“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Cỗ thi thể Liên nhi trước mặt Long nổ tung, bổn nguyên ma khí ào ạt trở về bản thể mang theo đại lượng năng lượng của Đại trưởng lão lúc trước không thể thôi động giúp cho ma đầu hồi phục cực nhanh, chỉ qua vài nhịp thở Long đã hồi phục đến trạng thái đỉnh phong và bảo vật trước mặt đang đợi hắn đến thu phục nhưng thần thái của hắn lại nặng nề vô cùng…
… linh cảm vốn dĩ rất nhạy bén của Long mách bảo rằng ở bên ngoài kia đang diễn ra một chuyện gì đó rất kinh khủng và nó liên quan trực tiếp đến Thanh Long Thần Liên.
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Một đoàn ma khí cuối cùng mang theo linh hồ Tà Tôn trở về dung nhập vào thân hình Long, được tạo ra từ ma công chí cực nên nếu Long bất diệt thì Tà Tôn cũng sẽ vĩnh sinh trường tồn, đương nhiên Tà Tôn vẫn chỉ là bất tử ở phương diện linh hồn và nếu không có thân thể thì con hàng cũng chỉ vô hại như một hồn ma vất vưởng chốn nhân gian.
“Hửm?!”
Linh hồn phân thân hòa nhập vào làm một thể, Long đột nhiên cảm giác được có chút gì đó xa lạ nên cẩn trọng dò xét, hắn thất kinh vì phát hiện ra phía trong linh hồn của Tà Tôn vậy mà còn đó một đoàn linh hồn dị thường yếu ớt, cái cỗ khí tức quá quen thuộc làm Long nhận ra đó chính là của Lý Lan Địch, Tà Tôn vậy mà cứu nàng tại thời điểm cuối cùng.
“Nếu ngươi đã quyết định như vậy thì cứ vậy đi…”
Cười nhạt một đạo, Long âm trầm nói với Tà Tôn hay cũng là chính với bản thân mình, hắn thừa hiểu linh hồn Lý Lan Địch đã khắc sâu thù hận với kẻ bắt nàng vào chỗ chết, hồi sinh cho người đẹp đồng nghĩa với việc chính tay hắn tự tạo ra kẻ thù thế nhưng hắn không ngại, cứ coi như hắn đền bù lại lỗi lầm của mình đi.
“Chủ nhân, vật đã thu vào tay!”
Nhận thấy chủ nhân đã hồi phục đến đỉnh phong, Nhất Thanh lão bà tiến đến với một tấm lệnh bài trên tay và nó cũng là thứ mụ tìm thấy được tại cái hố sâu mà ban nãy Đại trưởng lão bị đánh bay xuống, nhìn qua thì tấm lệnh bài này giống y hệt đồ giả mà “Liên nhi” từng sử dụng nhưng bao trùm nó lại là một cỗ khí tức quỷ dị đến đáng sợ, cẩn thận cảm nhận lấy thứ khí tức kia chỉ làm con người ta cảm giác được bản thân mình yếu ớt và nhỏ bé đến đáng thương.
“Đại trưởng lão đã mưu tính chiếm lấy Thanh Long Thần Liên thì chắc chắn phải nắm giữ cách thức có thể giúp mụ vượt qua được tất cả cửa ải mà tại Thanh Liên Cung này thì ta cho rằng không có thứ gì vượt qua được một tia khí tức của vị cung chủ kia rồi…”
“… có lẽ vì lo ngại sức mạnh của kiếm trận nên Đại trưởng lão lợi dụng ta với hy vọng Ma Tôn sẽ giúp mụ tiêu hao đi một phần lực lượng của đại trận nhưng lại không ngờ ta lại vượt qua kỳ vọng của mụ quá nhiều… thật quá nhiều…”
Hài lòng nhìn lấy tấm lệnh bài trong tay thuộc hạ, Long hưng phấn nói.
“Chủ nhân, bên ngoài kia ắt hẳn có chuyện gì đó xảy ra!” Trao tấm lệnh bài cho Long, Nhất Thanh lão bà ngưng trọng nói tiếp.
“Ngươi cũng cảm thấy được?” Long gật gù đáp lời.
“Là hương vị của không khí… mật phủ nằm sâu dưới mặt đất nên dĩ nhiên sẽ kiến tạo những lối thông gió ra bên ngoài, bản thân thuộc hạ đã sống ở đây mấy trăm năm nên việc gặm nhấm hương vị của cỗ không khí tươi mới chính là điều duy nhất giúp ta tiếp tục nuôi lấy hy vọng có một ngày được tự do… nhưng… nó đã thay đổi, không khí hôm nay tràn ngập mùi vị đặc trưng… mùi vị của máu.” Nhất Thanh lão bà run rẩy nói.
“Xem ra đích thị kẻ thù của Thanh Liên Cung đã lợi dụng thời cơ để tập sát môn phái, mục đích cuối cùng thì ngoài đóa sen này liệu còn thứ gì nữa đây?” Long âm trầm nói ra suy đoán.
“Phịch!”
“Bànhhh… Bànhhh… Bànhhh… Van xin chủ nhân hãy cứu lấy Thanh Liên Cung!”
Hai gối cắm sâu nửa tấc, Nhất Thanh lão bà dập đầu xuống mặt đất liên hồi khiến đại địa chấn động theo trong khi miệng cầu xin thảm thiết, thử hỏi đã có bao nhiêu Thanh Liên Cung đệ tử bị giết hại mới tạo ra được cái hương vị tanh nồng đến vậy trong không khí đây?
Nhất Thanh lão bà ghi hận những kẻ đã hại mình chứ không ghi hận môn phái đã dưỡng dục mình bao năm qua và trong mắt mụ thì chỉ có nam nhân này với vô vàn những thủ đoạn tà dị mới có thể cứu được Thanh Liên Cung.
“Ta sẽ tận lực!”
Có thể tập sát Thanh Liên Cung chứng tỏ thực lực của địch nhân vô cùng đáng sợ thế nhưng mà Long thừa hiểu một khi đối phương phát giác ra kỳ bảo đã nằm trong tay hắn thì cho dù có mười cái mạng thì sợ rằng hắn cũng không thể sống, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Long thật sự cần đến những võ giả của Thanh Liên Cung trong kế hoạch bành trướng quyền lực của mình và nếu có thể thì hắn sẽ không ngần ngại bảo vệ lấy môn phái này.
“Cảm tạ chủ nhân!” Nhất Thanh lão bà cảm động nói, cho dù sau này hắn quyết định ra sao đi nữa thì chí ít hiện tại hắn cũng cho mụ một niềm tin để bấu víu vào.
“Chúng ta đã vào đây một ngày nên vẫn còn hai ngày để chuẩn bị cho trận ác chiến, hy vọng Thanh Long Thần Liên không làm ta thất vọng!”
Biết mật phủ ba ngày mới mở ra một lần, Long cắn răng nói và thân ảnh theo đó đột ngột biến mất để chỉ một sát na sau xuất hiện ngay trước đóa hoa sen tà dị, ma đầu không một chút chần chừ đưa lệnh bài của Thanh Liên Cung cung chủ đến.
“Xuy… Xuy…”
Ngay khi tấm lệnh bài chạm vào làn sương mỏng che phủ lấy Thanh Long Thần Liên thì đột nhiên dị biến phát sinh, làn sương mỏng quỷ dị cứ thế tan biến trong mắt Long theo đúng như những gì hắn suy đoán, khí tức của Trương Hình Dư chính là chiếc chìa khóa duy nhất để vượt qua cửa ải này và có lẽ người đẹp cũng không nghĩ đến kẻ mà mình giao cho trọng trách quản lý Thanh Liên Cung lại phản bội lấy nàng và toàn bộ môn phái.
“Hắc hắc, Thanh Long Thần Liên… à không, phải là Không Đồng Ấn mới phải… vì ngươi mà ta đã hy sinh thật nhiều đấy!” Cuồng tiếu cười đầy ngạo nghễ, Long chụp lấy kỳ bào trong vui sướng khôn cùng.
“OANHHH!!!”
Ngay khi chạm vào cánh hoa sen đầu tiên, hai mắt Long trợn trừng trước vô vàn những dòng năng lượng tuôn trào vào người hắn như thác lũ, thanh liên chi khí đậm đặc đến tận cùng điên cuồng lấp đầy từng ngóc ngách trong cơ thể ma đầu làm thân hình hắn căng phồng lên vài vòng trông thấy.
“HẤP TINH ĐẠI PHÁP!”
“LUÂN HỒI BẢO GIÁM – THÁI CỰC CÀN KHÔN NA DI!”
Không sợ nổ tung vì lực lượng bạo tạc, Long điên cuồng thôi động Hấp Tinh Đại Pháp đẩy nhanh tốc độ hấp thu thanh liên chi khí vào thái cực đồ của Luân Hồi Bảo Giám đẩy luân hồi tam kiếp lực đến đỉnh phong và ngay sau đó hắn lại thi triển Thái Cực Càn Khôn Na Di đưa luân hồi chi khí ngược vào Thanh Long Thần Liên, có vẻ như ma đầu định lợi dụng kỳ bảo đột phá đến luân hồi tứ kiếp.
“LUÂN HỒI BẢO GIÁM ĐỆ NHỊ TẦNG – TỨ KIẾP LỰC!”
“VÔ CỰC LUÂN HỒI CHI KHÍ!”
“PHÁ CHO TA!!!”
“PHANHHH… PHANHHH…”
Một chữ “phá” phát ra cũng là lúc ánh sáng trong mắt Long tắt lịm vì toàn các tế bào trong cơ thể hắn đột nhiên biến chuyển sang trạng thái tử vong theo áo nghĩa của luân hồi chi đạo… cái chết đối với kẻ tham ngộ hai chữ “luân hồi” không chỉ đơn giản là sự kết thúc mà là khởi đầu của sự sinh sôi nảy nở, tre già măng mọc, sự sống và cái chết chính là một vòng tròn luân hồi không có điểm dừng.
“OANHHH… OANHHH…”
Luân Hồi Bảo Giám tự thân luân hồi không chỉ là ở thân thể võ giả mà còn ở hết thảy luân hồi chi khí, đạo luân hồi tam kiếp chi khí dày đặc bên trong Thanh Long Thần Liên theo đó cũng tiếp nối chủ nhân để mà tự động bạo tạc hết lần này đến lần khác nhằm sản sinh ra những tia luân hồi chi khí cấp bậc cao hơn và mục đích cuối cùng cũng chính là luân hồi tứ kiếp lực – vô cực chân khí.
“Rắc… Rắc… Rắc…”
Tham lam cắn nuốt lấy Thanh Liên Chi Chủng như quỷ đói đầu thai, luân hồi tam kiếp chi khí của Long cứ mỗi lần phục hồi lại mạnh mẽ hơn trước thật nhiều lần và theo đó cũng lấy đi năng lượng của Thanh Long Thần Liên gấp bội phần, áp lực lên kiện kỳ bảo cũng ngày một lớn lao hơn vì đại tự nhiên đã bắt đầu bài xích cỗ khí tức sắp sửa vượt qua chính quy tắc do nó thiết lập, những đường rạn nứt thế mà đã bắt đầu xuất hiện và lan tràn khắp các cánh sen.
“Thu qua trời đất chuyển mùa…”
“… Cành cây trơ trọi ngại đùa gió đông…”
“… Chờ Xuân sắc nắng ấm hồng…”
“… Nhú mầm non nhựa, trong lòng sinh sôi… Cũng là một kiếp luân hồi…”
Hai mắt Long dần mở trong khi những câu từ của bài thơ “cho mùa hồi sinh” vẫn còn đó hiện lên trong tâm trí, tại một khoảnh khắc ngắn ngủi này hắn có có thể rũ bỏ mọi phiền muộn để đến với sự bình yên của cuộc sống thường nhật và được thỏa thích ngắm nhìn tự nhiên đổi thay cũng như cuộc sống xung quanh xoay vần… nhưng… cuộc đời vốn như không như là mơ…
“Thế giới này thật quá dơ bẩn, chính ta với đôi bàn tay này sẽ gột rửa nó thật sạch sẽ…”
“LUÂN HỒI BẢO GIÁM – LUÂN HỒI”.
Tâm trí hồi phục ngay tức thì làm cho đôi mắt của thanh niên trẻ tuổi trở nên u ám hơn bao giờ hết, sự hồi sinh của ma đầu làm cho không gian mật phủ như thể đang từ đẹp trời quang đãng lại tiến vào hoàng hôn hắc ám, bất cứ kẻ nào có mặt ở đây cũng sẽ cảm nhận được sự u lãnh… u lãnh đến tận xương tủy và thấu tận tâm can. Cảm giác được đại tự nhiên đang từng bước dồn ép lấy Thanh Long Thần Liên, Long gầm lớn thôi động Luân Hồi Bảo Giám vận chuyển luân hồi chi khí tiến hành bước tái lập cuối cùng.
“RẮCCC… RẮCCC… ẦMMM…”
“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”
Nổ rồi… Thanh Long Thần Liên triệt để nổ tung trong ánh mắt kinh hãi tột cùng của Nhất Thanh lão bà, kiện chí bảo của Thanh Liên Cung vậy mà bạo tạc hoàn toàn trước sức ép từ hai phía, ngay sau tiếng nổ kinh thiên động địa là sự bành trướng của ngàn vạn đạo Thanh Liên Chi Chủng đang muốn bắn phá ra không gian nhưng Long sẽ không cho phép điều đó, đạo luân hồi tam kiếp lực đỉnh phong của hắn hung hãn cuốn lấy hết thảy mọi thứ tạo thành một quả cầu thanh sắc chói lòa trong hư không.
“OANHHH!!!”
Ngập trời thanh sắc cuồng loạn nhảy múa, những tưởng quả cầu năng lượng trước mặt Long lại sẽ nổ tung nhưng không, nó cứ thể co rút lại như thể đang dần dần tiêu thất khỏi thế giới này, quá trình thai nghén ra luân hồi tứ kiếp lực sắp sửa bước vào giai đoạn quan trọng nhất.
“LUÂN HỒI TỨ KIẾP!!!”
Thân hình vũ động bấm pháp quyết không ngừng nghỉ, gương mặt Long vặn vẹo đầy dữ tợn vì hắn phải thay Thanh Long Thần Liên chịu tải bài xích càng lúc càng khủng khiếp của đại tự nhiên, hắn không được phép thất bại vì cơ hội chỉ có một lần mà thôi.
“ROẸTTT!!!”
“RẮCCC… RẮCCC…”
Sau mười hơi thở, rốt cuộc quả cầu năng lượng cũng tiêu thất hoàn toàn trong ánh mắt vui sướng của Ma Tôn, trên da là chằng chịt các vết nứt lớn nhỏ thấm đẫm máu tươi và biến ma đầu thành một huyết nhân nhưng hắn lại không hề để tâm tới, thứ quan trọng nhất với Long lúc này đây là một đoàn chân khí nhỏ nhoi trước mặt mình, nó mang theo một cỗ khí tức tương đồng với thân thể hắn hiện tại – luân hồi tứ kiếp.
“Haha… đã lâu rồi không được cảm giác đột phá, vô cực chân khí quả nhiên tuyệt đối mạnh mẽ!”
Hấp thu đoàn chân khí vào cơ thể và để nó tiến vào Đạo mạch, Long cẩn thận cảm thụ lấy lực lượng của bản thân và vui mừng phát hiện ra thực lực của hắn vậy mà vọt tăng lên không chỉ mười lần, chân khí của ma đầu sau khi đột phá luân hồi tứ kiếp đã vượt qua cả quy tắc của thế giới này tiến tới cảnh giới vô cực giúp hắn gần như bất khả chiến bại tại cấp độ bên dưới Thiên Thiên thất tầng, dĩ nhiên núi cao còn có núi cao hơn và tại thế giới này thực lực không phải là yếu tố quyết định chiến thắng duy nhất, một tên Tiên Thiên thất tầng có thể không giết được Long nhưng hai tên hay ba tên lại là chuyện khác hoàn toàn.
Chân khí đạt cảnh giới vô cực cũng là điều kiện đủ để Long đột phá cánh cửa thập nhất cấp tuy nhiên điều đó cũng không quá quan trọng với một kẻ mà nắm đấm vốn dĩ không hề phụ thuộc vào tu vi như con hàng này rồi.
“Thật mạnh!”
Cung kính đứng ở bên ngoài làm nhiệm vụ cảnh giới, Nhất Thanh lão bà mồ hôi lạnh chảy đầy đầu vì cỗ khí tức từ chủ nhân quá đỗi khủng khiếp, nếu lúc trước trong đầu mụ còn có chút không phục vì nam nhân này sử dụng Thanh Long Biến và kình lực siêu cường dồn ép mình vào chỗ chết thì hiện tại đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục, mụ thật hoài nghi liệu bản thân có thể tiếp được quá ba chiêu trong tay hắn ở thời kỳ toàn thịnh hay không đây?!
“Mới chỉ tứ kiếp đã tiêu hao đến một kiện kỳ bảo thì ngũ kiếp hay lục kiếp sau này ta phải hao tổn thứ gì mới có thể đột phá đây?”
Vui sướng vì thực lực tăng tiến nhưng Long cười khổ không thôi khi tiêu hao lần này có chút kinh khủng, Thanh Long Thần Liên không phải rau dưa ngoài chợ mà muốn có là có và chủ nhân của những kiện kỳ bảo mạnh mẽ như vậy khỏi phải nghĩ chắc chắn đều là những tồn tại cực kỳ đáng sợ.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensexhay.org/soi-san-moi-quyen-4/
“OANHHH!!!”
Bỗng nhiên một tiếng nổ lớn làm Long tỉnh lại trong những suy nghĩ mông lung, hắn nhìn đến đài sen lúc này đã trơ trọi theo sự bạo tạc của Thanh Long Thần Liên và ngay tức thì há hốc mồm trước những gì lọt vào mắt mình…
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensexhay.org/soi-san-moi-quyen-4/
“ROẸTTT… ROẸTTT…”
Không gian liên tục vang lên những tiếng nứt vỡ như thể một loại cấm chế nào đó bị phá vỡ, Long cùng Nhất Thanh lão bà cũng không cần đợi lâu để có thể nhìn thấy một cái ẩn nhỏ đi ra từ hư vô mờ mịt mang theo một cỗ khí tức hết sức diệu kỳ.
Lục quang chói lọi, ấn nhỏ xuất hiện lơ lửng giữa không trung chiếu sáng cả mật phủ như một tòa mặt trời nho nhỏ giữa thế gian, Long hiện tại có thể nhìn thấy rõ hình dạng của thần ấn với hai đầu thần long hung mãnh cuộn lấy nhau tạo thành một hình tròn vành vạnh, từng đầu rồng được chạm trổ vô cùng tinh mỹ đến mức sống động như thật và cỗ lực lượng hùng hậu chứa đựng trong chúng khiến từng tế bào trong người Long phải run lên vì hưng phấn.
“Thì ra là vậy, đây mới chính là Không Đồng Ấn!”
Suy tư một hồi, Long nhanh chóng tìm ra lời giải đáp cho kiện bảo vật trước mặt mình, Thanh Long Thần Liên chính là Không Đồng Ấn nhưng Không Đồng Ấn không phải là Thanh Long Thần Liên, cách hiệu quả nhất để bảo vệ kỳ bảo chính là đánh lừa những kẻ trộm cướp bằng một món đồ giả và liệu có kẻ nào lại đi phá hủy chí bảo quan trọng như hắn đâu chứ?
Hít sâu một hơi, Long tiếp tục suy đoán nếu hắn không tu luyện ngay tại mật phủ này mà đưa đóa sen kia rời khỏi Thanh Liên Cung thì toàn bộ Thanh Liên Chi Chủng sẽ tan biến ngay tức khắc và Không Đồng Ấn sẽ tiếp tục tạo ra một đóa Thanh Long Thần Liên khác thế chỗ cái mất đi…
… Dường như Thanh Long Thần Liên bạo tạc ngay tại mật phủ này đã xúc động đến cấm chế do các bậc vương giả tạo ra và khiến Không Đồng Ấn theo đó lộ diện, nữ thần may mắn phải chăng đã bị sự cường hãn trên giường của Long thu phục?
“Nó… nó thật sự tồn tại…” Cũng bị sự xuất hiện của Không Đồng Ấn làm cho thất kinh, Nhất Thanh lão bà che miệng thốt lên.
“Ngươi cũng biết về Không Đồng Ấn?” Long sững sờ trước sự hiểu biết của thuộc hạ, con mẹ nó Đại trưởng lão vậy mà lừa dối hắn rằng đây là chuyện cơ mật sao?
“Thuộc hạ không biết về Không Đồng Ấn theo lời ngài nhưng lại biết về Song Long Ấn trong một cái truyền thuyết lưu truyền tại Thanh Liên Cung từ thuở xa xưa, theo truyền thuyết kia thì Tổ Sư trước kia là một nữ đệ tử bình thường, nàng yêu một nam nhân khác là sư huynh của mình và cả hai đã kết thành đạo lữ, sau này cặp tình nhân tình cờ tìm thấy một cái ấn nhỏ trong một lăng mộ cổ xưa và nhờ có nó mà thực lực bạo tăng…”
“… tiếc thay nam nhân kia sau khi có được danh tiếng lại nảy sinh thói chim chuột làm người vợ đau khổ tột cùng, nàng phẫn hận diệt sát chồng cùng những con đàn bà lăng loàn khác để rồi thoát ly môn phái và cuối cùng thành lập nên một môn phái chỉ có nữ nhân…”
“… truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, chủ nhân cũng hiểu ở một nơi đặc thù toàn là nữ nhân như là Thanh Liên Cung thì sẽ có rất nhiều câu chuyện bị thêu dệt nên và đa phần mọi người đều không mấy tin tưởng lắm… thế nhưng… lão nô tin rằng thần ấn trước mặt tám chín phần mười chính là Song Long Ấn trong truyền thuyết!”
Nhất Thanh lão bà vui vẻ nói, rốt cuộc một truyền thuyết cũng được chứng thực trong mắt mụ.
“Không Đồng Ấn hay Song Long Ấn cũng chỉ là cái tên, Tổ Sư của Thanh Liên Cung là một người đàn bà thông minh và cũng chính nhờ sự thông minh đó mà Thanh Liên Cung mới có thể tồn tại cho đến hiện tại!” Nhìn chăm chăm vào Không Đồng Ấn, Long gật gù nói.
“Ý chủ nhân là?” Nhất Thanh lão bà đầu óc mụ mị dò hỏi.
“Chính là Thanh Liên Thiên Quyết, Tổ Sư của các ngươi đã khôn khéo tách ra một phần của bộ tâm pháp kia và gây dựng lên một môn phái chỉ toàn là nữ nhân, thử nghĩ xem nếu Không Đồng Ấn toàn bộ bí mật bại lộ thì Thanh Liên Cung các ngươi có tồn tại được quá một đêm hay không?!”
Chỉ vào Không Đồng Ấn hay đúng hơn là những dòng chữ chi chít được chạm khắc công phu trên thần ấn, Long mở miệng đáp lại thuộc hạ.
“Đây là?”
Cẩn thận dò xét thần ấn huyền diệu, Nhất Thanh lão bà khiếp hãi vì phát hiện ra Thanh Long Thiên Quyết gần như toàn bộ áo nghĩa vậy mà được khắc họa trên Không Đồng Ấn thế nhưng nó dường như chỉ là một bộ phận trong một bộ tâm pháp nào đó, và rồi cuối cùng bốn chữ Thanh Long Thiên Quyết được chạm trổ chìm nổi tại một trong hai đầu rồng đã giải thích cho mọi nghi ngờ của mụ.
“Thanh Long Thiên Quyết, Dịch Cân Kinh, Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp và Luân Hồi Bảo Giám… bốn đại thần công có lẽ đã đủ để chúng ta có một cuộc gặp mặt không xa phải không Độc Cô Cầu Bại?”
Âm trầm tự nhủ, Long nhìn đến Không Đồng Ấn với muôn vàn khát khao có được thực lực đủ để tìm đến kẻ thù.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 4 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Update Phần 31 |
Ngày cập nhật | 02/03/2021 06:38 (GMT+7) |