Ngọc, Quyên, Ngân sửng sốt khi thấy hắn cầm tay Lan đi vô nhà. Đây là bà xã của Phó Chủ tịch huyện Cờ Đỏ đây mà… Ây da… Cả vợ của thầy hắn cũng không chừa… Cái tên này…
– “Không cần phải giới thiệu… Các người đã từng gặp nhau… Đã vào đây, đứng đây có nghĩa là đã cùng Trần Đức tôi có quan hệ sâu xa… Hi hi… Cho nên không cần phải ngại ngùng đâu à… Anh muốn mình tắm chung rồi cùng nhau làm tình… Ai không thích anh cũng không ép… Có thể tự nhiên ra về nếu muốn…” Đức bá đạo nói… Nói xong thản nhiên tuột quần, cởi áo đi vào nhà tắm pha nước…
– “Nói cho chị nghe đó chị Lan… Chị tự quyết định đi… Tụi này đã quen rồi…” Quyên mỉm cười, đi vào phòng tắm. Vừa đi vừa cởi…
– “Ảnh là như vậy đó…”Ngân mỉm cười… Từ từ thoát y… Đi vào phòng tắm… Trước kia nàng rất bảo thủ, rụt rè nhưng bây giờ suy nghĩ phóng khoáng hơn… Hắn tuy không phải là người đàn ông tốt nhất trên đời nhưng là người đàn ông tốt nhất với nàng…
– “Chị đừng mắc cỡ mà… Tự nhiên đi… Em cũng có ông xã, và hai đứa con… Không ngại nói chị nghe nha… ông xã em… hi hi… yếu lắm… Cho nên… Hi hi… Chị cũng biết í mà… Hắn… Thôi không nói nữa…”Bên ngoài chỉ còn Ngọc và Lan… Ngọc mỉm cười… đưa tay cởi quần áo… Nàng hiểu tâm trạng của Lan… Mắc cỡ thôi í mà…
– “Hi hi… Có chút không quen thôi… Bây giờ hết rồi” Được Ngọc khuyến khích… Lan mạnh dạn lên… Thầm nghỉ chẳng lẽ mình thua con Tuyết… Hơn nữa nghe tiếng hôn hít và tiếng cười rúc rích trong phòng tắm khiến người nàng nóng lên… Lan đưa tay cởi đồ trên người mình…
– “Wow 38D ha… Hắn chắc là thích lắm…”Nhìn cặp vú của Lan… Ngọc hâm mộ. Kề miệng sát tai Lan hỏi nhỏ…
– “Dễ gì không?” Thấy Ngọc cởi mở, Lan dạn dĩ lên… kiêu hãnh đáp… Lần nào hắn cũng để cái đó giữa hai vú nàng rồi “hành động”… Thật là biến thái nhưng nàng… thích…
– “Mình vô với hắn đi… Đừng để hai đứa kia lộng hành…”Ngọc nắm tay Lan… bước vào…
Tim Lan đập thình thịch… Lần đầu nàng thấy cảnh tượng như vậy… Thật đúng là “đừng trông mặt mà bắt hình dong”… Quyên, Ngân nhìn mặt tưởng hiền ai dè cũng dữ ha… Nhìn bộ dáng Quyên, Ngân đang nhập tâm bú liếm và cái mặt hưởng thụ của hắn… Lan thầm ghen tị…
– “Chị cứ tự nhiên nha…”Ngọc không khách sáo chút nào, đứng chàng hảng hai chân, áp sát chùm lông ngay miệng hắn… Tay nàng ghì lấy đầu tóc hắn… Mặt ngước lên trần nhà, rên rỉ…
Lan ngồi xuống bên cạnh… Mở to hai mắt nhìn… Tai nghe không bằng mắt thấy… Nang không ngờ có một ngày nàng có thể thác loạn như vầy… Nhưng mà đâu có sao chứ… Các người đàn bà khác của hắn cũng vậy mà… Rồi không biết từ lúc nào, giữa hai chân nàng đã ướt đẫm. Lan hòa mình vào cuộc…
Hắn đút vào, vừa bú người này vừa dập người khác… Hùng hục như con trâu… Bốn nàng thay phiên chổng khu cho hắn dập… cú nào cũng mạnh bạo, lút cán…
– “Sao… Hết stress chưa?” Gối đầu nằm trên bụng hắn… Tay mân mê con cặc tổ chà bá, Quyên lườm… hỏi…
– “Hết hay không hết…” Mặc kệ… Mệt rồi Tôi đầu hàng… Eo ui… Khiếp thật” Ngoc mỉm cười… gương mặt đầy thỏa mãn…
– “Em cũng vậy… Hay là mai mốt rủ thêm Thúy Ái… Sao hả… Chịu hong?” Ngân nhìn hắn…
– Đừng hỏi… Ảnh dĩ nhiên là chịu rồi…”Bằng sắt mà…”… Quyên “ngắt” đầu cặc hắn…
– “Ui da… đau…”Đang đê mê… Đức ngồi bật dậy… dí cặc ngay miệng nàng… bắt đền…
– “Chị Lan… giúp em đi…” Quyên hoảng hốt vùng dậy… Cầu cứu Lan… Sau “trận chiến”… Tình cảm giữa các nàng trở nên thân thiết hơn nhiều… Còn có ý định sau này cùng nhau xuống Cao lãnh mỗi tuần một lần… Chờ hắn về thì lâu quá…
Ngay lúc này. Chuông di động hắn reo lên… Nhìn màn hình… Hắn đưa tay lên miệng… Ý nói các nàng giữ im lặng… Lan mặc kệ, nàng vén tóc cúi đầu ngậm vào… Ngọc, Quyên, Ngân ghé tai nghe lén…
– “A lô… Bí Thư Nga… Có chuyện gì vậy?” Phía dưới, Lan làm “phê quá, tay cầm đầu tóc nàng làm điểm tựa… Hắn nắc nhè nhẹ vào miệng nàng…
– “Dữ hong… Tới giờ này mới liên lạc được… Thanks God!” Giong Nga tức giận. Cứ 5 phút nàng gọi một lần… Mấy chục lần rồi… Bây giờ hắn mới chịu bắt máy.
– Hi hi… Bí Thư Nga… Chuyện gì vậy?
– “Chuyện gì à… Oh my God! Cả thế giới biết hết rồi chỉ có anh là chưa biết… Anh lên mạng tự coi đi…” Nga rống giận…
– “Vậy à… Chờ chút…” Ngân đưa di động cho hắn… Bên đường dây bên kia… Nga hồi hộp chờ đợi… Nàng muốn biết khi nào hắn về giải quyết vân đề… Dân chúng muốn gặp Chủ Tịch huyện…
– “Ạ… Biết rồi… Chuyện nhỏ thôi mà… Không sao đâu… Trưa mai tôi về… Vậy đi nha…”Không đợi Nga ừ hử… Đức cúp máy…
Nga sửng sốt… Hắn cúp máy rồi… Còn nói là chuyện nhỏ? Nga không biết mình có nghe lộn không vậy? Cái tên này…
Mai Văn Trường, Mai Thanh Phương, Tuyết Hoa, Ngọc Thi cũng sửng sốt không kém… Đưa mắt nhìn nhau…
– “Chủ tịch Đức đã nói như vậy. Tôi nghỉ là chúng ta cứ nói với người dân là Chủ tịch huyện ngày mai về… Có vậy thôi… Họ muốn gặp anh ta thì phải chờ… miễn là giữ trật tự là được. Cho dù có ngủ trước sân của Ủy ban cũng không sao. Người dân là vậy… Mình mềm thì họ cứng… Mình cứng thì họ mềm… Yên tâm… Chuyện này để tôi lo” Xuân Mai đứng dậy bước ra ngoài…
Đức cúp máy… đầu óc bây giờ hết stress rồi… Hắn đã nhìn thấy vấn đề… Có người muốn thao túng để trục lợi. Như vậy người nào sẽ có lợi nhất trong câu chuyện này? Rõ rà là muốn gây bất lợi cho Thái Vân Cơ và mình… Thấy hắn trầm tư, biết xảy ra chuyện Ngân, Lan, Quyên, Ngọc không dám đùa thêm nữa… Quần áo đã mặc lại chỉnh tề.
– “Nghe giống như chuyện đã từng xảy ra ở xã Đông Phú…” Quyên nhắc nhở…
– “Đúng vậy… Y chang như chuyện ở xã Đông Phú… Chị cũng còn nhớ ha” Đức mỉm cười…
– “Vậy cậu định làm sao?”… Không rành chuyện xã Đông Phú lắm, Ngọc, Ngân, Lan giữ im lặng…
– “Làm sao? Trời sập xuống cũng tỉnh bơ thôi… Chị biết tính tôi mà… Hắc hắc…”Hắn lấy di động ra bấm…
– “Biết anh sẽ gọi em mà” Xuân Mai bắt máy mỉm cười… Nàng biết hắn sẽ gọi nàng để biết thêm chi tiết tình hình.
– Giỏi lắm… Nà… Để ý Nguyễn Xuân Hoàng dùm anh… Ai đã từng liên lạc với lão ta…
– Có người nói Chánh văn Phòng Diệp hai ngày nay thường đến văn Phòng của Phó Chủ tịch Hoàng…
– Ha ha… Vậy sao… Ừm… Quên nữa, vụ án Thái Hoàng Cơ tiến triển tới đâu rồi…
– “Rất hứa hẹn… Nguyễn Xuân Hoàng thuận tay trái, còn nữa, cái này mới là tối quan trọng, Bác sĩ Pháp y tìm thấy trên răng của Thúy Liễu có dấu máu và da thịt… Chỉ cần thử nghiệm DNA. Nếu là của lão thì lão chết chắc…”Tuy là qua di động nhưng Xuân Mai nói nhỏ… Sợ người khác nghe.
– Vậy khi nào có kết quả?
– Hôm nay… hoặc trễ lắm là ngày mai… Có kết quả xong là có thể tiến hành bắt người. Lão không thoát được…
– Em nói với Mai Thảo chậm chậm một chút.
– Hả… Tại sao…
– Em có biết cái gì là cháy nhà ra mặt chuột không hả… Hắc hắc…
– Ạ… Hiểu rồi… Hi hi… Anh thật là gian…
Đức đắc ý cúp máy… Ui cha… Tới lúc phải đi nhà hàng thăm “bà xã” Thu mới được… Nếu không là chuyện lớn…
– “Cô Lan… Em đưa cô về… Í quên… Ha ha… Lan… Anh đưa em về…” Tâm tinh vui vẻ… hắn trêu chọc Lan…
– “Nói… bậy bạ gì đây… Coi chừng quen miệng…” Thấy hắn xưng “anh” gọi mình là “em”… Lan mừng thầm nhưng hơi thẹn…
– “Anh bận gì thì đi trước đi… Để tụi em đưa chị Lan về… Như vậy tốt hơn” Quyên thâm thúy nói… Nàng nghỉ tuy hắn là học trò của của Phan, nhưng dù sao cũng là đàn ông… Chở cô ra ngoài nữa buổi… Chỉ sợ có người nói ra nói vô thì không nên… Hơn nữa cả “nhóm” đã dự trù từ nay nếu “họp mặt” thì Quyên sẽ phụ trách đưa rước Lan và Ngọc… Như vậy sẽ không có ai nghi ngờ…
– Ờ… Phải ha… Quyên… Em nghỉ thật chu đáo… Vậy anh đi trước… Nhớ đó… mỗi tuần mình gặp nhau… hắc hắc…
– “Hắn đi đâu vậy?” Lan hỏi nhỏ Quyên… Nàng còn có chuyện muốn nói với hắn nhưng vì “bận rộn” nên quên.
– “Còn đi đâu nữa… Chắc là đi đến nhà hàng gặp Thu đại nương chứ đi đâu…”Quyên mỉm cười.
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/thang-duc-quyen-2/
Hà nội… Sân Bay Quốc Tế Nội Bài…
– “Attention… Turkish Airlines All Passengers on Flight 165 From Ha Noi to Istanbul please boarding at gate 3B… Priority boarding for First àn Business Class”
– Xin lưu ý… Tất cả hành khách của Hãng Hàng không Turkish trên chuyến bay 165 xin vui lòng lên máy bay tại cổng… Ưu tiên lên máy bay cho hạng nhất và hạng thương gia…
Tiếng thông báo đến giờ lên máy bay của hành khách hãng hàng không Thổ nhĩ Kỳ bằng hai thứ tiếng Anh Việt được lặp đi lặp lại nhiều lần trên ống loa. Tại cổng 3 B… hành khách lần lượt qua cổng lên máy bay… Chỉ còn một vài người cuối cùng… Ngay lúc này, cửa phòng vệ sinh gần đó mở ra… Một người phụ nữ mập mạp vội vã tiến về cửa lên máy bay… Bất thình lình một đám người xuất hiện chặn ngang lối đi của bà ta… Đi đầu là Đại tá Nguyễn Thanh Phượng và Trần Phương Trang của Cục C03… Người đứng từ xa thấy Đại Tá Thanh Phượng trinh giấy cho người đàn bà mập mạp xem… Bà ta có vẻ rất giận dữ nhưng sau cùng cũng bị áp giải ra khỏi phi trường…
Vài giờ sau có tin đồn Thứ Trưởng Bộ tài chính không biết lý do gì mà bị Cục C03 bắt giữ tại sân bay Nội Bài trước khi đáp chuyến bay từ Hà Nội bay qua Thổ Nhĩ Kỳ… Tin này không biết có thật không, cần phải được kiểm chứng.
Ở tại một bàn trong nhà hàng Ngọc Mai Vàng trên tầng 17 của Trung tâm Thương mại Ruby Plaza Hà Nội… Có hai người đang ngồi đối diện… Mặt cô gái dễ thương, quyến rũ và dĩ nhiên là đẹp động lòng người trong chiếc áo đầm hàng hiệu thời thượng đắt tiền… Nét mặt tươi cười chứng tỏ trong lòng rất vui vẻ… Nếu Chủ tịch Đức có mặt ở đây, hắn sẽ trợn mắt há mồm khi nhận ra đây chính là Thiếu tướng Hoàng Bích Trâm “cà chớn”… Người ngồi đối diện với nàng không ai xa lạ chính là Chủ tịch Quốc Hội Hoàng Ngọc Hải… Trưa nay Hoàng Ngọc Hải đãi con gái mình ăn tiệc, chúc mừng nàng vừa lập được công lớn…
– “Hơn 30… Sắp thành gái già rồi… Đừng chạy loạn nữa” Hớp một ngụm trà xong, để ly xuống bàn, Hoàng Ngọc Hải nhìn con gái cưng của mình nghiêm mặt “quát” nhỏ… Ông thiệt hết cách… Nói hoài không nghe đã hơn 30 tuổi đời rồi mà cứ cầm súng “chạy loạn”…
– “Ba à… Có biết nói tuổi của phụ nữ là mất lịch sự không hả? Còn nữa nha… Cái gì mà cầm súng chạy loạn chứ… Là làm việc cho quốc gia… Ba thật là hủ lậu… Hi hi…”Bích Trâm tỉnh bơ thẳng thừng “phê bình” Chủ Tịch Quốc Hội.
– “Con”… Hoàng Ngọc Hải thở phì phì… Ông thật là hết cách với đứa con gái này…
– “Hi i… Đừng có nóng giận mà… Nà… uống trà đi… Ừm. Ba không muốn con cầm súng nữa chứ gì… Vậy không phải là không có cách…”Bích Trâm mỉm cười lém lỉnh cầm lấy bình trà rót cho cha một ly…
– “Con có ý đồ gì đây?” Hoàng Ngọc Hải lấy làm lạ… Trước giờ ông đã nhiều lần gợi ý con gái rời Cục C03 nhưng nó luôn từ chối… Lần này bỗng nhiên có vẻ “ngoan ngoãn” khiến ông đề cao cảnh giác…
– “Hi hi… Là như vầy. Con cảm thấy làm việc trong chính quyền cũng tốt… Nhưng bây giờ ra khỏi ngành cũng hơi uổng… Như vầy đi, tháng tới con lên Trung tướng… Nếu điều con qua bên chính quyền… Phải có vị trí tương đương con mới chịu” BÍch Trâm thăm dò…
– “Dĩ nhiên rồi… Bí thư của Thái BÌnh sắp về hưu Ba sẽ xin điều động con làm Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thái Bình…” Hoàng Ngọc Hải mừng rỡ… Theo ông, bên chính quyền là hợp với Bích Trâm nhất…
– “N” “O”…”No”… Con muốn ở các tỉnh miền Tây, Ừm… An Giang, Kiên Giang hay Đồng Tháp cũng được… Nếu không được thì quên đi… Bích Trâm mỉm cười… Nụ cười ranh mãnh.
Hoàng Ngọc Hải trợn mắt nhìn con gái… Làm Bí thư Thái Bình có gì không tốt chứ… Tại sao phải là mấy tỉnh miền Tây mới chịu? Rõ ràng là có vấn đề… Tại sao vậy cà?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |