– Bí thư Hồ đến rất đúng lúc, trong tay tôi có một số tài liệu liên quan đến việc tham ô nhận hối lộ của đồng chí Lưu Tuấn, đang muốn báo cáo với ngài…
Hồ Tăng Chu vừa nghe liền rất vui sướng, Tô Công Thần thật là biết điều, tuy nhiên ông ta cũng biết Tô Công Thần không phải là nể mặt mình, bởi vì giữa ông ta và Tô Công Thần chỉ có mối quan hệ bình thường, người Tô Công Thần nể mặt là Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng muốn khuấy động lợi ích của một bên, hắn có vô số thế để mượn, hắn có điều kiện tiên quyết xem đúng thời cơ để ra tay quyết đoán, nếu là người khác thì muốn trở thành tâm điểm quan trọng cũng không thể nào.
Nhưng Hồ Tăng Chu vẫn rất tò mò sự lựa chọn của Tô Công Thần, tại sao không chút do dự gì mà ủng hộ Hạ Tưởng, liền hỏi:
– Chủ nhiệm Tô, vấn đề của Chủ tịch huyện Lưu Tuấn nghiêm trọng đến mức nào?
Tô Công Thần rất gian xảo, đã quen với việc tận dụng mọi thứ, vừa nghe câu hỏi của Hồ Tăng Chu đã biết là ông ta muốn thăm dò xem sự ủng hộ của y đối với Hạ Tưởng là bao, liền giả vờ suy tư:
– Đồng chí Hạ Tưởng ở huyện Nguyên gặp phải chuyện nghiêm trọng thế nào?
Hồ Tăng Chu lập tức hiểu ra lựa chọn của Tô Công Thần là bởi vì cơn tức giận của Hạ Tưởng, liền nói:
– Hơi nghiêm trọng.
Tô Công Thần lập tức gật đầu:
– Vấn đề của đồng chí Lưu Tuấn cũng rất nghiêm trọng.
Hồ Tăng Chu rời khỏi văn phòng của Tô Công Thần, trong lòng nghi hoặc đến khó hiểu, vẫn chưa nghe qua giữa Tô Công Thần và Hạ Tưởng có qua lại thân thiết với nhau nhưng hôm nay gặp mặt, mức độ ủng hộ của y đối với Hạ Tưởng lớn nhất từ trước đến giờ, chẳng lẽ nói giữa y và Hạ Tưởng đã ngầm có thỏa hiệp gì?
Hồ Tăng Chu đã đoán sai, thực sự giữa Tô Công Thần và Hạ Tưởng đã không có thỏa hiệp gì, mà là y chỉ tin Hạ Tưởng sẽ ghi nhớ cái tốt của mình và sẽ đền đáp vào một thời cơ thích hợp, bởi vì y và Hạ Tưởng đã từng vài lần hợp tác với nhau, Hạ Tưởng cũng hoàn toàn thực hiện đúng lời hứa.
Sau vài lần hợp tác, Tô Công Thần liền chắc chắn cho rằng Hạ Tưởng là người luôn giữ lời hứa trong đám bạn đồng minh mà y từng gặp, hoàn toàn đáng để tin cậy, chẳng giống gì với tật xấu nói một đằng làm một nẻo của những quan liêu khác.
Lần này Hạ Tưởng ra tay, Tô Công Thần lại có thêm một tâm địa khác, chuẩn bị cho Hạ Tưởng một phần ân tình để Hạ Tưởng ghi nhớ trong lòng, sau này sẽ trả ơn gấp đôi. Chủ yếu là Lưu Tuấn có rất nhiều vấn đề, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, so với việc sau này đem nhường công lao xét xử Lưu Tuấn lại cho người khác thì chi bằng bây giờ nắm giữ trong tay có thể một công đôi việc.
Thời gian Tô Công Thần đến thành phố Yến không ngắn, còn chưa xét xử được những vụ án lớn, y cũng muốn thăng chức. Xét xử Lưu Tuấn vừa có thể cho Hạ Tưởng một phần ân tình lại có thể lời được một phần thành tích, cớ sao mà không làm? Đương nhiên, y cũng biết hậu thuẫn của Lưu Tuấn là Nhạc Minh, hậu thuẫn của Nhạc Minh là Phạm Duệ Hằng nhưng công bố vấn đề của Lưu Tuấn là chức trách của một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật như y, Phạm Duệ Hằng làm gì được y? Hơn nữa y cũng thấy rõ được tình thế, việc xét xử Lưu Tuấn lần này đã diễn biến thành một cuộc biểu tình của các Ủy viên thường vụ ở thành phố Yến trước khi Phạm Duệ Hằng nhậm chức.
Cũng là gián tiếp thăm dò Phạm Duệ Hằng xem trong tâm tính của Phạm Duệ Hằng khi chuyển từ Chủ tịch tỉnh lên Bí thư Tỉnh ủy có bành trướng và khuếch trương gì không, đề phòng y đi theo con đường cũ của Cao Thành Tùng.
Hạ Tưởng ngồi ở cục Công an huyện cả tiếng đồng hồ, trong lúc đó Lưu Tuấn cũng ngồi cùng hắn, tuy không có nói chuyện gì nhưng trong trường hợp đó lễ phép cũng phải có, cho nên Lưu Tuấn đành phải kiên trì cùng ngồi. Nhưng Lưu Tuấn cũng có kiên nhẫn nhìn thấy lúc Hạ Tưởng thất vọng, y tin rằng Hạ Tưởng sẽ không thu hoạch được gì.
Một chuyện nhỏ như vậy làm sao có kinh động gì lớn? Lưu Tuấn cho là cách làm của Hạ Tưởng không đúng. Lúc trước nghe nói Hạ Tưởng rất có đầu óc chính trị, hôm nay lại thấy Hạ Tưởng có thủ đoạn cố tình gây sự, Lưu Tuấn cảm thấy lời đồn lúc trước chỉ là phóng đại lên thôi. Y tin là Nhạc Minh và Chủ tịch tỉnh Phạm đã có chào hỏi nhau, Chủ tịch tỉnh Phạm cũng đã có chỉ thị liên quan.
Ám chỉ của nhân vật số một tương lai của Tỉnh ủy, ai lại không nể mặt? Hạ Tưởng, đừng cố chống đỡ nữa, người không có kết cục tốt đẹp chính là anh.
Đang lúc Lưu Tuấn có vẻ mặt rất kiên nhẫn ngồi đợi xem Hạ Tưởng mất mặt thì đột nhiên từ bên ngoài có hai người đi vào với vẻ mặt rất nghiêm túc, nhìn thấy bọn họ xụ mặt, nét mặt tối sầm lại thì đã biết lai lịch của họ không nhỏ.
Lưu Tuấn còn tưởng rằng là người ở Thành ủy đến giải quyết phiền toái, nhìn thấy vẻ mặt không vui của họ, trong lòng đoán rằng chắc họ cũng đang giận Hạ Tưởng, vội tiến đến:
– Hai vị đồng chí là?
Sau đó dùng tay chỉ Hạ Tưởng:
– Vị này là Phó thị trưởng Hạ, Phó thị trưởng Hạ rất có mặt mũi, tôi mời cũng không được, chỉ còn làm phiền hai vị đây thôi.
Hai người đó đều không nhìn Hạ Tưởng, ánh mắt nhìn thẳng vào Lưu Tuấn, nhìn đến y cũng thấy phát sợ, trong lòng nghĩ chẳng lẽ đã xảy ra nhầm lẫn gì sao?
Người đứng ở phía trước lạnh lùng hỏi:
– Anh là đồng chí Lưu Tuấn?
Trong lòng Lưu Tuấn càng hoang mang:
– Là tôi… tìm tôi có việc gì không?
– Đồng chí Lưu Tuấn, Ủy ban Kỷ luật thành phố nhận được tố cáo có liên quan đến vấn đề kinh tế của anh, cần anh đi với chúng tôi một chuyến, hỗ trợ điều tra.
Hai người vừa nói xong, không cần phân trần liền kẹp Lưu Tuấn ở giữa:
– Xin mời.
Vẻ mặt Lưu Tuấn xám lại, sao lại vậy? Làm sao có thể? Y ủ rủ liếc nhìn Hạ Tưởng, trong lòng ít nhiều hiểu ra là thủ đoạn của Hạ Tưởng, nhưng không dám tin Hạ Tưởng lại có thể mời được Ủy ban Kỷ luật ra mặt trong thời gian ngắn như vậy, trực tiếp đưa y đi, đây là một khả năng đáng kinh ngạc.
Hơn nữa, hôm nay còn chưa chính thức đi làm.
Hạ Tưởng cũng có khả năng làm mây mưa thất thường quá.
Sự hoang mang trong lòng Lưu Tuấn khó có thể nói nên lời, y cũng biết mình đã gặp chuyện, một khi rơi vào tay của Ủy ban Kỷ luật tuyệt đối chạy không thoát. Ủy ban Kỷ luật ở trong thời gian ngắn có thể cho nhân viên đến huyện Nguyên bắt y, từ lúc Hạ Tưởng gọi điện đến khi nhân viên đến chỉ vỏn vẹn hơn một tiếng, mà từ thành phố Yến chạy đến huyện Nguyên ít nhất cũng phải mất 40 phút, nói cách khác hội nghị Bí thư chỉ cần nửa tiếng đã thông qua nghị quyết bắt y.
Hoàn toàn có thể chứng minh mức độ ra tay của Thành ủy rất lớn, căn bản là không để cho Phạm Duệ Hằng có cơ hội nhúng tay vào.
Chẳng lẽ nói, Chủ tịch Phạm cũng không trấn áp được?
Lòng Lưu Tuấn như chìm xuống đáy sâu.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-8-full/
Buổi chiều mùng 7, Hạ Tưởng đã về đến thành phố Lang, vấn đề của thành phố Yến đã để lại di chứng, hắn không thèm quan tâm, chỉ để lại cho những ai cần âm thầm đọ sức đi so chiêu với nhau.
Hạ Tưởng cũng từ mặt khác biết được phản ứng của Phạm Duệ Hằng, hơi khác với dự đoán của hắn là sau khi Phạm Duệ Hằng nghe được tin Lưu Tuấn bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt, thì trước tiên là đích thân gọi điện đến Thành ủy hỏi tình hình, sau khi được Hồ Tăng Chu cho biết câu trả lời:
– Chứng cứ xác thực, sự thực rõ ràng.
Ông ta cũng không có bất cứ ý kiến gì.
Nhưng Hạ Tưởng cũng biết rõ là lần này Phạm Duệ Hằng nhường một bước không có nghĩa là lập trường của ông ta không vững chắc, thái độ không cứng rắn, cũng có thể là ông ta cố ý tỏ vẻ yếu thế, đương nhiên, cũng không loại trừ Phạm Duệ Hằng biết rõ tình thế, biết được trong Tỉnh ủy cũng có rất nhiều lời phản đối.
Sau sự việc, trong việc tiến triển của sự kiện Thường Quốc Khánh cũng đã chứng thực được suy đoán của Hạ Tưởng, Phạm Duệ Hằng đã khiêm tốn rất nhiều, khi phía Bắc Kinh có người ra mặt bảo ông ta tạo áp lực cho thành phố Lang thì ông ta liền khéo léo từ chối.
Sự việc của Lưu Tuấn gây ảnh hưởng sâu xa, mãi đến sau này Phạm Duệ Hằng nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy, trong một thời gian dài cũng không thể xóa bỏ. Kể cả Hạ Tưởng cũng không ngờ một vụ lọt đài của Lưu Tuấn đã để lại trong lòng Phạm Duệ Hằng một tia ám ảnh.
Nhưng cũng gián tiếp khiến cho thành kiến của Phạm Duệ Hằng đối với Hạ Tưởng càng sâu thêm, mặc dù ông ta cũng biết hành động lần này của Hạ Tưởng, một là vì muốn cảnh báo ông ta, hai cũng là gián tiếp khiến cho ông ta không nhúng tay vào vụ án của Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh nữa. Nhưng trong thâm tâm của ông ta có chút không thoải mái, từ nay về sau càng lúc càng xa lánh Hạ Tưởng.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-8-full/
Vừa đi làm, Hạ Tưởng liền khẩn trương bắt tay vào công việc.
Dự án đầu tư làng Đại học lại khởi công một lần nữa, du lịch sinh thái nông nghiệp cũng phải xây dựng trước khi mùa xuân đến, bắt đầu san bằng đất. Kế hoạch trong một năm là vào mùa xuân, phải biết bắt lấy thời cơ.
Sau khi một loạt công việc bận rộn và vụn vặt đã sắp xếp ổn thỏa, làng Đại Học được khởi công xây dựng đúng thời điểm, Ngả Thành Văn đích thân tham gia nghi thức đặt móng, khen ngợi Hạ Tượng đã có cống hiến lớn cho thành phố Lang. Lời phát biểu sau đó của Hạ Tưởng đã cường điệu chỉ ra dưới sự lãnh đạo của Ủy ban Kỷ luật, nhất là dưới sự quan tâm ân cần của Bí thư Ngả làng Đại Học mới thu hút được các nhà đầu tư, khởi tử hồi sinh.
Nét mặt Ngả Thành Văn bừng sáng, vô cùng hài lòng trước lời phát biểu của Hạ Tưởng. Cổ Hướng Quốc mượn cớ đến trễ nhưng sau khi nghe những lời Hạ Tưởng nói thì tỏ vẻ mặt bất mãn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |