Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 2 » Phần 15

Vĩnh Hằng - Quyển 2

Phần 15

Vạn Xà Cốc lúc này không còn một con rắn, chỉ có Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác đứng trong trận pháp, nhìn bốn phía trống vắng, cả người hắn run lên bần bật. Đột nhiên sơn cốc ầm vang lên một tiếng, vô số đất đá rơi xuống, Bạch Tiểu Thuần bèn thét lên chói tai rồi lao nhanh ra, chạy thẳng ra khỏi miệng cốc.

Da đầu hắn như tê dại, trong lòng run rẩy, hắn biết rõ lần này gây ra họa lớn rồi. Vừa nghĩ tới toàn bộ bầy rắn trong Vạn Xà Cốc lúc này đã chạy loạn ra ngoài hết, hắn cảm thấy lòng dạ phát run lên.

“Xong rồi, xong rồi, xong rồi…” Bạch Tiểu Thuần sắp khóc, tranh thủ chạy ra khỏi Vạn Xà Cốc. Vừa mới đi ra thì đã nghe thấy vô số tiếng rống giận từ Tam sơn bờ Nam truyền đến, dường như trong số những thanh âm đó còn nghe được loáng thoáng có tên mình.

Bạch Tiểu Thuần dùng sức vò tóc đầu bứt tóc một hồi, hắn cảm thấy mình phi thường vô tội, oan uổng ghê gớm.

“Thực ra ta không cố ý a… ta chỉ là… chỉ là muốn mấy con rắn đó trở nên đáng yêu hơn một chút mà thôi.” Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần như đưa đám, một đường đi đầy hãi hùng khiếp vía. Nếu có thể dịch dung được, hẳn là lúc này hắn không chút do dự mà cải biến dung mạo của mình, chỉ lo sợ người khác có thể nhận ra mình mà thôi.

“Làm sao bây giờ… làm sao bây giờ… không còn cách nào cả, chỉ có thể tạm thời trốn tránh trong động phủ sư tôn một chút vậy. Ở đó hẳn sẽ không có ai tìm thấy ta được.” Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm rồi cắn răng một cái, hắn lấy một bộ y phục trong túi Trữ vật của mình ra, tranh thủ trùm lên trên đầu. Hai cánh sau lưng chợt vỗ lấy rồi liều mạng xuất ra toàn bộ tốc độ, bay thẳng đến Chủng Đạo Sơn.

Lúc này Tam sơn đại loạn, tiếng gào thét liên tục trong mấy ngày trời. Còn bản thân Bạch Tiểu Thuần thì đầy hồi hận, những năm này tại tông môn hắn quá nổi tiếng đến mức ai cũng có thể nhận ra. Hắn chỉ còn cách che kín mặt, cúi đầu nhanh chóng tiến lên, chẳng những một đường đi đem toàn bộ tốc độ triển khai đến cực hạn, mà chỉ cần có chút động tĩnh gió thổi cỏ lay là hắn lập tức né tránh đi.

Cũng may lúc này đại loạn, mọi người cũng không có thời gian rảnh chú ý chuyện người khác, tất cả đều đang lo lắng né tránh đám rắn mọc sừng. Một đường đi, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đám người rống giận mà tâm can run lẩy bẩy, thừa dịp loạn lạc hắn chạy vội lên Chủng Đạo Sơn. Sau khi đến nơi hắn mới thở phào một hơi, trong lòng vẫn còn sợ hãi mà quay đầu nhìn lại phía sau, rồi lại tiếp tục cúi đầu đi thẳng ra phía sau Chủng Đạo Sơn, đến động phủ nơi sư tôn hắn tọa hóa.

Nơi này là cấm địa đối với người khác, nhưng với Bạch Tiểu Thuần mà nói thì chính là xe nhẹ đường quen, hắn chạy nhanh như chớp vào nơi này. Trước chân dung sư tôn, Bạch Tiểu Thuần ngồi xuống, khóc không ra nước mắt.

“Sư tôn, ta thực không cố ý, người cũng biết, Tiểu Thuần là người tốt.” Bạch Tiểu Thuần làm ra một bộ dạng đầy đáng thương nhìn bức chân dung sư tôn đang mỉm cười đầy tiên phong đạo cốt.

Cùng lúc đó, tất cả các trưởng lão bờ Nam đều được xuất động. Lý Thanh Hậu, Hứa Mị Nương, còn có cả vị lão giả Chưởng tòa Thanh Phong Sơn cũng xuất hiện, tập hợp lực lượng của mọi người mới bắt đi được toàn bộ đám rắn mọc sừng kia, nhờ vậy mà Tam sơn cũng chậm rãi không còn náo loạn vì tai họa của đám rắn này nữa.

Trong lúc các tu sĩ Trúc cơ đang khống chế đám rắn, thì mấy vạn đệ tử Tam sơn trùng trùng điệp điệp đều đang phát cuồng xông vào Vạn Xà Cốc. Nhưng chỉ nhìn thấy Vạn Xà Cốc bị sụp đổ mà không tìm thấy tung tích của Bạch Tiểu Thuần, lúc này toàn bộ bờ Nam mới bắt đầu tiến hành tìm kiếm.

Hành vi tự phát này lại được tất cả đệ tử bờ Nam thống nhất hành động. Cũng may Bạch Tiểu Thuần phản ứng nhanh nhạy, mà chạy cũng nhanh, bằng không chỉ cần chậm chân một chút thì nhất định hắn sẽ bị ngăn cản lại rồi.

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần!!!”

“Còn con thỏ bép xép kia cũng phải bị diệt đi!”

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần, đả đảo thỏ mách lẻo!”

Sau mấy canh giờ tìm tòi, cơ hồ lật tung tất cả mọi chỗ lên nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm ra được Bạch Tiểu Thuần, tròng mắt của các đệ tử đều đỏ vằn lên. Thậm chí có không ít người còn ra ngoài tông môn tìm kiếm, một vài người nóng nảy còn toàn lực gào thét.

“Bạch Tiểu Thuần, chúng ta nhất định sẽ tìm ra ngươi!”

“Coi như ngươi trốn tới chân trời góc biển, chúng ta cũng nhất định tìm ra ngươi!”

“Đáng chết, đến cùng thì hắn trốn ở đâu chứ?” Vô số người gào thét, thanh âm truyền khắp bốn phía, đến cả Bạch Tiểu Thuần đang ở tại Chủng Đạo Sơn còn nghe được loáng thoáng, trong lòng run rẩy.

“Ta cũng oan uổng a, tất cả đều do con thỏ đáng chết kia. Ta, ta… ta cũng không muốn như vậy a.” Bạch Tiểu Thuần đầy khẩn trương, không ngừng thở dài. Chờ thật lâu, khi âm thanh bên ngoài đã vơi bớt một chút, hắn mới ngẩng đầu nhìn chân dung sư tôn, trong lòng cầu khẩn.

“Sư tôn, lão nhân gia ngài phù hộ ta, không để cho đám người xấu kia tìm ra ta.” Bạch Tiểu Thuần vội vàng dập đầu. Một lúc lâu sau, hắn thỉnh thoảng có chút khẩn trương nhìn về phía cửa động. Sau khi nghe thấy âm thanh bên ngoài càng lúc càng yếu ớt thì hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Cũng may Bạch Tiểu Thuần ta thông minh, trốn trong thạch động của sư tôn. Mấy người kia thế nào cũng không nghĩ tới ta lại ở đây.”

“Chỉ là đây cũng không phải là biện pháp a. Chung quy thì vẫn phải đi ra ngoài… làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…” Đang lúc Bạch Tiểu Thuần đầy đau đầu thì thào, thì đột nhiên cảm thấy như có ánh mắt đang nhìn mình chăm chú. Hắn sững sờ nghiêng đầu qua, đột nhiên tại vị trí cửa động lúc này là… con thỏ bép xép xuất quỷ nhập thần, đang dựng thẳng tai đứng đấy nhìn mình.

Trong nháy mắt, khi nhìn thấy con thỏ này, hai mắt Bạch Tiểu Thuần trợn to ra. Hắn không cách nào tưởng tượng được con thỏ lại xuất quỷ nhập thần đến trình độ này, đến cả cấm địa cũng có thể đi vào được. Ngay sau đó, Bạch Tiểu Thuần chợt nhớ đến mấy lời mà bản thân vừa mới lẩm bẩm lúc nãy, lông tóc toàn thân dựng đứng lên rồi phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

“Không! Đừng truyền đi”.

Con thỏ nhìn Bạch Tiểu Thuần rồi chợt vèo một cái, lập tức mất tăm mất tích. Xa xa, thanh âm nó đang xé họng gào thét truyền ra, ngoại trừ mấy câu kia thì lúc này còn tăng thêm một vài câu nói nữa.

“Sư tôn, lão nhân gia ngài phù hộ ta, không để cho đám người xấu kia tìm ra ta.”

“Cũng may Bạch Tiểu Thuần ta thông minh, trốn trong thạch động của sư tôn. Mấy người kia thế nào cũng không nghĩ tới ta lại ở đây.”

“Chỉ là đây cũng không phải là biện pháp a. Chung quy thì vẫn phải đi ra ngoài… làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…”

“Không! Đừng truyền đi”.

Bạch Tiểu Thuần có một cảm giác như bị sét đánh ngang người, ngơ ngác nhìn con thỏ vọt đi xa, bên tai còn văng vẳng tiếng gào như xé cổ của nó. Trong đầu hắn ong ong, cả người đều choáng váng.

“Con thỏ đáng chết, ta muốn lột da lăng trì ngươi!” Bạch Tiểu Thuần bi phẫn muốn chết, khóc không ra nước mắt, rống giận đầy thê lương.

Lúc này, tất cả đệ tử bờ Nam đều lùng sục mọi nơi mà không tìm được chút tung tích của Bạch Tiểu Thuần, mỗi người đều đang áp chế phẫn nộ của mình mà cố gắng suy đoán xem Bạch Tiểu Thuần có thể đến đâu được.

“Bạch Tiểu Thuần kia là trốn ở đây vậy chứ? Chúng ta còn kiểm tra cả sơn môn nhưng không có ghi chép nào cho thấy hắn đi ra ngoài, tức là hắn nhất định vẫn còn đang trốn ở bờ Nam này.”

“Hương Vân Sơn, Thanh Phong Sơn, Tử Đỉnh Sơn, chúng ta đều đã tìm kiếm hết, lục tung tất cả khu vực, tất cả tòa lầu các, tất cả các động phủ lên rồi!”

“Đến Tạp dịch khu cũng bị lục soát qua nhiều lần rồi. Chẳng lẽ tên Bạch Tiểu Thuần này có thể chui được vào trong khe đá nào đó!”

Trong lúc bọn họ còn đang ráng sức đè nén lửa giận vì mãi vẫn còn chưa tìm ra tông tích của Bạch Tiểu Thuần. Đột nhiên thanh âm như xé họng của con thỏ vang lên, theo một đường nó vọt chạy qua mà truyền khắp bốn hướng, nhất là câu cuối cùng của nó lộ ra đầy tuyệt vọng thê lương.

“Không, đừng truyền đi.”

Tất cả mọi người nghe được đều sững người, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt đều lóe sáng ngập trời. Nhất là đám người Thượng Quan Thiên Hữu và Lữ Thiên Lỗi, đều nắm chặt nắm tay lại, tiếng ầm vang xôn xao bùng lên. Tất cả mọi người lúc này đều ngửa mặt lên trời cười lớn.

“Con thỏ này được lắm!!!”

“Mặc dù chuyện xấu của con thỏ bép xép này đầy rẫy ra đấy, nhưng cuối cùng nó cũng làm được một chuyện tốt!”

“Thôi được, hôm nay sẽ không làm thịt con thỏ bép xép này, cứ làm thịt tên Bạch Tiểu Thuần đã…”

Rất nhanh, mấy vạn người cùng nhau kéo lên Chủng Đạo Sơn, từng người một đều bẻ tay răng rắc, sát khí bừng bừng, ầm ầm mà kéo đến.

Trong thạch động, lúc này trình độ thù hận của Bạch Tiểu Thuần đối với con thỏ đã vượt trội hẳn so với con chim của Chu trưởng lão rất nhiều, cả người hắn run rẩy, da đầu tê dại, tranh thủ trốn trong thạch đá.

“Xong rồi, xong rồi, xong rồi…” Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ ê nhìn bức họa của sư tôn, rồi bi phẫn đứng dậy.

“Sư tôn, lão nhân gia ngài giúp ta một chút a, nhanh nhanh phủ hồn quang xuống đây thôi, nếu không Quang Vinh đệ tử ta vì tông môn đổ máu thế mà bị người ta đánh chết a!!” Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang tuyệt vọng thì đột nhiên hai mắt chợt xoay chuyển, ánh mắt nhìn bức họa rồi đột nhiên lóe sáng, đắc ý vỗ đùi.

“Ha ha, đa tạ sư tôn nhắc nhở, đệ tử đã hiểu!”

Cùng lúc đó, Chưởng môn Trịnh Viễn Đông đang ở trong đại điện trên Chủng Đạo Sơn, tất cả chưởng tòa Tam sơn và các vị trưởng lão đều đang tập trung nơi đây. Mọi người đều đưa ánh mắt đầy ngưng trọng mà nhìn về phía Trịnh Viễn Đông.

Họ đã đến đây từ một canh giờ trước, tất cả đều hướng về Chưởng môn Trịnh Viễn Đông mà bày tỏ ý kiến của bản thân đối với Bạch Tiểu Thuần.

“Kính xin Chưởng môn nghĩ lại, Bạch… Bạch sư đệ thiên tư hơn người, ở bờ Nam chúng ta quả thật mai một nhân tài a.”

“Đúng vậy a, Bạch sư đệ tuy là sư đệ của Chưởng môn, nhưng chúng ta là đồng môn cũng không có gì tị nạnh cả. Loại tu sĩ thiên tài này phải nên ở nơi đầy đủ ưu thế như ở bờ Bắc thì mới có thể phát huy được thiên phú kinh người của Bạch sư đệ a.”

Ngoại trừ ba vị Chưởng tòa Tam sơn, thì gần như tất cà các trưởng lão đều tranh nhau mà nói.

Trịnh Viễn Đông cảm thấy vô cùng đau đầu. Hai năm nay vất vả lắm lão mới thấy Linh Khê Tông yên tĩnh trở lại, không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại giày vò ra thêm chuyện này nữa. Bạo động của Vạn Xà Cốc lần này, cho dù là Trịnh Viễn Đông khi nhìn thấy mọi thứ sụp đổ trước mắt cũng không khỏi giật mình. Đối với lực gây họa của Bạch Tiểu Thuần thì lão cũng đã triệt để tin phục rồi.

Trong lòng lão cũng sớm quyết định nhân vật như vậy thì cứ nên tiếp tục lưu lại bờ Nam. Dù sao hắn vốn là đệ tử bờ Nam, bờ Nam đã đi đến mức độ này rồi, dù có gây họa thêm nữa thì tình trạng cũng không thể khốc liệt hơn được bao nhiêu. Không nên ném hắn đến bờ Bắc, nếu không ngày sau Bạch Tiểu Thuần gây họa thì lúc đó hẳn là cả Chưởng tòa và trưởng lão của hai bờ Nam Bắc đều đến tìm mình hết.

“Bạch sư đệ tuy ngang bướng nhưng hắn là Quang Vinh đệ tử đó, khụ khụ. Hắn còn nhỏ, nên ở lại bờ Nam đi, lão phu rất tin tưởng vào bờ Nam.” Trịnh Viễn Đông vội ho lên một tiếng rồi đáp nhanh.

“Thỉnh Chưởng môn khai ân!” Chu trưởng lão trong đám người bước ra. Hai mắt lão ửng đỏ nhìn lấy Trịnh Viễn Đông.

“Chưởng môn, đứa nhỏ Tiểu Thuần này tu hành Thủy Trạch Quốc độ, người cũng biết công pháp này rồi, nên để hắn đến bờ Bắc quan sát bách thú. Hơn nữa, vạn năm qua cũng không có nhiều người luyện thành công pháp này, nhưng tự ta quan sát thì thấy Bạch Tiểu Thuần hắn cũng đã nhập môn rồi, chỉ còn thiếu Bản mệnh chi linh, cho nên là… nên để hắn đến bờ Bắc đi.” Lý Thanh Hậu chắp tay cúi đầu, cảm khái nói.

“Đúng vậy a, Chưởng môn, Bạch Tiểu Thuần này tu hành Thủy Trạch Quốc độ, là nhân vật thiên kiêu, nên được mở mang tầm mắt. Nhìn khắp lịch sử Linh Khê Tông ta, đây là chuyện không dễ có được a!”

“Chưởng môn, người không nên làm lỡ dở Bạch sư đệ, chuyện này chính là tổn thất vạn năm của tông môn a!” Lão giả Chưởng tòa Thanh Phong sơn vội tiếp lời. Đám trưởng lão bốn phía vội vàng tiếp tục thuyết phục ngay sau đó.

Nhìn đám người một mực khăng khăng như vậy, coi như là Trịnh Viễn Đông cũng không thể khư khư cố chấp mãi được. Sau khi chần chừ một chút, lão bèn cười khổ nhìn đám người này, vốn đang nghĩ cách uyển chuyển từ chối thì đột nhiên có tiếng đệ tử đầy hoảng hốt từ bên ngoài truyền vào.

“Chưởng môn, xảy ra chuyện lớn rồi… Bạch sư thúc ở trong thạch động lão tổ… hắn… hắn…”

Cả đám sững người, nhao nhao tản ra thần thức về phía Thạch động. Sau khi nhìn thấy rõ mọi chuyện, vẻ mặt của mọi người đều hiện lên đầy cổ quái. Trịnh Viễn Đông có một cảm giác không ổn bèn quét thần thức qua, sau khi nhìn vào trong thạch động của sư tôn, hai mắt lão trợn to, tròng mắt xém chút nữa là rơi ra ngoài, cả người run lên, lửa giận trong người cũng bùng lên.

“Cái thằng ranh con này. Được, chuyện các ngươi vừa nói, lão phu đồng ý. Đưa hắn tới bờ Bắc!!!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lấy chồng đại gia - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Phương và Trường lấy nhau cũng mấy tháng rồi. Phương một cô gái đẹp, dịu dàng, tốt bụng. Trường một người đàn ông đẹp trai, thành đạt, thương vợ. Phải nói số của Phương thật sướng: có chồng đẹp trai và giàu có, được chồng yêu thương tha thiết, ngồi chơi ở nhà cho...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Từ đằng xa có mấy người đi đến, thân mặc trang phục áo bào xám, đi ở hai bên là hai tiểu cô nương tuổi còn trẻ, tóc vấn cao, đầu gài trâm, dáng vẻ trang nghiêm. Giữa hai người là một lão đạo cô ước chừng năm sáu chục tuổi, tóc trắng bạc phơ, thần thái uy nghiêm. Ba người họ vừa tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân