Cả nhà bắt taxi về nhà bà bác, trên đường từ bến xe về có rất nhiều công trình đang được xây dựng dở dang, vì đây là một thành phố nhỏ đang phát triển, vẫn còn lưu lại những mùi hương của tự nhiên, trâu bò thả đầy đường, những con đường ổ gà gập ghềnh, mất tầm 30 phút để tới nhà bà bác, ở đây rất gần gũi với thiên nhiên, người ta vẫn còn đốt rơm rạ phơi lúa như ở những làng quê Hà Nội xưa, cạnh nhà bà bác có một cây đa cổ thụ nghìn năm tuổi, nó khiến Thảo ngước nhìn không thôi, nàng cảm thấy thật thú vị, chắc chắn lát nữa phải chụp ảnh với cái cây đa này.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensexhay.org/thu-tinh-2/
– Ôi quý hóa quá bác Vũ, cả các cháu nữa, mời cả nhà mình vào nhà ăn sáng đi… – Một cô cũng chạc tầm 50 tuổi ra đón gia đình nhà ông Vũ.
– Xoan đấy hả, lâu lắm mới gặp lại cô, còn chị Xoán đâu rồi… – Ông Vũ vừa đi vào nhà vừa hỏi, Xoán là chị gái ông Vũ, Minh và Thảo đi sau, nhà bà bác này cũng thuộc dạng khá giả ở đây, Thảo và Minh đi qua một cái vườn và sân khá rộng, ở ngoài vườn rất nhiều cây ăn quả, rau cỏ không thiếu gì.
– Chị Xoán ở trong nhà, đang chuẩn bị đồ anh ạ, lát nữa họ hàng nhà ta mới tới, anh và các cháu vào ăn sáng rồi nghỉ ngơi đi! – Bà Xoan hồ hởi mời gia đình ông Vũ vào trong.
– Ừ! Xe bây giờ nó cũng chạy nhanh, vèo cái đã đến quê… – Ông Vũ, Minh Thảo vào gặp bà Xoán, trông chị ông Vũ cũng khá già rồi, một phần vì người dưới quê đầu tắt mặt tối lao động quanh năm nên cũng già hơn người ở thành phố lớn, cả ba bố con ngồi ăn sáng xong xuôi rồi cất đồ vào phòng riêng, ở đây tuy là nhà ở quê nhưng rất nhiều phòng, đây lại là nhà của chị cả trong dòng họ nên là nhà có nhiều phòng nhất, không thiếu phòng cho bố con ông Vũ nghỉ lại. Nhưng lại chỉ có một phòng vệ sinh chung, Thảo lấy đồ và đi tắm, nàng là người sạch sẽ, chỉ cần ở ngoài đường quá 3 tiếng nàng sẽ tắm ngay lập tức, vì vậy trên cơ thể Thảo lúc nào cũng có một mùi hương rất thơm.
Nhà tắm ở đây cũng là dạng xây lên nhưng cái lỗ thông gió nó to quá, nếu có người ở ngoài chắc sẽ nhìn được ở bên trong, Thảo tắm trong lo sợ và đề phòng, nàng gội đầu và rửa phần cổ và tai mình rất kỹ, nơi mà hôm qua ông Vũ bú liếm không sót chỗ nào, nàng tự thấy xấu hổ muốn gột rửa mọi thứ trên cổ mình, cũng may Minh không ngửi thấy mùi nước bọt của ông Vũ, có lẽ do nàng luôn tỏa mùi thơm nên đã át lại cái mùi hôi của cái mồm già khụ ông Vũ.
Thảo bước ra khỏi phòng tắm, cũng là lúc họ hàng đến, nàng mặc trên người một bộ quần áo dài, áo sơ mi cổ tròn ngắn tay, quần dài chất vải voan, nhìn rất kín đáo, vì Thảo cũng biết ý ở quê chắc toàn các ông, các bà, các bác có tuổi nên ăn mặc cũng phải giữ ý tứ, không muốn làm ông Vũ và Minh khó xử, tuy nhiên nàng không biết dù mình có mặc bộ quần áo kín đáo đến đâu cũng không dấu được vẻ quyến rũ chết người, những đường cong sexy, bộ ngực to cùng bộ mông cong tớn cũng đủ mấy ông họ hàng chết mê, chưa kể chiếc quần lót ôm sát vào bộ mông tròn trịa của Thảo, nó thấp thoáng in ra ngoài chiếc quần dài vải voan, trông kiểu này các cụ sao chịu nổi.
Thảo lên nhà từ già trẻ lớn bé ông già bà già đều ngớ người ra vì vẻ đẹp của Thảo, ai nấy cũng suýt xoa khen gái thành phố xinh hơn hẳn gái quê, thực ra không phải gái thành phố được ưu ái hơn, gái quê cũng rất xinh đấy nhưng chẳng qua họ đang gặp đúng siêu phẩm của thủ đô mà thôi. Thảo đỏ mặt vì nhiều người khen quá, nàng ngồi cạnh Minh cười nói với mọi người như hoa hậu thân thiện, nhìn Thảo ngồi ở trong mâm như một ngôi sao sáng rực một vùng, bất kể ai mới bước vào đều bị vẻ đẹp của Thảo cuốn hút. Thậm chí có mấy đứa trẻ con tuổi từ 6 đến tầm 14 tuổi tíu tít với nhau, đứng ngoài cửa cười cười nói nói nhìn Thảo, như kiểu chúng nó chưa thấy ai đẹp đến vậy, Thảo thấy trẻ con nàng cũng thích lắm, vẫy vẫy tay và cười với chúng nó nhưng mỗi lần Thảo quay ra cười chúng nó lại chạy hết đi, lúc sau chạy lại như chơi trốn tìm với Thảo vậy.
Đang ngồi nói chuyện thì Thảo chợt nhớ ra việc quan trọng, nàng vội vàng chạy vào phòng lấy ống tinh trùng cuốn vào một chiếc áo và bỏ vào túi kín đáo mang ra ngoài.
– Bố ơi! – Thảo đứng vẫy tay gọi ông Vũ. Ông Vũ đang ngồi mâm trên các cụ liền nhảy xuống.
– Sao vậy con… – Ông Vũ vừa nhai tóp tép miếng thịt gà vừa nói.
– Bố ra đây… ra đây… – Thảo đi ra một góc sân, ông Vũ cũng lẽo đẽo theo sau.
– Con quên mất ống nghiệm, bố đi gửi giúp con được không? – Thảo nhíu mày lo lắng.
– Bố cũng quên khuấy đi mất, thôi được rồi đưa đây, nếu bố nhớ không nhầm ở ngoài chợ có cái bưu điện. – Ông Vũ đứng chống nạnh.
– Bố gửi hỏa tốc nha, đây là địa chỉ của cái Linh, À bố nhớ mua một cái thùng xốp rồi cho đá vào bố ạ. – Thảo đưa cho ông Vũ một tờ giấy.
– Ừ con yên tâm, bố mượn cái xe máy chạy ù cái là xong ấy mà. – Nói xong Ông Vũ vào trong nhà mượn xe và phóng đi ngay lập tức, thấy bố chồng tận tụy vì nàng mà bỏ ngang câu chuyện với các cụ khiến Thảo thấy có một cái gì đó đỡ giận khi tối qua nàng bị bố chồng câu dẫn đến vậy, bình thường mấy ông đạt được mục đích liền phủi đít chảy bửa ngay…
Nhìn bố chồng đi khuất nàng nghĩ vẩn vơ đi bộ ngắm cảnh, lúc sau đi tới cây đa, nàng đi đến đâu mọi người liếc nhìn đến đó… kỳ lạ ở làng này thanh niên rất ít, chỉ toàn người già và trẻ con, có lẽ thanh niên đã đi làm xa hết rồi, quê ở đâu cũng vậy, thanh niên phần lớn đi xuất khẩu lao động hoặc lên các thành phố lớn để lập nghiệp… Việc không có thanh niên khiến Thảo khá thoải mái khi đi bộ ở đây, vì nếu không với vẻ đẹp của nàng chắc chắn sẽ bị trêu rồi… Thảo nhắm mắt hít một hơi dài, không khí nơi đây thật trong lành, không gian thật thư thái relax…
Nhà bà Xoán cũng chỉ cách cây đa có vài trăm mét, Thảo đi bộ tới gần cây đa, nàng gặp hai bà đứng tuổi đang ngồi trên cái phản tre uống nước chè ăn trầu dưới gốc cây, mồm thì nói xoen xoét chắc hẳn đây là hai camera của làng này.
– Cháu chào hai bà ạ… – Thảo tiến lại gần thấy hai bà cứ nhìn chằm chằm Thảo liền lễ phép chào hỏi trước.
– Con cái nhà ai mà xinh đáo để! – Một bà vừa nhai trầu vừa nói, cái mồm méo sang một bên.
– Cháu chắc không phải người ở đây phỏng? – Bà còn lại cũng vậy, nhai nhồm nhoàm miếng trầu, hai khóe mồm đỏ chót.
– Dạ vâng ạ, cháu là con dâu bố Vũ, bố Vũ là em của bác Xoán ạ. – Thảo mỉm cười ngồi xuống chiếc phản tre kêu “kẹt” một cái làm Thảo ngại che miệng cười.
– À bà Xoán còn lạ gì hai bà khặc khặc! Toàn người nhà cả! – Một bà vỗ đùi cười.
– Cái con bé này mày đẹp như diễn viên trong phim ấy, bố mẹ là ai mà khéo đẻ thật… – Một bà vừa nói vừa vuốt mái tóc mịn màng của Thảo.
– Dạ nhà cháu ở Hà Nội ạ hihi, đây là lần đầu tiên cháu đến đây đó, cây đa này chắc cũng phải trăm tuổi rồi đúng không ạ? – Thảo ngước nhìn lên cây đa, ngồi dưới gốc mới thấy sự vĩ đại của nó, tán lá rộng phải cả trăm mét, vĩ đại bao la như sự nhẫn nhịn và hy sinh của Thảo vậy.
– Chà chà! Con bé người thủ đô, bảo sao đẹp như tiên thế này lại còn ngoan ngoãn lễ phép… – Hai bà khen Thảo tíu tít.
Ngồi tám chuyện với hai bà một lúc Thảo xin phép ra chỗ mấy đứa trẻ con đang ngồi bắn bi, giờ là thời gian nghỉ hè nên rất nhiều trẻ con chơi ở đây. Thảo vừa đi thì nghe thấy hai bà nói nhỏ thì thầm với nhau.
– Ông Vũ em trai bà Xoán đó bà… ừ tôi cũng gặp vài lần, nghe nói ở Hà Nội giàu lắm, ui dào giàu thì mới có cô con dâu xinh như người mẫu thế chứ… chắc con bé này cũng yêu thằng con ông Vũ vì tiền thôi bà… – Thảo nghe được những lời đó cũng rất khó chịu nhưng cũng không quan tâm lắm vì nàng cũng biết mấy bà tính tình hay buôn chuyện ở quê hay ở bất cứ đâu đều có thói quen xuyên tạc chuyện gia đình người khác để câu chuyện thêm phần thú vị thôi mà, chắc nàng cũng chỉ đến đây có một hai lần nên cũng mặc cho các bà buôn chuyện nói khác về gia đình mình.
Một lúc sau Thảo thấy hai bà chuyển chủ đề đến người khác, lần này là một người trong làng bị hiếm muộn, Thảo cảm thấy cô gái này khá giống mình nên cố tình đi dạo lại gần để nghe rõ hơn.
– Đấy bà, con bà Miến đầu làng 26 tuổi rồi có đẻ được con đâu… ừ… nhưng vừa có con đấy, không biết có phải tằng tịu với người khác không… tôi thấy thằng chồng nó ốm yếu lắm… Không phải đâu bà, chúng nó đi bói, rồi nhờ thầy chữa thế là về nhà có con, nghe nói thầy này cao tay lắm… – Nghe đến đây Thảo thấy thật hoang đường, vì nàng là một cô gái hiện đại không bao giờ mê tín, nhưng cũng hoài nghi về vụ này, phải chăng có loại thuốc dành cho người chồng uống thì sao? Thuốc Đông y theo như nàng biết là những loại thảo dược từ thiên nhiên được lưu truyền từ thời nhà Tống bên Trung Quốc, Ấn Độ, và các nước lớn có lịch sử lâu đời về y học, tuy nàng không mê tín nhưng nếu thực sự ông thầy đó dùng đúng thuốc nhỡ đâu lại gặp kỳ tích.
Nỗi niềm có em bé dâng trào trong nàng, nếu như là con của anh Minh thì tốt hơn nhiều, không phải lấy tinh trùng của bố chồng nữa, bỗng trong nàng lại có chút hy vọng, nàng đi tới chỗ hai bà và xin địa chỉ ông thầy đó, Thảo thấy mình khà may mắn khi địa chỉ ông thầy đó chỉ cách Hà nội tầm 30km về phía Sơn Tây. Mọi cách khoa học không làm được thì nhỡ đâu theo cách dân gian lại hợp thì sao, dù chỉ là hy vọng nhỏ nhoi nàng vẫn muốn thử, nếu con mình đẻ ra mà là con của anh Minh thì con gì bằng, Thảo rất thương chồng Mình đã chịu thiệt nhiều nên nàng rất muốn đứa con trong bụng là của Minh chứ không phải của bố chồng… Ghi địa chỉ vào note điện thoại, Thảo chào hai bà đi về, vừa đi vài bước thì nàng gặp ông Vũ cũng vừa đi từ chợ về, ông cưỡi trên con xe cúp nhìn chẳng hợp chút nào, người thì béo ị, thấy cái dáng mập mập, già già, khổ khổ của ông Vũ khi đi xe máy làm Thảo ôm miệng cười.
– Bố! Hihi nhìn bố hài thế! – Thảo cười tít mắt.
– Lên đây bố đèo về, con đi bộ ra đây không sợ lạc hử con gái… – Thấy Thảo tươi cười làm ông Vũ thấy vui và đỡ lo lắng hơn vì từ lúc xuống xe ông Vũ cảm thấy Thảo có cái gì đó đang giận mình thì phải.
– Hì hì… – Thảo trèo lên xe, lần đầu được ông Vũ gọi “con gái” làm Thảo có phần xúc động nhẹ, vì câu nói đó tình cảm quá…
– Hai bà ngồi đó không tốt mấy đâu con, trước bố về quê bị hai bà đó nói xấu… – Ông Vũ cảnh báo với Thảo.
– Vâng ạ, con cũng chỉ chào hỏi hai bác ấy một chút… hihi bố đừng lo… – Thảo hiểu ý ông Vũ liền nói đỡ cho ông yên tâm chứ tiếp xúc vậy Thảo cũng đoán được hai bà này là thánh buôn của làng rồi.
Nàng ngồi phía sau tay tóm vào vạt áo ông Vũ, nếu là ngày trước chắc nàng không dám thế này đâu, hai bố con đi bon bon trên đường bộ ngực to Thảo chạm vào lưng ông Vũ nhưng có một điều gì đó khiến nàng không thấy ngại, cứ mặc kệ cho bộ ngực mình ép ra ép vào, có lẽ nàng đã có sự thân thiết vô hình đối với bố chồng sau những lần đó, mà chính nàng cũng không nhận ra nên vô tình thoải mái như vậy, về đến nhà thấy Minh đứng ở cổng lúc đó Thảo mới chủ động ngồi dịch ra một đoạn.
– anh tìm em suốt, em với bố đi đâu đó? – Minh mặt đỏ ửng vì uống vài chén rượu, trong giọng nói Minh có phần trách móc, giống như đang ghen vậy.
– Bố chạy ra chợ mua ít quà cho bác Xoán thấy cái Thảo nó chơi ở cây đa bố tiện đèo về. – Không hiểu sao ông Vũ cũng nhanh nhảu giải thích như đang sợ con trai.
– Em đi bộ hóng mát, không khí ở đây trong lành quá anh ạ… – Thảo bước xuống xe cúi người lấy túi quà ở trước xe ông Vũ.
– Ừ, anh tưởng em đi đâu, la cà đi chơi thì bảo anh, ở đây lạ lẫm sợ em lạc đường… – Minh nói và quay người đi vào nhà.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensexhay.org/thu-tinh-2/
Ngày dỗ chồng bà Xoán tề tụ rất nhiều họ hàng đến dự, ăn uống từ sáng cho đến chiều tối, Thảo thể hiện rất tốt việc hương khói dọn dẹp đều chỉn chu, cũng may các chị các cô ở họ hàng cũng đông nên không mệt như nàng nghĩ, ngược lại còn vui là đằng khác, các ông các bác đàn ông thì uống rượu say bí tỉ, người về được người phải ngủ lại, khiến vài gian nhà của bà Xoán đã kín phòng. 20h tất cả khách khứa đã về hết, Thảo ôm bộ quần áo ra phòng tắm bên ngoài, nàng mỉm cười với Minh. Minh ôm cái chậu bát sạch véo má Thảo một cái rồi đi lướt qua nhau.
Thảo cởi bỏ quần áo của mình, nàng đóng kín cửa, ánh điện bóng tròn màu vàng nhìn tối tối nhưng vậy cũng đủ để tắm rồi. Thảo cúi người gội đầu, body tuyệt đẹp của nàng hiện ra trong ánh sáng mờ mờ, bộ ngực to chĩa thẳng xuống thềm, Thảo phải đứng gội đầu nên khá mỏi, cộng thêm cả ngày nay ngồi rửa bát cũng khá mệt rồi. Qua lớp dầu gội đến dầu xả cuối cùng cũng xong, nàng ngẩng lên, theo phản xạ nàng nhìn ra chiếc lỗ cửa thông gió phòng tắm bỗng thấy một ánh mắt mở to đang nhìn vào.
– aaaaa!!! – Thảo hét to sợ hãi, vơ vội chiếc khăn tắm choàng vào người và chạy ra sân.
Nghe thấy vậy, cả Minh, ông Vũ chạy ra, cũng mấy chú đang dọn dẹp cạnh đó thấy Thảo đang đứng giữa sân, người cuốn mỗi chiếc khăn tắm, nước trên tóc lã tã rơi xuống, chiếc khăn tắm chỉ đủ quấn từ ngực đến qua mông nàng, lộ ra bờ vai và đôi chân trắng tinh thon thả dài thẳng tưng, bàn chân ngọc của nàng dẫm xuống dưới đất hơi kiễng lên vì đau. Một tay tóm vào khăn tắm, một tay chỉ về phía phòng tắm đôi mắt mở to sợ hãi.
– Ha ha ha ha!!! – Bỗng từ phía sau nhà tắm, lũ trẻ con lúc chiều chạy toán loạn ở vườn, hóa ra là đám trẻ con định trêu Thảo, không biết chúng nó có ý gì không nhưng Thảo rất giận, làm nàng sợ chết khiếp.
– Sao đấy con? – Ông Vũ chạy ra lo lắng cùng với Minh.
– Sao đấy em? – Minh cau mày chạy ra, thấy vợ lõa lồ, có mỗi chiếc khăn tắm làm anh vừa ngại vừa ghen.
– Trời ơi! Mấy đứa con nít, làm em sợ chết khiếp… huhu… – Lúc này Thảo mới bình tâm lại, nàng quay lại thấy có một vài chú đang quét sân, thu nốt ít bàn ghế đứng đực ra mắt to mắt nhỏ nhìn, mà nhìn chằm chằm luôn mặc kệ Thảo đang hướng mắt về đó, chắc chắn rằng mấy chú đó chưa bao giờ thấy một đôi chân đẹp đến vậy. Nếu như không có chiếc khăn tắm nào, hoặc chỉ cần nó là một chiếc khăn tắm bé một chút thì có phải Thảo đã chiêu đãi họ hàng nhà ông Vũ rồi không…
Nói đến ông Vũ, thấy Thảo như vậy ông đã rất nhanh tia hết phần cơ thể hở ra không sót một chi tiết nào rồi sau đó quay đầu vào trong nhà vì giữ ý với con trai. Riêng Minh khá ghen và tức khi thấy cơ thể vợ mình như bán nude trước mặt mọi người, Minh đi đến bám vào vai Thảo và đưa nàng vào lại phòng tắm. Có Minh đứng ngoài canh nên Thảo rất yên tâm, tầm 10 phút sau, nàng mặc một chiếc quần đùi ngắn, và một chiếc áo phông cổ tròn.
– Mấy đứa kia!!! Sao nghịch thế!!! – Minh tức giận mặt đỏ au mắng đám trẻ con, đám trẻ con ngồi ở thềm tíu tít với nhau bị Minh mắng mặt xị ra.
– Thôi anh! Đứng mắng chúng nó! Trẻ con mà anh! – Thảo đi ra vừa lau tóc vừa nói.
– Nghịch như lũ quỷ! – Minh lườm và quay ra chỗ Thảo. Thảo mỉm cười, nàng nhìn theo đám trẻ con có một đứa cũng lớn lớn tầm 13 14 tuổi gì đó, lúc nãy chắc do nó bày trò rồi, việc nhìn lén người khác tắm thế này là một hành động xấu ở tuổi đó, không biết bố mẹ nó là ai dạy dỗ nó có tốt không. Thảo sẽ không trách đứa trẻ đó, nàng chỉ trách người dạy dỗ nó thôi, thực ra nàng còn cảm thấy thương cảm cho những đứa trẻ không có sự dạy dỗ cẩn thận, tuy chưa có con nhưng Thảo là người rất hiểu tâm lý con trẻ.
– Hmmm… – Thảo thở dài, lũ trẻ con đó chắc hẳn đã nhìn thấy cơ thể trần chuồng của nàng rồi, Thảo rất ngại đó nhưng nàng không hề trách chúng nó.
Do không có máy sấy Thảo và Minh ra đằng sau ngồi ngắm trăng chờ tóc khô, Thảo dựa đầu vào vai Minh làm chiếc áo của Minh ướt một khoảng.
– Ở đây trong lành quá em nhỉ? – Minh nhìn lên trời nói.
– Vâng, mọi người ở đây cũng hòa đồng tốt bụng nữa… – Thảo mỉm cười nhìn ra ánh điện đường ngoài xóm, có rất nhiều con loăng quăng bay kín bóng điện.
– Sau này già chúng mình mua nhà ở quê được không? – Minh đưa tay véo má Thảo.
– Vâng! Ở đây trong lành mát mẻ, về già ở đây hưởng thụ còn gì bằng nữa anh… hihi…
– À! Tình hình chỗ Linh thế nào rồi em? – Minh bỗng quay sang Thảo hỏi.
– Dạ! Vẫn… đang chờ tin nó anh ạ, nó cũng chỉ nói qua loa với em kết quả rất khả quan… – Thảo giật mình ngồi dậy nhìn Minh cười và liếc mắt ra chỗ khác.
– Vậy à… Hmmm… thực ra… anh phải xin lỗi em, anh rất có lỗi với em… khoảng thời gian qua, không… tình trạng này kéo dài lâu rồi… anh đã không quan tâm đến em một thời gian dài… anh biết em rất buồn… Hãy chờ anh thêm một thời gian nữa, anh phấn đấu lên chức thì công việc anh sẽ nhàn hơn… lúc đó chúng mình hãy đi du lịch với nhau thật nhiều nha! – Minh ngập ngừng một lúc rồi nói và hôn vào trán Thảo.
– Dạ… – Bỗng nghe thấy những lời tình cảm của chồng khiến Thảo rất bất ngờ, nàng dưng dưng nước mắt không nói lên lời nhưng trong lòng rất vui và hạnh phúc, những câu nói thật lòng đã xóa tan mọi suy nghĩ tiêu cực của Thảo về chống bấy lâu nay.
– Em đừng giận anh nha, anh cũng biết… chuyện kia của chúng mình… anh không phải là người đàn ông lý tưởng… của việc ấy… nhưng anh rất yêu em… Thảo à… Sau này anh sẽ dành hết thời gian còn lại của cuộc đời mình dành cho em, thương yêu em nhiều hơn… – Hôm nay Minh có chút men trong người nên anh dốc hết bầu tâm sự với vợ, những điều anh không có thời gian để nói ra… Nếu như những lời nói này được nói ra sớm hơn thì có thể mọi chuyện sẽ không đi quá xa…
– anh làm em khóc đấy… hâm à, em không giận anh đâu… hihi – Thảo cười trong lòng cảm thấy rất thoải mái, nàng thơm vào má Minh một cái, Minh xoay người quay sang ôm má Thảo và hôn, hai người cuốn vào nhau trao nhau những nụ hôn hạnh phúc.
– a ha ha chúng mày ơi! Hôn nhau kìa!!! Ha ha – Tiếng mấy đứa trẻ con ở bụi chuối đằng xa, hóa ra chúng nó vẫn theo dõi Minh và Thảo từ nãy, đúng là những đứa trẻ phiền phức, nhờn quá.
– Này! Mấy đứa kia, đi ngủ đi! – Minh đứng dậy quát.
– Thôi anh! Kệ chúng nó đi hihi… – Thảo đỏ mặt vì vừa hôn nhau với Minh, khoác tay Minh kéo xuống và dựa đầu vào vai anh.
– Sau này chúng ta có con, mình sẽ đặt con là gì em?
– Hmmm em tưởng mình để ông bà đặt, nếu là em thì em sẽ đặt con gái là Tuệ Mẫn, còn… con trai em chưa nghĩ được hihi.
– Vậy để anh… Con trai chúng ta sẽ đặt là Đức Long được không, vì anh là Đức Minh mà… – Minh nhìn Thảo ánh mắt trìu mến, hóa ra vợ anh thích có con gái đầu lòng.
– Đức Long? Một cái tên mạnh mẽ đó, thống nhất nha anh hihi… – Hai vợ chồng tíu tít cười với nhau, đã lâu lắm rồi Thảo mới có cảm giác hạnh phúc thế này, khung cảnh này, kỷ niệm này chắc chắn sẽ in sâu trong tâm trí Thảo… Rời xa công việc có một ngày, chồng nàng đã thay đổi rất nhiều, đúng là mất cái nọ được cái kia… ngồi một lúc lâu, tóc Thảo cũng khô, hai vợ chồng khoác tay nhau vào trong nhà, tối nay không biết Minh có hứng không nhưng con gái thường thì những lúc vui vẻ thoải mái thế này nếu được làm chuyện đó chắc chắn sẽ là một kỷ niệm hoàn hảo…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensexhay.org/thu-tinh-2/
– Cô Xoan ơi! Cô chưa ngủ à? – Minh thấy bà Xoan ngồi ở thềm nhà nên chào hỏi.
– À đây rồi, cô chờ hai đứa mãi, có chuyện này cô muốn bàn với hai đứa! – Cô Xoan chạy ra chỗ Thảo và Minh.
– Dạ, có việc gì thế ạ…
– Chả là thế này, lúc nãy các ông các bác uống say quá, bây giờ ngủ hết phòng của các cháu rồi, yên tâm đồ của các cháu cô mang sang phòng bố Vũ rồi, bây giờ Minh sang ngủ với bố được không? – Bà Xoan ái ngại nói.
– Vậy còn vợ cháu ạ? – Minh không phản đối việc mất phòng nhưng anh không biết vợ mình sẽ ngủ đâu.
– Cô cũng phải nhường phòng cho các bác, phải sang ngủ với bà Xoán đây này, khổ thế chứ, rượu với chả chè… cháu Thảo ngủ với mấy đứa nhỏ được không? – Bà Xoan ái ngại nhìn Thảo.
– Dạ… cũng được ạ… – Thảo miễn cưỡng trả lời, nàng nhìn Minh mỉm cười bất lực.
– Nếu Thảo không quen cháu có thể ngủ cùng bố với chồng, giường cũng rộng lắm… – Bà Xoan thấy Thảo không vui vẻ lắm bèn đưa ra ý kiến khác.
– Dạ thôi ạ, cháu ngủ cùng mấy đứa nhỏ cũng được…
– Hay để cháu bảo bố cháu sang ngủ với mấy đứa nhỏ… – Minh nảy ra ý kiến hợp lý.
– Cháu vào gọi ông ý dậy được thì tốt, cô gọi từ nãy có dậy đâu, chắc ông cũng say lắm rồi. – Bà Xoan thở dài.
– Thôi anh ạ, để cho bố ngủ, em ngủ với bọn nhỏ không sao đâu…
– Uh, thế em đi ngủ sớm đi, mai còn về… – Đành phải vậy, Minh nói rồi đi thẳng ra phòng tắm.
– Bác Xoan ngủ ngon ạ… – Thảo lễ phép chào và đi vào trong nhà, nàng đi đến một gian phòng có ánh điện phía trong cùng.
– Cốc cốc cho chị ngủ cùng nha… – Thảo cười tươi ngó đầu vào thấy có hai đứa nhỏ, một đứa bé bé tầm 6 tuổi, một đứa là thằng lớn đầu nhất trong đám con nít trêu nàng lúc nãy, thằng bé này cỡ 14 tuổi rồi, chân tay nó dài loằng khoằng, hơi gầy, nhưng chỉ cao tầm đến tai Thảo, nó nhìn ra ngoài mặt rất bướng, còn đứa nhỏ kia hình như ngủ rồi.
– Hứ! – Thằng cu chẳng nói gì, nó bĩu môi một cái rồi nhìn chằm chằm vào điện thoại. Thảo vẫn cười, nàng biết lứa tuổi này là tuổi dậy thì nên chúng nó sẽ rất bướng bỉnh, nhưng nhìn thằng cu này có vẻ nhưng không được bình thường lắm, nó có nét như một đứa chậm phát triển vậy, Thảo không nói gì ngồi xuống giường tựa đầu vào thành giường lấy điện thoại ra xem, dù gì cũng chỉ ngủ một hôm nên nàng đành cố gắng vậy. Ngồi một lúc Thảo nghe thấy tiếng nhạc kpop bên thằng nhóc, nó nhìn chằm chằm vào màn hình, trên video là mấy đứa con gái kpop ăn mặc sexy nhảy nhót, quần thì bó sát vào mu bướm, Thảo ngạc nhiên vì tuổi nhỏ mà nó đã mê mấy thứ này rồi.
– “Khó chịu quá”… – Thảo mím môi liếc nhìn thằng nhóc và ngồi dậy xoay người lại với nó, nàng từ từ cởi áo lót, Thảo nhẹ nhàng đưa tay ra đằng sau cơi khuy áo, và luồn tay từ ống tay vào bên trong để cởi dây áo, lần lượt đến tay kia. “Xoạt” cuối cùng cũng kéo được chiếc áo con ra, Thảo có thói quen này từ hồi dậy thì rồi nếu không sẽ rất khó chịu và chẳng thể ngủ được, nàng khéo léo không quá lộ liễu vì dù gì thằng nhóc này cũng hơi lớn rồi, lại còn chẳng biết nó là con cái nhà ai, họ hàng như thế nào, vớ vẩn chức nó còn to hơn mình.
Thảo treo chiếc áo lót lên trên cái móc và ngồi xuống giường, ngực của nàng nẩy lên vài cái, chiếc quần đùi Thảo lúc này cũng đang bó sát lại, lộ ra phần mu bướm căng mịn, nhìn Thảo còn đẹp và sexy hơn cả mấy idol kpop đang nhảy trong điện thoại thằng bé.
– Em xem gì đó? Hmmm đã đủ lớn chưa mà xem hử? – Thảo ngó sang mỉm cười nói với thằng nhỏ để bắt quen. Thằng bé nhìn Thảo rồi nó nhìn xuống ngực Thảo rồi quay lại điện thoại, tuy nhiên mặt thằng bé lại hơi đỏ lên. Thấy vậy Thảo nhớ lại thằng cu này chính là đứa lớn nhất trong mấy đứa rình mình tắm, nghĩ vậy Thảo nhìn xuống ngực mình, không thấy lộ đầu ti nên nàng đã cảm thấy yên tâm hơn.
– Uê uê uê uê uê – Một lúc sau bỗng thằng nhỏ đứng dậy nhảy nhảy trên giường, mồm thì hát hát. Thảo giật thót cả tim mắt mở to nhìn thằng bé.
– “Nó bị sao vậy”. – Thảo cảm thấy rất lạ vì hành động của nó, lần này thì chắc chắn nó là đứa trẻ không bình thường rồi.
– Uê uê uê yê yê yê!!! – Nó bắt đầu nhảy xung hơn, đứa nhỏ 6 tuổi đang nằm ngủ nẩy tưng tưng lên mà nó vẫn không tỉnh.
– Em! Để em bé ngủ chứ! – Thảo nhíu mày bất lực nói. Tay với tới nhưng không tóm vào được thằng bé, như một đứa vừa bị tự kỷ vừa bị tăng động vậy.
– Nhảy không? – Cuối cùng thằng bé cũng nói nhưng là một câu nói trống không với Thảo.
– Không! Muộn rồi đó, em nằm xuống đi, chị mách bác Xoán bây giờ! – Thảo cầm vào tay nó kéo xuống và lôi bà Xoán ra dọa.
– Không! Nhảy nhảy!!! – Nó vừa nói vừa nhảy tưng tưng rồi bất ngờ nó nhảy một cái vào người và ngồi lên đùi Thảo.
– Hự! Ợ! Em làm gì đó!!! – Thảo bất ngờ không kịp phản ứng gì thì thằng bé đã ngồi trên đùi ôm nàng rồi, lúc này Thảo đang ngồi dựa vào thành giường mà phải bật dậy ôm bụng vì đau.
– Nhảy nhảy!!! – Nó vẫn hô nhảy nhảy và nhún cái mông gầy trên đùi Thảo, bộ ngực thả rông của Thảo nảy tưng tưng chạm vào mặt thằng bé.
– Em đi ra nào! Trật tự cho mọi người ngủ. – Thảo cau mày đẩy thằng bé ra.
– Không!!! Nhảy nhảy!!! – Bỗng thằng bé ôm vào người Thảo, nó vật Thảo xuống giường, “hợ!” Thảo kêu lên một tiếng Thằng bé khỏe quá, Thảo nằm ra giường, và nhanh như sóc nó ngồi dậy nhún ầm ầm trên người Thảo.
– a! Hự… đừng… đau… chị… hợ… – Thảo vừa nói vừa bị nó dập trên bụng làm giọng nàng lạc đi. Thảo bắt đầu bực mình nàng tóm vào vai nó kéo xuống.
– Không!!! Không!!! a!!! Huhu!!! – Tự nhiên thằng bé dãy dụa khi bị Thảo vật xuống giường, nó khóc chân tay thì đạp tứ tung. Thảo ngồi dậy không biết phải làm gì, nàng lấy tay che đứa bé đang ngủ sợ bị thằng Cu đạp vào.
– Sao sao đấy! Thằng Cu có ngủ không? Bà lại đánh đít bây giờ! – Bà Xoan chạy từ đâu vào quát.
– Cô ơi! Em bị sao ấy! – Thảo nhíu mày vừa che cho đứa bé đang ngủ vừa nói.
– Khổ lắm, cô quên không bảo với cháu, thằng cu này là con ông Sí, nó bị tăng động giảm ý thức, 14 tuổi rồi mà cứ như trẻ lên ba, không hài lòng cái gì là nằm ra ăn vạ đấy. – Bà Xoan kể khổ.
– Thật ạ cô? – Thảo nhíu mày quay lại nhìn thằng cu nằm dãy dụa.
– Ừ cháu thông cảm, khổ lắm, năm nó được 1 tuổi thì sốt lên cơn co giật, sau đó bị bệnh đến tận bây giờ đó, bố mẹ nhà nó cũng nghèo, đẻ mãi mới được mụn con trai mà ra nông nỗi này, cô rất ngại vợ chồng cháu, gia đình cháu lặn lội từ xa tới mà gặp cảnh này, thay mặt cho chị Xoán cho cô xin lỗi… – Bà Xoan vừa nói vừa trèo lên giường ôm đứa nhỏ đang ngủ.
– Dạ, không sao đâu ạ, cháu hiểu mà, cô về nghỉ đi, để cháu dỗ em… – Thảo thông cảm và nhận trách nhiệm về mình, thật là oái oăm, hóa ra thằng Cu không bình thường thật, nên Thảo cũng cảm thấy đỡ tức nó hơn, thậm chí còn thương nó, vì gia cảnh gia đình cũng khó khăn, sinh ra đã bệnh tật, thật là một đứa trẻ đáng thương.
– Ừ, mọi người hôm nay đều mệt mỏi nên ngủ hết rồi, cháu cứ từ từ dỗ nó, để cô bế đứa này sang kia cho nó ngủ cũng được, giường bên kia vẫn rộng lắm… – Bà Xoan nói xong ẵm thằng bé ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Lúc này Minh mới đi vệ sinh về, thấy động anh định ngó sang nhưng thấy bà Xoan vừa đi ra từ đó nên thôi.
– Cu! Nhìn chị này! – Vừa nói Thảo vừa đứng nhảy vài điệu cho nó xem, từ nãy đến giờ nó đòi Thảo nhảy mà nàng cự tuyệt nó ghê quá, bây giờ phải diễn cho nó một chút may ra nó không dãy dụa gào thét nữa. Trước đây thời cấp 3 Thảo là hoa khôi của trường chuyên đi biểu diễn văn nghệ, mấy điệu nhảy tik tok kpop không điệu nào là Thảo không biết, thậm chí nàng nhảy rất đẹp và với chiều cao cơ thể quyến rũ như vậy nàng luôn nằm trong top hot girl của quận.
Thảo biểu diễn vài động tác cơ bản thằng Cu bắt đầu không dẫy nữa, nó ngồi dậy cười cười, nhìn chằm chằm vào bộ ngực đang nẩy tưng tưng của Thảo, rồi nó nhìn xuống chiếc quần đùi ngắn đang bó sát vào mu bím của chị, nó nhìn một cách không hề có ý thức, cảm giác như nó đang xem kpop trực tiếp vậy, chỉ có điều “ca sĩ” này không hề mặc áo lót.
– Thôi được rồi, bây giờ ngủ được chưa? – Thảo đang nhảy thấy thằng bé cứ nhìn vào khu vực nhạy cảm của mình làm Thảo cũng ngại, mặc dù nó còn bé và còn bị bệnh nữa nhưng nàng vẫn cảm thấy không thoải mái với ánh mắt của thằng Cu.
– Hề hề! – Thằng Cu nó cười rồi nằm xuống giường lăn qua lăn lại, Thảo thở dài vì đã dụ được nó đi ngủ, nàng bật chiếc đèn ngủ, tắt điện và lên giường.
– Em tên là gì? – Thảo nhẹ nhàng hỏi nó, nàng nằm xuống, ánh sáng đèn ngủ màu vàng ở đây nhìn khá bắt mắt và dễ chịu, Thảo vẫn thấy thằng bé đang lăn qua lăn lại, bệnh tăng động khổ thân thực sự.
– Cu! Hê hê – nó vừa lăn vừa nói.
– Em bao nhiêu tuổi rồi? – Thảo quay người sang hỏi nó những câu đơn giản để dụ nó ngủ.
– Không biết! Hê hê… – Nó lăn tới chạm vào người Thảo, Thảo bèn nắm vào bắp tay nó giữ lại.
– Ngủ đi em, các bác dậy lại mắng chị em mình đó! – Nó không nói gì vẫn lăn một lúc, Thảo chán thở dài, rất may một lúc nó dừng lại nhưng nó lại lăn tới ôm chặt và dùng chân quặp và mông Thảo.
– Em bỏ chị ra đi ngủ đi, nào ngoan nào! – Thảo nhẹ nhàng vuốt tóc nó nói như một người mẹ dỗ con ngủ, chỉ sợ nó lên cơn hét lên thì chết dở, lúc nãy bà Xoan đã nhấn mạnh mọi người hôm nay rất mệt, nên Thảo mà để nó hét lên lần nữa chắc sẽ mất mặt với cả họ, lần đầu về quê mà thế này thì còn mặt mũi nào nữa, còn chưa kể nàng sẽ làm bố chồng và chồng xấu hổ, khó xử.
– Không! Bú ti! – Bỗng thằng Cu nói ra một câu như sét đánh bên tai Thảo.
– Hả? Cái gì? – Thảo không tin vào tai mình đẩy thằng bé ra hỏi lại lần nữa. Vừa nói dứt câu thằng Cu nó dụi đầu vào bộ ngực thả rông của Thảo.
– Á! Này! Cu! Không được làm thế! – Thảo cau mày nắm vào vai nó đẩy ra.
– Không!!! Không!!! – Nó bắt đầu dẫy dụa ôm chặt Thảo, nó vừa dãy vừa gào nó hẩy cái hông thùm thụp vào vòng ba của Thảo.
– Nào! Em! Không làm thế! Cu!!! – Thảo bắt đầu cảm thấy chuyện này không ổn, nàng cảm thấy bên dưới mu bướm mình bị cái gì đó cứng cứng thúc vào.
– Không!!! Á!!! KHÔNG!!! – Thảo càng khước từ nó càng dãy điên lên và hét to, nó thúc mạnh hông vào mu bướm Thảo. Thậm chí nó còn nằm lên cả người Thảo, nàng bất lực và rất xấu hổ, trong nàng lúc này đang rất rối bời. Nàng bị nó thúc mạnh nằm ngửa ra, thằng bé được đà nằm hẳn lên người úp mặt vào ngực Thảo, bên dưới thì thúc lấy thúc để, động tác của nó lúc này giống như đang chơi gái vậy, có lẽ đây là phản xạ có điều kiện của một đứa trẻ tự kỷ đang đến thời kỳ dậy thì.
– Thôi được rồi! Được rồi! Em xuống đi! – Thảo vỗ nhẹ vào vai nó, nàng đành bó tay, nghe nó hét thế này chắc mọi người sẽ dậy mất. Nghĩ đi nghĩ lại thằng bé này tuy lớn nhưng cũng chỉ là suy nghĩ của đứa trẻ ba tuổi mà thôi, có khi đây là thói quen của nó trước khi đi ngủ, nó cũng bú mẹ nó hàng ngày ấy chứ, có thể nó bú nó mới ngủ được thì sao, lúc này bên ngoài cũng không có một ai, điều này đang khiến Thảo cảm thấy rất khó xử, trong cái tình huống oái oăm này có lẽ không còn cách nào khác.
– Bú ti! – Thằng Cu dừng lại nhìn Thảo, mặt nó thều thào như kiểu đang thèm lắm rồi ấy.
– Em nằm xuống đi, không được nằm lên người chị thế này! – Thảo vừa nói vừa đẩy người nó xuống, thằng bé ngoan ngoãn lăn xuống cạnh Thảo…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thụ tinh |
Tác giả | Fafamini |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 13/04/2024 01:39 (GMT+7) |