Buổi trưa ăn cơm ở nhà chỉ có ông Hạnh, Vân và Thùy Chi… Thụy có vài người bạn Anh sang Việt Nam du lịch. Anh dẫn đám bạn đi Đà Nẵng đã ba ngày nay, sẽ về chiều tối nay. Bữa cơm trưa bình thường như mọi ngày… Thùy Chi và ông Hạnh đều ăn rất ít. Nhưng điểm khác lạ là Vân ăn cũng ít… Vì đầu óc hắn đang mông lung đủ thứ suy nghĩ về kế hoạch của Nguyệt Nhi. Hắn đã phân vân suy nghĩ suốt mấy ngày nay… Nếu hôm nay vẫn không làm, không biết đến bao giờ mới tìm lại được cơ hội tốt như vậy.
– Bà Tám đâu rồi nhỉ ?! Sao không mang tráng miệng lên ?! – Ông Hạnh nhìn quanh.
– Dạ thôi… Để con vào bếp lấy… – Thùy Chi nhanh nhẩu đứng lên đi vào bếp.
“Reng… Reng”
Nghe tiếng điện thoại, ông Hạnh chắt lưỡi đứng dậy khỏi ghế. Ông vừa quay đi, Vân liền mở bừng hai mắt mừng rỡ đến phát run. Hắn vội rút trong bóp ra một gói giấy, lấy hai viên thuốc bỏ vào ly nước của ông Đỗ Hạnh và Thùy Chi. Viên thuốc gặp nước liền tan đi thật nhanh. Chớp mắt là biến mất không để lại chút gì… Đây là thuốc kích thích cực mạnh do Nguyệt Nhi tìm ra… Người uống vào sẽ hoang dâm thèm muốn, nhưng đặc biệt là sau đó không nhớ được chuyện gì đã xảy ra.
Thùy Chi trở lại bàn ăn với đĩa trái cây bày biện đẹp mắt. Ông Hạnh cũng nghe điện thoại xong, liền trở lại bàn ăn. Vân lâng lâng hồi hộp… nhìn hai người ăn trái cây vừa uống gần cạn nước trong ly.
Sau bữa ăn trưa mười phút thì ông Đỗ Hạnh bắt đầu thấy cả người bất thường… Ông uống thuốc trợ tim liền về phòng nghỉ ngơi. Thùy Chi tuổi trẻ nên khỏe khoắn hơn cha nuôi. Nàng chỉ thấy cả người nóng bức ngột ngạt khó chịu. Nàng về phòng, bước ngay vào phòng tắm… Nhưng dù đứng dưới dàn nước lạnh, cơ thể nàng vẫn ngùn ngụt bùng cháy như có lửa bên trong. Tại sao như vậy chứ ?!
Giờ phút này, Vân thấy mình bình tĩnh đến bất ngờ. Vì căn nhà này có quy định rất khắc khe… Gã Nico, con chó giữ nhà trung thành với cha hắn luôn ở biệt phía sau nhà, trừ khi do chính ông gọi… Bà quản gia cũng ngủ trưa phía sau nhà, ít nhất cho đến giờ chuẩn bị bữa ăn chiều. Cả căn nhà rộng thênh thang mặc cho hắn ung dung thực hiện kế hoạch. Hắn chậm rãi gọi điện cho Tuấn Nguyên, dặn dò cẩn thận… Sau đó, Vân đi vào phòng làm việc của cha, lục tìm… Hắn chỉ tìm kiếm cầu may, nhưng vận may lại mỉm cười với hắn. Vân run run cầm một tờ giấy được ép ngay ngắn trong bìa da… Là di chúc của ông Đỗ Hạnh, cha hắn…
“Trong trường hợp tôi chết… Tôi để lại toàn bộ cổ phần Elite cho Đỗ Thụy, con trai lớn của tôi. Nhưng trong thời hạn 30 ngày kể từ lúc di chúc này được công bố, nếu con gái nuôi trên danh nghĩa của tôi là Đỗ Ngọc Thùy Chi đồng ý kết hôn với con trai lớn của tôi, thì nửa số cổ phần Elite trên sẽ chuyển sang tên Thùy Chi và Thùy Chi được toàn quyền quản lý định đoạt. Phần bất động sản theo danh sách tài sản đính kèm và toàn bộ tiền mặt trong các tài khoản tại các Ngân hàng tôi để lại cho Đỗ Vân… Căn biệt thự tôi đang ở, tại địa chỉ… tôi để lại cho con gái nuôi của tôi, Đỗ Ngọc Thùy Chi… dù Thùy Chi có kết hôn với Đỗ Thụy hay không”
Vân nghiến răng trèo trẹo, không tin nổi vào mắt mình. Tờ di chúc chưa có mộc làm chứng của văn phòng Luật sư, nhưng đã đủ nói lên sự thiên vị của cha hắn dành cho anh trai và Thùy Chi. Dù trò chơi vẫn chưa có kết quả, cha hắn vẫn tin chắc rằng Thụy sẽ thắng… Hay nói cách khác, trò chơi đối với ông chỉ là một hình thức hợp lý để giao gần toàn bộ gia sản cho Thụy mà hắn không thể nói lời nào. Còn Thùy Chi, chẳng qua là một đứa con gái nuôi lại được ông nhắc đi nhắc lại hai lần trong di chúc… Nếu nó đồng ý kết hôn với thằng Thụy, một góc lớn gia sản này sẽ chuyển tên cho nó… Thùy Chi là cái thá gì ngoài vẻ xinh đẹp bên ngoài… Vân mím môi, ánh mắt tóe lửa cầm tờ di chúc lên, chậm rãi xé thành hai… lại xé thành bốn… lại xé… lại xé… Sau cùng hắn cầm đống giấy vụn bước vào buồng toilet, dội nước sạch sẽ. Khi quay trở lại, ánh mắt hắn lạnh lùng như một tên sát nhân… Giờ đây, một chút áy náy vì âm mưu hãm hại cha và Thùy Chi đã được hắn gạt bỏ…
“Reng…”
Tiếng điện thoại hắn reo vang, tín hiệu giao hẹn khi Tuấn Nguyên và Nguyệt Nhi đến trước cửa. Vân bước thẳng ra ngoài, giờ phút này dù hắn có hối hận cũng không còn đường lui nữa rồi.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyensexhay.org/thuy-chi/
– Ưmmm…. Ôi…
Vừa đẩy cửa phòng bước vào, Vân và Tuấn Nguyên liền nghe tiếng rên rỉ của Thùy Chi. Hai đứa nhìn chằm chằm vào chiếc giường, ánh mắt sáng bừng lên… Thùy Chi há hốc trần truồng nằm sõng soài trên giường, một tay nàng mân mê bầu vú căng tròn đỏ ửng, một tay cho vào giữa cặp đùi mở rộng day day hai mép âm hộ đỏ hồng nhòe nhoẹt… Vân và Tuấn Nguyên thấy máu nóng xông thẳng lên đầu, máu mũi muốn xịt ra tại chỗ. Hình tượng trong sáng thường ngày của Thùy Chi càng làm quan cảnh trước mắt tương phản đến mức hai đứa muốn điên lên…
Tuấn Nguyên lúng túng rút điện thoại ra… Chiếc điện thoại tuột tay rơi xuống sàn lăn lốc. Hắn lại nhặt lên… nhưng vừa đưa lên định quay phim thì giọng nói lạnh lùng của Nguyệt Nhi đã vang lên sau lưng:
– Không được quay…
– Tại sao ?! – Tuấn Nguyên cau có, mắt vẫn không dời khỏi mỹ cảnh trước mặt.
– Tôi chỉ nói là không được quay phim… Dù để xem chơi cũng không được… Không lưu lại bất cứ thứ gì… Chuyện hôm nay là lộ ra… Ông Hạnh sẽ lột da sống anh đấy… Anh biết không hả ?!
Nghe tới ông Đỗ Hạnh, Tuấn Nguyên rùng mình đút điện thoại vào túi. Vân cũng gật gù đồng ý.
– Bây giờ làm sao ?! – Tuấn Nguyên hỏi.
– Mang con nhỏ qua phòng ông già tôi thôi…
Vân lạnh lùng bước đến. Vừa chạm tay vào Thùy Chi, nàng đã chuyển sang ôm chặt lấy hắn… Hai mắt nàng đờ đẫn không lý trí, khao khát đến cùng cực. Vân nghiến răng kềm nén, hắn vác cả thân thể trần truồng của Thùy Chi lên vai… Đi thẳng ra ngoài. Tuấn Nguyên đi ngay bên cạnh, lén lút đưa tay mân mê nắn bóp bờ mông căng tròn trắng như tuyết của Thùy Chi.
Vân nhẹ nhàng xoay nắm cửa phòng cha hắn. Đúng như hắn dự đoán, ông thường không đóng cửa. Nhưng ngược lại với cảnh tượng khi nảy, phòng ông Hạnh im phăng phắc chỉ có tiếng thở khò khè nặng nề…
– Cha ơi… – Vân thấp thỏm gọi hờ một tiếng thăm dò.
Không có người trả lời. Hắn tự tin hơn một chút, quắc mắt ra hiệu cho Tuấn Nguyên bước lên. Tuấn Nguyên mặt tái mét sợ hãi đi lên phía trước… Thấy thân hình vạm vỡ to lớn của ông Đỗ Hạnh nằm im trên giường, hắn run lẩy bẩy bước đến… Sau khi lắng nghe một chút, Tuấn Nguyên quay lại nhoẻn miệng cười:
– Ngủ rồi…
– Sao ngủ được ?!
Vân nhíu mày, hỏi vọng vào từ bên ngoài. Thùy Chi hơi ư ử trên vai hắn liền ăn một cái phát vào mông.
Tuấn Nguyên bước đến khó hiểu nhìn ông Hạnh. Mặt ông đỏ bừng, thiêm thiếp nhắm nghiền hai mắt… Hắn nghiến răng lay thử tay ông, cả người ông lạnh lẽo bất thường. Tuấn Nguyên định quay lại nói thì gặp ánh mắt của Nguyệt Nhi, liền nín bặt.
Vân bước đến đặt Thùy Chi xuống, phải khó lắm hắn mới gỡ được tay nàng bám chặt lấy cổ mình. Nàng mắt nhắm nghiền như mất đi điểm tựa, hụt hẫng khó chịu… lại tự vuốt ve cơ thể mình. Cảnh tượng Thùy Chi trần truồng tuyệt đẹp nằm ưỡn người vặn vẹo rên rỉ bên cạnh ông Đỗ Hạnh già cỗi thiêm thiếp thật là khó có thể chấp nhận…
Nguyệt Nhi vẻ mặt âm trầm cũng nhíu mày khó xử trước tình huống này. Cô biết loại thuốc này gây ảo giác khao khát tình dục, nhưng với điều kiện phải có sự tương tác qua lại… Ông Hạnh lại như người chết rồi… Thùy Chi nằm bên ông ta và bên một bao gạo vô tri không khác gì nhau. Kế hoạch này chỉ có mình Nguyệt Nhi là rõ hết tường tận… Bên ngoài là làm cho ông Đỗ Hạnh và Thùy Chi ngủ với nhau, sau đó không còn mặt mũi nhận cha con. Nhưng trong đó còn một âm mưu thâm độc khác… Ông Đỗ Hạnh bị bệnh tim nặng, điều này rất ít người biết. Ngay cả hai đứa con trai ông cũng không biết… Nhưng vô tình bác sĩ riêng của ông ta là một trong những thằng đàn ông quỳ phục dưới váy Việt Nga, mẹ Nguyệt Nhi. Khả năng đột tử sau khi uống thuốc kích thích và quan hệ tình dục của ông là gần như nắm chắc. Ông ta chết sẽ là cơ hội lớn cho mẹ Nguyệt Nhi chen chân vào Hội đồng Quản trị của Elite, từng bước khuyếch trương thế lực để trở thành một nữ hoàng thời trang mới. Hại chết ông Đỗ Hạnh là một chuyện, mà đổ hết tội lỗi lên đầu Thùy Chi càng làm Nguyệt Nhi đắc ý về kế hoạch của mình. Vậy mà giờ đây kế hoạch hoàn hảo của cô lại lộ ra một lỗ hổng lớn không có gì để bù đắp…
– Làm cái gì bây giờ ?! – Tuấn Nguyên nhìn Thùy Chi nuốt nước miếng liên tục. – Hay là cứ xơi con bé… Xong để nó nằm đó là được rồi…
– Có được không ?! – Vân quay sang nhìn Nguyệt Nhi.
Nguyệt Nhi hít sâu một hơi, mím môi nói:
– Con nhỏ đó giao cho hai người… Thoải mái hưởng thụ, nhưng phải sài bao cao su…
– Được được… – Tuấn Nguyên gật đầu lia lịa, bước đến giường.
– Vậy… Còn ông già… Sợ không giống lắm… – Vân nói.
– Ông Hạnh… để cho em…
Nguyệt Nhi cởi váy áo, từng mảnh, lại từng mảnh rơi xuống sàn nhà. Vân nhíu mày nhìn cơ thể trần truồng của cô ta hơi bất ngờ… Vì kế hoạch của mình mà cô ta chịu hy sinh như vậy sao ?! Lần đầu tiên hắn hơi ngờ vực… Nhưng thời gian đã không còn nhiều… Tuấn Nguyên đã bế xốc lấy cơ thể trần truồng của Thùy Chi đi ra… Hắn lắc đầu bỏ qua mọi suy nghĩ miên man.
– Ưmmm….
Tiếng Thùy Chi rên rỉ gấp gáp… Nàng nhắm nghiền hai mắt toàn thân lõa lồ nằm trên tấm thảm lông cừu trắng tinh đặt trước tấm bình phong che giường ngủ của ông Hạnh. Tuấn Nguyên và Vân gấp rút cởi sạch quần áo trên người. Một dây bao cao su dài ném xoạch lên cơ thể trần truồng của Thùy Chi. Hai thân hình trần truồng khác cùng lúc đổ sụp xuống, vây kín lấy nàng. Bốn bàn tay cùng vồ vập, bóp nghiến lấy hai bầu vú căng tròn mơn mởn của Thùy Chi…
– Ưmmm….
Cơ thể nàng cong lên hưởng ứng hai cái miệng tham lam của Tuấn Nguyên và Vân không ngừng bú mút hai núm vú đỏ hồng săng cứng. Hai chân nàng mở rộng, đón lấy những bàn tay nham nhở vuốt ve sờ soạn khắp vùng âm hộ ẩm ướt… Một ngón, thêm một ngón, lại thêm một ngón tay chen chút móc ngoáy vào âm hộ nhòe nhoẹt đỏ hồng của nàng.
– Ưmmm… Ahh….
Thùy Chi rít lên từng tiếng sung sướng pha lẫn đau đớn… Ngực nàng ưỡn căng như cánh cung, cặp đùi xoải rộng hai bên, cơ thể nảy lên từng nhịp từng nhịp theo hai cánh tay không ngừng lay động của hai gã. Tuấn Nguyên không chờ được nữa, hắn gấp gáp đeo bao cao su vào… Nhưng thấy ánh mắt hung hăn của Vân, hắn đành tiu nghỉu nhường đường.
Vân gạt Tuấn Nguyên qua một bên, cả người đè sấp lên cơ thể trần truồng mềm mại của Thùy Chi. Nàng liền như một con rắn, ghì chặt lấy hắn, hai chân choàng qua mông hắn quắp lại… Vân khoan khoái hôn rít lấy đôi môi đỏ hồng hé mở của Thùy Chi. Lưỡi hắn lùng sục đùa giỡn với chiếc lưỡi nhỏ nhắn khao khát của nàng… Rút hết vị ngọt lịm thơm ngát trong miệng nàng. Người hắn chậm chậm trườn lên…
– Ưmmmm….
– Ah… Đã quá…
Một cảm giác sung sướng khít khao khi dương vật hắn lấp kín âm hộ Thùy Chi… Nhưng song song với cảm giác đó là sự khoan khoái của kẻ chiến thắng. Hắn biết Thụy rất yêu thích Thùy Chi. Vậy càng làm khoái cảm của hắn tăng lên gấp bội khi chiếm đoạt thân thể nàng… Vân chống tay lên, bắt đầu thúc mạnh từng cú từng cú một… Ánh mắt thích thú quan sát khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng đờ đẫn của Thùy Chi.
– Ưmmm… Ôi…
Thùy Chi há hốc rên rỉ thật lớn. Hai tay nàng vô thức bấu chặt lấy bờ vai rắn chắc của Vân. Hai chân nàng mở rộng, đung đưa lên xuống đón nhận dương vật hắn ra vào liên tục thật nhanh. Tuấn Nguyên không chịu được… Quỳ gối bên cạnh, hắn cầm dương vật căng bóng trong lớp bao cao su của mình dí vào miệng Thùy Chi. Như bản năng trần trụi nhất, Thùy Chi há miệng ngậm lấy dương vật hắn mút say mê…
– Ha ha… Giỏi… Ngoan lắm… – Tuấn Nguyên hít hà khoái trá.
Nhưng hắn lại nhíu mày khó chịu, đeo cái bao cao su này đúng là cảm xúc bao nhiêu cũng tụt đi phân nửa. Nghĩ là làm… Tuấn Nguyên rút dương vật ra, lột phăng cái bao cao su… Rồi cầm dương vật trần trụi của mình đưa lại vào miệng Thùy Chi. Mùi đàn ông nồng đậm dường như càng làm nàng phấn khích hơn, đôi môi nàng mở lớn nuốt vật to lớn nóng hổi trong miệng vào thật sâu… thật sâu…
– Cho mày tới nè… Nằm xuống đi… Đeo lại bao đi… – Vân vừa nói, vừa ngồi dậy.
– Thật hả ?! – Tuấn Nguyên chồng lại một cái bao cao su mới, nằm xuống sàn nhà, háo hức không chịu nổi.
Vân đỡ cơ thể trần truồng của Thùy Chi nằm sấp lên người hắn… Nàng nhắm mắt đờ đẫn chỉ biết chờ đợi Tuấn Nguyên ưỡn hạ thể lên, đẩy dương vật vào sâu trong người nàng.
– Ưmmm….
– Khoan đã… Tới tao… – Vân đứng khuỵnh đầu gối giữa hai chân Tuấn Nguyên.
– Mày… Khà khà… Được lắm… – Tuấn Nguyên hiểu thằng bạn đang muốn khai phá lỗ nhị của Thùy Chi, khoái trá cười.
Vân dùng tay thoa thoa chất nhờn ướt đẫm quanh âm hộ Thùy Chi, lại bôi vào mép lỗ hậu môn nhỏ xíu xinh xắn của nàng… Hắn cầm dương vật bóng nước rà rà chậm chậm nhấn vào…
– Ahh….
Thùy Chi rít lên đau đớn, cơ thể run rẩy bấu chặt lấy Tuấn Nguyên. Đôi mắt nhắm nghiền của nàng cũng vô thức lăn dài một dòng nước mắt. Vân hít hà kềm nén sự sung sướng muốn phun trào… Hắn chậm chậm đẩy người tới, cảm nhận bờ mông căng tròn của Thùy Chi run lên bần bật…
– Khà khà… Cái gì lần đầu cũng đau… Sau mới sướng chứ… Tại của em bót quá… Đâu phải tại anh…
Vân vừa hít hà vừa nhấp ra vào từ từ… Tuấn Nguyên cũng ưỡn người thúc ngược lên trên… Thùy Chi há hốc rũ rượi kẹp dính giữa hai gã thanh niên…
– Ư…
Một tiếng rên rỉ khác phát ra từ trong bức bình phong… Nguyệt Nhi kềm nén không ngăn được tiếng rên khẽ… Cả người cô trần truồng, cưỡi nhấp nhỏm trên mình ông Đỗ Hạnh. Dù không khác cảm giác gì nhiều, nhưng nghĩ đến chuyện kinh tởm mình đang làm với một lão già… Nguyệt Nhi thấy cả người dâng lên một khoái cảm kì lạ. Thân thể ông Hạnh mỗi lúc một lạnh lẽo, như tất cả máu nóng đều dồn của một nơi… Và nơi đó làm làm Nguyệt Nhi sung sướng. Cô đưa tay tự vuốt ve xoa nắn hai bầu vú mình, miệng há hốc nhấp nhổm thật nhanh, thật nhanh…
– Ưmmm… Ah…
Thùy Chi rên siết mãnh liệt… Hai cái dương vật liên tục ra vào xâm chiếm trọn vẹn hạ thể nàng… Âm hộ nàng tuôn tràn từng đợt từng đợt… rưới ướt cả hạ thể Tuấn Nguyên dây ra tấm thảm lông cừu bên dưới. Trong cơn sướng khoái tột cùng, lần đầu tiên Thùy Chi có ý thức… Dù rất mơ hồ nhưng nàng cảm nhận được hạ thể nàng căng tức chật chội… Da thịt nàng trên dưới ép chặt cảm giác ấm áp của đàn ông. “Không… Đừng…” Ý nghĩ mơ hồ của nàng lại dập tắt vì cơ thể lại tiếp tục đón nhận một cơn vùi dập mạnh mẽ điên cuồng…
– Ưmmm….
Tiếng rên rỉ khàn đặc của Thùy Chi tắt nghẽn khi hai cơ thể trên dưới dừng sững run rẩy. Cảm giác ấm nóng lan tỏa bên trong người nàng, nhưng quanh quẩn không thoát ra… Vân hít hà khoan khoái, rút dương vật ra. Ánh mắt đắc ý nhìn lỗ hậu môn xinh xắn sưng tấy đỏ của Thùy Chi…
– Còn chưa đủ sao ?!
Nguyệt Nhi đã mặc lại quần áo bước ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn thân hình rũ rượi của Thùy Chi. Tay cô ta cầm một cái bao cao su có ít tinh dịch trắng ngà đọng lại bên dưới.
Nguyệt Nhi bắt đầu chỉ đạo hai thằng con trai trẩy xóa dấu vết. Trước hết, dùng khăn ướt lau qua cơ thể Thùy Chi những nơi có thể đụng chạm ngậm mút lưu lại ADN… Sau đặt Thùy Chi đã thiêm thiếp ngủ lên giường bên cạnh thân thể trần truồng của ông Đỗ Hạnh. Mở miệng ông ra, lấy chút nước miếng quanh nướu răng có bôi trét lên miệng, núm vú và âm hộ Thùy Chi… Dùng tinh dịch trong cái bao cao su của ông Đỗ Hạnh, bôi sâu vào âm hộ Thùy Chi… Lại xử lý hiện trường xung quanh, dùng máy hút bụi hút sạch tấm thảm lông cừu, giường ngủ và cả phòng có thể vươn lại những sợi tóc rụng của ba người… Sau cùng, lau sạch những bề mặt có thể bám vân tay, tẩu tán tất cả các bao cao su đã sử dụng và rác thải từ máy hút bụi… Không những thế, Nguyệt Nhi còn thống nhất giữa ba người một lời giải thích hợp lý về sự có mặt của Tuấn Nguyên và cô ta tại nhà ông Đỗ Hạnh. Một chiếc xe bóng bẩy lù lù tiến vào nhà ông, không thể tránh người ngoài nhìn thấy được.
Trên đường về, Tuấn Nguyên thắc mắc:
– Có cần phải cẩn thận vậy không ?! Hai cha con tỉnh lại thấy hiện trạng là đủ xấu hổ muốn chết rồi…
– Cẩn thận thôi… Ông Hạnh rất gian trá… Có thể nhìn ra mọi âm mưu… Nếu ông ta âm thầm nhờ cảnh sát điều tra, chúng ta chết không có chỗ chôn… – Nguyệt Nhi giải thích cho qua chuyện.
– Nhưng lỡ thằng Vân nói ra thì sao ?!
– Hắn không dám nói ra đâu… Yên tâm.
Dĩ nhiên, Đỗ Vân không bao giờ dám khai ra bất cứ điều gì, vì hắn có tội lớn nhất… Vì đây không còn là tai nạn trong gia đình, mà là một án mạng thật sự.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thùy Chi |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Làm tình tay ba, Thuốc kích dục, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 03/01/2020 10:39 (GMT+7) |