Thụy Cái không bị thương tí nào, y khóc lóc đi đến trước mặt Hạ Tưởng:
– Phó thị trưởng Hạ, cám ơn anh hôm nay đã cứu tôi, thật sự cám ơn…
Hạ Tưởng trấn an Thụy Cái vài câu, rồi cho người đưa mấy người Tiêu Ngũ đi bệnh viện. Kể ra từ khi Tiêu Ngũ theo hắn đến thành phố Lang đã là lần thứ hai bị thương rồi. Đối với cuộc sống hai kiếp của Hạ Tưởng, sự hung hiểm của thành phố Lang cũng là một vòng xoáy từng bước đi kinh sợ.
Hạ Tưởng lòng đau như cắt, nhìn mấy anh em Tiêu Ngũ hôn mê bất tỉnh, trong lòng hắn trào lên sự phẫn nộ. Ngay trước mắt sắp sửa có thể lật ngửa con bài cuối cùng rồi, thì tà tâm Cổ Hướng Quốc không thôi ra tay ác độc, giả dối, không kém gì so với Nga Ni Trần.
Nếu nói ngày trước Hạ Tưởng chỉ muốn dẹp Cổ Hướng Quốc sang một bên, nhưng giờ hắn đã đổi ý, hắn muốn dìm Cổ Hướng Quốc xuống tận đáy bùn, phải cho y vĩnh viễn không thể vươn mình trở lại.
Có lẽ là do Lộ Hồng Chiêm có mặt ở hiện trường, Thụy Cái không có bất kỳ ám chỉ gì. Sau khi thu dọn tàn cục, Lộ Hồng Chiêm phái mấy xe cảnh sát hộ tống Thụy Cái đến thành phố Yến. Hạ Tưởng cũng gọi điện cho Phó cục trưởng công an quận Hạ Mã Hoàng Kiến Quân, để y tiếp ứng Thụy Cái, và yêu cầu y bảo vệ Thụy Cái an toàn ở thành phố Yến. Hoàng Kiến Quân đồng ý luôn.
Ai muốn dậy sóng gió ở thành phố Yến thì chắc chắn sẽ bị Hoàng Kiến Quân nén xuống. Tôn Định Quốc là Cục trưởng công an thành phố Yến, hơn nữa thành phố Yến lại là nơi mà mạng lưới quan hệ của Hạ Tưởng lan sâu và rộng nhất.
Trước khi Thụy Cái rời đi có bắt tay với Hạ Tưởng, trao chìa khóa vào tay hắn:
– Phó thị trưởng Hạ, có thời gian thì xin đến coi nhà tôi một tí. Sống ở đó mười mấy năm rồi, có tình cảm nên tôi không nỡ bán.
Rồi y đặc biệt nhấn mạnh một câu:
– Trong nhà không có đồ đáng giá, chỉ có mỗi chậu hoa thôi. Anh có thời gian thì giúp tôi tưới nước là được rồi…
Thụy Cái đi rồi, Hạ Tưởng cùng Dương Uy đi lên tầng. Dương Uy bị thương không nhẹ, có điều nói thế nào cũng không chịu đi viện, cứ muốn đi cùng Hạ Tưởng nên cũng làm hắn cảm động. Căn phòng trên tầng rỗng tuếch, chỉ có một chậu hoa được đặt giữa phòng khách. Tuy không tươi tốt như cây ở phòng làm việc của hắn, nhưng Hạ Tưởng nhìn qua là nhận ra ngay.
Thu hải đường.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-9-full/
Cục thế của thành phố Lang theo đà thẩm tra lại vụ án Tiêu Điện, lại lần nữa trở nên khẩn trương.
Vụ án Tiêu Điện từ lúc bắt đầu thẩm tra lại, rồi Dương Minh hôn mê, rồi đến khi tỉnh lại lấy lời khai đều luôn thu hút sự theo dõi của vô số người. Ngay cả người dân bình thường cũng mong ngóng có một kết quả chính thức. Bây giờ vụ án được đưa ra thẩm tra lại, nên có rất nhiều người chăm chú chờ mong.
Quá trình thẩm tra lại không bị trì hoãn gì cả, Dương Minh khai ra toàn bộ. Y khai lúc đó nhà họ Dương bỏ tiền mua chuộc mấy công an, khai thông quan hệ với viện kiểm soát và tòa án, mua chuộc số tiền lớn Viện trưởng Viện tòa án Lãnh Chất Phương, mất khoảng hơn 30 triệu tệ. Cuối cùng cho tất cả chứng cớ đều hướng vào Tiêu Điện, tạo thành vụ án sai, khiến cho Tiêu Điện phải chịu oan ức.
Đồng thời, Dương Minh còn khai ra rất nhiều tình tiết bên trong, bao gồm quá trình Cổ Hướng Quốc đích thân tham gia ngụy tạo chứng cớ, và mối quan hệ không tầm thường giữa Cổ Hướng Quốc và Lãnh Chất Phương, thậm chí đến cả mấy vụ án sai do Cổ Hướng Quốc và Lãnh Chất Phương liên kết gây ra đều khai ra hết.
Dương Minh một lòng nhận định là Cổ Hướng Quốc muốn ép y chết, y hận thấu Cổ Hướng Quốc, nên cũng không do dự mà khai toàn bộ, rõ ràng.
Bởi vì vụ án liên quan đến cán bộ Đảng quan trọng của thành phố Lang, phần nào không nên công khai thì chưa được tiết lộ ra ngoài, nhưng lật lại vụ án lần này, công – kiểm – pháp ba bên liên kết hành động, hiệu quả làm việc cao mà trước đây chưa từng có, tuyên bố Tiêu Điện vô tội và được phóng thích ngay tại tòa.
Việc trưởng Viện tòa án mới nhậm chức La Tân Sinh trịnh trọng cúi đầu xin lỗi Tiêu Điện ngay trước mặt vô số người giới truyền thông báo chí, đại diện Tòa án nhân dân cấp bậc trung thành phố Lang biểu thị chân thành xin lỗi, và thỉnh cầu đồng chí Tiêu Điện tha thứ.
Bất kể La Tân Sinh có là đang thể hiện mình hay không, hành động của ông ta nhận được danh tiếng lớn, khiến cho danh tiếng của Tòa án thành phố Lang vang chấn động, quét đi ảnh hưởng xấu do sự kiện bốn vị phu nhân của Lãnh Chất Phương mang lại, làm cho hình ảnh Tòa án thành phố Lang bỗng chốc lấy được cảm tình của người dân thành phố.
Giới tin tức truyền thông truy đuổi bố con Tiêu Đại và Tiêu Điện, hi vọng bọn họ có thể phát biểu chút cảm nghĩ, nhưng Tiêu Đại lại không nói gì cả, y kéo tay Tiêu Điện đẩy đám đông ra, đi thẳng về Thành ủy.
Không ít phóng viên đều kinh ngạc, bố con họ Tiêu không cảm ơn lãnh đạo công – kiểm – pháp, chạy đến Thành ủy làm gì chứ? Không ít người chạy theo sau Tiêu Đại, Tiêu Điện đến tận Thành ủy.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-9-full/
Hạ Tưởng đang dự họp, là Hội nghị thường vụ điều chỉnh nhân sự, toàn thể Ủy viên thường vụ đều tham gia. Trên Hội nghị, Cổ Hướng Quốc ra sức ủng hộ người y đề bạt đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, Lưu Nhất Lâm kịch liệt phản đối, Trương Anh Tịch chưa tỏ thái độ, Ngả Thành Văn gần như cũng ở lập trường phản đối, Hạ Tưởng thì khoanh tay đứng nhìn nhìn Cổ Hướng Quốc đứng thể hiện. Hắn phỏng đoán rằng, không phải là vị trí Phó chánh văn Ủy ban nhân dân không quan trọng lắm, Cổ Hướng Quốc khuếch trương thanh thế, hiển nhiên dụng ý không nằm ở cái vị trí đó, mà là y muốn xây dựng lại uy danh tại Thành ủy.
Vừa đúng khoảng thời gian lật lại vụ án Tiêu Điện, trên thực tế được Ngả Thành Văn ngầm cho phép, được Hạ Tưởng gật đầu, Lữ Nhất Khả đã lấy danh nghĩa Ủy ban Kỷ luật thành phố đưa chứng cớ liên quan đến Cổ Hướng Quốc trong vụ Tiêu Điện báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tình thế đã vô cùng nghiêm trọng rồi. Thế nhưng Cổ Hướng Quốc không những đã thay đổi phong cách khiêm tốn và kiềm chế, mà lại còn tăng cao khí thế, hơn nữa còn có ý ngẩng đầu thêm lần nữa tại Thành ủy, y muốn bán thuốc gì trong hồ lô chứ?
Hơn nữa theo sự quan sát âm thầm của Hạ Tưởng, Cổ Hướng Quốc không phải là đang giả vờ, mà là thực sự vô cùng tự tin, không khỏi làm hắn càng thêm nghi ngờ. Nếu như Hạ Tưởng biết được Cổ Hướng Quốc nói với Nga Ni Trần những gì thì hắn sẽ càng cảnh giác hơn.
Chỉ là, chuyện trong chính trường vốn luôn thay đổi bất ngờ, có lúc đi theo từng bước, có lúc lại bốn bề dậy sóng, làm cho người ta không nắm bắt rõ tình hình được.
Khi tầng cao dùng người thì vô cùng chú ý sách lược. Chính sách về kinh tế phải nhất mạch cùng gánh cho nhau, nhưng trên phương diện dùng người thì chưa bao giờ có lệ. Thời cổ đại thì vua nào triều thần nấy, ở hiện đại thì hư là thực, thực là hư.
Đương nhiên cũng có liên quan đến quan niệm chấp chính không giống nhau và sự phân chia giữa các tầng cao thời nay.
Ít nhiều Hạ Tưởng có thể suy đoán có khả năng trên tầng cao hướng gió đã thay đổi, hoặc là Cổ Hướng Quốc mua thông mối quan hệ ở phương diện nào đó, nhưng vẫn là có một điểm không rõ là vì sao Cổ Hướng Quốc phải dựa nhờ vào vị trí Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, cứ phải thể hiện phân lượng trên Hội nghị thường vụ? Lẽ nào y vẫn cho rằng y còn có thể làm lâu dài ở vị trí Thị trưởng thành phố Lang?
Vụ án Tiêu Điện đã gây ra hậu quả nghiêm trọng, cho dù không phải là quả bom nặng tấn thì uy lực phát ra cũng không nhỏ. Sau khi Cổ Hướng Quốc bị đánh trúng, y không chết thì cũng bị trọng thương, phỏng đoán bảo thủ nhất là dù y có người bảo vệ thì cũng hơn một nửa là gặp phải kết cục ảm đạm.
Nhưng hiện tại đầu gió Cổ Hướng Quốc đang mạnh, có khí thế chỉnh đốn lại non sông.
Hạ Tưởng phỏng đoán một hồi không bắt được điểm trọng yếu, vừa đúng lúc đến lượt hắn phát biểu, nên hắn liền dừng suy nghĩ, thuận tay vứt cây bút bi trong tay:
– Tôi không có suy nghĩ gì cả, tôi cũng xem lý lịch của đồng chí Vương Cảnh rồi, hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, tôi không phản đối.
Xuất phát từ việc công, phát biểu của Hạ Tưởng rất đúng trọng tâm, nhưng hành động ném chiếc bút bi trước khi phát biểu thì lại mang ý nghĩa sâu xa, liền làm cho không ít người phải nhìn hắn.
Cuối cùng Hội nghị thường vụ vẫn là thông qua việc bổ nhiệm Vương Cảnh, Cổ Hướng Quốc đạt được thắng lợi không lớn cũng không nhỏ, là một lần có thể nở mặt mày trong khoảng thời gian sa sút gần đây.
Sau khi tan họp, Hạ Tưởng cùng Ngả Thành Văn hội ý, trao đổi suy nghĩ với nhau. Hành động bất thường của Cổ Hướng Quốc cũng làm cho Ngả Thành Văn nghi ngờ, nhưng Ngả Thành Văn không nghe thấy có phong thanh gì, nên cũng suy nghĩ mà chưa tìm được giải đáp.
Đầu tiên là bỏ qua sự bất thường của Cổ Hướng Quốc, dựa vào chứng cớ đang nắm trong tay, Ngả Thành Văn cũng kết luận Cổ Hướng Quốc khó mà thoát được lần này.
Vụ án tập kích xe cảnh sát lần trước, sau khi sắp xếp điều tra và đi phỏng vấn, tóm được mấy đứa bé khoảng mười mấy tuổi, cũng không hỏi ra được nguyên cớ gì, chỉ biết là chúng nó được người ta sai khiến. Nếu điều tra sâu hơn thì chắc chắn sẽ moi được manh mối, nhưng không cần phải như thế.
Bởi vì thời gian sẽ bị kéo dài ra, mà cũng không phải chuyện lớn lắm, cuối cùng lại qua lời của mấy người ở giữa, dù chứng cớ có hướng vào Cổ Hướng Quốc, y có thân phận là Thị trưởng thì cũng không làm gì được y.
Đương nhiên cũng là do vụ án Tiêu Điện có thể hoàn toàn lật đổ Cổ Hướng Quốc.
Lời khai của Dương Minh vô cùng bất lợi cho Cổ Hướng Quốc, không chỉ là lời khai, mà hắn ta còn cung cấp rất nhiều vật chứng. Dùng cách nói tội lỗi chồng chất để hình dung Lãnh Chất Phương và Cổ Hướng Quốc đã từng làm ra những chuyện xấu xí có lẽ là nói quá một chút, nhưng dùng cách nói tội ác tày trời để hình dung thì không quá đáng chút nào.
Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc làm cùng nhau khoảng thời gian không ngắn, lẽ nào còn không rõ con người Cổ Hướng Quốc âm hiểm, ti tiện thế nào, giận không thể át.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |