Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 164

Quan Trường - Quyển 9

Phần 164

Trần Khiết Văn không nói với Biện Hữu Thủy. Chỉ là hung hăng trừng mắt nhìn y. Sau đó tuyên bố mở hội nghị khẩn cấp lần nữa. Tất cả các trưởng đoàn đại biểu đều phải đến. Ai mà đến muộn một phút thôi thì liền có thông báo phê bình.

Lúc hội nghị họp, bên ngoài tuyết đã rơi được một lớp rồi. Người đi bên trên liền có âm thanh loẹt xẹt. Tất cả mọi người đều nghĩ, dùng trận gió tuyết này để hình dung hội nghị Hội đồng nhân dân năm nay thì không hề quá chút nào. Thực sự là một trận gió tuyết thật bất ngờ. Cũng không biết kết cục sẽ ra sao đây?

Trong cuộc họp, Trần Khiết Văn sa sầm mặt. Việc làm đầu tiên là truyền đạt chỉ thị tinh thần của Phó bí thư Tỉnh ủy Mai. Sau đó liền tuyên bố vài quyết định:

– Thứ nhất, các trưởng đoàn đại biểu thực sự phải chịu trách nhiệm. Không được cho phép xuất hiện những hiện tượng càn quấy nữa. Ai mà gây ra chuyện gì thì Thành ủy sẽ hỏi người đó. Thứ hai, Thành ủy và Hội đồng nhân dân rất tôn trọng đề nghị của đoàn đại biểu huyện Bào Mã. Tuy nhiên do đề nghị không hợp quy phạm nên không thể tiếp thu được. Tôi đã cam đoan với lãnh đạo Tỉnh ủy, nếu như lại xảy ra chuyện như thế thì sẽ hỏi tội tôi. Vì thế nên các anh trước khi làm bất cứ chuyện gì thì cũng cần suy nghĩ kỹ càng trước đã rồi hãy quyết định. Tôi nói xong rồi. Mời Thị trưởng Hạ phát biểu.

Hạ Tưởng vẫn là vẻ mặt bình tĩnh:

– Tôi là Thị trưởng, chịu sự kiểm duyệt của đại biểu nhân dân. Các đồng chí có ý kiến gì thì hãy cứ nêu hết ra. Gặp thẳng tôi để kiến nghị cũng được. Công tác Chính phủ cần làm tốt. Không có sự ủng hộ của quần chúng nhân dân là không được.

Lời nói rất trọng tâm. Không có chiêu trò gì cả. Cũng không để lộ ra bất cứ tâm trạng gì. Khiến cho người ta không nắm bắt được suy nghĩ thực của Thị trưởng Hạ.

Điều mà ai cũng không ngờ đến là, Thị trưởng Hạ vừa dứt lời thì Bí thư huyện ủy Kim Sơn – Đới Quân Luân liền đứng dậy, kích động nói:

– Tôi xin cam đoan với Bí thư Trần và Thị trưởng Hạ. Nếu như đoàn đại biểu Kim Sơn mà xuất hiện những chuyện như thế thì Bí thư Đảng ủy toàn bộ mười hai xã thị trấn của huyện sẽ bị miễn chức.

Câu nói rất khẳng định. Mọi người ai nấy đều kinh ngạc.

Nhấn mạnh đến Bí thư Đảng ủy hiển nhiên là có ý nói bóng gió tới Phạm Minh Vĩ.

Phạm Minh Vĩ không có mặt ở đó, không đủ tư cách tham gia hội nghị. Biện Hữu Thủy thì chợt đỏ mặt. Đới Quân Luân thể hiện ra thái độ rõ ràng của mình trước mọi người thì cứ cho anh ta đẹp mặt đi.

Trần Khiết Văn cũng rất không vui nói:

– Đồng chí Quân Luân. Cái này không phải là đùa giỡn đâu. Anh nói như thế là có ý gì? Có phải là muốn tội liên đới phải không?

Hạ Tưởng liền kịp thời tỏ thái độ :

– Đồng chí Quân Luân là muốn thể hiện một lòng quyết tâm. Điểm xuất phát của anh ta là tốt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đồng chí Quân Luân. Tôi muốn nhắc nhở anh một câu. Lời của anh chỉ nói ở đây thôi. Ra ngoài thì không được nói như vậy nữa.

Đều thấy được ý bảo vệ của Thị trưởng Hạ đối với Đới Quân Luân.

Hạ Tưởng nói vừa xong, lúc này lại có bốn năm vị trưởng đoàn đại biểu bày tỏ thái độ. Đoàn trưởng của các đoàn đại biểu đều là Bí thư huyện ủy. Họ liền theo sau Đới Quân Luân cũng nói những lời tương tụ. Điều này khiến cho người ta có cảm giác ảo về sự quyết tâm đối với Thị trưởng Hạ. Đương nhiên năm sáu vị Bí thư huyện ủy này có phải là mượn cớ để thể hiện muốn dựa vào Thị trưởng Hạ hay không thì mỗi người ngồi đó đều có sự suy đoán khác nhau. Trần Khiết Văn sắc mặt không được tốt. Chuyện càng ngày càng biến vị rồi. Không ngờ lại thành ra hội nghị để Hạ Tưởng lung lạc lòng người.

Trần Khiết Văn càng nghĩ càng tức Hứa Phàm Hoa. Nếu như Hứa Phàm Hoa ra mặt thì ít nhất có thể không cần đắc tội Dương Kiếm rồi. Hứa Phàm Hoa vì cái riêng của bản thân mà hoàn toàn không thèm để ý đến lợi ích đại cục thì cũng đồng nghĩa với việc ông ta một tay phá nát trò hay của hội nghị Hội đồng nhân dân.

Về sau dù cho có tính toán tốt như thế nào thì Trần Khiết Văn tức vẫn hoàn tức, nhưng vẫn phải giữ lý trí. Bà ta thậm chí còn âm thầm tính toán một chút. Trong mười một huyện khu của thành phố Thiên Trạch, đã có ít nhất năm Bí thư huyện ủy biểu lộ thái độ. Bọn họ có phải là muốn dựa vào Hạ Tưởng hay không thì lúc này còn chưa đoán được. Nhưng ít nhất thì cũng nói rõ được một điều rằng, một nhóm người mà đại diện là Đới Quân Luân đúng là có ý tưởng nghiêng về phía Hạ Tưởng.

Tốt, rất tốt. Một hội nghị rất thành công. Vốn muốn phá tan uy danh của Thị trưởng Hạ, bôi xấu mặt Thị trưởng Hạ thì không ngờ Hứa Phàm Hoa đẩy Dương Kiếm ra, chọc giận Mai Thăng Bình. Sau đó thì Dương Kiếm và Lý Hiểu Mẫn cũng trình diễn một trò hay. Khiến tất cả mọi người ở đó đều nhìn thấy Biện Hữu Thủy, Trương Hòa Hưng và Phó thị trưởng đánh nhau. Đề nghị của bọn họ còn có ý gì? Hoàn toàn trở thành một câu chuyện cười tự đánh vào mặt mình.

Ngô Minh Nghị biết nên đến lượt ông ta nói rồi. Cần phải giáo dục một chút mấy vị trưởng đoàn đó, liền ho khan một tiếng:

– Có một số người trong mắt không coi lãnh đạo ra gì. Không những dám nói xấu sau lưng lãnh đạo cấp trên, không nghe theo chỉ thị tinh thần của Tỉnh ủy, lại còn dám động thủ với lãnh đạo giữa ban ngày ban mặt chốn đông người? Ra cái thể thống gì cơ chứ.

Lúc ông ta bắt đầu nói thì vốn là vẻ mặt rất bình tĩnh, rất đáng sợ.

– Tôi đề nghị, cần có xử phạt cảnh cáo với Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng.

Là Phó bí thư quản lý nhân sự, lời nói của Ngô Minh Nghị rất có trọng lượng. Biện Hữu Thủy sợ đến run người. Tuy nhiên anh ta vẫn trấn tĩnh cúi đầu xuống, không muốn chủ động nhận lỗi, trong lòng còn mong Bí thư Trần đỡ lời cho mình.

Trần Khiết Văn thấy bộ dạng của cái người không còn hy vọng gì nữa – Biện Hữu Thủy, thì càng tức giận. Đã đến nước nào rồi mà còn có thể mong bà ta ra mặt đây. Đúng là đồ con lừa.

Trong lòng mắng là mắng như thế nhưng không thể không mở miệng bao che một chút. Nếu không thì sẽ làm lạnh tim người khác. Như thế thì bà ta sẽ trở thành một người không có lòng vị tha mất rồi. Trần Khiết Văn lúc này càng hiểu ra được một Bí thư nếu như không có một Phó bí thư chung sức chung lòng thì ít nhất cũng phải có một Trưởng ban thư ký Thành ủy chung sức chung lòng. Đáng tiếc là từ sau khi Hạ Tưởng đến thì Phó bí thư càng rời xa bà ta, lập trường của Trưởng ban thư ký thì càng đối lập với bà ta. Chuyện gì bà ta cũng phải tự ra mặt. Thật là mất mặt.

– Vừa nãy ông Dương cũng đã nói rồi.Việc có mâu thuẫn với đoàn đại biểu huyện Bào Mã là hiểu lầm thôi. Lão Ngô vừa lên liền lột mũ như thế. Vậy có phải là quá đáng lắm không? Phải cho đồng chí của mình có cơ hội cải chính chứ? Răn trước ngừa sau là chuyện tốt, nhưng cuối cùng là phải trị bệnh cứu người chứ.

Ngô Minh Nghị không chịu nhượng bộ:

– Trị bệnh cứu người? Chỉ sợ có một số người bệnh đã đi vào xương tủy rồi. Đến bây giờ còn không thể hiện thái độ của mình ra cơ mà. Như thế thì sao cho người ta cơ hội được cơ chứ? Một đoàn đại biểu dám đánh Phó thị trưởng. Ai mà biết được kiến nghị của bọn họ có mục đích chính trị không thể cho ai biết hay không? Ý kiến của tôi là Ủy ban Kỷ luật thành phố có khi cần phải tiến hành điều tra một chút. Kiểm tra xem có màn giao dịch nào bên trong hay không?

Ngô Minh Nghị càng nói càng khí thế, Trần Khiết Văn không kìm nổi:

– Biện Hữu Thủy, đoàn đại biểu của các anh rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Hả? Đầu tiên là đột nhiên đưa ra kiến nghị lâm thời gì đó. Rồi sau đó lại mâu thuẫn với lãnh đạo thành phố. Bản thân anh là trưởng đoàn, không trốn tránh khỏi trách nhiệm lãnh đạo.

Biện Hữu Thủy mồ hôi đầm đìa, không thể không đứng dậy, đầu tiên là cúi đầu về hướng tất cả các lãnh đạo Thành ủy, sau đó lại thành khẩn xin lỗi Dương Kiếm, nhận rằng mình chưa quản lý tốt thành viên trong đoàn đại biểu của mình, anh ta có trách nhiệm lãnh đạo. Cuối cùng là thừa nhận đề xuất kiến nghị lâm thời là thiếu suy xét, là do đầu óc nóng vội gây ra. Ở đây muốn bày tỏ lời xin lỗi chân thành với các vị lãnh đạo, các đoàn đại biểu ở đây. Về sau sẽ báo cáo tỉ mỉ sự tình với Thành ủy, Hội đồng nhân dân thành phố.

Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Sử Đại Hải cũng phát biểu:

– Có thể nhận thức được cái sai của mình là chuyện tốt. Nhưng nhận thức có sâu sắc hay không thì cần phải nhìn hành động cụ thể.

Ông ta cũng không vui, hội nghị Hội đồng nhân dân xảy ra chuyện như thế thì Chủ tịch Hội đồng nhân dân tất nhiên phải chịu trách nhiệm chính trị tương ứng. Biện Hữu Thủy chính là người kéo ông ta xuống nước. Ông ta càng nhìn cái mặt béo ú của Biện Hữu Thủy thì lại càng ghét. Thật sự là mặt bánh nướng. Giá mà giẵm lên đó được mấy cái thì hay.

– Phải viết một bản kiểm điểm gửi lên Thành ủy và Hội đồng nhân dân thành phố. Phải viết thật kỹ.

Trần Khiết Văn không đường thối lui, sự việc phát triển hoàn toàn theo hướng ngược lại. Hạ Tưởng căn bản không cần phát hỏa nổi giận, thậm chí không cần phát biểu, chỉ ngồi bất động với vẻ mặt bình tĩnh cũng liền có người thay hắn xuất diện, thay hắn giảng hòa rồi.Thậm chí trợ giúp cho hắn.

Trần Khiết Văn trong lòng buồn rầu. Thấy Bì Bất Hưu và Từ Hâm đều ngồi ngay ngắn bất động, là thái độ không đếm xỉa thì lại càng tức giận. Cũng may, Bùi Nhất Phong coi như đáng tin, đúng lúc đứng dậy lên tiếng:

– Các đồng chí đều có chút cường điệu quan điểm. Đều là chuyện nhỏ cả mà, sao cứ phải làm to lên mới được. Sẽ ảnh hưởng không tốt đến thành phố Thiên Trạch.

Bùi Nhất Phong còn muốn nói thêm vài câu nữa, ra sức ủng hộ Bí thư Trần thì đột nhiên Lý Dật Phong từ bên ngoài vội vội vàng vàng tiến vào, đi đến bên Trần Khiết Văn thì thầm vài câu… Trần Khiết Văn lập tức biến sắc.

– Các đồng chí của các đoàn đại biểu có thể tan cuộc họp ở đây. Toàn bộ ủy viên thường vụ ở lại tiếp tục họp.

Trần Khiết Văn âm thanh có chút run rẩy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 2
Anh về rồi à? Nhìn bóng người quen thuộc càng ngày càng gần, Sở Sở đang đứng chờ ở cổng trường vội vàng ra đón. Ừ. Hướng Nhật gật đầu ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng, ánh mắt đầy cảm động: Đợi anh lâu lắm hả? Không, không đâu. Sở Sở lảng tránh ánh mắt của hắn, đồng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Quan Trường – Quyển 15
Mâu thuẫn giữa Quốc Hoa Thụy và Hạ Tưởng có thể nói là oán hận chất chứa từ lâu. Tuy nhiên trên thực tế Hạ Tưởng và Quốc Hoa Thụy chưa hề có xung đột lợi ích gì quá nghiêm trọng, hay nói cách khác, Quốc Hoa Thụy chưa từng thực sự đối đầu trực diện với Hạ Tưởng. Chẳng qua...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân