Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 185

Quan Trường - Quyển 9

Phần 185

Kỷ Phong Thanh trước khi chết đã gặp mặt Từ Hâm, Từ Hâm vẫn kín như bưng, làm thế nào cạy miệng Từ Hâm bây giờ?

Ấn tượng mà Từ Hâm để lại cho Hạ Tưởng là người dày dạn kinh nghiệm, mọi chuyện đều tính toán rất rõ ràng, không tham lam, nhưng cũng không chịu thiệt thòi, là một người không dễ thân thiện và còn so đo từng tý.

Muốn cạy miệng Từ Hâm, quả là rất khó khăn. Đương nhiên nếu Từ Hâm mở miệng, sẽ đập tan quyền lực của Trần Khiết Văn. Quyền lực của Trần Khiết Văn rất vững chắc, dường như thâu tóm hết các nhân vật cấp cao quan trọng của Thành ủy. Từ Hâm là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, Bì Bất Hưu là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Bùi Nhất Phong là Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an Trong Thành ủy, ngoại trừ Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ ra, tất cả các nhân vật có quyền thế đều tụ họp xung quanh bà.

Bí thư vẫn là Bí thư, có quyền uy của nhân vật đứng đầu, lại có thêm một chút thủ đoạn chính trị, chắc chắn sẽ có người dựa dẫm.

Hơn nữa nếu hắn đoán không sai, trước khi hắn đến Thiên Trạch, Ngô Minh Nghị và Trần Khiết Văn đã có can hệ với nhau, nhất định bọn họ đã có nhiều lần hợp tác với nhau. Sau khi hắn đến, bởi vì hắn và Trần Khiết Văn có chính kiến bất đồng, đồng thời bởi vì có liên quan đến nhà họ Ngô, Ngô Minh Nghị không thể không duy trì khoảng cách với Trần Khiết Văn.

Nhưng cho dù không có Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ, quyền lực của Trần Khiết Văn đối với Thành ủy Thiên Trạch, vẫn không thể coi thường được, hơn nữa hơn phân nữa người ở phía dưới khu huyện đều do bà cân nhắc đề bạt.

Phần lớn giang sơn Thành phố Thiên Trạch, đều nằm trong tay Trần Khiết Văn.

Giả sử Từ Hâm biết chính xác một nội tình gì đó, Hạ Tưởng sẵn lòng bỏ ra thời gian dụ Từ Hâm theo hắn.

Đang ngồi ở phòng sách uống trà, Vệ Tân đang mơ mơ màng màng ngủ bỗng dưng tỉnh giấc, trên người chỉ mặc một chiếc áo lông, bên dưới để lộ ra đôi chân trắng nõn nà, cô một phen cướp lấy chén trà của Hạ Tưởng, oán trách nói:

– Anh xem anh đi, trà lạnh như thế này làm sao có thể uống? Sao không tự mình rót ly khác uống đi, mọi chuyện đều để cho em lo lắng à, nếu ngày nào đó em chết đi, em có chết cũng không an lòng.

Hạ Tưởng một tay kéo lấy cô áp vào trong ngực:

– Đang yên đang lành, sao em lại nói chết, xui xẻo.

Vệ Tân bỗng nhiên khóc:

– Em vừa rồi mơ thấy em đã chết, em có gọi anh nhiều lần, anh cũng không trả lời, em cũng bực bội lắm…

Vệ Tân luôn làm cho người ta vui vẻ cũng có lúc khiến người ta ưu sầu, Hạ Tưởng đau lòng kéo cô vào lòng:

– Còn nói phải chăm lo cho anh, em mới giống trẻ con đó, động cái đã khóc nhè.

Vệ Tân tựa đầu sát vào ngực Hạ Tưởng:

– Em chỉ là không nỡ bỏ anh mới khóc như vậy, trước kia khi em vào đại học, mẹ bị bệnh, em vừa đi học vừa kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, em chưa từng rơi giọt lệ nào. Từ khi em quen anh, đã rơi nhiều nước mắt hơn 20 năm trước. Đều là do anh gây ra, anh còn không biết xấu hổ.

Một người con gái cả đời dành nước mắt, cuối cùng lại vì một người đàn ông mà rơi lệ, tình yêu mà không rơi lệ, thì không phải là tình yêu.

Hạ Tưởng ôm chặt Vệ Tân:

– Thời xưa những người có học, đều ở bên ngoài mua một căn nhà, để người tình của mình sống ở tại căn nhà ấy, gọi là lập phòng nhì.

– Em biết, bây giờ đều gọi là Tiểu Tam.

Vệ Tân lại cười,

– Vẫn là người xưa thông minh, sự việc không tốt cũng có thể nói cho văn nhã. Hiện tại Tiểu Tam vừa nghe đã hiểu là nghĩa xấu, nhưng từ phòng nhì nghe có vẻ lịch sự nho nhã hơn. Em mặc kệ là phòng nhì hay là Tiểu Tam, dù sao trước khi anh chán em, em cũng đã theo anh rồi. Tuy nhiên có khi cũng cảm thấy có lỗi với cô ấy.

Sau khi vỗ về Vệ Tân ngủ thiếp đi, Hạ Tưởng lại nghĩ đến sự việc.

Trên cơ bản sự việc của thành phố Thiên Trạch đã được triển khai, vấn đề của huyện Bào Mã là vấn đề lớn nhất trong giai đoạn này, cũng là báo trước mối quan hệ của hắn và Trần Khiết Văn lại một lần nữa xảy ra xung đột.

Về phần Kinh Bắc Tân Thành và chính sách hỗ trợ doanh nghiệp tư nhân, trước mắt coi như tiến triển thuận lợi, có lẽ Hạ Tưởng ít nhiều cũng nắm được chút điểm yếu của Trần Khiết Văn. Trần Khiết Văntrong công việc ở Ủy ban nhân dân, những việc lớn chỉ cần đụng tới lợi ích của bà, nhất định bà sẽ nhúng tay vào, việc nhỏ coi như buông tay không thèm quan tâm. Hắn cũng rõ ràng biết Trần Khiết Văn hiện tại đối với chính sách hỗ trợ và Kinh Bắc Tân Thành không hề hỏi đến, là muốn chờ hắn sau khi chạm đến lợi ích của thế lực gia tộc, khi thế lực gia tộc phản công sẽ khiến hắn vấp phải trắc trở, bà không cần ra tay.

Nhưng liên quan đến vấn đề nhân sự, quyền uy của Trần Khiết Văn không dễ gì xâm phạm, bà nhất định không nhượng bộ. Nếu thế lực Thị trưởng có ảnh hưởng đến quyết định trọng đại của vấn đề nhân sự, vậy một Bí thư như bà coi như quá thất bại.

Nhưng Hạ Tưởng không thể không can thiệp vào vấn đề nhân sự, muốn thi hành việc gì đều phải có những người chấp hành cụ thể, không có nhân viên, khó có thể tiến hành. Hơn nữa có một số việc hắn đã vô tình đụng phải, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn, giống như việc của Kỷ Phong Thanh và Lô Thắng.

Nếu không có cái chết của Kỷ Phong Thanh đã đem đến cho hắn sự tỉnh ngộ, gặp phải cảnh ngộ của Lô Thắng, hắn nhiều lắm chỉ có đồng cảm, mà không hề tức giận. Muốn kiểm tra việc gì từ phía huyện quá khó khăn, đặc biệt là một số huyện ở vùng xa, quá xa xôi nên lãnh đạo không thể ngó tới. Nhưng hiện tại trong lòng Hạ Tưởng tràn đầy sự phẫn nộ, dù có khó khăn và trắc trở bao nhiêu đi nữa, cho dù có đào sâu ba thước huyện Bào Mã, hắn cũng muốn trả lại một đạo lý công bằng cho Lô Thắng.

Cũng muốn làm cho huyện Bào Mã phục hồi lại sự trong sạch.

Hạ Tưởng càng nghĩ càng giận, giận một đám rác rưởi cặn bả, đem một người anh hùng phòng chống ma túy bức ép thành kẻ buôn ma túy, còn đem hình tượng kẻ chuyên buôn ma túy tuyên truyền thành anh hùng, huyện Bào Mã có Bí thư và Chủ tịch huyện như vậy, có thể phát triển kinh tế có thể duy trì kinh tế ổn định mới là lạ.

Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng ngồi xe tới thành phố Yến, lấy danh nghĩa là báo cáo công tác cho Tỉnh ủy, quả là hợp tình hợp lý. Đương nhiên Hạ Tưởng là Thị trưởng, muốn đi nơi nào chỉ cần thông báo cho văn phòng Ủy ban nhân dân một tiếng là được.

Lái xe Lý Ái Lâm là một người lái xe đã già, năm nay 45 tuổi, lái xe rất chậm, muốn bảo y chạy nhanh cũng không được. Sau khi Hạ Tưởng lên làm Thị trưởng, không giống như trước kia. Trước kia hắn dùng xe của mình, thuận tiện đi lại, hiện tại trên cơ bản phải ngồi xe của nhà nước, phải chú ý đến hình tượng.

Nhưng quan hệ của hắn và lái xe cũng bình thường, chưa đạt đến trình độ thân thiết giữa lãnh đạo và lái xe, có lẽ là do tính cách của hắn, quá trình tiếp nhận của hắn với một người có lẽ hơi chậm, cũng là xuất phát từ ý nghĩ cẩn thận.

Lý Ái Lâm trong mắt hắn được xem như là người hiền lành, không nói nhiều, có chút trầm lắng.

Mới rời khỏi Thiên Trạch không lâu, lại nhận được điện thoại của Tống Triêu Độ.

– Hạ Tưởng, khi cậu đi ngang qua Bắc Kinh, nhớ ghé thăm Tiểu Phàm, con bé làm ầm lên vì không gặp được cậu.

– Làm theo chỉ thị của Chủ tịch tỉnh Tống.

Hạ Tưởng trả lời một câu rất quan liêu.

Tống Triêu Độ ngược lại mỉm cười:

– Nói cái quái gì vậy hả? Cậu nói chuyện làm như có chút kỳ dị khác thường?

Hạ Tưởng cũng ý thức được cái gì, phỏng chừng hắn cũng chịu ảnh hưởng bởi cái tính bảo thủ của Lý Ái Lâm, cũng cười:

– Quen nếp rồi, thuận miệng thôi, thật đúng là không quen nói chuyện như vậy trước mặt anh.

Buông điện thoại, Lý Ái Lâm nhịn một lát, vẫn lắm miệng chen vào một câu:

– Thị trưởng Hạ, anh và Chủ tịch tỉnh Tống nói chuyện cũng thật thoải mái, không có phân biệt cao thấp.

Hạ Tưởng chỉ mỉm cười, không giải thích gì nhiều:

– Đến Đại học Bắc Kinh một chuyến, ghé thăm con gái của Chủ tịch tỉnh Tống một tý.

Lý Ái Lâm đồng ý một tiếng, rồi chuyên tâm lái xe, trong lòng lại nghĩ, thảo nào nghe đồn mối quan hệ của Thị trưởng Hạ và Chủ tịch tỉnh Tống không tầm thường, thật đúng là không tầm thường. Chưa bao giờ gặp qua cuộc nói chuyện nào giữa Thị trưởng và Chủ tịch giống như là nói chuyện phiếm với nhau, đúng, còn yêu cầu ghé thăm con gái của Chủ tịch tỉnh, Thị trưởng Hạ quả là người được Chủ tịch tỉnh Tống hết sức tin cậy.

Về sau có cơ hội khoe mẽ rồi, có mấy người tài xế của lãnh đạo cấp thành phố gặp qua thiên kim của Chủ tịch tỉnh, còn lái xe cho cô? Lý Ái Lâm trong lòng bỗng nhiên trào dâng sự phấn khời và niềm tự hào.

Rất nhanh đã đến Đại học Bắc Kinh, Lý Ái Lâm đậu xe, thấy Thị trưởng Hạ xuống xe gọi điện thoại, y liền đứng sang một bên đợi, trong lòng nghĩ thầm rằng thiên kim của Chủ tịch tỉnh Tống dáng vẻ có đẹp hay không. Y cũng gặp qua không ít con gái của lãnh đạo, gọi là xinh đẹp cũng không phải rất nhiều, y vừa có chút hoài nghi, cũng có chút chờ mong.

Không ngờ đợi được một lúc, không thấy cô gái xuất hiện, mà ngược lại có hai người dáng vẻ sinh viên vây quanh Thị trưởng Hạ, hơn nữa xem ra thái độ đối với Thị trưởng Hạ cũng không mấy cung kính, Lý Ái Lâm liền nóng nảy, vội vàng qua đó bảo vệ Thị trưởng Hạ.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-9-full/

Hạ Tưởng gọi điện cho Tống Nhất Phàm, Tống Nhất Phàm lại bảo hắn đến phòng học tìm cô, cô đang nghe buổi toạ đàm, nửa giờ nữa mới kết thúc. Hạ Tưởng nói hắn ở đây đợi cô được rồi, cô lại không chịu, còn nói để hai sinh viên nam đi gặp hắn một chút. Có hai người mà khiến cho Hạ Tưởng không có cách nào khác, một người là Cổ Ngọc, người kia chính là Tống Nhất Phàm.

Nếu nói một cách chặt chẽ còn có một người nữa chính là Mai Hiểu Lâm.

Điện thoại vừa mới ngưng, sau vài phút đã thấy xuất hiện hai nam sinh viên. Cả hai đều trong độ tuổi 20, hơi ngạo nghễ, nhìn chăm chú Hạ Tưởng một chập lâu, mới tự giới thiệu:

– Tôi là Lý Nhuận, người kia là Địch Bằng, đều là bạn học của Tống Nhất Phàm, Tống Nhất Phàm nói anh là anh trai của cô ấy, tại sao tôi chưa từng nghe nói cô ấy có anh trai nhỉ?

Suy nghĩ của nam sinh không thể gạt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng thấy ánh mắt căm phẩn của y nhìn hắn, phỏng chừng y là một trong một trong những người đang theo đuổi Tống Nhất Phàm, hắn cũng không thèm bận tâm đến lời nói của nam sinh ấy:

– Dẫn tôi đi đến phòng học, cảm ơn.

– Lời của Lý Nhuận tôi hỏi anh, tại sao anh không trả lời, thật không lễ phép.

Địch Bằng giống như người hầu của Lý Nhuận, hết sức bảo vệ Lý Nhuận:

– Anh là anh trai của cô ấy hay là có quan hệ gì khác? Nhìn dáng vẻ của anh không giống người giàu có, cũng không phải là tướng làm quan, Tống Nhất Phàm làm sao có một người anh trai như vậy? Được rồi, anh tốt nghiệp ở trường đại học nào vậy?

– Trường đại học của tôi rất bình thường, không đáng giá để nhắc tới.

Hạ Tưởng cười trừ cho qua chuyện.

– Vậy anh mở công ty gì?

Địch Bằng tiếp tục đặt câu hỏi với bộ dáng tò mò, hiển nhiên y không tin Hạ Tưởng là anh trai của Tống Nhất Phàm, y hoài nghi giữa hắn và Tống Nhất Phàm có quan hệ mờ ám.

Hạ Tưởng cũng rất kiên nhẫn:

– Không mở công ty, chỉ là làm công ăn lương bình thường.

Lý Nhuận và Địch Bằng liếc nhau, hai người đều nở ra nụ cười khinh miệt:

– Thấy anh đã 30 tuổi, vậy mà vẫn là kẻ vô tích sự, thật sự là không nên. Tôi mà đến tuổi này ấy, nhất định sẽ mạnh mẽ hơn anh gấp trăm lần.

– Mạnh mẽ gấp trăm lần? Đồ nhãi con, cậu không sợ lưỡi của cậu dính lại à.

Lý Ái Lâm vừa lúc kịp tới, nhất thời tức giận, lời nói như có lửa:

– Không phải tôi coi khinh cậu, đừng nghĩ cậu học ở Đại học Bắc Kinh, khi cậu đến 30 tuổi, chỉ cần cậu có được bản lĩnh như anh ta, cậu đã quá giỏi rồi.

Địch Bằng không phục, cười châm chọc:

– Ba của Lý Nhuận hiện tại là Phó giám đốc sở, y lại là sinh viên của Đại học Bắc Kinh, khi y đến tuổi 30, ít nhất cũng có thể lên được chức Cục trưởng.

– Cục trưởng?

Lý Ái Lâm ngày thường ở trước mặt của Hạ Tưởng rất là hiền lành, nhưng y cũng là lái xe cho Thị trưởng, nên khi nói chuyện cũng có chút ngạo nghễ.

– Cậu có biết người trước mắt cậu là ai không? Anh ta là Thị trưởng, còn ở đó mà khoe là Giám đốc sở.

Giám đốc sở 30 tuổi, vẫn chỉ là chức Giám đốc sở, đường đường Thị trưởng của một thành phố? Lý Nhuận và Địch Bằng ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đứng ngây người.

HẾT QUYỂN 9

Bạn vừa đọc xong Quyển 9, đọc tiếp Quyển 10 tại đây: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-10-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensexhay.org/tag/tuyen-tap-quan-truong/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 17
Tần Vi Vi nhu tình như nước, nghe Miêu Nghị nói chuyện chính là việc sung sướng nhất đời, nàng nép vào người Miêu Nghị như con chim nhỏ... Trêu chọc Tần Vi Vi năm đó lạnh lùng như băng, giai nhân xấu hổ, ôm lấy hắn không buông. Miêu Nghị tâm tình sảng khoái cũng không lãng phí thời gian, hắn cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lưu Phong – Quyển 8
Đang lúc nói, thích khách che mặt đã vung trường đao chém thắng vào Lưu Phong. “Xoát xoát...” Thích khách che mặt hiển nhiên cũng là tu chân, bản lĩnh dùng đao cũng không tệ. Xem chiêu thì thấy bình thường chẳng có gì quái lạ, nhưng tiếng chém gió lại liên tục phát ra không ngừng. Quả là uy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân