Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2 » Phần 20

Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 20

Khói bụi tán đi… hiện ra trước mặt mọi người là một Đoàn gia tan hoang chẳng khác gì một đống đổ nát, nơi Long đứng đã biến thành một hố sâu thăm thẳm và là trung tâm của những đường rạn nứt chằng chịt kéo dài đến mấy trăm mét khủng bố cực điểm… cách miệng hồ không xa, lão già Đoàn Ngạn Ngôn đang nằm thoi thóp thở dốc từng ngụm như thể đã gần đất xa trời lắm rồi…

“Ma Tôn xong!” Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người, đám Cường Giả phương xa thì có kẻ vui người buồn, vui vì giang hồ lại trở nên yên bình… vì một Độc Cô Cầu Bại thứ hai không thể xuất hiện, buồn vì một Cường Giả có tiềm lực vẫn lạc… vì Đoàn gia chưa hề bị diệt.

Đám người Đoàn Ngạn Hồng tuy sắc mặt tái nhợt vì trọng thương từ dư chấn cuộc va chạm nhưng ai nấy cũng đều vui mừng hết cỡ, tuy Đoàn gia sắp tới thực lực giảm mạnh nhưng tin rằng chỉ cần còn người thì còn hy vọng, quan trọng nhất vẫn là sống sót.

Đoàn Ngạn Ngôn nhìn về miệng hố, lão thật là sợ thằng này… để hắn tu luyện thêm một vài năm nữa lão tự thấy mình nếu gặp hắn cũng chỉ có thể đi đường vòng… hắc long ban nãy thế mà làm cho lão suýt nữa toi mạng, lần này trọng thương không hề nhỏ, lão thấy cũng phải bế quan dưỡng thương chục năm may ra mới có thể hồi phục mà cũng là hồi phục mà thôi… cánh cửa Cường Giả lục cấp tưởng chừng như là gần ngay trước mắt lúc trước giờ đây với lão chỉ là hy vọng xa vời.

“Khặc Khặc! Lão cẩu… đừng nói với ta là lão nghĩ rằng ta đã chết nhé…” Đột nhiên một bóng đen từ hố sâu phi thân lên, Ma Tôn giờ cả người không một chỗ lành lặn, ma khí nhợt nhạt quanh quẩn quanh một thân thể lung lay như sắp ngã trông thảm hại cực kỳ… nhưng không quan trọng, quan trọng nhất là hắn vẫn sống.

“Ngươi không chết? Không… không thể nào… Phụt!” Đoàn Ngạn Ngôn giận dữ công tâm không nhịn được phun ra một ngụm tinh huyết, con bài tẩy đã đem ra mà đối phương không chết khiến lão không thể áp chế được bản thân.

“Hắc! Lão cẩu sao lại tức giận thế… lão tử Ma Tôn vĩnh hằng, bất tử bất diệt cùng trời đất sao có thể chết trong tay lão…” Long vô sĩ cười nói, kỳ thật không ai biết lần này hắn sống sót là nhờ trái tim mới hình thành… lúc chưởng lực mạnh mẽ kia đập xuống làm cho ma khí của hắn tán loạn khiến cảm giác tử vong là hiện hữu trong đầu hắn rồi cơ mà ma khí có thể bị đánh tan nhưng trái tim của hắn thì không… Trái tim của Ma Nhân là cường trong cường, nội khí của Đoàn Ngạn Ngôn không thể xuyên phá được nó… Long nhờ thế mà sống sót tại tạo cơ thể cho dù bây giờ thực lực của hắn còn chưa tới nửa thành.

“Ngươi… ặc!” Đoàn Ngạn Ngôn đang định nói gì đó nữa nhưng mà lão nhanh chóng trợn mắt vì cổ bị người ta bóp chặt… đảo khách vi chủ Long nắm cổ lão nhấc lên như nắm một con cẩu… Cường Giả ngũ cấp lại bị người ta đối xử như vậy khiến đám Cường Giả xa xa đều hít vào một hơi lạnh.

“Hà hà! Lão tử hôm nay là… Đồ Diệt Đoàn gia các ngươi… ” Long cuồng tiếu hướng trời cao cười lớn, tay hắn đang định bẻ gãy cổ lão già thì dị biến phát sinh…

“Dừng tay!” Một âm thanh lạnh lùng bá đạo vang lên, tiếp sau đó mà một lão già thân bạch y, lưng đeo trường kiếm lăng liệt xuất hiện trước tầm mắt hắn…

“Vù… vù… ” Cũng chỉ vài hơi thở sau, lại thêm bốn lão giả khác hiện thân cùng một gã đàn ông trung niên đang có sắc mặt phẫn nộ cực kỳ… Năm lão giả tuy ăn mặc khác nhau nhưng đều có thể nhận biết được thân phận rõ ràng bởi vì trên thắt lưng kẻ nào cũng là một miếng ngọc bội có hai chữ Võ Đang… Võ Đang là đến rồi.

“Haha! Ma Tôn mau mau thả người trong tay ra… Võ Đang năm vị chân nhân giá lâm, để xem ngươi còn hung hăng càn quấy như thế nào… ” Gã trung niên chính là Đoàn Ngạn Siêu vừa đi cầu viện Võ Đang về, hắn là cười gằn chỉ vào Long quát.

“Ma Tôn! Lão phu Võ Đang trưởng lão Ngọa Phách cùng bốn vị trưởng lão tới đây để ngăn chặn ma đầu ngươi lạm sát người vô cớ… còn không mau dừng tay… ”Lão giả bạch y thấy Long vẫn không có cử động nên quát lên, trong mắt lão lóe qua một tia sát khí âm lãnh… kẻ này phát triển tất có hại cho Võ Đang, nhất định phải trừ khử.

Long liếc qua đám Cường Giả mới tới, trừ bốn lão giả đến sau là Cường Giả tam cấp, tứ cấp thì lão giả trước mặt hắn đây lại là một Cường Giả ngũ cấp như Đoàn Ngạn Ngôn… không riêng gì hắn mà đám Cường Giả xa xa cũng bất ngờ vì Võ Đang lần này xuất động đội hình mạnh đến vậy.

“Hừ! Bản trưởng lão đang xử lý công chuyện mà Võ Đang các ngươi lại dám can thiệp? Các ngươi là cho mình cùng với Thập Lục Tháp đánh đồng sao?” Bọn chó kéo người thì hắn cũng kéo.

“Ngươi! Ma Tôn, ngươi còn không biết xấu hổ, đường đường là trưởng lão Thập Lục Tháp mà ngươi lại vô pháp vô thiên lạm sát biết bao sinh mệnh vô tội… Đoàn gia võ giả chết trong tay ngươi là đếm không xuể, ngươi cho là đem Thập Lục Tháp ra là có thể muốn làm gì thì làm sao?” Ngọa Phách chân nhân cười lạnh nói.

“Này lão già… uổng cho hai từ chân nhân, lão là giả ngu hay là quá ngu… Đoàn gia là dám ám sát bàn trưởng lão nên bản trưởng lão là mới tới đây hưng sư vấn tội… còn không lão gia ta đây không có nhức trứng mà tự nhiên đến đây giết người… ” Long vô sĩ nói.

“Ngươi!” Ngọa Phách chân nhân bị những lời tục tĩu của Long làm cho tức điên, giang hồ coi trọng nhất lễ nghĩa mà trước mắt lão, thằng này ‘lễ nghĩa’ hai chữ dường như không có trong đầu.

“Hoa ngôn xảo biện… lão phu là nghe được tin ngươi phát điên tru sát hai mươi vị Cường Giả của các thế gia cùng môn phái đang trên đường đến Võ Đang mừng lễ Tam Phong lão tổ đột phát Cường Giả thất cấp… hiện nay thư tố cáo tội trạng tày đình của ngươi do các gia tộc cùng môn phái hiện đã tới tay cao tầng Thập Lục Tháp rồi.” Ngọa Phách hít sâu một hơi lấy bình tĩnh rồi quát lên… vụ tập kich ám sát trong miệng lão lại đảo thành là Long tập kích giết hai mươi tên Cường Giả.

“Đù! Sao lão không nói hai mươi Cường Giả kia là đang tháp tùng Đường Tăng đi thỉnh con mẹ nó kinh luôn đi còn cái gì mà mừng lễ… lão già, nói cho cùng là Võ Đang muốn nhúng tay?” Long cười khẩy trước lời lẽ bịa đặt của Ngọa Phách.

“Phải! Võ Đang là danh môn chính phái sao có thể ngồi nhìn ngươi ngông cuồng, hai vị chân nhân trong lúc tiếp đón đoàn khách cũng là bị ma đầu ngươi giết hại làm lão tổ phẫn nộ không ít và đã trực tiếp gửi tin đến Thập Lục Tháp đòi công đạo. Ngươi là còn tự nguyện theo chúng ta hay là buộc chúng ta phải ra tay?” Ngọa Phách khí thế kéo căng nói.

“Tốt cho một cái Võ Đang! Các ngươi là muốn cùng Thập Lục Tháp đối đầu?” Long cười tà.

“Hỗn láo! Ngươi đã trở thành tội nhân, đừng có đem Thập Lục Tháp ra làm tấm bia!” Ngọa Phách quát.

“Hắc hắc! Còn không phải sao, Nhị trưởng lão đã tuyên bố xử lí Đoàn gia là do tự ta quyết định, ngày đó không ít người biết chuyện này… vậy ngươi là cho rằng lời của Nhị trưởng lão là dối trá?” Long cười lớn khiến Ngọa Khách thần sắc biến đổi, lão quay sang Đoàn Ngạn Ngôn ý hỏi… nhận được một cái gật đầu nhè nhẹ từ gã mà lão tức đến sôi máu, Võ Đang là dám trêu vào thằng này nhưng Bất Tử Lão Nhân thì Võ Đang chỉ có thể cúi đầu hai tiếng ‘dạ vâng’ không hơn.

Khó xử, khó xử cực kỳ… Ngọa Phách câm nín không biết nói gì lúc này, bây giờ bỏ mặt không quản Đoàn gia sống chết thì mặt mũi của Võ Đang cũng là mất hết…

“Việc này ta cần phải kiểm chứng lại… nếu thật như ngươi nói thì Võ Đang sẽ không can dự vào sự tình ngươi cùng Đoàn gia… ngươi giờ là theo chúng ta về Võ Đang làm rõ chuyện ngươi giết hại hai mươi Cường Giả các phái đi thôi… ” Ngọa Phách hai mắt láo liên tìm kế sách, lão nhanh chóng chuyển hướng.

“Haha! Ngọa Phách phải không? Ta là nhớ bộ mặt vô sĩ của lão rồi… haha… Rắc!” Cùng với tiếng cười lớn… Long khẽ động bàn tay… cái cổ của Đoàn Ngạn Ngôn trong tay nhanh chóng bị bóp nát vụn, lão đến chết cũng không thể tin được mình sẽ chết ở tình cảnh như thế.

“Ngươi!” Ngọa Phách toàn thân nội khí bùng nổ, lão hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống Long.

“Vô Pháp Vô Thiên! Lão hủ là muốn moi xem lá gan của ngươi lớn đến đâu!” Ngọa Phách động, lão thân pháp như thiểm điện chụp tới người Long… hắn là cười khổ không có cách nào né tránh rồi vì thực lực của hắn đến một phần cũng không còn.

“… To gan… Oành!” Đột nhiên tưởng chừng như bàn tay Ngọa Phách chân nhân cứ vậy mà chụp vào Long thì trong hư không đột nhiên xuất hiện một bàn tay già nua… rất già nua… bàn tay đến tưởng chậm rãi nhưng lại nhanh đến cực điểm kéo theo tàn ảnh phía sau mà vỗ vào tay Ngọa Phách chân nhân chặn lại thế tiến của lão rồi chỉ trong sát na sau đó quỷ dị áp lên ngực lão… tất cả động tác đều gọn gàng thanh thoát không một chút dư thừa… Ngọa Phách biến sắc nhìn bàn tay trước ngực mình… lão hoảng hốt muốn lùi lại nhưng đã muộn.

“Oanh! Phụt!” Ngọa Phách chân nhân miệng phun huyết bay thẳng ra sau như diều đứt dây, trên ngực lão là một động huyệt hình bàn tay thẳng từ trước ra sau lưng… đường đường là một Cường Giả ngũ cấp vậy mà không chịu nổi một kích.

“Ầm!” Tiếng cơ thể Ngọa Phách chân nhân nặng nề rơi xuống đất mới làm mọi người tỉnh lại trong sững sờ…

“Hổ Cốt Lão Nhân !” Một tên chân nhân của Võ Đang ngay tức thì kinh hô vì nhận ra người đến là ai… một lão giả dáng người nhỏ nhắn thân mặt lam y xuất hiện, lão không cao nhưng bất cứ kẻ nào nhìn vào cũng như là đáng đối mặt với một cự hổ khổng lồ khủng bố.

“Võ Đang xem ra là đã quên ai làm chủ giang hồ rồi… các ngươi lá gan cũng thật là lớn dám động vào trưởng lão Thập Lục Tháp… Tam Phong thằng oắt con nghe nói vừa đột phá thất cấp, có phải đó là lý do các ngươi xem mình là chúa tể?” Hổ Cốt Lão Nhân hướng đám Võ Đang chân nhân cười khẩy.

“Hổ Cốt Nguyên Lão xin chớ hiểu nhầm… Võ Đang là do hai vị chân nhân đều táng mạng dưới tay Ngụy Siêu tên này cho nên mới đến đây hỏi cho rõ ngọn ngành câu chuyện để có thể bẩm báo lão tổ… ” Đám Võ Đang chân nhân đổ mồ hôi hột trước tội danh mà Hổ Cốt Lão Nhân chụp lên đầu, Võ Đang là không chịu nổi Thập Lục Tháp Cường Giả chân chính dày vò nha… riêng vị Hổ Cốt này nguyên lão đời trước nghe nói cũng là Cường Giả Thất cấp lâu đời cho nên thực lực là còn đáng sợ hơn lão tổ Võ Đang nhiều lần rồi.

“Hừ… lão phu vậy là nghe nhầm sao ? Các ngươi là cho lão phu già nên lãng tai?” Hổ Cốt Lão Nhân gầm lên, khí thế tỏa ra chèn ép đám chân nhân Võ Đang đến biến sắc… đối diện với vị này chúng như là con nít không có một chút gì gọi là có thể phản kháng.

“Võ Đang là thật không có ý đó… xin Hổ Cốt nguyên lão giơ cao đánh khẽ… ” Đám Võ Đang chân nhân cắn răng cúi dập đầu nói.

“Vậy còn không mau cút?” Hồ Cốt Lão Nhân rống lên làm đám chân nhân hoảng hốt nhìn nhau rồi chạy trốn như chó nhà có tang quên luôn cả việc mang theo Ngọa Phách đang nằm vật vờ không rõ sinh tử trên mặt đất… thật là buồn cười cho Võ Đang chân nhân.

“Hừ!” Hổ Cốt hừ lạnh trước bóng lưng của đám nhãi con… lão là quay đầu sang quan sát Long, kẻ gần đây làm giang hồ loạn lên.

“Hà hà! Khá lắm nhóc con, diệt cả một gia tộc… lão phu là chưa làm được mà cũng không dám làm chuyện này mà ngươi làm được, lão phu là phục ngươi rồi… ” Hổ Cốt tiến tới vỗ vai Long cười sảng khoái, trong người ai cũng có một chữ ‘điên’ cả… chỉ là không biết từ bao lâu mà có lẽ do cách thức sống thay đổi cho nên người trong giang hồ đều áp chế chữ điên này rồi dần dần võ giả đều cái gì mà lấy lễ đối đãi, điểm tới là dừng… cho đến khi tên điên Ngụy Siêu xuất hiện… vô sĩ, hiếu sát và điên cuồng là tất cả những gì miêu tả về hắn.

“Hắc hắc! Ngụy Siêu là ra mắt Hổ Cốt nguyên lão… lần này cũng may là nhờ có ngài kịp thời ra tay nếu không tính mạng ta là bị Ngọa Phách lão cẩu lấy đi rồi… ta là người có oán báo áo, ân báo ân… không biết Hổ Cốt lão nhân gia ngài muốn điều gì, tiền bạc, mỹ nữ một câu thôi ta dù bán cả thân này đi cũng sẽ dâng lên… hô hô… Hợp Hoan phái lão nhân ngài cũng biết là do ta làm chủ, nhìn trúng người đẹp cứ nói… song phi, tam phi, tứ phi gì lão thích thì ta chiều tất… ta là đảm bảo cho dù lão là hết xí quách rồi thì các nàng vẫn là moi ra được nha” Long dâm dục vỗ vai Hổ Cốt nói làm lão trợn mắt há hốc mồm… lão là từ lâu coi thường trần tục chuyện kia rồi cơ mà lão hết xí quách lúc nào… ta là coi thường, coi thường… Hổ Cốt gầm thét trong đầu.

“Hửm? Ngài có vẻ không thích… đừng nói với ta là lão nhân gia ngài lại có sở thích ‘đặc biệt’ kiếm đấu kiếm nha… không sao… ta hiểu mà… ngài là thích nam nhân thế nào… cường tráng mạnh mẽ, ôn nhu yếu ớt? Đừng ngại đừng ngại, ta là sẽ kiếm cho lão nhân ngài… ” Long hoảng hốt thầm thì vào tai Hổ Cốt Lão Nhân làm lão da gà nổi cả lên.

“Khụ… khụ… lão phu là bỗng nhiên nhớ ra mình còn có việc nên đi trước… ngươi là tự lo cho tốt, Nhị trưởng lão một thời gian nữa sẽ trực tiếp đến gặp ngươi…”

Vù!

Hổ Cốt mặt mày tái xanh cố gắng nén nhịn cơn buồn nôn mà nói nhanh sau đó biến mất… lão là sợ rồi… với thằng điên này thì vô sĩ hai chữ còn thua xa mười vạn tám nghìn dặm.

“Hừ! Muốn lại còn ngại!” Long hướng tới bóng lưng lão già mà hừ không phục… hắn lại nhìn sang Đoàn Ngạn Siêu cùng đám người Đoàn Ngạn Hồng nở nụ cười tươi như hoa nhưng trong mắt chúng đây lại là nụ cười của tử thần.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân