Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 17

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Phần 17

Trở về nhà sau một ngày dài Trần Thiên Bảo lại thay một bộ quần áo thể thao tiếp tục đi rèn luyện.

Thời điểm này đang là cuối tháng 6 sắp sang tháng 7, thời tiết đã chính thức bước vào những ngày mùa hè cực kỳ nóng nực. Mặc dù nóng nực là vậy nhưng mùa hè cũng là mùa thường xuất hiện mưa bão nhiều nhất.

Đồng thời sau khi xảy ra vụ việc cây xanh bật gốc khiến một số học sinh thương vong thì trong địa bàn thành phố Hà Nội cũng khẩn trương triển khai phương án cắt tỉa cành của những cây to lớn có nguy cơ bật gốc trong những ngày có gió lớn.

Hôm nay cũng là ngày con đường mà Trần Thiên Bảo muốn chạy bộ đang cắt tỉa cây xanh, do những công nhân chưa kịp dọn dẹp sạch sẽ những cành cây thừa trên vỉa hè nên Trần Thiên Bảo quyết định quay về sớm hơn dự tính.

Đó cũng là khởi nguồn cho việc hết sức xấu hổ mà Trần Thiên Bảo đang đối mặt lúc này. Số là lúc hắn quay về nhà ngay khi vừa bước qua cửa chính và đi ngang qua cửa phòng tắm chung bên cạnh cầu thang đi lên lầu.

Một người phụ nữ từ trong đó vọt ra, trong căn nhà này chỉ có một người duy nhất là phụ nữ ngoài Phan Như Ý ra thì còn ai khác vào đây nữa.

Không hiểu vì lý do gì mà cô lại vội vã đến như vậy, cũng vì đang vội vã mà Phan Như Ý cùng Trần Thiên Bảo va vào nhau khá mạnh. Bình thường nếu đang vội vã di chuyển mà đột nhiên trước mặt xuất hiện vật cản mà không kịp dừng lại thì theo phản xạ tự nhiên con người sẽ đưa hai tay ra phía trước để giảm lực va chạm.

Nhưng bởi vì vừa tắm xong đến mái tóc đen tuyền của Phan Như Ý còn chưa được lau khô đủ biết cô đang vội vã đến như thế nào, trên người cô không mặc quần áo mà chỉ khoác một chiếc khăn tắm dài đến đầu gối. Ngay khi sắp va chạm với Trần Thiên Bảo, cô đưa hai tay ra phía trước để chắn thì vô tình chiếc khăn tắm không được thứ gì giữ lại liền rơi xuống.

May mắn là phản xạ của Trần Thiên Bảo đã được tôi luyện đến mức lô hỏa thuần thanh, nên đã kịp đưa tay lên giữ lại tránh cho việc toàn bộ cơ thể thành thục đầy đặn của Phan Như Ý lộ ra.

Tuy nhiên cho dù phản xạ của Trần Thiên Bảo có nhanh đến đâu thì sự việc xảy ra quá bất ngờ nên chiếc khăn tắm che cơ thể của Phan Như Ý đã rơi được nửa đường, do hai tay của Trần Thiên Bảo đang đặt lên vòng eo thon gọn của Phan Như Ý để giữ chiếc khăn nên người hắn phải hơi cúi xuống một chút.

Việc đó vô tình khiến khuôn mặt hai người chỉ cách nhau một khoảng rất nhỏ, hương thơm từ mái tóc mới được gội, mùi sữa tắm thơm tho lọt vào mũi Trần Thiên Bảo khiến huyết dịch trong cơ thể hắn sôi lên, vòng một căng tràn nhựa sống được điểm thêm hai nhuỵ hoa hồng hào cũng lọt vào tầm mắt của hắn.

– AAA!

Mất khoảng 15 giây đứng hình Phan Như Ý bất ngờ hét lên rồi giật cái khăn tắm được Trần Thiên Bảo đang giữ trong tay kéo lên che đi bầu ngực đang lộ ra của mình rồi vọt nhanh lên lầu.

Bởi vì chiếc khăn tắm được quấn từ đằng trước nên hai đầu khăn tắm hiển nhiên nằm ở phía sau do đang tràn ngập xấu hổ nên Phan Như Ý không để ý đến một việc, đó là khi cô chạy lên lầu thì hai đầu khăn tắm không được giữ lại vô tình hở ra khiến vòng ba nảy nở của cô lộ ra, từ trên xuống dưới cô chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm mà không có bất kỳ phụ kiện nào khác cả.

Cũng may mắn là trời đã chuyển dần sang sắc tối mà Trần Thiên Bảo cũng như Phan Như Ý chưa bật đèn nếu không khả năng cao với góc nhìn của Trần Thiên Bảo có thể thấy được nơi thần bí nhất của người phụ nữ.

Trần Thiên Bảo nhanh chóng quay trở về phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi tựa lưng vào cửa điều hòa lại hơi thở của mình, ngay sau đó hắn vọt vào trong phòng tắm nhanh tay mở vòi mà không thèm cởi quần áo cứ thế mặc cho dòng nước lạnh chảy xuống cơ thể. “Đó là mẹ kế, đó là mẹ kế!!!” Trong đầu hắn liên tục niệm thần chú để xua đuổi những hình ảnh vừa chứng kiến.

Mất đến gần 30 phút ngâm mình dưới vòi nước lạnh Trần Thiên Bảo mới thay bộ quần áo khác đi ra khỏi nhà tắm. Lúc này cơ bản là hắn đã lấy lại được sự tỉnh táo.

Trần Thiên Bảo chợt cảm thấy cánh tay trái nơi vết thương bị gây ra bởi viên đạn của Thiên Vũ nhói lên một chút. Do hắn vội vã chạy vào nhà tắm xả nước mà không dùng đến dụng cụ che vết thương đã để cho nước thấm vào bên trong.

Trần Thiên Bảo đi xuống tầng 1 thì phát hiện Phan Như Ý đang đứng trong bếp, nhưng kỳ lạ là ánh mặt cô chỉ chăm chăm nhìn thẳng vào bức tường trước mặt mà không để ý nồi nồi thịt đã bắt đầu có dấu hiệu bị cháy.

– Mẹ…

Phan Như Ý giật mình đánh rơi đôi đũa đũa trong tay, mắn mắn là nồi thịt cũng không chạy theo người bạn thân quen thuộc mỗi khi xào nấu. Phan Như Ý đưa tay tắt bếp rồi quay người lại nhìn hắn, không biết trong đầu cô nghĩ gì mà khi vừa nhìn thấy hắn khuôn mặt cô hiện lên một tầng đỏ ửng.

– G… gì v… vậy con? – Phan Như Ý lắp bắp hỏi lại hắn.

Trần Thiên Bảo chỉ vào vết thương trên cánh tay rồi nói:

– Nhà mình còn bông băng không hả mẹ?

Phan Như Ý nhanh chóng gật đầu một cái rồi mở một cánh tủ phía trên phòng bếp ra, nhưng đáng tiếc hộp sơ cứu y tế lại nằm trên tầng thứ 2 của ngăn tủ, chiều cao của Phan Như Ý dù đã kiễng chân lên hết cỡ nhưng vẫn không đủ với đến vị trí của nó.

Thấy vậy Trần Thiên Bảo liền tiến lại gần đưa tay lên lấy hộp y tế xuống, Phan Như Ý thấp hơn Trần Thiên Bảo gần một cái đầu từ góc nhìn của mình cô chợt phát hiện ra, những ngày gần đây biểu cảm của Trần Thiên Bảo thay đổi một cách chóng mặt, từ ánh mắt điềm tĩnh cho đến biểu cảm đều khiến cho Phan Như Ý cảm thấy hắn giống như một người đàn ông từng trải vậy.

Cô còn mơ hồ có cảm giác giống như hắn vừa già dặn thêm chục tuổi vậy. Thậm chí ngay cả trong thời điểm xấu hổ vừa rồi ánh mắt của hắn vẫn giữ một sự điềm tĩnh nhất định, nhưng giác quan của một người phụ nữ vẫn cho cô thấy rằng từ sâu thẳm trong ánh mắt của hắn đã có một chút thay đổi vào lúc đó. Đột nhiên Phan Như Ý lắc đầu khuôn mặt cô hồng lên, cô nhanh chóng xua tan đi ý nghĩ trong đầu mình, chính bản thân cô cũng không hiểu vì sao mình lại nghĩ lại việc đó.

Trần Thiên Bảo sau khi lấy được hộp y tế liền mang ra ngoài, hắn muốn tự mình thay băng để cho Phan Như Ý tiếp tục nấu bữa tối. Nhưng hắn muốn là một chuyện còn Phan Như Ý nghĩ thế nào là chuyện khác, ngay khi vừa đặt mông xuống bộ bàn ghế trong phòng khách thì Phan Như Ý đã đi ra.

– Để mẹ làm cho!

Trước kia Trần Thiên Bảo là một người khá ỷ lại, đến phòng ngủ của bản thân hắn còn chưa từng động tay vào dọn dẹp toàn để cho Phan Như Ý làm thay. Vậy nên Phan Như Ý đã giúp hắn làm tất cả mọi việc quen rồi nên lúc này việc thay băng y tế cô cũng muốn giúp hắn.

Trần Thiên Bảo lên tiếng từ chối nhưng nhìn vào sự dứt khoát của cô nên đành phải chấp nhận, nếu còn không đồng ý để cô giúp thì có lẽ hai người cứ tranh giành đến đêm mất.

Phan Như Ý cầm lọ thuốc sát trùng đổ một chút lên miếng bông, một lúc sau cô ấn vào vết thương trên tay hắn.

Trần Thiên Bảo giật thót người một cái quay sang bên cạnh thì thấy Phan Như Ý không tập trung vào vết thương mà đang bất thần nhìn vào khuôn mặt hắn.

Nhận thấy Trần Thiên Bảo quay sang nhìn mình khuôn mặt cô ửng hồng lên một chút rồi chăm chú vào sát trung vết thương cho hắn, do vết thương bị gây ra bởi súng nên có hai chỗ cần phải khâu, vì vậy mất một lúc cô mới hoàn thành công việc băng bó cho hắn.

Ngay sau đó Trần Thiên Bảo giúp cô dọn dẹp đồ ăn rồi hai người ăn trong im lặng, không khí có vài phần ngượng ngùng.

Bạn đang đọc truyện Thiên Bảo Chi Mệnh tại nguồn: http://truyensexhay.org/thien-bao-chi-menh/

Sáng ngày hôm sau, vẫn giống như trước đó Trần Thiên Bảo dậy sớm chuẩn bị ra ngoài chạy bộ, khác là lần này Phan Như Ý không đi trước nữa mà đang chờ hắn ở cổng, có vẻ như cô cũng chỉ vừa mới mở cổng thì hắn bước xuống.

Hai người chỉ tập trung chạy mà không nói chuyện với nhau câu nào. Trần Thiên Bảo vốn dĩ không để tâm quá nhiều đến chuyện đã xảy ra vào tối hôm trước. Nhưng Phan Như Ý thì khác, dù sao cô cũng là phụ nữ, mỗi lần muốn mở miệng nói chuyện thì lại nhớ đến hoàn cảnh xấu hổ đó làm cô đỏ mặt không dám nói gì.

Hai người bọn họ cứ như vậy vẫn làm việc giống như hôm trước nhưng ngượng ngùng không nói chuyện. Khi đã đến lớp Trần Thiên Bảo mới thở phào một hơi, nếu nói hắn hoàn toàn không quan tâm thì có chút không đúng, Phan Như Ý cứ ngượng ngùng như vậy cũng khiến hắn cảm thấy có chút căng thẳng.

Phạm Nhật Mai không biết đã đến từ bao giờ, ngay khi vừa thấy hắn cô đã nở một nụ cười rạng rỡ, có thể nói nụ cười của cô có khả năng xua tan muộn phiền cũng không sai. Nhưng nụ cười như vậy từ khi sinh ra đến giờ ngoài bố mẹ nàng ra thì chỉ có Trần Thiên Bảo là người ngoài duy nhất được chứng kiến.

Rất nhanh chóng tiếng trống trường lại vang lên báo hiệu một ngày học mới đã bắt đầu. Thời gian nhanh chóng trôi qua như chó chạy ngoài đồng. Khi tiếng trống tan học của buổi sáng vang lên các học sinh lại nối đuôi nhau trở về nhà để lại sân trường vắng vẻ thỉnh thoảng có vài tiếng ve kêu râm ran.

Trần Thiên Bảo bị Phạm Nhật Mai kéo một mạch về phía căng tin nhà trường, lần này thì Trần Thiên Bảo yên ổn không còn nghe thấy tiếng bàn tán của hai tên kia nữa.

Sau khi lựa đồ ăn xong hắn cùng Phạm Nhật Mai ngồi xuống một bàn ăn gần đó.

Một lúc sau khi gần hoàn tất bữa ăn Trần Thiên Bảo mới nhìn thấy một tên trong số hai tên ngày hôm qua xuất hiện, tên này chính là tên đã nói chuyện cùng người nắm trong tay tin tức mà Trần Thiên Bảo đang tốn công tìm kiếm.

Bạn đồng hành của hắn ngày hôm qua có lẽ vì lý do nào đó không xuất hiện nữa, có lẽ tên đó còn đau chưa khỏi nên không đến trường.

Dù sao Trần Thiên Bảo cũng chỉ cần dùng đến tên vừa xuất hiện trong tầm mắt hắn là đủ, Trần Thiên Bảo ra tay chỉ vừa đủ để khiến cho bọn họ nhớ lấy một bài học chứ không nguy hiểm đến tính mạng, vậy nên tên còn lại có mệnh hệ gì hắn không quan tâm.

Phạm Nhật Mai khi quay trở lại lớp liền chiếm hết chỗ của hắn để ngủ trưa, đúng ra cô muốn gối đầu lên đùi hắn để ngủ nhưng Trần Thiên Bảo lại muốn ra ngoài hành lang quan sát xem tên kia có xuất hiện một mình hay không để hắn có thể dễ dàng tra hỏi.

Ước chừng 15 phút sau, đúng như mong đợi của Trần Thiên Bảo tên đó đang lấm lét nhìn trước nhìn sau vội vã chạy vào nhà vệ sinh.

Trần Thiên Bảo nhíu mày nhìn theo tên đó cảm thấy có chút thắc mắc, tên này làm gì mà giữa trưa lại phải lấm lét như vậy nhỉ?

Chợt Trần Thiên Bảo nhớ ra điều gì đó, khóe môi hắn vẽ lên một nụ cười có chút tà đạo, rút chiếc điện thoại trong túi ra bật chế độ quay phim Trần Thiên Bảo nhanh chóng đi về phía toilet.

Đúng như Trần Thiên Bảo nghĩ tên này đứng trong nhà vệ sinh trên tay phì phèo một điếu thuốc lá. Tất cả hình ảnh hắn đang hút thuốc đều đã bị Trần Thiên Bảo quay phim lại.

Cũng giống như một số trường THPT ở khắp nơi trên cả nước, tình trạng học sinh phổ thông hút thuốc là rất phổ biến, vì vậy ở trong trường học nơi kín đáo để hút thuốc mà tránh được tầm nhìn của giáo viên chỉ có thể là nhà vệ sinh. Đơn giản là vì chẳng có trường học nào lắp máy quay trong toilet để quan sát học sinh cả.

– Là mày… Mày làm cái gì thế?

Nhìn thấy Trần Thiên Bảo đang cầm điện thoại trên tay đi vào. Tên học sinh vừa nói vừa vội vã ném ném điếu thuốc lá trong tay đi.

Trần Thiên Bảo mỉm cười nói vỏn vẹn hai từ:

– Quay phim!

Trong quy định của nhà trường có nói rõ ràng, nếu học sinh nào bị bắt gặp đang hút thuốc trong trường sẽ ngay lập tức bị đuổi học.

Nghe đến đây đối phương khuôn mặt tràn ngập sợ hãi lao tới tính giật chiếc điện thoại trên tay Trần Thiên Bảo.

Hắn chỉ nhẹ nhàng xoay một cái rồi nhấc chân lên, tên học sinh đang lao về phía Trần Thiên Bảo hụt mất mục tiêu nhoài người về phía trước, nhưng chân của Trần Thiên Bảo đã sớm đưa ra khiến hắn lập tức vồ gà nhưng dưới đất lại chẳng có con gà nào không có gà.

Trần Thiên Bảo từ tốn nhét điện thoại vào lại trong túi rồi ngồi lên lưng đối phương không cho hắn đứng lên nói:

– Nghe tao hỏi đây! Cái tên xăm kín hai tay lúc chiều hôm qua khi tan học đứng nói chuyện cùng mày ở cổng trường có quan hệ thế nào?

Đối phương không trả lời mà chống tay xuống nền dùng sức định hất Trần Thiên Bảo ra khỏi lưng mình, nhưng Trần Thiên Bảo nào có để cho hắn đạt được mục đích mà đá nhẹ một cái vào tay hắn ta.

Mang theo trong lượng của Trần Thiên Bảo tên học sinh này nằm bệt xuống sàn thở phì phèo nói:

– Đó là đại ca của tao!

– Đại ca?

– Đúng vậy! Mày khôn hồn thì để tao đi nếu không đại ca tao sẽ tìm mày đập cho mày một trận!

– Haha… Tao còn có việc đang cần tìm nó đây! Nói thử xem mày có biết địa chỉ của nó ở đâu không?

Hai mắt tên học sinh đang bị Trần Thiên Bảo ngồi trên lưng khẽ đảo một chút, nếu bây giờ hắn nói cho Trần Thiên Bảo biết địa chỉ nơi đại ca mình đang ở thì chẳng cần phải tôn công đi tìm hắn sẽ tự dẫn xác đến.

– Biết. Hiện tại đại ca tao vừa mới chuyển đến khu nhà trọ Long Biên.

– Vừa mới chuyển đến? – Trần Thiên Bảo cảm thấy có chút khó hiểu hỏi lại.

– Anh ấy chuyển đến chỗ đó tối hôm Chủ Nhật.

Trần Thiên Bảo nghe đến đây thì đứng dậy, mục đích của mình đã xong, bây giờ chỉ cần tối này tìm đến moi tin tức của tên kia là xong việc.

Tên xăm kín tay kia chuyển đến khu nhà trọ Long Biên vào tối chủ nhật, vậy chứng tỏ là hắn đang có ý định lẩn trốn, điều này có thể chứng minh hắn rất có thể là hung thủ đã giết người có biệt danh Siu Nhỏ Cú.

Trần Thiên Bảo đồng thời cũng cảm thấy tên xăm kín tay này có thằng em cũng vô dụng hết chỗ, nó không biết thằng anh mình đang bị công an gắt gao truy nã hay sao mà hỏi một cái đã nôn ra nơi ở của đại ca không sót từ nào…

Quay trở lại lớp học Trần Thiên Bảo liên tục quan sát đồng hồ chờ đến khi tiếng trống tan trường vang lên. Phạm Nhật Mai vẫn giống như hôm trước chờ mọi người đi hết rồi đến bên cạnh hắn kiễng chân lên thơm vào má hắn một cái tạm biệt.

Nhưng lần này đã biết trước nàng muốn làm gì, hắn đột nhiên quay đầu một cái môi hai người liền chạm vào nhau, đôi mắt Phạm Nhật Mai trừng lên đầy bất ngờ, một lúc sau đôi môi hồng hào của cô từ từ hé ra.

Trần Thiên Bảo đưa tay lên vòng eo mảnh khảnh của nàng kéo sát lại gần cơ thể mình, Phạm Nhật Mai chìm đắm vào nụ hôn dịu dàng mà quên đi hai người đang đứng ở đâu.

Quả thực sau khi gặp phải tình cảnh ngượng ngùng với Phan Như Ý, hắn là một thằng con trai cơ thể tràn đầy nhiệt huyết nên có một chút khó chịu. Thời điểm Phạm Nhật Mai hướng đến tính thơm hắn một cái tạm biệt đã khơi dậy nhiệt huyết của hắn nên hắn liền giữ nàng lại trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng mà nồng cháy.

Phạm Nhật Mai cũng là một cô gái mới lớn dù vụ việc xảy ra ở bệnh viện cô mất đi ý thức không có cảm giác, nhưng sau khi được ăn trái cấm cơ thể mẫn cảm hơn nhiều, đầu lưỡi cô hơi vươn ra một chút liền bị Trần Thiên Bảo mạnh mẽ ngậm lấy.

“Cộc… cộc… cộc”

– Hai anh chị có định để tôi dọn dẹp không? – Giọng nói của cô lao công vang lên khiến hai người giật mình buông nhau ra.

Cô lao công nhìn Phạm Nhật Mai cười đùa nói:

– Gớm cái con bé này, mới tí tuổi mà đã bạo gan đến thế rồi!

Khuôn mặt Phạm Nhật Mai ngay lập tức đỏ bừng lên, cô nhanh chóng cầm lấy ba lô chạy đi mất mà quên luôn việc nói lời tạm biệt với Trần Thiên Bảo. Hắn nhìn theo bóng lưng Phạm Nhật Mai thích thú nở một nụ cười rồi bước đi.

– Cái thằng này tưởng ngây thơ mà tẩm ngẩm tầm ngầm dẫm chết voi!

Trần Thiên Bảo mỉm cười nói:

– Cô nhớ đừng nói với ai nhé!

Cô lao công gật đầu rồi tập trung vào công việc của mình.

Trong cái thời tiết mùa hè trời thường rất lâu mới tối. Khi hoàn toàn vào đêm Trần Thiên Bảo nhẹ nhách lách mình qua khe cửa không phát ra một tiếng động nào tránh làm Phan Như Ý thức giấc. Gọi một chiếc taxi hắn nói với tài xế chạy đến khu nhà trọ Long Biên.

Theo lời miêu tả của tên học sinh kia Trần Thiên Bảo đã tìm thấy phòng trọ của người đàn ông xăm kín tay.

Hắn nhẹ nhàng bước từng bước sát vào bờ tường để tránh gây ra tiếng làm kinh động người khác. Xung quanh khu nhà trọ không có tiếng gì khác ngoài vài tiếng kêu của côn trùng.

Trần Thiên Bảo dựa vào chút ánh sáng le lói của trăng tìm một căn phòng có cửa sổ màu xanh, toàn bộ khu nhà trọ này chỉ duy nhất có một phòng có cửa sổ màu xanh dương, vậy nên người đàn ông xăm kín tay chắc chắn là ở phòng này.

Trần Thiên Bảo hơi kéo nhẹ cánh cửa sổ thì thấy đã bị khóa. Hắn nhẹ nhàng bước đến bên cạnh cửa ra vào ngồi xuống từ trong túi móc ra hai thanh sắt mỏng. Vừa đưa hai miếng sắt vào trong khe ổ khóa thì đột nhiên rất nhiều ánh đèn giống như đèn chiếu trên sân khấu rọi thẳng lên người hắn.

“Cạch… Cạch… Cạch…”

Một vài âm thanh kỳ lạ vàng lên, nhưng chỉ kỳ lạ đối với người khác còn với Trần Thiên Bảo thì hắn biết rõ, đây chính là tiếng súng vừa được lên đạn. Không chỉ có một khẩu mà có rất nhiều khẩu đang chĩa vào cơ thể hắn.

– Đứng yên và giơ hai tay lên! Cậu đã bị bắt!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bạn vợ
Được một lúc, tôi bắt đầu cảm thấy không thể tiếp tục lâu nên nói với vợ: Em ơi, mình đổi nhé. Tôi bắt gặp ánh mắt của vợ ánh lên vẻ ham muốn, tôi nói với Thành. Đổi chút đi ông. Tôi cũng nhận thấy sự vui mừng trong mắt thành. Anh ta ôm mặt vợ, đút cu thật sâu vào miệng nàng. Có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Thế giới dâm dục - Tác giả Tammy Tany
Nhân từ từ tỉnh lại. Đã hơn một tháng anh không có giấc ngủ ngon như vậy. Anh mở mắt, ngơ ngác nhìn căn phòng. Căn phòng này không phải là phòng y tế của trưởng, cũng không phải phòng của anh ở nhà. Trong phòng là một chiếc tủ quần áo lớn, một cái bàn học nhỏ nơi góc tường và một cái kệ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố đụ con gái Đụ lỗ đít Đụ thư ký Nữ dùng cặc giả đụ lỗ đít nam Sextoy Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex nặng
Cô giáo Vân
Buổi sáng thứ 2 không có gì đặc biệt loáng sau mấy tiết dạy thì đã tới giờ nghỉ trưa. Vừa về tới văn phòng thì đã nghe thấy tiếng gọi quen thuộc: An ơi! Dạ chị. Em dịch bộ tài liệu này dịch rồi đưa cho sếp nhé. Vâng ạ. Nghỉ trưa xong tôi bắt đầu ngồi vào dịch khoảng 2 tiếng sau tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân