Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 49

Quan Trường - Quyển 9

Phần 49

– Điều kiện thứ nhất là, số tài sản đảm bảo vào khoảng hơn 2 tỷ của tôi ở thành phố Lang có thể nhượng cho ngài một phần ba. Chỉ cần là người do ngài chỉ định, tôi sẽ nhường đường vô điều kiện, hơn nữa còn cung cấp cả tài nguyên. Điều kiện thứ hai là tôi có thể đảm bảo ba ủy viên thường vụ ở Thành ủy thành phố Lang hoàn toàn ủng hộ ngài, để ngài có thể áp chế Cổ Hướng Quốc. Điều kiện thứ ba là tôi có hai đứa con gái, nhan sắc không dám nói là quốc sắc thiên hương, nhưng ít nhất cũng tương xứng với địa vị của ngài. Tiểu Mạt có thiện cảm với ngài, nếu như ngài đồng ý, tôi cũng không ngại để nó đi theo ngài…

Hạ Tưởng thực sự giật mình. Nga Ni Trần thật sự là đã bỏ ra cả vốn gốc, một khoản tiền vô cùng lớn. Tiền, quyền, phụ nữ, cả ba đều đầy đủ, suy tính cũng thật chu toàn. Đổi lại là bất kỳ ai cũng nhất định khó tránh khỏi xao động.

Người không thích tiền thì sẽ thích quyền, không ham quyền thì sẽ mê tiền. Cho dù là có người không thích tiền mà cũng chẳng ham quyền, thì cũng sẽ khó qua nổi ải mỹ nhân. Nga Ni Trần quả nhiên khôn ngoan, giăng ra một cái bẫy hấp dẫn mọi mặt, người trần mấy ai có thể vượt qua.

Hạ Tưởng chưa từ chối, cũng chưa đồng ý, chỉ không tỏ rõ thái độ mà cười hỏi:

– Tôi chỉ muốn hỏi một chút, đổi lại Chủ tịch Trần muốn có được điều gì?

Nga Ni Trần cũng không vòng vo, nói thẳng yêu cầu của y:

– Tôi không đòi hỏi nhiều. Thứ nhất, việc kinh doanh ở Bắc Kinh không bị ảnh hưởng, việc kinh doanh ở thành phố Lang được yên ổn. Thứ hai, thả anh tôi ra, để anh ấy về quê cũ, bình yên sống những năm cuối đời. Thứ ba, Thôi Kiến biến khỏi thành phố Lang, vĩnh viễn không được quay trở lại.

Nói là đòi hỏi không nhiều, nhưng trên thực tế, ngang với việc yêu cầu Hạ Tưởng hoàn toàn dừng tay, để y ung dung vượt qua khủng hoảng, hơn nữa một lần vất vả mà nhàn hạ mãi mãi để tiêu diệt mối hiểm họa. Tính toán khôn ngoan thật, nếu như Hạ Tưởng đồng ý, sẽ có nghĩa là trói mình trên chiếc chiến xa của Nga Ni Trần. Bề ngoài thì Nga Ni Trần hy sinh một đứa con gái, trên thực tế y hoàn toàn trói chặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng sẽ trở thành kẻ bị y khống chế hoàn toàn.

Tương đương với bao công sức để nắm được điểm yếu Nga Ni Trần của Hạ Tưởng hoàn toàn bị xóa sạch. Đang thấy có thể ràng buộc y bằng pháp luật, giờ lại thả hổ về rừng. Với trí thông minh của Hạ Tưởng, cắn câu miếng mồi của Nga Ni Trần mới là lạ.

Hạ Tưởng cũng không thẳng thừng từ chối mà nhẹ nhàng cười:

– Ba điều kiện hậu đãi vừa rồi, tôi đều không cần, nếu như Chủ tịch Trần ưng thuận một điều kiện của tôi, tôi có thể đáp ứng tất cả các yêu cầu của ông.

Nga Ni Trần khẽ gật đầu:

– Tôi đang nghe đây.

– Giao nộp toàn bộ các chứng cứ phạm tội của Cổ Hướng Quốc, ra tòa tố cáo Cổ Hướng Quốc, trả lại cho thành phố Lang một khoảng trời xanh.

Nga Ni Trần lập tức biến đổi sắc mặt:

– Phó thị trưởng Hạ, tôi rất có thành ý, xin ngài đừng nói đùa.

Vẻ mặt vốn thản nhiên thờ ơ của Hạ Tưởng bỗng nhiên lạnh lùng nghiêm nghị, lạnh lùng cười một tiếng:

– Có thành ý? Chủ tịch Trần, nếu có thành ý thì không thể hại chết hai cán bộ công an. Nếu có thành ý chắc chắn không thể đến Bắc Kinh gây chuyện. Nếu có thành ý sẽ không đến mức đến bây giờ vẫn chưa dừng tay, còn muốn gây rối loạn trong việc đấu thầu dự án ở thị xã Ngũ Đường. Nếu có thành ý thì sẽ không ngầm sai người nghĩ cách bắt cóc con trai Ngụy Hồng Thanh.

Hạ Tưởng liên tiếp hỏi vặn lại, sắc bén mà đánh trúng điểm yếu, khiến Nga Ni Trần lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Không sai, y quả thật không cam lòng chịu thất bại trong dự án thành Kinh Đông mới ở thị xã Ngũ Đường, sai người đứng ra tham gia đấu thầu, cố ý gây phiền phức. Còn nữa, y đúng là đã sai người bám theo Ngụy Hồng Thanh một thời gian, có ý bắt cóc con trai Ngụy Hồng Thanh gây chuyện. Chỉ có điều sau khi phía sơn Occupy đơn phương hủy bỏ hợp đồng đại lý với Trần Đại Đầu, Ngụy Hồng Thanh đã không còn giá trị gì, nên mới không ra tay.

Nhưng tất cả mọi hành động đều bị Hạ Tưởng nắm rõ ngọn ngành, vẫn là để y nhìn rõ một sự thật – khả năng khống chế của Hạ Tưởng đối với toàn bộ thành phố Lang giờ đây đã lớn mạnh hơn trước kia rất nhiều.

Nga Ni Trần vẫn cứng rắn:

– Trước khi đi đến thống nhất với Phó thị trưởng Hạ, chúng ta vẫn cứ ai đi đường nấy. Tôi có sử dụng một vài thủ đoạn cũng là chuyện thường tình, cũng giống như Phó thị trưởng Hạ, bây giờ chẳng phải cũng đang tìm trăm phương ngàn kế để đẩy tôi vào đường cùng sao. Dù xuất phát điểm là gì đi chăng nữa, nhưng lối nghĩ của tất cả là giống nhau, đều muốn loại bỏ đối phương.

– Ông nhầm rồi.

Hạ Tưởng thấy Nga Ni Trần chẳng những khăng khăng không chịu tỉnh ngộ, mà còn cả vú lấp miệng em, không khỏi tức giận trong lòng.

– Xuất phát điểm quyết định xem những hành vi của một người là chính đáng hay không, có đứng trên lập trường chính nghĩa hay không. Ông là vì cái lợi của bản thân mình nên dù những cái cớ ông đưa ra quang minh chính đại đến mức nào, điều ông làm tổn hại chính là lợi ích của số đông người. Tôi là suy nghĩ cho quyền lợi của người dân thành phố Lang, chỉ cần một lý do vì nước vì dân đã đủ để sử dụng sức dân để công kích ông.

Nga Ni Trần càng khó để kìm nổi ngọn lửa giận trong lòng:

– Phó thị trưởng Hạ, nói như vậy, ngài một mực muốn đòi mạng của tôi?

Hạ Tưởng một bước cũng không nhường:

– Ông nhầm rồi. Thứ tôi muốn không phải là mạng của ông. Điều tôi muốn làm là bảo vệ để sinh mạng và tài sản nhân dân thành phố Lang không bị đe dọa.

Nga Ni Trần đã ngầm thừa nhận trong việc đánh lén cảnh sát có bàn tay của y, thế mà vẫn còn có thể đưa ra lý lẽ hùng hồn như thế cũng khiến Hạ Tưởng càng lúc càng tức giận.

Nga Ni Trần thấy Hạ Tưởng đang nổi giận liền vội vàng tiết chế lại vài phần:

– Phó thị trưởng Hạ đừng giận, việc tập kích xe cảnh sát tôi không phải là người đưa ra kế hoạch, cũng không phải kẻ thực hiện…

Nói một nửa mà không nói hết câu, có nội tình mà không để lộ, y sớm đoán trước được sự việc nhưng vẫn giữ im lặng, cũng phải chịu tội biết việc mà không báo.

Tuy nhiên bởi vì lập trường khác biệt, Nga Ni Trần cũng không cho rằng mình đã làm điều gì sai trái.

Chuyện trò không hợp ý nhau, Hạ Tưởng cũng không muốn phí lời với Nga Ni Trần nữa:

– Chủ tịch Trần, tôi chỉ muốn khuyên ông một câu cuối cùng. Bây giờ dừng lại vẫn còn kịp, muộn hơn nữa, luật pháp khó bề dung tha.

– Phó thị trưởng Hạ, nói thì dễ lắm, giống như Thị trưởng Cổ, ngài khuyên ông ấy một câu, bây giờ ông ấy liền đồng ý chủ động từ chức Thị trưởng sao?

Nga Ni Trần cũng không phải người không biết kiềm chế, chỉ sau mấy câu nói đã lại lấy lại được bình tĩnh, dường như có dáng vẻ một người nắm chắc phần thắng.

– Bây giờ vẫn còn những quân bài chưa lật, vẫn chưa đến lúc hạ màn để nhận thắng thua.

Hạ Tưởng cũng biết rõ, dù là Cổ Hướng Quốc hay Nga Ni Trần, đều là người có hiểu biết, liều lĩnh. Họ cũng đã tung hoành ngang dọc trong quan trường, thương trường mười mấy năm, không đến giây phút cuối cùng, tuyệt đối không thể chịu thua. Thậm chí đến thời khắc đó vẫn còn liều mạng đọ sức. Người có thể lăn lộn tới những cấp bậc chủ chốt, lại có hậu thuẫn hùng hậu, không ai lại chủ động rút lui. Giống hệt như Nga Ni Trần, để có thể có được thế lực vĩ đại như ngày hôm nay, trong tay nắm nguồn tài nguyên lớn, luôn cho rằng dù thế nào thì trời cũng không thể sụp xuống được.

Người có leo cao hơn nữa cũng có thể có một mặt tầm nhìn hạn hẹp. Cao Thành Tùng năm xưa đã bao giờ nghĩ đến kết cục của y? Tuy nói như vậy, Hạ Tưởng vẫn có phần hơi thất vọng, vì Nga Ni Trần chẳng những cố chấp mà còn bảo thủ, vốn nghĩ rằng cuộc gặp hôm nay sẽ để y kiềm chế lại, không ngờ, Nga Ni Trần còn muốn mua chuộc hắn.

– Đã như thế, cuộc nói chuyện hôm nay dừng tại đây.

Hạ Tưởng thấy rằng không cần lãng phí thời gian với Nga Ni Trần thêm nữa, đứng dậy chuẩn bị ra về.

– Hy vọng lần sau gặp lại, Chủ tịch Trần sẽ hiểu ra được nhiều đạo lý.

– Xin Phó thị trưởng Hạ dừng bước.

Nga Ni Trần giơ tay ngăn Hạ Tưởng.

– Tôi còn có một món quà muốn tặng ngài, xin ngài chờ một lát.

Hạ Tưởng không khỏi hồ nghi, về cơ bản đã bỏ hết lớp ngụy trang bên ngoài, Nga Ni Trần còn thủ đoạn gì nữa?

Cũng may, Nga Ni Trần không để hắn phải đợi lâu, chỉ đợi hai ba phút, liền nhận được một cuộc điện thoại. Sau khi gác máy, y vô cùng ung dung nói:

– Phó thị trưởng Hạ, tôi vừa nhận được nguồn tin nói rằng Thôi Kiến bệnh nặng phải nhập viện, hình như là ăn phải thứ gì đó không thể tiêu hóa được…

Phải thừa nhận, trong nháy mắt, Hạ Tưởng bị chọc giận. Nga Ni Trần kiêu ngạo đến mức đó, ngay trước mặt hắn đầu tiên là ngầm thừa nhận có nhúng tay vào việc đánh lén xe cảnh sát, bây giờ lại gần như trực tiếp thừa nhận ngầm hại Thôi Kiến. Thái độ liều lĩnh và vênh váo không ai bì nổi đã đến mức nào rồi.

Hạ Tưởng lạnh lùng cười:

– Được đấy Nga Ni Trần, mời tôi đến dùng cơm là để giữ chân tôi. Ông đã bố trí cho tôi một màn kịch hay, mánh khóe cũng tài tình thật, có bản lĩnh.

Nga Ni Trần cũng không chịu thua kém, cười lạnh một tiếng:

– Phó thị trưởng Hạ, để tiêu diệt tôi ngài cũng đã dùng không ít thủ đoạn, mọi người ai cũng như ai, chẳng cần phải chỉ trích nhau làm gì.

Hạ Tưởng lắc đầu:

– Tôi còn tưởng rằng ông có thể biết mình lầm đường lạc lối mà quay đầu lại, hoặc là ít nhất có thể kịp thời dừng lại. Không ngờ ông lại làm mọi việc thêm trầm trọng. Nga Ni Trần, cuối cùng xin khuyên ông một câu, không nghĩ cho mình thì cũng nên vì người thân mà suy nghĩ kỹ một chút.

Ra về không vui vẻ gì.

Hạ Tưởng và Nguyên Minh Lượng từng có lúc chia tay không vui vẻ gì, cũng từng có xung đột trong việc đàm phàn với một số đối thủ, nhưng chưa bao giờ tức giận khó kìm như hôm nay. Nga Ni Trần còn hung hăng càn quấy hơn Cổ Hướng Quốc, đến phút cuối cùng thậm chí còn không ngại giết người bịt miệng, đầu tiên là đánh lén xe cảnh sát, bây giờ lại là đầu độc, đã điên cuồng đến mất hết lý trí rồi.

Hạ Tưởng biết rằng Nga Ni Trần chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, y không như Cổ Hướng Quốc. Cổ Hướng Quốc dù thế nào cũng phải giữ hình tượng bên ngoài, còn y không cần. Hơn nữa y từ trước đến nay đã quen tất cả mọi việc đều đẩy tới đỉnh điểm, hoặc là mua chuộc, hoặc là tiêu diệt, không thích đứng ở giữa.

Hạ Tưởng quay lại Thành ủy, biết được tin Thôi Kiến ngộ độc thức ăn, đã khẩn cấp đưa tới bệnh viện ở Bắc Kinh cấp cứu, do điều kiện chữa trị ở thành phố Lang có hạn, không thể giải độc.

Hạ Tưởng thực sự đã nổi cơn thịnh nộ, gọi một loạt các cuộc điện thoại, yêu cầu sử dụng toàn bộ mạng lưới điều tra rõ ràng tất cả khoản nợ trong quá khứ của Nga Ni Trần. Được, muốn mạnh tay chứ gì? Vậy thì cùng tính cả nợ mới lẫn nợ cũ, tính cho y một trận tối tăm mặt mũi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 8
Chín vị phủ chủ đều sợ đến ngây người. Quyền lợi này quá lớn rồi đó, có quyền ban xuống pháp chỉ của đại cung chủ sao? Còn có thể chém trước tâu sau nữa sao? Bởi vậy có thể thấy được Đào bà bà cùng Đào Thanh Ly có quyết tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ này đến đâu. Trên thực tế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 32
Đấu Kê Nhãn nghiêng đầu nhìn Bảo Liên, Đức Minh ôm hồ lô rượu trước ngực nhìn về phía trước, nghe thanh âm uống rượu ùng ục của Bảo Liên bên cạnh. Bảo Liên, rượu không phải đưa cho chúng ta sao? Đấu Kê Nhân cười nói: Như thế nào chỉ một người uống? Bảo Liên khinh thường liếc hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân