Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 97

Quan Trường - Quyển 9

Phần 97

Nguồn quặng vanadium titanium là nguyên liệu chính để sản xuất ra hợp kim kim loại hiếm là sản nghiệp có ưu thế nhất của Thiên Trạch, ngoài ra một số thương hiệu trong gia công sản phẩm thực phẩm cũng có một ưu thế nhất định, ví dụ như nước cam lộ hạnh nhân là sản phẩm duy nhất có thể đáng được kiêu ngạo của thành phố Thiên Trạch.

Một địa điểm khác rất nổi danh ở thành phố Thiên Trạch đó chính là sơn trang Tiêu Hạ, là nơi mà hàng năm vương triều Mãn Thanh vẫn tới tiêu khiển trong những ngày hè, vì thế nên Thiên Trạch cũng có thời kỳ cực kỳ thịnh vượng. Sau đó, bởi vì các nguyên nhân lịch sử, nên thời kỳ thịnh vượng lúc trước kia chỉ còn lại một vườn hoa thật lớn của hoàng gia thời ấy. Có lẽ lúc trước thì sơn trang Tiêu Hạ là thánh địa của nơi nghỉ hè, là vùng có non sông tươi đẹp. Nhưng bây giờ thì khắp nơi trong đất nước đều có vườn cây, còn sơn trang Tiêu Hạ thì ngoại trừ từng là một hành cung của Hoàng đế thì ngoài ra không có thêm cái gì đặc sắc đáng để khoe ra nữa.

Hạ Tưởng cũng đã từng tới sơn trang Tiêu Hạ, nói thật nơi này chỉ lớn hơn công viên một chút mà thôi, thậm chí ngay cả so với công viên Rừng Rậm mới được xây dựng của thành phố Yến thì cũng không so được, càng không thể nói tới công viên nước được tỉ mỉ thiết kế bên bờ sông Hạ Mã.

Ngay cả nơi tràn đầy vương khí như Kim Lăng cũng đến lúc phải ảm đạm, huống chi một nơi vốn không có chút vương khí như thành phố Thiên Trạch, chỉ trông chờ vào một số vốn ban đầu là vườn cây của hoàng gia mà lặp lại việc đầu cơ, thì tài nguyên vô tận thì cũng có ngày dùng hết.

Hoặc nói cách khác là thành phố Thiên Trạch chỉ khai thác ở ngành tài nguyên du lịch, còn thật ra các cơ sở khác thì cực kỳ yếu kém.

Nói đi cũng phải nói lại, nguồn du lịch thảo nguyên của thành phố Thiên Trạch đang trên đà phát triển, hiện tại biểu hiện ra thì xem như là một loại du lịch cực kỳ đặc sắc, là đối thủ của thành phố Chương Trình, ngành du lịch này cũng đang cố gắng mở rộng thị trường để tranh giành lượng khách đến từ Bắc Kinh. So sánh với thảo nguyên thành phố Chương Trình thì thảo nguyên thành phố Thiên Trạch có chất lượng cây cỏ tốt hơn, cũng có địa hình bằng phẳng hơn. Trong thời gian gần đây cũng đã tranh giành được không ít khách từ chương trình du lịch thảo nguyên của thành phố Chương Trình.

Sau khi An Hưng Nghĩa báo cáo xong, một vài Phó thị trưởng khác cũng tranh thủ lên tiếng, mỗi người một câu dương mưu hiến kế nên hiện trạng và quá trình phát triển sau này của thành phố Thiên Trạch dần dần hiện ra, đương nhiên, cũng có không ít người mượn cơ hội để tỏ vẻ dựa vào Hạ Tưởng.

So với thành phố Lang thì lãnh đạo chủ chốt trong Thành ủy của thành phố Thiên Trạch có tuổi tác khá cao, do đó ý nghĩ càng có xu hướng bảo thủ. Trong số ủy viên thường vụ Thành ủy thì không có một phụ nữ nào, trong bộ máy của Ủy ban thật ra cũng có một người là Phó thị trưởng Trương Dư Giai. Trương Dư Giai năm nay 40 tuổi, từ trên cách ăn mặc quần áo mà nhìn ra thì thuộc dạng phụ nữ cực kỳ bảo thủ, mặt tròn, hơi béo và luôn vẻ tươi cười.

Sơ yếu lý lịch của một vài Phó thị trưởng khác thì Hạ Tưởng cũng đã đọc qua, trong lòng xem ra cũng đã đại khái hiểu rõ. Đương nhiên, đối với khuynh hướng chính trị của mọi người thì không vội được, điều này cực kỳ phức tạp, mà hôm nay thì cũng chỉ là ngày đầu tiên tới đây công tác, chỉ là một nốt nhạc nhỏ, ngày tháng còn rất dài.

Sau đó, Hạ Tưởng đi về văn phòng của mình, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân Bành Vân Phong liền tủm tỉm cười gõ cửa bước vào:

– Thị trưởng Hạ, tôi đã vì ngài mà lựa chọn một số người có thể đảm nhiệm vị trí thư ký, mời ngài xem qua.

Bành Vân Phong 35 tuổi, là con người khá nghị lực, cách nói chuyện và làm việc khá lưu loát, ở trong nhóm Thành ủy của thành phố Thiên Trạch thì xem như là một người có tuổi khá trẻ. Bên trong Thành ủy Thiên Trạch thì không chỉ có các lãnh đạo chủ chốt trong Đảng và Chính quyền có tuổi tác khá lớn, mà ngay một số nhân viên công tác cũng có tuổi không nhỏ, điều này khiến cho Hạ Tưởng có cảm giác giống như đi vào trong một cơ quan vô cùng cổ xưa, ánh mắt chỉ thấy một khoảng không khí trầm lặng.

Phải nghĩ biện pháp thay đổi hiện trạng một chút thì mới tốt, không có tinh thần phấn chấn thì làm sao có thể triển khai tốt công tác được? Thành phố Thiên Trạch không cần ôm lại quá khứ lịch sử để ngủ ngon mà phải hướng về phí trước phải phát triển, phải khai thác các suy nghĩ mới và phải có sức sống.

Hạ Tưởng dùng tay chỉ vào ghế:

– Mời ngồi.

Bành Vân Phong không ngồi xuống mà tiếp tục đứng ở trước mặt Hạ Tưởng:

– Tôi không dám ngồi, sau khi ngài chọn xong tôi sẽ lập tức sắp xếp để các nhân viên về đúng chỗ của mình. Chậm trễ thì không được, công việc của ngài rất nhiều ạ.

Hạ Tưởng cũng không miễn cưỡng, liền cúi đầu xuống xem tài liệu. Mấy lần hắn tới nhậm chức đều không mang theo thư ký của chính mình, đây cũng là do có đủ các loại nguyên nhân. Bởi vậy, lúc này hắn quyết định sẽ chọn một thư ký tốt cho mình để về sau bồi dưỡng thành thành viên trong tổ chức của hắn.

Sau khi quan sát vài lần thì lập tức hắn liền có sự quyết đoán, một vài ứng cử viên này không phải là vấn đề tuổi tác quá lớn mà cái chính là không đáp ứng đủ điều kiện. Vì vậy Hạ Tưởng liền nhìn trúng Từ Tử Kỳ, bởi vì Từ Tử Kỳ có một sơ yếu lý lịch không giống như bình thường, còn có một câu viết khiến cho hắn cảm thấy rất hứng thú.

Thật ra mà nói thì cách thức ghi trên sơ yếu lý lịch rất cố định, ví dụ như năm nào công tác ở đâu, chức vụ gì, vân vân… thì cả nghìn bài như một, không có cái gì đáng để đọc cả.

Nhưng trong sơ yếu lý lịch của Từ Tử Kỳ lại còn có thêm dòng chữ rất sắc bén:

“Từ tháng 7 năm 1998 đến tháng 7 năm 2001 công tác tại tờ Tin tức hàng ngày Thiên Trạch, đảm nhiệm vị trí phóng viên, phụ trách nội dung cảnh thái bình giả tạo”.

Hạ Tưởng thiếu chút nữa cười ra thành tiếng, cũng không biết ai đã thẩm tra sơ yếu lý lịch mà không ngờ một câu văn như vậy của Từ Tử Kỳ đã vượt qua được cửa ải. Điều này khiến hắn một lần nữa nhận thấy người phụ trách nhân sự của Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố không trách nhiệm lắm, đồng thời hắn cũng khâm phục Từ Tử Kỳ lớn mật, dám viết những lời như vậy trên sơ yếu lý lịch của mình. Nếu việc này bị một số người dụng tâm kín đáo mà phát hiện thì lớn nhỏ gì cũng xem như là một sự kiện chính trị.

Hơn nữa, nếu gặp phải một lãnh đạo thích so đo, thì một câu đủ để làm cho tiền đồ Từ Tử Kỳ hoàn toàn mất trắng.

Rất may là Từ Tử Kỳ gặp được Hạ Tưởng.

Từ Tử Kỳ là người thuộc phòng Thư ký của văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, năm nay 33 tuổi, là Phó phòng, tốt nghiệp trường đại học Triết Giang ngành trung văn, đã công tác được năm năm ở Ủy ban nhân dân thành phố, không có điểm sáng gì nhưng cũng không có bất luận một điểm nào xấu.

Hạ Tưởng liền điểm danh:

– Cứ chọn Từ Tử Kỳ.

Bành Vân Phong cũng không nói nhiều, gật đầu rồi nói:

– Vâng, để tôi gọi anh ta tới đây, ngài đợi một chút.

Y vừa mới đi được hai bước thì lại đứng lại:

– Thị trưởng Hạ, gạch trong sân của chúng ta không ra hình thù gì nữa, mà khoảng hai ngày nữa chắc chắn sẽ có lãnh đạo tỉnh đến. Tôi mới rồi vừa tổ chức một cuộc vận động, tổ chức người của văn phòng Ủy ban nhân dân vào lúc tan tầm sẽ tiến hành dọn dẹp một chút, nếu chẳng may có lãnh đạo tỉnh nào chê trách thì cũng không phải là lỗi của thành phố Thiên Trạch chúng ta.

Hạ Tưởng liếc mắt nhìn Bành Vân Phong một cái đầy thâm ý, nghĩ thầm rằng với tính cẩn thận như thế của Bành Vân Phong, ngay cả việc làm phẳng nơi sân bãi cũng có thể âm thầm làm tốt, thì lỗ hổng trên sơ yếu lý lịch của Từ Tử Kỳ làm sao y lại nhìn không ra?

Hai chuyện, một việc thể hiện công khai ra bên ngoài đó chính là mượn danh nghĩa lãnh đạo tỉnh để thể hiện thiện ý của y với Hạ Tưởng, bởi vì bữa tiệc chào mừng hôm qua thì hắn thử nhắc tới việc này lại bị Hứa Phàm Hoa nhẹ nhàng nhấc qua đặt một bên, hiện tại thì Chánh Văn phòng ra mặt dẫn người san cho san bằng, tin rằng cũng không có ai nói thêm điều gì nhưng điều này gián tiếp biểu lộ lập trường của Bành Vân Phong.

Một việc khác là cố ý để lại trong bóng tối, lấy một sơ yếu lý lịch có lỗ hổng để đề cử ứng cử viên cho hắn.

Bành Vân Phong có chút thú vị, thủ pháp vận dụng trong quan trường cũng rất thành thạo. Tuy nhiên, Hạ Tưởng cũng không tỏ ra nhiều sự thân thiện, chỉ có điều khẽ gật đầu mà không nói tiếp điều gì.

Không nói tiếp điều gì chính là ý tứ tỏ vẻ cam chịu, Bành Vân Phong liền cung kính đẩy cửa đi ra ngoài.

Việc kiến thiết kinh tế thì đặc biệt nặng nề, nhưng nếu dùng người không đúng thì đừng nói là muốn làm ra thành tích mà không chừng còn có thể gây ra sự phá hoại. Có rất nhiều cán bộ lãnh đạo cũng không phải bị hủy sự nghiệp của mình ở trong tay của người nhà mà là bị chính thư ký và những nhân viên dưới tay làm cho thân bại danh liệt. Hạ Tưởng lúc này đến thành phố Thiên Trạch là không phải để đấu tranh, để phân chia với Trần Khiết Văn. Điểm khác biệt với thành phố Lang chính là hiện tại hắn đã là Thị trưởng của một thành phố, chân chính là nhân vật số một nắm quyền lực to lớn trong Ủy ban nhân dân thành phố, có quyền quyết định và quyền đánh nhịp. Chỉ cần bàn tay của Trần Khiết Văn không quá dài, không làm loạn nhúng tay vào công việc của chính quyền thì hắn cũng sẽ không chủ động đi tìm Trần Khiết Văn để làm ra các việc thị phi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 26
Lăng Tiếu không thể không liên tục ném Thần Thi Ma ra ngoài ngăn cản những mũi tên này. Mà lúc này lão tộc trưởng Lôi tộc cũng có động tác, chỉ thấy trong tay của hắn có ba viên Thiên Lôi tử, trên mặt cười lạnh, nói: Ta nhìn ngươi có bao nhiêu con Thần Thi Ma có thể lấy ra. Lão tộc trưởng Lôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Quan Trường – Quyển 5
Thành phố có hai dự án cần khởi công, một cái là hoàn thành hệ thống thủy lợi, một cái là thành lập thêm quận mới. Đối với việc hoàn thành hệ thống thủy lợi, chúng ta không cần nhùng tay, bởi vì chúng ta không có tư chất thiết lập công trình thành phố, nhưng việc thành lập một quận mới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân