Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 1 » Phần 46

Vĩnh Hằng - Quyển 1

Phần 46

Lệnh bài đen nhánh, chỉ duy nhất ở chính giữa lệnh bài có gồ lên một chữ ‘Pháp’, khiến người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy một khí thế sát phạt nghiêm nghị.

Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang sửng sốt thì một giọng nói lạnh như băng bỗng nhiên truyền từ bên trong lệnh bài, vang khắp cả gian phòng.

“Đệ tử ngoại môn Bạch Tiểu Thuần, qua điều tra của Chấp Pháp Đường, ngươi nhập môn đã được mấy năm nhưng chỉ hoàn thành một nhiệm vụ gieo trồng linh thực cho tông môn, xúc phạm môn quy. Do vậy, cưỡng ép tham gia nhiệm vụ bên ngoài tông môn vào ba ngày sau, không được quyền từ chối!”

Giọng điệu đầy lạnh lẽo truyền ra từng trận băng hàn, như muốn tỏ rõ nếu Bạch Tiểu Thuần dám cự tuyệt nhiệm vụ lần này, thì chắc chắn sẽ phải lãnh chịu trách phạt của Chấp Pháp Đường bọn họ!

“Chấp Pháp Đường!” Hai mắt Bạch Tiểu Thuần chợt trừng lớn, trong lòng cũng giật thót lại. Lệnh bài kia sau khi truyền xong tin tức thì cũng hóa thành một đạo hắc mang biến mất không còn dấu vết.

Bốn phía chợt yên tĩnh, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng liên tục biến hóa. Hắn lấy lệnh bài thân phận ra thì phát hiện bên trong đã mạnh mẽ xuất hiện một nhiệm vụ cụ thể, muốn chính bản thân phải hoàn thành.

Quả thật hắn sơ sót mất chuyện mỗi năm cần phải hoàn thành một nhiệm vụ cho tông môn, nhưng đột nhiên lệnh bài Chấp Pháp đường xuất hiện khiến Bạch Tiểu Thuần nghĩ thế nào cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc.

Hắn trầm mặc trong chốc lát rồi rời khỏi phòng luyện dược, đi ra khỏi Luyện Dược các rồi thẳng lên đỉnh núi.

“Việc này không thích hợp, đến cùng thì vẫn cảm giác sau lưng rét lạnh… ta lên núi đã nhiều năm nay nhưng cũng chưa từng chủ động diện kiến chưởng tòa, lần này nên đi bái kiến một chút, tiện thể hỏi luôn rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.” Một đường ôm đầy tâm sự nặng nề, nhưng khi hắn lên được đến đỉnh núi hỏi thăm đạo đồng Lý Thanh Hậu một chút mới biết mấy tháng trước y đã đi ra ngoài, đến bây giờ cũng chưa quay về.

Bạch Tiểu Thuần chỉ còn nước kêu khổ trong lòng, đáy lòng đầy bất an quay về, nhưng cũng không về Luyện Dược các ngay mà quyết định đi tìm Hứa Bảo Tài. Dù sao tên này tự xưng Bách sự thông, Bạch Tiểu Thuần nghĩ có thể từ chỗ đối phương mà tìm ra chút manh mối nào đó.

Hứa Bảo Tài cũng là đệ tử ngoại môn Hương Vân sơn nên cũng cư trú trên một tiểu viện ở mặt khác của ngọn núi. Một đường bay nhanh đi, tới khi hoàng hôn buông xuống, sắc trời trở nên tối lại, trên đường chỉ còn lác đác vài bóng người thì Bạch Tiểu Thuần cũng đã tới được tiểu viện của Hứa Bảo Tài.

Nơi này không yên tĩnh như tiểu viện của Bạch Tiểu Thuần mà nằm liền kề với khoảng bảy, tám tiểu viện khác. Trong đêm nhìn vào, những tiểu viện này đều có ánh nến le lói tràn ra ngoài.

Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, không gõ cửa mà nhoáng người một cái bay thẳng vào bên trong, nhìn thấy Hứa Bảo Tài đang cúi đầu ghi ghi chép chép gì đó trên một cái bàn nhỏ.

“Hứa Bảo Tài.” Bạch Tiểu Thuần thấp giọng gọi nhỏ. Hắn vừa gọi thì Hứa Bảo Tài càng thêm giật mình hoảng sợ, ngẩng phắt đầu lên nhận ra Bạch Tiểu Thuần mới chợt phản ứng kịp.

“Bạch sư huynh.” Hứa Bảo Tài đầy kinh ngạc, tranh thủ đứng dậy mời Bạch Tiểu Thuần bước vào bên trong gian nhà.

“Không phải Bạch sư huynh bế quan tại Luyện Dược các hay sao? Thế nào mà lại tới tiểu viện của ta thế này?” Hứa Bảo Tài tò mò hỏi.

“Hứa Bảo Tài, ngươi biết được bao nhiêu về Chấp Pháp đường?” Bạch Tiểu Thuần lập tức hỏi.

“Chấp Pháp đường? Chia là hai đường Nam, Bắc, mỗi đường có quyền giám sát tất cả các đệ tử ngoại môn và tạp dịch tại mỗi khu tương ứng. Nhưng mà bình thường không hay ra mặt, trừ phi là những trường hợp vi phạm môn quy thật nghiêm trọng.” Hứa Bảo Tài cũng cảm thấy có điều bất thường, nhìn thấy vẻ mặt đầy âm trầm của Bạch Tiểu Thuần, hắn vội vàng trả lời.

“Thỉnh thoảng mới ra mặt mà thôi, mà quyền lợi của bọn họ rất lớn, không nói tới việc cưỡng ép áp đặt một vài sự tình, còn có thể trực tiếp truy sát đối với những phản đồ chạy trốn ở tông môn. Nói ra thì, Chấp Pháp Đường là một thanh đao, được treo sẵn trên đầu mỗi đệ tử ngoại môn khiến cho không có bất kỳ đệ tử ngoại môn nào dám xúc phạm vào môn quy.”

“Một khi xúc phạm vào môn quy, bị Chấp Pháp Đường nhìn vào chằm chằm thì cho dù không chết, cũng phải bị róc xuống một lớp da a…”

“Tuy quyền lợi đặc thù của Chấp Pháp Đường không nhỏ, nhưng cũng có rất nhiều hạn chế. Chỉ cần ngươi không xúc phạm vào môn quy thì cũng không cần phải để ý đến Chấp Pháp Đường làm gì.” Hứa Bảo Tài nói rất kỹ càng, đem toàn bộ tin tức về Chấp Pháp Đường mà hắn biết được nói cho Bạch Tiểu Thuần.

Thậm chí sau khi nói xong, gã còn đề cập đến một vài trường hợp đệ tử bị Chấp Pháp Đường nhìn chằm chằm vào, đến cuối cùng thê thảm thế nào cũng nói qua một lượt cho Bạch Tiểu Thuần nghe.

‘Năm trăm năm trước, Linh Khê tông ta xuất hiện một tên phản đồ bị Chấp Pháp Đường truy sát bảy ngày bảy đêm liền, thân hồn đều câu diệt.

“Ba trăm năm trước có một đệ tử ngoại môn phạm vào một lỗi nặng, Chấp Pháp Đường đã để cho hắn một cơ hội, nhưng lại không chút hối cải. Kết quả bị Chấp Pháp Đường bẩm báo tông môn, bị trách phạt tại Hắc Phong khẩu, ngày đêm chịu liệt phong cắt xé, mà hình phạt này vẫn còn kéo dài đến ngày nay.”

“Một trăm năm trước, xung quanh sơn đạo xuất hiện phản loạn, Chấp Pháp Đường cũng cảnh cáo nhưng đối phương không biết hối cải nên đã xuất động. Ngoại trừ phàm nhân ra, toàn bộ tu sĩ xung quanh sơn đạo đều bị diệt sát hoàn toàn, oanh động bốn phương.”

Bạch Tiểu Thuần càng nghe càng trở nên khó coi, trong lòng liên tục giật thon thót.

“Ý của ngươi muốn nói, Chấp Pháp Đường hành sự, đầu tiên là cảnh cáo, nếu như không hối cải thì sẽ nghiêm trị?”

“Đúng vậy a, đây chính là một trong những hạn chế của Chấp Pháp Đường, bằng không thì chẳng phải quyền lợi của Chấp Pháp Đường là vô biên hay sao chứ.” Hứa Bảo Tài nhìn Bạch Tiểu Thuần một cái. Trong lòng gã cũng thầm đoán được đối phương có lẽ cũng bị Chấp Pháp Đường để mắt tới. Nhưng dù sao chuyện này cũng quá mẫn cảm, Hứa Bảo Tài cũng phải bo bo giữ mình cho kỹ, nói chút ít tin tức thì không sao, nhưng cũng không dám tham dự vào quá nhiều.

Cuối cùng, khi Bạch Tiểu Thuần gần đi, Hứa Bảo Tài cũng chần chờ chút ít, lại nghĩ tới tạo nghệ thảo mộc của Bạch Tiểu Thuần mà thấp giọng hướng về hắn nói một câu.

“Bạch sư huynh, ngươi có lẽ cũng nghe đến đệ tử nội môn Thanh Phong sơn… Tiền Đại Kim? Hắn chính là anh họ của Trần Phi, cũng là một thành viên của Chấp Pháp Đường.”

Sau một nén nhanh thì Bạch Tiểu Thuần cũng rời đi, bước trên đường mòn nhỏ trong tông môn, nhìn ánh trăng trên bầu trời, Bạch Tiểu Thuần chợt nhớ đến câu nói kia của Hứa Bảo Tài sau đó lần lượt xác minh những hiểu biết của bản thân. Sau khi đã khẳng định đúng sự thật bèn thở dài một tiếng.

“Trong tông môn ta không đắc tội với ai a. Nếu có cũng tính chỉ có Trần Phi, rồi thêm đám người hâm mộ Chu Tâm kỳ nữa mà thôi… Tiền Đại Kim, Tiền Đại Kim!” Bạch Tiểu Thuần cắn răng. Sau khi về tới Luyện Dược các, bèn khoanh chân ngồi trong phòng nhìn vào Đan lô trước mặt, sau đó hắn khẽ nhăn mặt một cái.

“Cũng đã minh bạch một chút rồi, nguyên do vì ta không hoàn thành nhiệm vụ hàng năm mà nên chuyện. Nhưng chuyện tình bậc này, nếu như không có người tra xét tìm hiểu thì cũng không tính là đại sự gì, dù sao thì không có khả năng chỉ sót mình ta không hoàn thành nhiệm vụ. Tên Tiền Đại Kim kia thân là một thành viên trong Chấp Pháp Đường, hẳn đây là việc công báo tư thù rồi!” Bạch Tiểu Thuần trầm mặc suy nghĩ đến nửa ngày, trong mắt cũng đã vằn tơ máu.

“Nếu như ta chấp hành nhiệm vụ, người này hẳn sẽ có hành động nào đó trên đường đi, nếu không cũng sẽ không hao phí tâm tư nhiều như vậy. Cho dù thế, dù sao thì việc này cũng là giấu diếm, hắn sao dám để cho tông môn biết được, nên nhìn chung mà nói thì hắn ở trong tình thế bị động.”

“Nhưng nếu ta không để ý tới, như vậy thì sẽ theo đúng ý nguyện của hắn, hắn không còn bị động nữa mà dựa vào thân phận Chấp Pháp Đường sẽ chủ động trách phạt ta!”

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một hồi lâu, trái cũng không được, phải cũng không được, hắn đành lấy lệnh bài thân phận ra xem xét một chút về nhiệm vụ bị cưỡng chế lần này. Rất nhanh, hắn đã thấy dược một cái tên khá là quen thuộc.

“Hầu Vân Phi?” Bạch Tiểu Thuần sững sờ. Nhớ lại thời điểm mới trở thành đệ tử ngoại môn, là Hầu Vân Phi đã mang theo hắn giới thiệu kỹ càng tông môn một phen. Sau khi nhìn xem thì hắn lại tiếp tục nhắm mắt suy nghĩ.

Nhiệm vụ này không khó. Mấy năm trước Hầu Vân Phi tiếp nhận một nhiệm vụ, chấp hành ở bên ngoài. Mỗi tháng cố định hắn đều truyền tin tức về trong tông môn, đây cũng là việc cần phải làm của mỗi đệ tử tiếp nhận nhiệm vụ trường kỳ.

Nhưng mãi đến hai tháng trước, đã hoàn toàn mất liên hệ, mà cũng không có tin tức truyền về.

Nên mới có nhiệm vụ xuất động ba đệ tử ngoại môn đi điều tra sự việc, nhưng yêu cầu cũng không cần phải tìm được toàn bộ manh mối.

Loại nhiệm vụ này tính ra cũng rất thông thường trong tông môn. Chỉ cần sưu tầm chút ít tin tức, điều tra thoáng qua một lần, tìm ra một vài manh mối là đủ, rồi sau đó quay về trình tông môn. Chuyện tiếp theo tông môn sẽ tự xử lý.

Huống chi mất tích lần này chỉ là một đệ tử ngoại môn, đối với tông môn cũng không phải là chuyện tình lớn. Nhưng dù sao cũng là đệ tử tông môn, đối với chuyện mất tích cũng cần phải xử lý một chút.

Nên mới có nhiệm vụ lần này.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm suy nghĩ một hồi, sau đó mới cắn răng.

“Nhiệm vụ này, phải đi!” Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần chợt gấp gáp, hai mắt đỏ lên rồi lập tức tiến hành luyện đan. Hắn dự định cần phải đạt được Bất tử Thiết Bì đại thành ngay trước khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.

Hai ngày sau, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chợt nổ vang, làn da trên cơ thể hắn chấn động không ngừng. Trong tích tắc trở nên đen kịt toàn bộ, nhưng sau đó làn da cũng khôi phục lại nhanh chóng như bình thường. Chỉ là nếu nhìn kỹ lại, thì có thể thấy một tia màu đỏ chợt lóe lên trên làn da rồi biến mất.

“Màu đen là Thiết, Màu đỏ là đồng!”

Bạch Tiểu Thuần ấn một cái lên da mình, lại truyền ra từng tràng thanh âm kim loại va chạm, bèn đứng dậy một cái, tốc độ cực nhanh vượt trội hẳn lúc trước.

Sau đó hắn thử nghiệm lực lượng bản thân một chút, cả người chợt nhảy lên, ngón trỏ và ngón cái mạnh mẽ bóp một cái triển khai ra Toái Hậu Tỏa. Hư không không còn truyền ra thanh âm ken két, mà là tiếng nổ vang rầm rĩ, tuy âm thanh này không lớn nhưng Bạch Tiểu Thuần có thể cảm nhận được uy lực Toái Hậu Tỏa của bản thân không chỉ tăng lên gấp đôi.

“Bất Tử Thiết Bì, đại thành!” Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, xem ra hắn đã có chút nắm chắc hơn một chút về chuyện ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn lần này.

“Đáng tiếc là bây giờ ta chỉ có thể luyện ra nhất giai Linh dược phù hợp cho cảnh giới Ngưng khí tầng năm trở xuống, cho dù thêm Luyện linh nữa thì hiệu quả phục dụng cũng không cao lắm.” Bạch Tiểu Thuần đứng trong phòng thầm cảm thấy có chút đáng tiếc, chỉ là thời gian gấp gáp, hắn cũng không cách nào luyện chế ra được Nhị giai Linh dược thích hợp cho Ngưng khí tầng tám trở xuống.

“Sáng sớm mai, phải đi ra ngoài rồi…” Trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy hồi hộp. Từ khi hắn bái nhập Linh Khê tông đến nay, đây chính là lần ra ngoài chân chính của hắn. Chỉ là trong lòng cảm thấy có chút không an toàn, bèn đem tấm thuẫn đoạt được của Trần Phi luyện linh ba lần, thậm chí hắn còn chưa thấy ổn thỏa lắm bèn lấy mấy món áo da từng mặc trong trận Tiểu bỉ đem Luyện linh vài lượt.

Cuối cùng hắn nghĩ ngợi một chút, rồi suốt đêm đó chạy đi tìm Trường Đại Bàn mượn cái nồi đen lớn có Địa hỏa trận pháp mang theo. Nhưng hắn vẫn còn chưa yên lòng, chỉ là không còn thêm cách nào nữa bèn mặt ủ mày chau ngồi ở trong tiểu viện chờ tới hừng đông mà không quay về Luyện Dược các nữa.

“Tiền Đại Kim, chờ đến khi ta Trúc cơ rồi, ta nhất định phải cho ngươi thật đẹp mặt!” Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng khẩn trương, hai mắt cũng dần đỏ lên. Hắn sợ chết a, hắn cũng không phải là gà mờ vừa mới bước chân vào tông môn mà đã hiểu chút ít nhất định đối với Tu Chân giới này rồi.

Một đêm nghĩ ngợi miên man… Dần dần, trời đã sáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 14
Trong tình huống này mọi người đều đề cử gã là chuyện ván đã đóng thuyền, nếu gã còn tự đề cử bản thân thì có là đồ ngốc mới làm vậy, còn muốn mặt mũi không? Ít nhất nên biểu hiện người thừa kế chưởng môn phải có tính đạo đức, môn phái này không phải nhà của bọn họ, phụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Tôi kiểm tra mấy thứ máy móc gần bánh lái, nhìn qua trông cũng rất bình thường, liền nói: “Con thuyền này vẫn bình thường mà, trông không giống xảy ra sự cố... Anh nói xem, liệu có phải đội tuần tra biển tới bắt hết người về rồi không?” Bàn Tử lắc đầu phản đối: “Nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân