Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 46

Quan Trường – Quyển 7

Phần 46

Việc của Triệu Khang vẫn chưa để ở trong lòng, nhưng từ hành động gần đây của Nguyên Minh Lượng hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, lợi dụng mấy nhà nhà đầu tư khai phá đối kháng chính diện với Thương mại Trường Cơ vẫn chưa đủ, còn cần kẻ gây rối, lấy thân phận người ngoài cuộc tiến quân thị trường bất động sản quận Hạ Mã, đấu đá lung tung cũng tốt, không theo quy củ xuất chiêu cũng tốt, tóm lại miễn là có thể đảo loạn cục diện, làm cho Nguyên Minh Lượng đau đầu thì đã đạt được mục đích.

Liên tưởng đến Triệu Khang đã từng có kinh nghiệm tạo ra công ty vỏ bọc để mua bán khống, nếu y muốn cho tài chính đến, để tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, tuyệt đối là một con ngựa hoang xâm nhập vào vùng thảo nguyên hài hòa, đủ tư cách là một kẻ gây rối.

Đương nhiên, Hạ Tưởng muốn làm đảo loạn bố cục của Thương mại Trường Cơ, chứ không phải là bố cục của hắn.

– Được, em nói địa điểm đi, trong chốc lát anh sẽ qua đó.

Đã phân tích đến vậy, thì không thể không gặp cô bé Cổ Ngọc.

– Vậy mới phải chứ.

Cổ Ngọc cao hứng,

– 7h, Nam Hoa Viên, không gặp không về.

Hạ Tưởng buông điện thoại, bất đắc dĩ cười, Cổ Ngọc cũng rất biết chọn địa điểm, Nam Hoa Viên là đường dành riêng cho người đi bộ rất được nam nữ thanh niên yêu thích, có rạp chiếu phim, nhà hàng và phố mua sắm, tuyệt đối là chỗ tốt để nói chuyện yêu đương, tuy nhiên với hắn mà nói, thì có chút không thích hợp cho lắm. Có ý kêu Cổ Ngọc đổi địa điểm, lại nghĩ Cổ Ngọc vốn có tâm tư đơn thuần, sẽ không nghĩ nhiều đến vậy, hắn cũng không nhất thiết phải so đo chút việc cỏn con này.

Sau khi xuống ca, hướng cô bé Lê xin phép, Hạ Tưởng lái ô-tô đi tới Nam Hoa Viên… hắn vẫn lái chiếc Volvo mà Liên Nhược Hạm đưa cho hắn, không lái không được, nếu hắn không lái, Liên Nhược Hạm khẳng định không chịu, sẽ làm phiền đến hắn. Xe gắn mác biển số Bắc Kinh, lại còn là biển số quân đội, cũng là ý của Liên Nhược Hạm, tiện cho việc thông hành, hơn nữa được miễn phí dừng đậu xe.

Tới Nam Hoa Viên, đậu xe xong, Hạ Tưởng còn cho tay giữ xe 2 tệ, khiến gã nghi hoặc nhìn hắn hồi lâu, sau khi đã nhận được tiền còn không tin vào mắt mình, xe mang biển quân đội luôn ngang tàng và cũng không nộp tiền, cũng có lúc chủ động giao nộp tiền?

Hạ Tưởng đi vào quảng trường hoa viên, thấy Cổ Ngọc mặc áo gió màu xám, trên cổ quàng một chiếc khăn lụa bay phấp phới, thân dưới không ngờ phá lệ mặc một chiếc váy dài, phối với một đôi giày da tinh xảo, đứng giữa đám người, như hạc giữa bầy gà, kiều diễm hơn người, giữa chốn người đến người đi, cô là một đóa hoa kiều diễm chói lọi.

Cổ Ngọc thật sự trưởng thành là phụ nữ rồi, Hạ Tưởng trong lòng than thở, mặc dù hắn cũng biết kỳ thật Cổ Ngọc vẫn luôn là phụ nữ, tuy nhiên trước kia luôn cảm thấy cô giống như một cô bé, mà hiện tại, lại càng ngày càng biểu hiện ra phong thái quyến rũ mê người.

Cổ Ngọc thấy Hạ Tưởng xuất hiện, ‘A’ một tiếng kinh ngạc, liền chạy tới, không nói lời thứ hai mà kéo lấy tay Hạ Tưởng:

– Mau đi xem với em, em thấy một bộ đồ rất được, đi với em xem một cái nhé.

Hạ Tưởng bị bàn tay nhỏ bé nhẵn mịn của Cổ Ngọc lôi kéo, cũng không phản kháng, mà đi theo bước chân không ngừng của cô vào một cửa hàng cao cấp, vừa vào cửa liền phát hiện có chỗ không đúng, hắn nghĩ rằng Cổ Ngọc mua quần áo cho cô, nhưng lại kéo hắn tới một cửa hàng trang phục nam.

– Bộ đồ này em cảm thấy đặc biệt thích hợp với anh, mau thử xem.

Cổ Ngọc kéo Hạ Tưởng đi tới trước một bộ đồ vét, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói,

– Em cảm thấy anh mặc bộ vét này vào, rồi lên đài phát biểu, khẳng định là vừa đẹp trai vừa uy phong.

Hạ Tưởng dở khóc dở cười, Cổ Ngọc sao lại có đam mê mua quần áo cho hắn, không tốt lắm, trên cơ bản quần áo của hắn đều là Tào Thù Lê một tay đặt mua, bất chợt Liên Nhược Hạm cũng thích mua vài bộ cho hắn, rồi thêm một Cổ Ngọc nữa mua cho hắn, thì sao hắn có thể mặc hết đây? Nói thêm là khả năng quan sát của Cổ Ngọc cũng quá cao, một bộ vét niêm giá hơn chục ngàn tệ, cô ta cũng dám cho hắn mặc? Hắn là Bí thư Quận ủy, không phải nhà giàu xụ, cũng không phải con nhà giàu mới nổi.

Hạ Tưởng liền xua tay cự tuyệt:

– Thôi đi, anh không thiếu quần áo, không cần đâu.

Hắn cũng nén giọng lại nói một câu.

– Anh là Bí thư Quận ủy, mặc một bộ vét trên chục ngàn tệ, em muốn cho Ủy ban Kỷ luật tra vấn đề kinh tế của anh sao?

– Hừ, em muốn đó, sao nào?

Cổ Ngọc không biết ăn trúng cái gì, lấy bộ đồ nhất nhất muốn Hạ Tưởng thử mặc.

Một bên nhân viên phục vụ nóng nảy:

– Tiểu thư, đồ cao cấp, không mua đừng đụng vào.

Hạ Tưởng mặc một chiếc áo bình thường, toàn thân không có gì là hàng hiệu. Cổ Ngọc tuy rằng xinh đẹp động lòng người, nhưng cô cũng không chú ý nhiều đến thương hiệu, trên người quần áo đều là nhãn mác bình thường. Nhân viên phục vụ của cửa hàng cao cấp, trông mặt mà bắt hình dong, cho rằng hai người khẳng định mua không nổi.

Đương nhiên cũng không thể hoàn toàn trách cứ các cô không lễ phép, mức độ tiêu dùng của toàn thành phố Yến không cao, người mua nổi bộ vét trên chục ngàn tệ cũng có, nhưng rất ít.

Với độ tuổi của Hạ Tưởng và Cổ Ngọc, còn có trang phục cách ăn mặc, nhìn thế nào cũng chỉ giống một cặp tình nhân, không giống kẻ có tiền.

Cổ Ngọc không để ý tới thái độ nhân viên phục vụ, giơ tay túm lấy bộ vét, giọng điệu như ra lệnh giao cho Hạ Tưởng:

– Mặc vào thử xem!

Hạ Tưởng vốn không muốn mua, nhưng thấy Cổ Ngọc hơi tức giận, nhân viên phục vụ lại có vẻ mặt khiếm nhã, hắn đành mỉm cười, mặc bộ vét vào. Đừng nói chứ, rất là vừa vặn.

– Rất là thích hợp, lấy nó đi.

Cổ Ngọc giương tay đưa ra một cái thẻ ngân hàng,

– Lấy ba bộ!

Nhân viên phục vụ phút chốc sợ ngây người, biết gặp phải kẻ có tiền là chân nhân bất lộ tướng, liền lắp bắp nói không rõ ràng:

– Xin… xin lỗi, tiểu… tiểu thư, cùng kiểu này, chúng tôi chỉ có một bộ!

– Vậy đặt thêm hai bộ, nếu ngày mai có thể lấy được, thì tôi lấy luôn ba bộ. Nếu không thì chỉ lấy bộ này thôi.

Cổ Ngọc một lòng muốn mua cho Hạ Tưởng một bộ quần áo, biểu hiện một chút hảo ý của cô, không ngờ lại bị nhân viên phục vụ khinh thị, lòng dạ hẹp hòi của cô liền tức giận, muốn ở trước mặt Hạ Tưởng lấy lại sĩ diện.

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Một bộ được rồi, đừng làm khó cô ta, chúng ta còn có chuyện cần làm, đừng chậm trễ thời gian quý giá.

Một câu của Hạ Tưởng, liền khiến Cổ Ngọc nguôi giận:

– Vậy được, cứ lấy một bộ.

Nhân viên phục vụ vội cúi đầu khom lưng mà đáp ứng, tình tiền cho Cổ Ngọc, sau đó cẩn thận đóng gói bộ đồ, lại tự mình đưa ra cửa.

Hạ Tưởng mang theo bộ vét, có chút phiền não, nếu không phải nhân viên phục vụ lắm miệng, hắn còn có thể khuyên bảo Cổ Ngọc bỏ ý định. Kết quả chế giễu, một câu của nhân viên phục vụ chọc giận Cổ Ngọc, thiếu chút nữa khiến Cổ Ngọc mua đến ba bộ cho hắn. Hiện tại một bộ cũng khó mà xong việc, chứ đừng nói đến ba bộ. Thôi vậy, về nhà nói với cô bé Lê là Liên Nhược Hạm mua là được.

Cùng Cổ Ngọc ăn cơm xong ở tiểu trấn Nga Mi, Cổ Ngọc lại bảo Hạ Tưởng cùng cô tản bộ. Đường dành riêng cho người đi bộ về đêm đèn hoa rực rỡ, Cổ Ngọc liền kéo cánh tay Hạ Tưởng vừa đi vừa nói chuyện không ngừng.

– Trịnh Nghị hạ quyết tâm phải quấn lấy em tới cùng, anh nói xem em phải làm thế nào mới tốt?

Cổ Ngọc ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn, nóng bỏng nhìn Hạ Tưởng, tất cả trong mắt đều là trông chờ, hiển nhiên, cô muốn để Hạ Tưởng nói ra lời mà cô muốn nghe,

– Ba của Trịnh Nghị đặc biệt đến thủ đô lại thăm hỏi ông nội, trong vòng một tháng, ông ta đã đi thăm hỏi ông nội ba lượt, cũng không ngại mệt. Ông nội lại không thể không nể mặt ba Trịnh Nghị, đối với Trịnh Nghị lại có chút hảo cảm, liền bảo em đi chơi với y. Anh nói em đã cùng anh có cái kia rồi, sao còn đi với Trịnh Nghị?… Anh nói gì đi chứ.

Cổ Ngọc nói liên hồi, vẫn nghe không được thanh âm của Hạ Tưởng, không khỏi vừa tức vừa giận, đẩy Hạ Tưởng một cái.

Hạ Tưởng không phải là thất thần, mà là nghĩ tới giữa Trịnh Nghị và Phó Tiên Phong rốt cuộc là một quan hệ gì, mà quan hệ của Trịnh Chu ba Trịnh Nghị cùng lão Cổ gần cỡ nào? Vừa rồi Cổ Ngọc nói lão Cổ không thể không nể tình, liền khiến cho hắn tràn đầy cảm xúc, chỉ sợ sự tình của Triệu Khang, cũng là lão Cổ không thể không nể tình mà làm ra.

Hạ Tưởng cười nhéo tai Cổ Ngọc:

– Em cũng không thích Trịnh Nghị, sao có thể ở chung với y? Cứ mặc kệ y, y theo đuổi em như thế nào là chuyện của y, em cự tuyệt y như thế nào, là chuyện của em, dù sao xem như người không liên quan là được rồi.

– Anh thật sự không muốn em gả cho Trịnh Nghị?

Cổ Ngọc vẫn muốn Hạ Tưởng nói ra lời dễ nghe hơn.

– Kỳ thật rất nhiều người hoài niệm xã hội cũ với muôn ngàn tội ác, là bởi vì người thời nay có hiểu lầm với thời xưa, cho rằng người xưa có thể cưới mấy vợ, kỳ thật không phải, người xưa cũng có chế độ một vợ một chồng nghiêm khắc.

Hạ Tưởng không trả lời đúng vấn đề mà đột nhiên nói về một đề tài khác.

– Ngoại trừ vợ chính ra , thì không thể cưới một người nào khác, về sau vào cửa chỉ có thể xem như vợ bé, hơn nữa còn là lấy vợ bé. Vợ bé không có địa vị, không chịu pháp luật bảo hộ, nói cho cùng chỉ là một loại tài sản gia đình. Đương nhiên cũng có một số đàn ông có tình có nghĩa thật lòng yêu thương vợ bé, khiến cho nhân sinh phát ra rất nhiều cảm thán, truyền lưu đến nay, liền thành danh ngôn…

– Hận bất tương phùng vị giá thì (hận không thể gặp nhau sớm hơn)!

Cổ Ngọc cũng thông minh, thốt ra, sau đó cô lại nghịch ngợm mà cười,

– May thay phụ nữ thời nay có lựa chọn mới, không nhất định phải lập gia đình. Phụ nữ thời xưa nếu không lấy chồng, khẳng định không được. Nhưng em có thể cả đời không lấy chồng, em có sự nghiệp, có năng lực tự nuôi sống bản thân, lại không thiếu ăn thiếu mặc, vì sao lại phải gả cho một người đàn ông cùng sống với nhau?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 5
Ngày qua ngày, đám Tống Khuyết đều ở trong phòng của Bạch Tiểu Thuần, mỗi người chiếm lấy một phòng, cố gắng tu hành. Bạch Tiểu Thuần chỉ còn cách Kết Đan Đại viên mãn không xa, cho rằng mình đã vô cùng lợi hại, thế nên đa phần thời gian, hắn đều ra ngoài ban công, nằm phơi nắng, ngắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 4
Một ít đệ tử thu thập tay chân bị đứt của thành viên Tứ Hải đoàn lúc này không nhịn được mà nôn ra, cảnh tượng giết chóc máu tanh bực này đã tới cực hạn mà bọn hắn chịu được. Lúc này, thân ảnh của Lục Thiếu Du đã khắc một dấu ấn thật sâu trong lòng bọn họ, trong đầu bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 17
Dưới tình thế cấp bách, nữ tử này quát to một tiếng rồi há miệng phun ra một đạo sáng mờ bắn về phía cây quạt nhưng đạo sáng còn chưa kịp tiến nhập vào mặt quạt thì trên mặt ngọc phiến huyết quang chợt lóe rồi bỗng nhiên phát ra một tiếng vỡ vụn giòn tan, sau đó cứ như vậy mà hoá...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân