Trước khi thực thi kế hoạch, Lý Ngôn Hoằng đã nói rõ tình hình với Phạm Duệ Hằng. Phạm Duệ Hằng lúc đó biết rằng thế trận đã mất, mặt khác chứng cứ tội trạng của Cổ Hướng Quốc đã rõ rành rành, muốn giấu không giấu nổi. Bởi vì cho dù tỉnh Yến muốn che đậy, trên Bắc Kinh cũng sẽ có người lật nắp, hơn nữa trước khi Lý Ngôn Hoằng báo cáo, ông ta đã nhận được sự cho phép của Viện kiểm sát tối cao.
Phạm Duệ Hắng ngầm chấp nhận tham gia hành động.
Khi Lý Ngôn Hoằng từ biệt, Phạm Duệ Hắng còn đứng lên tiễn khách một cách lễ độ, người ông ta tiễn không phải là Lý Ngôn Hoằng, mà đang kính chào nhà họ Ngô đứng phía sau Lý Ngôn Hoằng.
Bởi đề nghị điều Hạ Tưởng đi thành phố Thiên Trạch lần trước chưa được hội ý Bí thư thông qua, mà lần này đột nhiên nhắc lại chuyện cũ, rất nhanh chóng liền nhận được sự chấp thuận. Ngay cả Tống Triêu Độ cũng bỏ phiếu tán thành, nghe nói có bóng dáng của nhà họ Ngô trong vụ này.
Nhà họ Ngô không muốn Hạ Tưởng ở lại thành phố Lang, muốn điều hắn đến thành phố Thiên Trạch, bởi vậy lại một lần nữa tác động đến thế cục của tỉnh Yến. Còn về tại sao nhà họ Ngô lại muốn Hạ Tưởng rời khỏi thành phố Lang, Phạm Duệ Hắng chỉ biết một mà không biết hai.
Nhà họ Ngô coi thành phố Lang là nơi của tầng lớp bình dân trong số tầng cao, còn thành phố Thiên Trạch lại là địa bàn của các gia tộc có thế lực, điều Hạ Tưởng sang đó là có dụng ý lớn, rõ ràng là muốn Hạ Tưởng vạch rõ ranh giới với tầng lớp bình dân.
Hạ Tưởng…đúng thật là một cái bánh thơm, mới tránh xa nhà họ Mai một chút, thì lại nhanh chóng qua lại với nhà họ Ngô. Phạm Duệ Hằng đau đầu lo nghĩ, sau này nếu là chuyện của Hạ Tưởng, ông ta ít động vào là tốt nhất, phòng tránh chẳng may không cẩn thận thì lại mất lòng ai đó. Ông ta không phải là Ủy viên Bộ Chính trị, sức ảnh hưởng trong tầng lớp trên có hạn, tiếng nói cũng vô cùng bé nhỏ.
Hạ Tưởng quả thật cũng không đơn giản, Thủ trưởng trên Trung ương đã cất lời rồi, các vấn đề liên quan tới Cổ Hướng Quốc coi như xong, nhưng Hạ Tưởng thì lại không thể bỏ qua, hắn nhất định phải dẫm nát Cổ Hướng Quốc, có dũng khí, cũng có quyết đoán.
Chỉ có điều hắn dám làm trái ý nguyện của Thủ trưởng trên Trung ương, cho dù bên trên có người đỡ cho hắn, sau này muốn đi lên các chức vụ càng quan trọng hơn thì sợ rằng cũng sẽ gặp phải không ít trở ngại.
Thế nhưng, Phạm Duệ Hằng nghĩ một lúc vẫn quyết định gọi điện thoại cho Phạm Tranh:
– Hạ Tưởng sau ngày Quốc khánh sẽ đến nhậm chức ở thành phố Thiên Trạch, trong lễ quốc khánh sẽ ở thành phố Yến, con nên qua lại nhiều hơn với hắn.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-9-full/
Bởi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Hạ Tưởng bị muộn hơn một giờ so với kế hoạch. Đang lúc chuẩn bị xuất phát, Thành ủy thành phố Lang nhận được điện thoại của Tỉnh ủy, do Hạ Tưởng nhậm chức mới sau ngày lễ Quốc khánh, còn cách khoảng 10 ngày nữa, nên yêu cầu Hạ Tưởng làm tốt công tác cuối cùng ở thành phố Lang, tạm thời chủ trì công việc của Ủy Ban nhân dân thành phố.
Kết quả Hạ Tưởng không thể lên đường, đành phải ở lại, bởi trong chốc lát thành phố Lang đã điều đi một vị Phó thị trưởng thường trực, bắt giữ một vị Thị trưởng, giống như là bỗng chốc thiếu đi hai vị trí chủ chốt. Tỉnh ủy còn chưa kịp phái người thích hợp đến nhậm chức, Ủy ban nhân dân thành phố không thể không có người chủ trì các hoạt động thường ngày. Mặc dù Hạ Tưởng đã bàn giao xong công việc, nhưng là tạm thời đảm nhiệm trọng trách nên cũng không có gì để nói.
Ngày thứ hai, Tỉnh ủy chính thức tuyên bố khai trừ Cổ Hướng Quốc ra khỏi Đảng, cách chức Phó bí thư Thành ủy thành phố Lang của Cổ Hướng Quốc.
Chiều hôm đó thành phố Lang triệu tập khẩn cấp Hội nghị Đại biểu nhân dân, mọi người biểu quyết thống nhất thông qua Nghị quyết cách chức Thị trưởng Ủy ban nhân dân thành phố Lang của Cổ Hướng Quốc.
Chuyện đùa, người bị bắt tạm giam mà còn đảm nhiệm chức vụ trong Đảng chẳng khác nào là trò cười lớn cho thiên hạ. Tất cả các quyết định cách chức đều diễn ra nhanh chưa từng thấy, thể hiện quyết tâm trừng trị tham quan không thể nhân nhượng của Đảng.
Thành phố Lang thật sự sôi sục.
Trên khắp nẻo đường mọi người thi nhau bàn tán, nói đến Thị trưởng Cổ đạo mạo nghiêm trang không thông qua thẩm vấn mà bị áp giải trực tiếp lên xe tù, nói đến Phó thị trưởng Hạ đề cao chính nghĩa, lật lại biết bao vụ án oan, nói Phó thị trưởng Hạ đập tan thế lực đen tối của Nga Ni Trần, trả lại sự bình yên cho thành phố Lang. Tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết, vô cùng kính phục Hạ Tưởng.
Nhưng tin Hạ Tưởng bị điều đi đều khiến mọi người vương vấn trong lòng. Phó thị trưởng Hạ là một Phó thị trưởng tốt, không những loại bỏ các thế lực đen tối lộng hành lâu năm ở thành phố Lang, giúp người dân thành phố cuối cùng cũng không phải lo lắng đề phòng mọi lúc mọi nơi, còn kéo về vốn đầu tư lớn cho thành phố, vực dậy dự án làng Đại học sắp sửa đóng cửa, lại khởi công chương trình tham quan nông nghiệp. Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, đã kéo về số tiền đầu tư hơn mấy tỉ cho thành phố, tạo ra hàng nghìn công ăn việc làm.
Nói Hạ Tưởng là Phó thị trưởng có nhiều thành tích nhất từ khi thành phố được xây dựng cũng không có gì khoa trương, dù cho Phó thị trưởng Hạ chỉ là Phó thị trưởng thường vụ, nhưng trong mắt của bàn dân thiên hạ, hắn chính là Thị trưởng giỏi nhất.
Tuy rằng Hạ Tưởng không lên chức ở thành phố Lang, nhưng hiện giờ hắn tạm thời chủ trì toàn bộ công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, cũng coi như là đảm nhiệm chức vụ Thị trưởng thành phố Lang trong vài ngày, tính ra cũng là Thị trưởng đương nhiệm thời gian ngắn nhất trong lịch sử thành phố, nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng đến dấu ấn sâu sắc mà hắn để lại.
Hạ Tưởng lưu lại thành phố Lang thêm ba ngày, vừa đúng là ba ngày cuối của tháng 9. Trên thực tế đều là một số công việc trong giai đoạn cuối, không có việc gì to tát, nhưng hắn cũng vô cùng cẩn thận, làm tốt cương vị cuối cùng này, thậm chí trong vòng 3 ngày còn đàm phán ổn thỏa một hợp đồng đầu tư từ thủ đô.
Các Ủy viên Thành ủy thành phố Lang từ sự kính sợ ban đầu với Hạ Tưởng, giờ đây đã trở thành sự kính phục.
Sau đó đến kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, sau kỳ nghỉ, Hạ Tưởng phải về thành phố Yến. Khác với lần trước chỉ có các lãnh đạo Thành ủy đại diện, lần này tất cả các nhân viên của Thành ủy đều đến chia tay Hạ Tưởng.
Cảnh chia tay khiến người ta vô cùng cảm động.
Nếu nói ngày trước người ở Thành ủy không hiểu về con người của Hạ Tưởng, nhưng giờ đây Hạ Tưởng sắp đi, mọi người lại nhớ đến những điều tốt của hắn, đều không nỡ rời xa. Đặc biệt là Lý Tài Nguyên, có thể nói sự xuất hiện của Hạ Tưởng đã làm thay đổi vận mệnh cuộc đời anh ta, trước mặt biết bao người, anh ta bật khóc tức tưởi, hoàn toàn không để ý tới hình tượng của mình.
Lưu Nhất Lâm cũng vô cùng xúc động. Có thể quen biết Hạ Tưởng khiến cô cũng rất vui, mặc dù quan hệ giữa cô và Hạ Tưởng không thật thân thiết, luôn có một khoảng cách giữa 2 người, cũng không có chút tình ý nào như mong đợi, thật khiến người ta tiếc nuối. Nhưng Hạ Tưởng trước sau vẫn là người đàn ông trẻ nhất, có trách nhiệm nhất, nhiệt tình nhất mà cô từng gặp. Đúng vậy, rất đàn ông, cô không muốn dùng chữ quan viên hay cán bộ để xưng hô với Hạ Tưởng, trong mắt cô Hạ Tưởng là một người đàn ông tốt xứng đáng được trân trọng bởi một người phụ nữ biết nhìn nhận.
Nói thật, trong các Ủy viên thường vụ của thành phố Lang, người luôn đồng cam cộng khổ nhất với Hạ Tưởng là Trương Anh Tịch, người kính nể Hạ Tưởng nhất cũng là anh ta. Trương Anh Tịch là một người rất trọng nguyên tắc, đồng thời cũng rất cần cù chăm chỉ. Mới đầu anh ta cũng không thích Hạ Tưởng, cảm thấy Hạ Tưởng rất hay gây sự, luôn khơi mào cho các rắc rối, sau này anh ta mới phát hiện, không phải Hạ Tưởng gây chuyện mà là Hạ Tưởng coi trọng chính nghĩa hơn người khác, không quen nhìn những kẻ làm xằng làm bậy lộng hành bá đạo, không quan liêu như những người nhắm mắt làm ngơ trước tội ác.
Hạ Tưởng, có mặt thủ đoạn cứng rắn mạnh mẽ, có mặt thủ đoạn cao siêu, cũng có mặt vô cùng căm ghét cái ác.
Hạ Tưởng rời chức, Trương Anh Tịch vô cùng xúc động, lưu luyến không rời. Theo anh nhận định, Hạ Tưởng có thể thi triển bản thân tại thành phố Lang, nhất là bây giờ Cổ Hướng Quốc đã bị lật đổ, vốn dĩ nên để Hạ Tưởng lên nắm quyền, nhưng Hạ Tưởng lại bị điều đến thành phố Thiên Trạch, có thể nói đây là một tổn thất lớn của thành phố Lang.
Trong lòng Hạ Tưởng cũng vô cùng cảm động, nhìn từng khuôn mặt đầy vẻ nhiệt tình, tin rằng cũng có không ít người thật lòng muốn níu giữ hắn, nhưng chính trị là chính trị, cũng có lúc không theo ý mình, hắn cũng muốn tiếp tục ở lại thành phố Lang làm việc, nhưng không có cách nào khác, có người muốn chuyển hắn đi.
Vẫy tay cáo biệt thành phố Lang, cáo biệt một chặng đường đầy chấn động, Hạ Tưởng nghĩ trong lòng, có thể do thành phố Thiên Trạch nghèo khó nên sẽ ổn định hơn nhiều, tốt cho việc dốc toàn lực phát triển kinh tế, làm nhiều việc tốt cho nhân dân.
Trên đường đi về, đến đầu đường cao tốc, hắn quay đầu nhìn lại thành phố Lang lần cuối, trong lòng Hạ Tưởng rối bời, lắc đầu không muốn nghĩ tiếp, đành để Tiêu Ngũ tiến vào cao tốc hướng về thành phố Yến. Vệ Tân đã sớm rời khỏi thành phố Lang, trở về thành phố Yến, giờ đây đi cùng Hạ Tưởng là nhóm người của Tiêu Ngũ.
Xe chậm rãi đi vào trạm thu phí, sau đó chạy vào đường phụ, trước mặt hiện ra các ngã rẽ, một đường dẫn tới thủ đô, một đường dẫn tới thành phố Yến. Tiêu Ngũ vừa xoay tròn vô lăng, đang định cho xe chạy vào đường đến thành phố Yến, thì điện thoại của Hạ Tưởng đột nhiên rung lên.
Là Nga Ni Trần.
Hạ Tưởng chần chừ một lúc mới nhận điện thoại, lập tức truyền đến giọng nói hổn hển của Nga Ni Trần :
– Phó thị trưởng Hạ xin hãy cứu tôi, cứu giúp tôi, tôi dập đầu trước ông…
Thanh âm thê thảm, tuyệt vọng.
– Đã xảy ra chuyện gì?
– Xin ngài cứu giúp con gái tôi, chúng bị bắt cóc tại thủ đô, chúng…sắp bị người ta làm nhục rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |