Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 151

Quan Trường - Quyển 9

Phần 151

Tống Triêu Độ nói câu quan tâm Hạ Tưởng mới vội cởi áo khoác, nghĩ thầm không phải đỏ do nóng mà là bị con gái hôn.

Khi nói chuyện, Tống Triêu Độ hướng vào buồng trong liếc nhìn thấy Tống Nhất Phàm đang ngủ, nhỏ giọng nói:

– Vẫn ngủ ư?

– …

Hạ Tưởng vốn định trả lời rõ ràng, lại nghĩ Chủ tịch tỉnh Tống hỏi mơ hồ hắn cũng thiếu chút nữa trả lời một cách mơ hồ. Nếu nói Tống Nhất Phàm không tỉnh thì hắn làm sao có thể mở cửa? Liền vội vàng sửa lại:

– Sau khi mở cửa tôi bảo cô đi nằm. Nếu biết trước Tiểu Phàm bị sốt tôi đã mua ít thuốc tốt.

Tống Triêu Độ cũng ý thức được câu hỏi vừa nãy là sai, cười lắc lắc đầu:

– Gần đây nhiều việc quá, đầu óc choáng rồi.

Hạ Tưởng cũng chú ý tới khuôn mặt Tống Triêu Độ hơi tiều tuỵ, và tóc hai bên mai cũng bạc một ít, không khỏi bùi ngùi. Người trong quan trường bên ngoài thì mặt mày rạng rỡ, trên thực tế ngoài công việc nặng nề, tranh chấp cùng toan tính lật đổ trên trường chính trị làm cho lòng người quá mệt mỏi.

Chỉ sợ…Chủ tịch tỉnh Tống đúng là có mâu thuẫn với thế lực gia tộc?

Sau khi ngồi xuống, Hạ Tưởng cũng như một nửa là chủ nhà, pha trà, sau đó vào thư phòng Tống Triêu Độ liền đi thẳng vào vấn đề nhắc tới tình hình gần đây.

– Chính sách của trung ương phát ra gây không ít tranh chấp, cấp cao đang phân hoá rất lớn. Gần đây tập trung mở không ít hội nghị kinh tế, các tỉnh đều biểu lộ thái độ…

Khó trách, đòi hỏi các tỉnh tỏ thái độ chính là xem người ủng hộ bên nào nhiều. Không cần phải nói, chủ tịch tỉnh Tống chắc chắn là đứng trên lập trường giai cấp của thế lực dân thường.

– Tỉnh Yến từ trước đến nay theo sát bước chân trung ương. Một tháng trước đã một lần tổ chức hội nghị chủ tịch tỉnh toàn quốc. Trên hội nghị từng có một lần tranh luận kịch liệt. Tôi cùng Ngô Tài Giang đã tranh cãi ầm ĩ, cuối cùng là Thủ tướng ra mặt giảng hoà, nếu không chắc ầm ĩ không yên. Tôi ngày thường rất ít nổi cáu, lúc đó quả thật đã rất phẫn nộ, cùng Ngô Tài Giang quyết tranh luận một phen…

Hoá ra căn nguyên sự việc là bắt nguồn từ đây. Tuy nhiên Hạ Tưởng còn có chút nghi ngờ, ông cụ Ngô gia sẽ không chỉ vì một lần tranh luận bình thường mà có thành kiến với Chủ tịch tỉnh Tống. Nếu không phải nội dung tranh luận rất nhạy cảm, đụng vào chỗ đau của Ngô gia thậm chí của thế lực dòng họ. Cụ thể nguyên nhân như thế nào, ông cụ không nói rõ, chủ tịch tỉnh Tống cũng giấu kín, Hạ Tưởng chắc chắn cũng sẽ không hỏi nhiều.

Vừa ngồi một lúc, Hạ Tưởng không thể nhịn được, cẩn thận hỏi han:

– Sắp tới, tình hình của tỉnh chắc không ổn định, không có biến động gì chứ?

Tống Triêu Độ cười ha hả:

– Cậu có phải nghe phong thanh chuyện gì rồi không, nói là động vào tôi? Không cần hỏi nhiều, cứ an tâm làm tốt chức Thị trưởng thành phố Thiên Trạch của cậu… Đúng rồi, nghe nói cậu ở Thiên Trạch cũng có tiếng vang không nhỏ?

Hạ Tưởng liền nói qua loa về chính sách giúp đỡ. Sau đó lại duỗi hai tay:

– Chủ tịch tỉnh Tống, chính sách dự án và ưu đãi của tỉnh, cho tới nay đều không tới Thiên Trạch. Hôm nay tôi đến đây muốn ông giúp về tài chính và hạng mục.

– Ha ha, muốn có vốn có hạng mục thì phải đạt yêu cầu, chức thị trưởng của cậu cũng đủ khí thế nhỉ, trực tiếp chạy đến nhà chủ tịch tỉnh chìa tay, toàn tỉnh chỉ có cậu là độc nhất.

Vừa nói vừa cười, chuyện không vui của Ngô gia liền tan thành mây khói. Hạ Tưởng cũng nghe ra, Tống Triêu Độ cũng chưa đặc biệt quan tâm đến mối quan hệ giữa hắn và Ngô gia, hắn cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Khó làm lắm, chủ tịch tỉnh Tống hiện tại cùng Thủ tướng càng ngày càng gần. Thủ tướng là nhân vật thủ lĩnh thế lực bình dân, mà Ngô gia lại là cầm đầu thế lực gia tộc, hắn kẹp giữa hai bên, như bước chân trên băng mỏng.

Một lát sau, Tống Nhất Phàm đi ra. Cô giả bộ rất ấn tượng, vẻ mặt trấn tĩnh, không có chút nào chột dạ. Còn ra vẻ mời Hạ Tưởng uống nước, Hạ Tưởng liền cảm thán. Phụ nữ trời sinh biết diễn kịch, ai dám xem thường phụ nữ người đó sẽ bị mắc mưu.

Trong lúc mời nước, Tống Nhất Phàm quay lưng về phía Tống Triêu Độ, mới nhìn Hạ Tưởng làm mặt hề, vẻ mặt tươi cười đắc ý.

Hạ Tưởng không ở lại Tống gia ăn cơm mà về nhà. Về đến nhà, Tào Thù Lê cùng Hạ Đông rất vui mừng ngạc nhiên. Người một nhà đoàn tụ cùng nhau, cũng là cảnh tượng náo nhiệt.

Hạ Tưởng thấy cũng tốt, chờ đầu xuân sang năm, lại tiếp tục sống cùng Tào Thu Lê và Hạ Đông như trước. Thành phố Thiên Trạch rất lạnh, sợ hai người khó có thể thích nghi, đồng thời cũng vì hắn vừa mới đến thành phố Thiên Trạch, công việc còn chưa mở rộng, không mang theo người nhà mới có lợi, không có ai lại nghĩ cách đi đường lối phu nhân ngoại giao.

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng sẽ lên đường quay trở về thủ đô. Vốn định chỉ dừng lại thủ đô một chút rồi cùng ngày trở về Thiên Trạch. Không nghĩ rằng mới đến thủ đô liền nhận được điện thoại của lão Cố bảo hắn tới.

Sự việc cứ đến cùng lúc chạy đến, lão Cố không nói chuyện gì hắn liền vội vàng chạy đến. Cũng ở thủ đô muộn mất một hai ngày. Trần Khiết Văn thì đã sớm trở lại thành phố Thiên Trạch. Vừa đúng lúc này Kỷ Phong Thanh lại xảy ra chuyện. Còn ở thành phố Thiên Trạch bắt đầu sóng to gió lớn, hắn không thể kịp thời ra tay xoay chuyển cũng khiến hắn vô cùng đau lòng.

Lão Cố tìm hắn có hai chuyện. Một là Cố Ngọc muốn xuất ngoại, hai là chuyển lời thủ tướng.

Cố Ngọc đúng là vẫn quyết định xuất ngoại. Hạ Tưởng trong lòng có chút không muốn nhưng cũng không nói ra lời nói giữ lại, chỉ chúc mừng. Cố Ngọc thật không có cảm xúc ly biệt, cười toe toét nói là thực ra cô xuất ngoại là có tiền đồ tươi sáng. Không nói trước khi nào trở lại, hiện tại giao thông phát triển cũng chỉ mất mấy giờ máy bay.

Lão Cố cùng Hạ Tưởng theo lệ cũ đi tản bộ trong vườn. Ông khen không dứt miệng về chính sách phát triển thành phố Thiên Trạch của Hạ Tưởng. Cho là sáng kiến hạng nhất. Hạ Tưởng liện vội vàng khiêm nhường, cũng không phải sáng kiến của hắn, hắn không thể đem trí tuệ người khác làm của riêng.

Dụng ý của lão Cố rõ ràng không phải muốn khen Hạ Tưởng mà là mượn cơ hội nói:

– Thủ tướng nói rằng cậu đang đang đi xiếc trên dây, rất nguy hiểm, nhưng ông ấy vẫn rất tán thưởng tinh thần mở rộng của cậu.

Thủ tướng khen ngợi cũng nằm trong dự đoán, hắn thực hiện giúp đỡ doanh nghiệp tư nhân tuy rằng hiện tại chưa hẳn thực sự động chạm tới quyền lợi của thế lực gia tộc, nhưng đã biểu lộ khuynh hướng chính trị của hắn. Thủ tướng nhìn ra hắn đi dây làm xiếc, ông cụ Ngô gia cũng nhìn ra, Mai gia, Khâu gia và Phó gia khỏi nói cũng có thể nhìn thấu. Bọn họ sở dĩ không nói gì cũng là đang chờ xem Ngô gia làm như thế nào.

Nếu hắn và thế lực gia tộc càng lúc càng xa, bị chê cười nhất là Ngô gia, tức giận nhất cũng là Ngô gia. Mặt khác mấy nhà thậm chí không cần động thủ, chỉ cần khoanh tay đứng nhìn là được. Nếu Ngô gia có thể dễ dàng tha thứ hắn thân ở Tào lòng theo Hán thì mấy nhà khác có động thủ cũng không muộn.

Đương nhiên lời nói Thủ tướng hàm xúc rộng lớn, chính là tỏ rõ thái độ là được, đường quan sau này còn phải tự hắn đi.

– Tiễn Cố Ngọc đi, cậu biết đấy, cũng không dễ dàng gì. Nó kỳ thực rất muốn cậu tiễn nó nhưng không tiện mở lời.

Lão Cố nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Tưởng dường như muốn xem gì đó

– Ông khuyên nó không được, thôi đi, để nó đi được rồi. Đúng là con trẻ lớn rồi, muốn bay là bay đi.

Lão Cố vẫn khó tránh khỏi thương cảm.

Hạ Tưởng vẻ mặt chân thành:

– Cố Ngọc đi rồi, ngài còn có tôi.

Lão Cố vỗ vỗ vai Hạ Tưởng, cũng chân tình thổ lộ:

– Tôi thật muốn có một đứa cháu trai như cậu, cũng là tốt phúc, cho dù là cháu rể cũng được.

Chuyến bay của Cố Ngọc bay vào ban đêm. Hạ Tưởng tự mình lái xe đưa cô đến sân bay. Lão Cố không đi, sợ thương cảm. Trước khi lên máy bay, Cố Ngọc vẫn khóc, ôm Hạ Tưởng hôn vài cái:

– Em có chút ân hận, anh chờ, qua một thời gian em quay trở lại. Em muốn rời xa anh một chút, anh mới có thể thấy rất nhớ em, cũng rất quý trọng em.

Hạ Tưởng cay cay sống mũi, cô gái vừa trong sáng hồn nhiên một khi yêu trong lòng vướng bận sẽ mất đi vẻ thơ ngây vốn có. Cố Ngọc trước kia là một cô gái thuần khiết như ngọc. Nhưng khi yêu hắn, trong lòng cũng trĩu nặng. Cố Ngọc nói muốn đi Châu Âu, nói là muốn không dắt không treo, nói là muốn theo đuổi cuộc sống tự do tự tại, kỳ thật không phải là không có sự trốn chạy?

Tiễn Cố Ngọc, lại ở thủ đô một đêm, sáng sớm hôm sau Hạ Tưởng liền quay trở về thành phố Thiên Trạch.

Đi được nửa đường, Hạ Tưởng liền nhận được điện thoại của Bành Vân Phong… Nói đến Bành Vân Phong lớn nhỏ cũng là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố. Nhưng những gì đã làm của y gần đây so với của thư ký thì vẫn là thư ký… Nói cho Hạ Tưởng hai tin tức kinh người. Có người âm thầm điều tra tác phong sinh hoạt hắn. Nói Thị trưởng Hạ và hai cô con gái song sinh Hoa Nhài Vàng và Bạc của lão Đại xã hội đen ở thành phố Lang quan hệ mập mờ. Và Thị trưởng Hạ còn vì hai chị em này ghen tuông ở thủ đô, bị người đánh đập tàn nhẫn.

Đây là điều thứ nhất.

Thứ hai, chính là tối hôm qua, Kỷ Phong Thanh sau khi để lại một bức di thư, trong văn phòng uống một lượng thuốc ngủ lớn tự sát. Sáng sớm hôm nay đi làm mới phát hiện thi thể, trước mắt đang khẩn trương xử lý hậu sự…

Hạ Tưởng tức giận.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu đại quan nhân phát tài đến hốt hoảng, chạy tới tìm báu vật, trong hang giấu kho báu không thấy bảo bối gì nhưng bên ngoài hang thì rải rác từng đống tài vật, biết nói gì đây? Miêu Nghị phỏng chừng hắn đã hơi hiểu tại sao Bạch Chủ không hoàn toàn giết chết Thận Mê, vì muốn mượn nó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ngồi khóc trên cây
Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: Ôi, thích quá! Nó ngước nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò: Bên kia ngọn đồi có...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Giang Nam – Quyển 12
Tiềm Long, ngươi dám uy hiếp tỷ tỷ? Trong Tiên Đình truyền tới một thanh âm giận dỗi, có thể tưởng tượng, bên trong tất nhiên có một vị tiên tử sắc mặt cáu giận: Có tin tỷ tỷ lật tay là có thể đem ngươi trấn áp hay không? Ngươi hiện tại cũng không có mang theo cái bô của ngươi tới, trấn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân