Bởi vậy, y thậm chí còn suy đoán, cái mà Hạ Tưởng cần có lẽ không phải là đưa Cổ Hướng Quốc ra công lý, mà là lợi dụng cơ hội nắm được thóp của Cổ Hướng Quốc thương lượng, mượn cơ hội thăng quan, nếu không, Hạ Tưởng mới đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thường trực thành phố Lang được một năm đã thuận lợi lên chức, trở thành Thị trưởng trẻ nhất của Tỉnh Yến, tốc độ thăng tiến nhanh như vậy khiến cho người ta phải kinh ngạc.
Cho dù có cộng thêm thời gian hắn làm Chủ tịch quận và Bí thư Quận ủy ở quận Hạ Mã thì cũng chỉ hơn hai năm, trong thời gian hơn hai năm đã thăng chức từ Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, tốc độ thật giống như hỏa tiễn.
Mặc dù thành phố Thiên Trạch dường như là nơi không thể làm nên chiến tích, nhưng Hạ Tưởng còn rất trẻ, cho dù phải lao vào làm việc vất vả liền ba, năm năm, lập được một chút thành tích, bước tiếp theo sẽ là cấp Phó chủ tịch tỉnh rồi. Tính ra ba năm sau, cho dù là năm năm sau Hạ Tưởng cũng chưa quá 35 tuổi, 35 tuổi đã làm cán bộ cấp Phó chủ tịch tỉnh…Ngả Thành Văn hít một hơi, lại nghĩ tới mạng lưới quan hệ phía sau Hạ Tưởng, trong cuộc đối chọi với Cổ Hướng Quốc hắn luôn chiếm được thế thượng phong, với chỗ dựa vững chắc như của Cổ Hướng Quốc, cuối cùng cũng chỉ có thể đẩy Hạ Tưởng đi chứ không phải là làm gì được hắn. Hạ Tưởng mà lại không có đường thăng tiến? Chuyện đùa.
Bởi vậy đối với việc Hạ Tưởng rời khỏi thành phố Lang đến thành phố Thiên Trạch nhậm chức, Ngả Thành Văn luôn giữ thái độ lạc quan, mặc dù có chút tiếc nuối trước việc Cổ Hướng Quốc thoát nạn trong phút chót, nhưng cũng thấy vui thay Hạ Tưởng thuận lợi bước tới một chân trời càng rộng mở hơn. Y tự nhận quan hệ của mình và Hạ Tưởng cũng khá tốt, sau này Hạ Tưởng tiền đồ sáng lạn, đảm nhiệm các cương vị ngày càng quan trọng, y cũng vui mừng.
Chính vì giữ thái độ này, Ngả Thành Văn trong hơn hai mươi ngày cuối Hạ Tưởng ở thành phố Lang, ngày ngày làm việc tới đêm khuya, giải quyết các công việc trong tay gọn dàng ngăn nắp, không có một chút qua loa hay đối phó nào cũng khiến y hết sức kính phục con người của Hạ Tưởng. Nhưng cũng chính vì vậy, điều khiến y không thể ngờ tới là, chính trong giờ phút Hạ Tưởng sắp rời khỏi thành phố Lang, cách thành công chỉ còn một bước, Cổ Hướng Quốc đột nhiên bị bắt.
Hơn nữa, thái độ ngang ngược của hai người ban nãy hoàn toàn không phải người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Phong cách làm việc của người từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh luôn luôn có tình có lý, sẽ không tùy tiện lại càng không cứng rắn như vậy, chẳng lẽ hai người vừa rồi là người của Viện kiểm sát?
Thân là Bí thư Thành ủy một chút sự tình cũng không biết, Thị trưởng bị bắt ngay trước mắt mình, nên trong lòng Ngả Thành Văn cũng cảm thấy hoảng sợ. Y biết, độ phức tạp trong cuộc đấu chính trị lần này vượt qua sự tưởng tượng của y.
Không biết thì không biết, cũng tốt cho việc tránh xa rắc rối, giữ được sự yên bình.
Sau khi Cổ Hướng Quốc bị áp giải lên xe, các Ủy viên thường vụ Thành ủy có mặt đều sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, theo sau là những tiếng “xì xào” lan khắp hội trường…Mọi người đều là các nhân vật từng trải trên quan trường, từng thấy Ủy ban Kỷ luật bắt người ngay trong hội trường, từng thấy Ủy ban Kỷ luật tuyên bố bắt giam cán bộ cấp cao tại chỗ, nhưng chưa từng thấy Thị trưởng đương nhiệm của một thành phố bị áp giải trực tiếp lên xe như một tên tội phạm.
Nhìn kỹ lại, trời đất, Cổ Hướng Quốc bị áp giải trực tiếp lên xe chở tù.
Tương đương với việc Thị trưởng đương nhiệm đã vô cùng hiếm gặp một bước đến đúng chỗ, không trải qua các điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, không trải qua các qui tắc bắt giam thông thường, mà là trực tiếp bước vào qui trình tư pháp. Chốn quan trường trong nước, không thể nói là chưa từng có nhưng cũng chưa từng nghe qua.
Theo sau, từ trên xe bước xuống một người, có người nhận ra ông ta, chính là Phó cục trưởng Cục chống tham nhũng tỉnh – Phó Hiểu Văn.
Phó Hiểu Văn tuyên bố trước mọi người có mặt tại Thành ủy thành phố Lang, được sự phê chuẩn của Viện kiểm soát tối cao, Cục chống tham nhũng của Viện kiểm soát nhân dân tỉnh Yến đã thi hành biện pháp cưỡng chế đối với tội phạm tình nghi Cổ Hướng Quốc, thành lập án điều tra và bắt tạm giam Cổ Hướng Quốc.
Trên chốn quan trường trong nước, Cổ Hướng Quốc là cán bộ Đảng chính trị đầu tiên bị bắt tạm giam trực tiếp với thân phận là Thị trưởng đương chức, nhất định sẽ để lại dấu ấn sâu sắc trên lịch sử quan trường.
Phó Hiểu Văn làm việc nhanh gọn quyết đoán, sau khi thông báo xong liền bắt tay với Ngả Thành Văn, các ủy viên khác ông ta đều không thèm để ý. Lại cố ý bắt tay với Hạ Tưởng, còn nói nhỏ gì đó với hắn, sau đó Phó Hiểu Văn dẫn theo mấy người lên tầng trên, trực tiếp mở cửa văn phòng của Cổ Hướng Quốc, bắt đầu tra khám.
Mặt khác có người xông thẳng vào nhà Cổ Hướng Quốc tiến hành niêm phong.
Người của Cục chống tham nhũng làm việc hiệu quả rất cao, trong vòng nửa tiếng đồng hồ đã thu được kết quả. Chỉ riêng số tiền mặt lục soát được từ nhà và văn phòng của Cổ Hướng Quốc đã gần 15 triệu tệ, trong đó tiền mặt cất giữ trong văn phòng là khoảng 200 nghìn tệ. Bước đầu nhận định, số tiền này là tiền tham ô mà Cổ Hướng Quốc mới thu về chưa kịp xử lý chuyển đổi.
Ngoài số lượng lớn tiền mặt, từ nhà và văn phòng của Cổ Hướng Quốc còn lục soát ra được gần trăm bức tranh chữ quý giá, hơn 10 đồng hồ Rolex, cùng một lượng lớn ảnh chụp xuất ngoại của Cổ Hướng Quốc với nhiều người phụ nữ khác, trong đó bao gồm một số nữ nhân viên công vụ mà phần lớn là các nữ viên đại học mới được điều đến Ủy ban nhân dân Thành ủy thành phố Lang.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-9-full/
Xe của Cục chống tham nhũng cuốn bụi mà đi, vừa rồi vẻ mặt Cổ Hướng Quốc còn đắc ý, giờ bị nhốt trong xe tù không ai nhìn thấy được biểu hiện của y, cũng không thể biết hắn đang đau khổ thế nào. Từ sung sướng mãn nguyện đến trở thành tù nhân, sự việc xảy ra ngắn ngủi chỉ trong vài phút, đổi là người khác cũng không thể chấp nhận sự thay đổi lớn đến như vậy.
Tốc độ xe của Cục chống tham nhũng rất nhanh, trong nháy mắt đã mất hút khỏi tầm mắt, dường như đang tuyên bố với mọi người, mọi thứ của thành phố Lang vẫn nằm trong lòng bàn tay của Tỉnh ủy.
Không ít người ngầm cảm thấy kinh hãi, cũng có người mồ hôi ướt đầm, thậm chí còn có kẻ 2 chân run rẩy, bởi vì thời gian trước qua lại quá thân mật với Cổ Hướng Quốc mà hối hận không kịp. Cơn gió chính trị chuyển hướng thật quá nhanh, là gió đông nam tây bắc hay là gió xoáy đều thổi đến nỗi khiến cho người ta đau đầu chóng mặt, không tìm được lập trường.
Nên theo ai mới bảo đảm chỗ đứng của mình vững chắc đây, không ít kẻ đều đang băn khoăn.
Tuy nhiên, thái độ của mọi người khi nhìn sang Hạ Tưởng là sự kính phục không nói nên lời, rõ ràng Hạ Tưởng bị người ta đá ra, trong cuộc giao chiến với Cổ Hướng Quốc tương đương với việc thất bại, không ngờ đúng lúc Hạ Tưởng sắp lên đường, một bước nữa là thành công, thì lại trực tiếp “tiễn” Cổ Hướng Quốc vào Viện kiểm soát. Mưu kế này, mánh khóe này khiến cho mọi người khâm phục sát đất.
Rõ ràng vừa mới bắt tay cáo biệt Hạ Tưởng, cũng không biết là ai khởi đầu, mọi người đều lần lượt bắt tay với hắn lần nữa, ngay cả Ngả Thành Văn cũng bị đẩy ra một phía, không chen được lên trên. Loạn rồi, loạn hết rồi, không còn qui tắc gì hết, cả hội trường đều trở nên rối loạn.
Hạ Tưởng vẫn giống như lúc trước, không có chút đắc ý hay hưng phấn gì, lần lượt bắt tay cáo biệt mọi người. Người khác có lẽ không biết rõ sau lưng diễn ra chuyện gì, nhưng hắn thì biết, Cổ Hướng Quốc không trải qua một trình tự bắt giữ nào mà trực tiếp bị bắt tạm giam hình sự. Bề ngoài có vẻ là hợp lẽ, thực chất sau lưng đã có không ít tính toán bí mật kinh thiên động địa.
Trong hơn hai mươi ngày cuối ở thành phố Lang, Hạ Tưởng một mặt bàn giao hết công việc trong tay, mặt khác tiến hành phân tích những chứng cứ mà Thụy Cái giao cho hắn, rồi lần lượt đối chiếu chứng cứ trong tay hắn và chứng cứ của Thụy Cái, sau cùng sắp xếp, chỉnh lý ra các phần liên quan phân làm hai bản, một bản giao cho Lý Ngôn Hoằng, một bản giao cho lão Cổ.
Giao cho Lý Ngôn Hoằng là để gia tăng sức nặng cho anh ta. Giao cho lão Cổ là để lão Cổ ra mặt, giao nộp cho Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Không phải là chỗ dựa của Cổ Hướng Quốc rất lớn sao? Tốt thôi, chỗ dựa có mạnh nữa cũng phải giữ gìn sự công bằng của pháp luật, cũng phải có một mặt chính nghĩa, cũng cần phải đối diện với tội danh tày trời của Cổ Hướng Quốc.
Chứng cứ của Thụy Cái dẫn tới việc bắt giữ Cổ Hướng Quốc, đã rung lên hồi chuông báo tử.
Quá trình cụ thể Hạ Tưởng cũng chỉ nghe qua lời lão Cổ tường thuật lại. Theo lão Cổ nói, ông ta trực tiếp gửi tài liệu tới tay Thủ tướng, sau khi Thủ tướng xem xong vô cùng tức giận, đập bàn, sau đó đưa ra chỉ thị quan trọng chuyển xuống cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Ủy ban Kỷ luật Trung ương lập tức hành động, chuẩn bị tiếp nhận vụ án thì bị cấp trên ép xuống, không tiến hành bước điều tra tiếp theo. Ngay cả chỉ thị của Thủ tướng cũng không có tác dụng, lão Cổ còn chưa kịp tức giận, ông cụ Ngô đã phát hỏa rồi.
Cơn giận của ông cụ Ngô không phải do Hạ Tưởng châm ngòi, mà là do Liên Nhược Hạm vô tình gây nên.
Việc Hạ Tưởng ở thành phố Lang giao tranh với Cổ Hướng Quốc, ông cụ Ngô cũng biết chút ít nhưng không quan tâm nhiều. Theo ông nghĩ, đối thủ chính trị ở đâu cũng có, chẳng có gì lạ, nếu bản thân Hạ Tưởng không cứng rắn, thì cũng không có tiền đồ gì.
Điều khiến ông không thể ngờ tới là, cuộc đấu giữa Hạ Tưởng và Cổ Hướng Quốc, bởi chỗ dựa của Cổ Hướng Quốc quá lớn kinh động cấp trên, hơn nữa tầng trên đã có lời, khiến cho ông vốn là một người an phận thủ thường cũng không thể đứng yên.
Chủ yếu cũng là do không biết từ đâu ông cụ có được một bản chứng cớ của Cổ Hướng Quốc mà Hạ Tưởng thu thập, sau khi xem xong mặt mày biến sắc:
– Y là cái thứ gì, cũng xứng đáng làm đối thủ của Hạ Tưởng? Y không đổ, thì Hạ Tưởng sau này làm sao có thể giữ được niềm tin? Không thể vì một tên Cổ Hướng Quốc mà hủy đi niềm tin của Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |