Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2 » Phần 47

Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 47

Dương gia…

“Cái gì? Hứa gia triệt để bị diệt?” Dương Tuyền đang ngồi bàn chuyện với đám quản sự thì được Dương Càn cùng Dương Chấn dến báo tin dữ.

“Đúng… chúng ta không biết Ma Tôn làm cách nào nhưng ma khí nhợt nhạt còn đọng lại ở chỗ Hứa gia đã chỉ rõ kẻ ra tay là ai…” Dương Chấn dù tức giận trước thái độ của Dương Tuyền nhưng vẫn thành thật nói.

“Ma Tôn… ngươi thật không để Dương gia vào mắt?” Dương Tuyền giận sôi máu trước tin Hứa gia bị diệt, tuy không có bằng chứng vì ma khí đã tiêu tán không còn và cử động của Ma Tôn đều được không ít thế lực để mắt tới nhưng kẻ biết chuyện chắc hẳn đều biết người nào diệt Hứa gia khi chỉ nửa ngày trước Hứa gia Hứa Vương Sang công tử trêu chọc người nào… rồi các gia tộc phụ thuộc vào Dương gia sẽ nghĩ thế nào? rồi mặt mũi của Dương gia sẽ ra sao? Dương Tuyền không thể kìm nén hận thù với Ma Tôn.

“Chu Ngụy đâu?” Dương Tuyền không biết nghĩ gì mà quay sang hỏi một tên quản sự.

“Chu đại nhân sau khi đi tản bộ cùng Dương Mịch tiểu thư đã trở về luyện công như thường lệ.” Tên quản sự báo.

“Ngươi đến nói cho hắn biết Hứa gia đã bị Ma Tôn diệt, Dương gia vì sợ bị trả thù nên không thể không cầu kết thân với Ma Tôn bằng cách đưa Dương Mịch đến làm quà, bảo hắn là chúng ta không còn cách nào khác vì đây là lệnh của Dương Nghiệp lão tổ…” Dương Tuyền cười lạnh căn dặn tên quản sự.

“Vâng thưa đại nhân!” Là tâm phúc của Dương Tuyền nên tên quản sự biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, hắn vội vã chạy về phía khu nhà ở của Chu Ngụy.

“Gia chủ đây là lừa dối trưởng lão Thập Lục Tháp… nếu bị phát giác thì Dương gia ta không tốt đâu…” Dương Càn không nhịn được nhắc nhở Dương Tuyền.

“Hắc hắc… yên tâm đi, Kim Mao Sư Vương sẽ chết trong tay Ma Tôn, Dương gia vì đại nghĩa diệt phản đồ của Thập Lục Tháp giúp Thập Lục Tháp lấy lại danh dự, danh ngôn chính thuận như thế còn sợ gì chứ, huống hô ta vừa nhận được tin tức từ bên Thiếu Lâm đưa tới… lấy đi cái mạng của Ma Tôn chúng ta được rất nhiều lợi ích mà các ngươi không thể ngờ tới!” Dương Tuyền nhếch mép cười xem ra rất hài lòng với kế hoạch của mình.

“Ma Tôn tuy hiếu sát nhưng chắc chắn sẽ không giết Chu Ngụy, hắn không phải kẻ ngu…” Dương Chấn cười khinh bỉ cái kế hoạch trẻ con của Dương Tuyền.

“Haha… ngươi là giả ngu hay thật bị ngu đây? Chỉ cần trong lúc giao đấu, Chu Ngụy vì một lý do nào đó bỏ mệnh lại chẳng phải tội lỗi ngay lập tức sẽ quy chụp lên đầu Ma Tôn hay sao?” Dương Tuyền nở nụ cười đầy sát ý khiến hai lão già Dương Càn cùng Dương Chấn kinh hãi.

“Ngươi cho hắn phục dụng Bách Hoa Tàn Độc?” Dương Chấn hai mắt mở toang lên tiếng.

“Ha ha… phải… cơm nước của hắn mỗi ngày đều được trộn với nó cho nên bây giờ chúng ta chỉ cần đợi đúng thời điểm giúp Ma Tôn cõng lên cái tội danh diệt sát Trưởng lão Thập Lục Tháp là đủ… ta nhất định sẽ cáo tri gia gia sẵn sàng…”

Dương Tuyền cười thỏa mãn, thế nhân không biết Dương gia có một loại độc trấn gia chi bảo và cũng nhờ nó mà Dương gia có được ngày hôm nay khi không biết bao nhiêu kẻ đã được nếm nó để rồi trở thành hòn đá trên con đường bước lên vị thế ngày này của Dương gia… nó là Bách Hoa Tàn Độc, độc dược được phối chế của hơn năm mươi lăm loại dược thảo với nhau trong đó hoa của loài cây bách hoa xà làm nguyên liệu chủ chốt khiến độc chất không màu không mùi không vị… loại độc này cũng rât kỳ lạ, bình thường nó chỉ tích tụ trong cơ thể người phục dụng như một chất bổ dưỡng không hơn không kém nhưng đến khi kẻ này hít vào hương thơm của một loại hoa sen cổ và cũng là vị dược thảo thứ năm mươi sáu khiến chất độc hình thành phát tác thì tốt nhất nên cầu trời mồ yên mả đẹp đi là vừa.

Dương Chấn và Dương Càn nghe xong mà cảm thấy lạnh gáy, Dương Tuyền có thể hạ độc được Chu Ngụy cũng có thể hạ độc hai người vì công đoạn thức ăn và nước uống đều nằm trong tay hắn, cả hai rùng mình nhìn chằm chằm vào cái vẻ mặt dữ tợn trong cơn tức giận của gã mà thầm nghĩ sau này chuyện sinh hoạt phải cẩn trọng một chút rồi để tránh lật thuyền trong mương.

Nửa giờ sau… tại biệt viện của Chu Ngụy…

Dõi theo hình bóng của tên quản sự rời đi sau khi đến báo tin, Chu Ngụy sắc mặt khó coi vô cùng vì hắn biết Dương gia muốn gì, chúng đây là ép hắn phải hành động nếu không hắn và Dương Mịch không thể nào thành đôi được, mang tiếng là Ngũ trưởng lão Thập Lục Tháp nhưng Dương gia cũng là một đại gia tộc, lợi thế của Chu Ngụy là không hề lớn vì chung quy hắn cũng chỉ là một tán tu không môn không phái sống dưới cái danh Ngũ trưởng lão không có bao nhiêu thực quyền mà thôi.

“Ma Tôn… ngươi muốn gì đây…” Chu Ngụy đau đầu suy tính xem mục đích của Long rốt cuộc là cái gì? Vở kịch thô thiển của Ma Tôn sáng nay tuy ai cũng biết đúng sai nhưng trên danh nghĩa vẫn là hắn sai, hắn ra tay trước là điều ai cũng thấy… bây giờ hắn lại đi kiếm Ma Tôn thì quá là không coi quy tắc Thập Lục Tháp ra gì rồi… phải nói vở diễn kia của Ma Tôn đã ép hắn vào thế bị động cực kỳ cơ mà cũng phải trách cái thói võ phu không giữ được bình tĩnh khi bị chọc giận của hắn nữa… Chu Ngụy hận bản thân chừng này tuổi đầu rồi còn bị gài bẫy.

“Dương Mịch… thằng này nếu không có được em thì cái danh Kim Mao Sư Vương để cho chó gặm đi, cùng lắm thì chiến…” Suy tính hồi lâu vẫn chưa tìm ra biện pháp tốt nhất để giải quyết, Chu Ngụy cắn răng thầm nhủ rồi tiến vào phòng mình, cẩn thận cài chốt cửa sau đó dùng tay trần cào lấy bức tường căn phòng để lôi ra một chiếc túi được gói ghém cẩn thận… khi những lớp vải bọc từng lớp từng lớp được gỡ ra thì rốt cuộc vật bên trong cũng lộ ra bên ngoài… không ngờ là một ngón tay út… đúng thế, là một ngón tay út của con người.

Nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay, Chu Ngụy nâng niu nó như thể với hắn ngón tay này là chí bảo vô giá… có ai biết được đây là món quà cuối cùng của sư phụ hắn khi tiễn đưa hắn rời khỏi cuộc sống lang bạt.

Bốn mươi lăm năm trước, Chu Ngụy khi ấy còn là một đứa trẻ một tuổi không biết vì sao mà bị cha mẹ vứt bỏ tại vùng cao nguyên Tây Tạng xa sôi, nơi sinh sống của một bầy sư tử hung hãn bậc nhất… tưởng chừng đứa bé kia sẽ không thể nào sống sót nỗi trước cuộc sống khắc nghiệt cùng hiểm nguy rình rấp ở khắp nơi để rồi trở thành thức ăn của sư tử nhưng không… đứa bé lọt vào mắt xanh của một con sư tử cái, nó đã cản lại bầy sư tử đói khát để xem đưa bé là con mà nuôi nấng, Chu Ngụy cứ thế mà lớn lên trong sự đùm bọc nuôi nấng của những con sư tử một cách thần kỳ.

Đến lúc năm tuổi, Chu Ngụy khi ấy trông chả khác nào con người thời tiền sử, hắn đi bằng bốn chân, ăn lông ở lỗ cùng với những con sư tử trong bầy mà không biết rằng mình thuộc một giống loài khác… và rồi… vào một đêm trời đầy sao, một lão tăng sư già nua xuất hiện trước mặt Chu Ngụy, nhìn hắn với nụ cười hiền hòa nhất, nụ cười mà suốt cuộc đời hắn không thể nào quên, nụ cười thay đổi số mệnh của cuộc đời của hắn.

Lão tăng sư xuất hiện đột ngột nhưng lạ kỳ là đám sư tử lại không hề có ý thù địch mà còn rất đỗi bình thường như thể lão cứ vậy trở thành một thành viên của bầy, Chu Ngụy được lão dạy nói, dạy viết và nhận thấy đứa trẻ có tư chất, lão truyền cho hắn võ công.

Cái gì đến cũng phải đến, lúc Chu Ngụy nhận ra cuộc sống hiện tại quá đỗi nhạt nhẽo, càng lúc hắn càng tò mò về cuộc sống ngoài kia, cuộc sống của loài người… Chu Ngụy đã đắn đo rất nhiều trước khi nói với sư phụ mình.

Không một lời trách móc, lão tăng sư già vỗ vai động viên Chu Ngụy và đưa cho hắn một bọc nhỏ bảo khi nào rời thật xa mới có thể mở ra, nó có thể cứu cho hắn một mạng… thì ra lão đã biết trước và chuẩn bị món quà cuối cùng dành tặng cho đồ đệ… lúc Chu Ngụy mở ra bọc nhỏ cũng là lúc đầu hắn hướng về phía núi cao dập chín mươi chín cái dập đầu, ngón tay nhìn qua rất đỗi bình thường nhưng kẻ tu luyện Cuồng Sư Thần Công mới có thể nhận thức được bên trong nó là một nguồn năng lượng khủng bố đến nhường nào, nói không ngoa thì sư phụ hắn đã dồn gần như toàn bộ công lực tu luyện cả đời vào ngón tay này để hắn có thể từ từ hấp thu tu luyện hay đứng trước sinh tử có thể dùng nó làm vũ khí bảo toàn cho hắn mạng nhỏ… phải có tình cảm cỡ nào mới có thể làm được điều này, Chu Ngụy lần đầu tiên trong đời cảm giác được hạnh phúc, hạnh phúc vì ít nhất trên cõi đời này có một người đối xử với mình như vậy.

Nhưng sông có lúc, người có lúc… hiện tại, trong đầu Chu Ngụy thì hình bóng của Dương Mịch còn lớn hơn cả lão sư già khi xưa, cho dù đánh đổi ngón tay này để có người đẹp hắn cũng không tiếc nuối… anh hùng không qua được ải mỹ nhân huống chi hắn còn chưa phải là anh hùng cơ mà.

Nắm chặc ngón tay của sư phụ, Chu Ngụy cả người khí thế hừng hực đẩy cửa bước ra ngoài… hắn phải đi tìm Ma Tôn… không biết khi hắn phát hiện ra mình bị chính kẻ mà hắn bán mạng tính kế thì sẽ suy nghĩ gì? Quả là đáng thương cho một kẻ si tình mù quáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân