng có ý nói bóng gió Phó Tiên Phong.
Lý Hàm cũng là có bất mãn với Phó Tiên Phong, hôm nay bị Phó Tiên Phong chưa gì đã giáo huấn vài câu, khó tránh khỏi cơn tức bốc lên, nhất thời khó chịu liền phát tiết ra.
Phó Tiên Phong không nghĩ tới Lý Hàm cũng dám chống đối mình, nhất thời tức giận đến mức nói không ra lời, sửng sốt một lát, cảm thấy cùng Lý Hàm lý luận hay khắc khẩu đều là mất thân phận, không nói hai lời “Cạch” một tiếng tắt luôn điện thoại.
Điện thoại vừa mới tắt xong, liền dồn dập vang lên. Phó Tiên Phong nghĩ là Lý Hàm, cố ý không nghe. Không ngờ điện thoại kêu không ngừng, gã liền nhìn thoáng qua số gọi đến, lập tức nín thở, hóa ra là Nguyên Minh Lượng gọi.
Liền vội vàng nghe điện thoại:
– Minh Lượng, xảy ra chuyện gì?
– Tập đoàn Đạt Tài ở khách sạn Hào Môn mời dự cuộc họp báo rất lớn, gần như toàn bộ giới truyền thông trong tỉnh đều tới, còn có phóng viên các báo quốc gia thường trú ở tỉnh Yến toàn bộ đều đến đông đủ, thanh thế rất lớn…
Làm sao lại là tin cuộc họp báo của Tập đoàn Đạt Tài? Phó Tiên Phong bỗng chốc còn chưa định thần lại, chưa kịp hỏi thêm gì, thì nghe Nguyên Minh Lượng lại thở gấp gáp mà nói:
– Theo tin tức tin cậy nói, Tập đoàn Đạt Tài muốn tuyên truyền chiến lược lớn ở quận Hạ Mã, tôi chỉ hỏi thăm được một ít tình huống cơ bản, nhưng có thể khẳng định, một khi thực thi, tuyệt đối là tai ương ngập đầu cho chúng ta!
Phó Tiên Phong mới hiểu được gì đó nên hỏi:
– Tập đoàn Đạt Tài là muốn tái đầu tư bất động sản?
– Không chỉ là đầu tư bất động sản, là khái niệm lớn, đầu tư lớn, khoản kinh phí lớn của sản nghiệp bất động sản trên ý nghĩa rộng khắp.
Giọng nói của Nguyên Minh Lượng dồn dập mà chứa đầy tuyệt vọng.
– Tất cả đều là nhằm vây quét kế hoạch mua đi bán lại của chúng ta, là đả kích mang tính tiêu diệt, là đè sụp cây rơm cuối cùng trong sự sạt lở giá nhà.
– Thực sự nghiêm trọng như vậy sao?
Phó Tiên Phong “Phù” một tiếng rồi đứng lên, tâm tư của gã hoàn toàn bị cuốn hút vào chuyện Hạ Tưởng mất tích và bắt đi Đàm Quảng Hồng, luôn nghĩ Hạ Tưởng sẽ làm gì trong sự kiện của Tập đoàn Tứ Ngưu, không nghĩ tới, Hạ Tưởng chưa lộ diện, đầu tiên đã xuất chiêu với Thương mại Trường Cơ.
Kế giương đông kích tây quá giỏi.
Phó Tiên Phong thầm kêu một tiếng giỏi, ngay cả gã đều có chút khâm phục thủ đoạn của Hạ Tưởng, xuất quỷ nhập thần, không chút khoa trương mà nói, gã từ thủ đô rồi đến thành phố Yến, tiếp xúc vô số cán bộ lớn nhỏ, trải qua đấu tranh chính trị cũng không ít, còn chưa từng gặp ai có bố cục và thủ đoạn sâu xa không lường được như Hạ Tưởng. Mấu chốt còn ở chỗ thủ đoạn của Hạ Tưởng không chỉ làm cho người ta khó lòng phòng bị, còn ở trong bố cục rất tinh diệu cùng với sát chiêu ùn ùn của hắn, vào lúc nhìn như sơn cùng thủy tận, như đã hết chiêu, thì lại có kế sách thi triển làm cho người ta hoa cả mắt, không thể không khâm phục trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, quả thật không ai có thể bằng.
Ít nhất ở trong tầm mắt Phó Tiên Phong, ở trong đám bạn cùng lứa tuổi, không ai có thể so trí tuệ chính trị với Hạ Tưởng được.
Làm đối thủ, Phó Tiên Phong cho dù căm hận Hạ Tưởng, nhưng cũng không thể không khâm phục Hạ Tưởng luôn luôn có cây bút thần.
– Bán tháo, giảm giá, xúc tiến tiêu thụ, mặc kệ làm thế nào, dùng hết mọi phương pháp, tận khả năng mà xả hết các khu chung cư trong tay, dựa theo ưu thế tuyệt đối đã khống chế trên 70% khu chung cư của quận Hạ Mã và thực lực của chúng ta, không tin một mình Tập đoàn Đạt Tài có thể đem chúng ta hoàn toàn đánh bại!
Nếu Hạ Tưởng là vì dời đi sự chú ý của gã, thừa cơ lợi dụng Tập đoàn Đạt Tài cho Thương mại Trường Cơ một đòn cuối cùng, như vậy Phó Tiên Phong còn có thể thả lỏng một hơi, suy cho cùng Hạ Tưởng có thêm đầu óc chính trị, chuyện buôn bán, không giống chuyện chính trị mà dễ thao túng, chính trị có thể hợp tung liên hoành, có thể mượn lực đẩy lực, mà đối mặt với sự cạnh tranh buôn bán trên thị trường, mấu chốt quyết định thắng bại vẫn là do thị trường định đoạt, do người tiêu dùng.
Phó Tiên Phong còn muốn nói thêm vài câu nữa, không ngờ Nguyên Minh Lượng vội vàng mà nói một câu:
– Tôi nghe điện thoại, chắc là có tin tức quan trọng từ cuộc họp báo, trong chốc lát gọi lại cho ông.
Rồi trực tiếp tắt điện thoại.
Nguyên Minh Lượng dám chủ động tắt điện thoại với gã? Cho dù Phó Tiên Phong và Nguyên Minh Lượng là quan hệ hợp tác, nhưng từ khi đảm nhiệm Phó bí thư đến nay, rồi đến Thị trưởng thành phố, còn chưa từng có ai dám chủ động tắt điện thoại với gã, khiến cho gã cảm thấy trên mặt không vẻ vang, đồng thời trong lòng cũng rất bất mãn, Nguyên Minh Lượng gần đây hơi tí chuyện bé xé ra to, một chút gió thổi cỏ lay của Tập đoàn Đạt Tài gã đã sợ tới mức không dám xem thường, thật là có chút thần hồn nát thần tính.
Phó Tiên Phong không rõ chính là, về khả năng nắm bắt thị trường, hay độ mẫn cảm với hướng đi của thị trường, Nguyên Minh Lượng so với gã là kiến thức rộng rãi hơn, cũng so với gã phán đoán chuẩn xác hơn, bởi vì Nguyên Minh Lượng quả thật đoán đúng rồi, cuộc họp báo của Tập đoàn Đạt Tài là một mồi lửa, chính là để châm vào quả bom có uy lực lớn của thị trường bất động sản quận Hạ Mã, chỉ mấy giờ sau, sau khi tin tức buổi chiều phát đi, tuyết lở bắt đầu xuất hiện. Đợi ngày mai lần lượt xem báo, sẽ dẫn phát giá cả các khu chung cư của Thương mại Trường Cơ giảm mạnh và sẽ đẩy giá nhà quận Hạ Mã về tới mức bình thường!
Đâu chỉ là bom, mà phải là bom nguyên tử!
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-7-full/
Bên trong đại sảnh khách sạn Hào Môn, chật kín người, phóng viên truyền thông tin tức tụ tập cùng một chỗ, đều túm năm tụm ba mà cùng một chỗ, đều bàn tán, đều đoán không được rốt cuộc Tập đoàn Đạt Tài có tin tức lớn gì muốn tuyên bố, nhưng nhìn đến tình thế trước mắt chưa bao giờ gặp qua, chẳng những tất cả giới tin tức truyền thông cấp quan trọng của tỉnh Yến đến đông đủ, ngay cả phóng viên, Trưởng chi nhánh các báo quốc gia thường trú ở tỉnh Yến đều xuất động, cũng có Tổng biên tập Tân Hoa Xã thường trú tỉnh Yến tự mình đến hiện trường, có thể thấy được nhiều phe, thực lực mạnh, không giống bình thường.
Cũng chính là Tập đoàn Đạt Tài mới có quả cảm như vậy, thay là công ty khác, ai cũng không mời được nhiều nhà truyền thông lớn như vậy tề tụ.
Đương nhiên cũng có bao người biết một chút nội tình trong lòng biết rõ, Tập đoàn Đạt Tài càng lợi hại, lại có thực lực, cũng chẳng mời được Tổng biên tập Tân Hoa Xã thường trú tỉnh Yến tự thân xuất mã, khẳng định sau lưng còn có cao nhân mới đúng.
Cố Tăng lẳng lặng mà ngồi ở phía trước bàn Chủ tịch, nhìn cảnh tượng náo nhiệt hôm nay, trong lòng cảm khái vô cùng. Hạ Tưởng là một người trẻ tuổi không đến 30 tuổi, tình huống hôm nay lớn như vậy, người không biết còn tưởng là trận thế của Tập đoàn Đạt Tài, trên thực tế trong lòng ông lại biết rõ, lực ảnh hưởng của Tập đoàn Đạt Tài chỉ có mức độ, hơn nữa nhờ mạng lưới quan hệ của Hạ Tưởng mới được rầm rộ như trước mắt. Nếu không dựa vào một mình Tập đoàn Đạt Tài, chắc chắn không có được sức kêu gọi nhiều người ủng hộ như vậy.
Hạ Tưởng khi gọi điện thoại cho ông đã giải thích, hôm nay có việc cần báo cáo với Bí thư Diệp, sẽ không xuất hiện tại hiện trường, nên mời ông lộ diện cổ động, chỉ cần một lúc là được. Cố Tăng vui vẻ đáp ứng, có chút việc nhỏ, thể diện người khác có thể không cho, thể diện của Hạ Tưởng là phải nể.
Vốn Cố Tăng nhiều ít cũng có tâm lý tự đắc, cho rằng mình xuất hiện có thể làm cuộc họp báo rạng rỡ không ít, hiện tại mới biết được, tuy rằng thân là Tổng biên tập báo Tân Hoa Xã thường trú tỉnh Yến, nhưng mấy người có mặt ở đây không ít là Trưởng chi nhánh báo quốc gia thường trú tỉnh Yến, cho dù cấp bậc và quyền lực của Trưởng chi nhánh so sánh với ông có một chút chênh lệch, nhưng có thể đồng thời triệu tập hơn phân nửa Trưởng chi nhánh các báo quốc gia hội tụ như thế, lực ảnh hưởng này cũng không phải là nhỏ.
Bình thường mà nói, các Trưởng chi nhánh của báo vốn đều làm theo ý mình, cho dù ban Tuyên giáo tỉnh ủy triệu tập bọn họ họp, cũng chưa chắc có một nửa số người đến trình diện. Từ trước đến nay phóng viên báo quốc gia thường trú các địa phương đều mắt cao hơn đầu, đối với cơ cấu quyền lực của địa phương cũng không chú ý lắm, rất có tư thái đi và đến đều một mình, có thể làm cho bọn họ không hẹn mà cùng đồng thời xuất hiện tại hội trường, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Mã Tiêu cũng không dám dõng dạc nói gã nhất định làm được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |