Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Vô hình thần công » Phần 17

Vô hình thần công - Tác giả Tiểu Long

Phần 17

Lúc này Vân Linh đang núp mình dưới một đống tuyết đưa mắt nhìn ra.

Chàng thấy hai người đuổi nhau đến cạnh chỗ chàng thì lấy làm hồi hộp. Chàng không biết nữ nhân bạch y là người như thế nào? Nhưng theo chàng Song long kiếm phổ chỉ có thể do Sử Nguyệt Nga giữ lấy là hợp lý nhất.

Vân Linh nhận thấy Bạch y nữ nhân đã dừng lại quyết đấu với Ưng thiên Hành. Hai người thân pháp nhanh nhẹn, chiêu xuất như lôi làm cho bông tuyết bay lên mù mịt.

Hai chục chiêu qua đi, Tiêu dao dao đã cảm thấy không thể đương cự nổi. Chưởng thế của Ưng thiên hành mạnh bạo và biến hóa khôn lường. Mặc dù Long tiêu kiếm pháp của nàng chẳng phải tầm thường, nhưng cũng không thể cầm cự với lão lâu hơn được nữa.

Đột nhiên, từ ngoài xa có tiếng chân người đang phi thân tới.

Hai người lạ mặt, một người cao gầy, một người mập tròn đều mặc y phục đen tuyền, mặt che lụa đen thân pháp nhanh như gió xuất hiện ngay đương trường.
Gã cao gầy bật tiếng cười âm lạnh, quát lớn:
– Sưu hồn sứ giả ở đây, hai người mau dừng lại !

Ưng thiên Hành bị tiếng quát như sấm ở bên tai liền dừng cuộc đấu, nhảy ra xa 2 trượng. Lão đưa mắt nhìn 2 quái nhân bịt mặt lấy làm ngạc nhiên.

Phải nói Ưng Thiên Hành là một ma đầu võ công rất cao. Lão đã được thiên hạ võ lâm xếp vào trong hàng ngũ Bát ma thì đủ biết như thế nào rồi. Không ngờ, ở đâu lại xuất hiện hai kẻ lạ mắt đến đây có hành động dám coi thường lão như vậy.

Ưng thiên Hành sau phút ngạc nhiên, cười gằn hỏi lớn:
– Các ngươi là ai dám tới đây khuấy động lão phu ?
– Hừ … nhà ngươi hãy ở yên đấy!
– Láo ! Ngươi dám ra lệnh cho lão phu ư ?
– Ha … ha… ngươi là ai mà dám lớn lối trước mặt Sưu Hồn sứ giả bọn ta.

Ưng Thiên Hành cười lên rùng rợn:
– Được lắm. Để Ưng thiên hành ta giáo huấn bọn ngươi một phen.
Thân hình lão bay bỗng lên không chụp xuống người song quái.

Song quái thân hình bất động, song thủ đưa ra. Hai bên vừa giao nhau đã chưởng đụng chưởng ngay tắp tự.

Một tiếng nổ lớn nổi lên. Dư kình chấn động xung quanh hơn hai trượng. Thân hình song quái lún xuống mặt tuyết, trong khi đó thân ảnh của Ưng thiên Hành bay bỗng lên cao.

Lão lộn nhào trên không một vòng. Thân hình lại hạ xuống đầu song quái tấn công tiếp.

Song quái một chưởng tiếp chiêu tuy rằng không bại, nhưng rõ ràng hai người đấu với một người, dù gì cũng đã cho thấy sự yếu kém của họ.

Tuy nhiên, trận thế trước mắt nhanh khôn tả. Đôi bên chưởng phong đụng nhau ầm ầm, đấu trường kéo dài ra trong khoảng 10 trượng vuông.

Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao bị trận chiến hung hiểm trước mắt cuốn hút, quên cả nguy cơ đang chực chờ ụp xuống đầu. Đột nhiên, nàng nghe thấy tiếng người nói rất rõ:
– Cô nương muốn chết hay sao, còn không chịu đi.

Lãnh hồn tiên tử giật mình. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không nhận ra ai trong số những người có mắt đương trường nói chuyện với nàng.

Tuy vậy, tình hình trước mắt rõ ràng bất lợi. Lãnh hồn tiên tử đột nhiên lui người ra sau, nhắm phía rừng cây bên ven đường chạy như bay biến.

Nàng mới chạy được chừng 3 trượng thì bên tai đã nghe tiếng động ầm ĩ phía sau. Nàng ngó vội ra sau thì thấy quần hùng đang đuổi theo nàng tốc độ kinh hồn.
Lãnh hồn tiên tử không dám chạy theo đường mòn, nàng cố tìm cách chạy vào trong rừng cây trước mặt, hy vọng như vậy mới có thể lẫn tránh được bấy nhiêu cao thủ.

Đột nhiên, có tiếng rú thét bên tai. Thân ảnh của Ưng thiên Hành như sao sa chụp xuống.

Lãnh hồn tiên tử thất kinh, nghiêng người né tránh, hai chân vẫn cố gắng chạy thêm vài bước nữa.

Ưng thiên hành đâu dễ để đối phương thoát thân. Lão vung tay nhấn tới một chưởng vào lưng Lãnh Hồn tiên tử.

Diễn biến xảy ra nhanh chóng mặt. Trước mắt chỉ thấy chưởng phong sắp chạm vào lưng Lãnh Hồn tiên tử. Nếu chưởng phong này mà đánh phải người nàng thì nhẹ nhất cũng phải trọng thương, còn nặng thì mất mạng.

Ưng thiên Hành đang mừng rỡ chờ đợi kết quả, đột nhiên có tiếng gió rất nhẹ thổi qua. Lão kinh ngạc khi thấy thân ảnh của Lãnh hồn tiên tử đột nhiên thăng tiến, lao đi vùn vụt. Lão chưa kịp hết kinh ngạc thì bóng dáng của Lãnh hồn tiên tử đã khuất vào trong đám rừng cây phía trước.

Trong khi đó, Lãnh hồn tiên tử nhận thấy có người nắm chặt tay nàng kéo đi thật nhanh. Nàng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cả người đã lọt vào sâu trong cánh rừng già.

Nàng ngỡ ngàng nhìn chăm chú vào vị ân nhân vừa giúp nàng thoát nạn. Nhận thấy y chỉ là một gã thiếu niên tuấn tú, trẻ tuổi.

Vân Linh nhìn lại đối phương. Chàng không khách khí gì nói ngay vào vấn đề chính:
– Tại hạ biết hiện cô nương đang giữ Song long kiếm phổ của Thạch am thần ni. Vậy cô nương có biết Song Long kiếm phổ có người kế thừa hay không ?
– Tại sao các hạ lại hỏi như vậy ? Người chẳng lẽ người có quan hệ đến kiếm phổ hay sao ?
– Nếu ta nói rằng “có”, chắc hẳn cô nương không tin. Nhưng đệ tử chân truyền của Thạch am thần ni Nguyệt Nga tiên tử Sử Nguyệt Nga chắc hẳn cô nương có nghe qua.
– Đúng. Ta có nghe danh hiệu người này. Nhưng hiện y ở đâu ta không được biết.

Vân Linh mỉm cười nói:
– Tại hạ và Sử Nguyệt Nga cô nương có chút liên quan. Tại hạ muốn cô nương hãy giao lại Song long kiếm phổ cho tại hạ để tại hạ hoàn lại cho chủ của nó.
– E rằng không thể được. Khẩu thiệt, vô bằng. Các hạ quan hệ thế nào với Sử Nguyệt Nga như thế nào ta không biết. Nếu bây giờ ta đưa kiếm phổ cho các hạ mang đi chẳng phải là quá ngu ngơ sao.
– Vậy cô nương định như thế nào mới chịu giao ra kiếm phổ ?
– Dễ lắm. Nếu ta gặp được Sử cô nương thì ta sẽ giao ngay cho y.
Vân Linh trầm ngâm, suy tính.

Tiêu Dao Dao đưa mắt nhìn chàng. Nàng đoán võ công của thiếu niên này rất cao. Nếu nàng dùng hành động cứng rắn đối với chàng tất nhiên không thành công nên nàng đã viện ra lý do hợp lý để làm khó đối phương.

Vân Linh sau một hồi suy nghĩ liền nói:
– Cô nương hãy đi theo tại hạ. Tại hạ sẽ dẫn cô nương đến gặp Sử Nguyệt Nga.

Tiêu Dao Dao kinh ngạc. Nàng không ngờ đối phương lại đưa ra chiêu này. Tiêu Dao Dao định cự tuyệt, nhưng nàng chợt nghĩ ra một chuyện liền gật đầu ưng thuận.

Ba ngày sau, Lãnh hồn tiên tử lợi dụng hai người ngủ riêng hai phòng trong khách điếm lẻn trốn đi. Vân Linh vừa tức giận, vừa hối hận. Chàng định đi tìm Lãnh hồn tiên tử nhưng làm sao biết nàng ta ở đâu mà tìm.

Vân Linh thất vọng, nhắm hướng Giang Lăng mà đi.

Một hôm, chàng phát hiện gã Hồ thiên Hành đang đi sâu vào trong núi. Vân Linh hơi ngạc nhiên, không hiểu gã vào trong núi làm gì.

Không chậm trễ, chàng dùng công phu Vô hình ảo vạn biến bám theo sát nút.

Hai người kẻ trước người sau đi gần 2 dặm thì đến một miệng vực. Hồ Thiên Hành tìm một chỗ kín đáo ngồi xuống. Gã lấy lương khô ra ăn, hình như đang chờ đợi điều gì sắp xảy ra.

Vân Linh không hiểu gã định làm gì mà trốn trốn, núp núp ở trong khe đá làm chi. Chàng tìm một vách đá cao rồi nhảy lên. Từ trên vách đá, chàng có thể bao quát được mọi việc xảy ra bên dưới.

Hai người chờ đợi một lúc. Vân Linh đột nhiên nhận thấy có tiếng chân người đang phi thân tới gần. Chàng đưa mắt nhìn xuống thì thấy một nữ nhân xinh đẹp đang đứng bên cạnh miệng vực. Y phục của nàng bị gió thổi tới tung bay, làm cho thân ảnh nàng như đang lướt đi trong gió trông thật ngoạn mục.

Hồng y mỹ nhân đứng đó một lúc. Nàng ngước mắt nhìn ra xa xa thấy bình nguyên mịt mù trong bóng tối.

Không lâu sau, một bóng người từ xa tiến lại. Người này cũng thuộc hàng võ lâm cao thủ, thân pháp rất nhanh nhẹn.

Hồng y mỹ nhân chăm chú nhìn bóng đen đang tiến tới. Khi bóng người tới gần, chẳng phải ai xa lạ mà chính là Sử Nguyệt Nga, người mà Vân Linh đang tìm kiếm.

Sử Nguyệt Nga bước lại cách Hồng y mỹ nhân 3 trượng nói lớn:
– Mi đã hẹn ta đến đây ? Vậy hãy nói điều kiện của mi đi ?

Hồng y mỹ nhân mỉm cười:
– Lý Hồng Loan ta muốn cùng ngươi trao đổi một vật ?

Sử Nguyệt Nga kinh ngạc:
– Là vật gì ? Tại sao ngươi lại định trao đổi với ta ?

Hồng y mỹ nhân cười lạnh lùng:
– Ta nghĩ vật này ngươi biết rất rõ. Đó là một tượng phật bằng ngọc bích. Hiện nay, chắc hẳn ngươi đang giữ nó.
– Phải. Đây là quà tặng của ân sư cho ta khi xuất sơn. Nhưng tại sao ngươi lại định lấy vật này của ta.

Hồng y mỹ nhân cười mỉm:
– Ngươi khỏi cần thắc mắc. Ta muốn ngươi hãy đổi vật ấy cho ta.

Đột nhiên, Sử Nguyệt Nga bật cười khanh khách:

– Lạ thật ! Nhà ngươi tự dưng lại đòi Bích ngọc phật của ta. Vậy ta hỏi ngươi định dùng vật gì để đổi lấy Bích ngọc phật này ?
Hồng y mỹ nhân đưa ra một hộp nhỏ trước mắt Sử Nguyệt Nga rồi nói:
– Ngươi có biết đây là hộp đựng cái gì không ?
Sử Nguyệt Nga chú nhãn nhìn chiếc hộp một lúc, nhưng tuy nhiên không phát hiện ra sự lạ lùng gì.

Hồng y mỹ nhân nói:
– Trong hộp này đựng 3 lá Linh chi thảo. Công dụng của nó chắc ngươi phải biết lợi hại như thế nào rồi. Ta nghĩ đồ trao đổi của ta còn quý giá gấp nhiều lần Bích ngọc phật của ngươi.

Sử Nguyệt Nga kinh ngạc. Nàng biết rất rõ giá trị của Linh chi thảo. Không hiểu vì sao đối phương lại định đòi đổi 3 lá Linh chi thảo để lấy Bích ngọc phật của nàng.

Rõ ràng Bích ngọc phật chỉ là một bức tượng phật bằng ngọc bích nhỏ bé. Chẳng có công dụng gì khác ngoài việc để nhìn ngắm và trang trí trong phòng cho đẹp mắt.

Bích ngọc phật từ khi được sư phụ tặng cho. Nàng vẫn thường đeo ở bên người. Không hiểu vì sao giờ đây lại có người định lấy nó đi thì thật là kỳ.

Sử Nguyệt Nga trong lòng suy tính. Nàng chưa kịp nói gì thì Hồng y mỹ nhân Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan đã giục:
– Ta có việc phải đi. Vậy ngươi quyết định nhanh lên !
– Ta nghĩ ngươi khỏi cần phải nói nữa. Ta không định đổi vật của sư phụ ta cho ngươi đâu.
– Ngươi nói sao ? Ngươi không đồng ý đổi Bích Ngọc phật cho ta ?
– Phải. Chuyện này nên chấm dứt ở đây.

Sử Nguyệt Nga nói rồi định quay người bước đi thì Tiêu hồn ma nữ đã thét lên:
– Đứng lại ! Ngươi còn định mang Bích Ngọc phật đi ư ?

Sử Nguyệt Nga cười nhạt, quay đầu nhìn lại:
– Ngươi định ăn cướp đồ vật của ta hay sao ?
– Phải đó ! Ngươi đừng hòng mang Bích Ngọc Phật rời khỏi nơi này.
– Hay lắm ! Ngươi định làm gì ta ?
– Chẳng làm gì cả ! Ta sẽ cho ngươi nếm mùi Khổng thiên thằng.

Sử Nguyệt Nga nổi giận:
– Ngươi tưởng ta sợ Khổng Thiên thằng của nguơi? Chúng ta đã từng đấu với nhau, ngươi đâu có gì hơn ta.

Tiêu Hồn ma nữ cười khanh khách:
– Đó là tự ngươi tìm lấy cái chết. Ta chẳng qua chưa sử dụng hết tuyệt nghệ nên lúc trước mi mới được vài phần tiện nghi. Còn bây giờ mi dám cãi lời ta thì đừng trách ta tàn ác.

Sử Nguyệt Nga rút song kiếm ra, thét lớn:
– Ma nữ ! Mi còn nhỏ tuổi hơn ta mà dám dùng lời lẽ dọa nạt ta sao !

Tiêu Hồn ma nữ cất tiếng cười rùng rợn, cánh tay chớp động nhanh không thể tưởng đã thấy Khổng thiên thằng bay thẳng đến người Sử Nguyệt Nga.

Hai người thân pháp chuyển động, nổ ra một trận đấu ác liệt. Dưới ánh trăng. Thân ảnh cả hai bay lượn, chiêu thế tung hoành.

Vân Linh lần đầu tiên trông thấy võ công thật sự của Sử Nguyệt Nga nên không khỏi để mắt nhìn vào trận đấu.

Hai người tưng bừng đánh với nhau bất phân thắng bại. Một lúc lâu, đột nhiên cả hai khựng người lại lùi ra xa một bước.

Một bóng người từ sau khe đá đi ra, cất tiếng cười khanh khách.

Sử Nguyệt Nga khuôn mặt cực biến khi phát giác ra người này.

Tiêu Hồn ma nữ rú lên, khổng thiên thằng chụp thẳng vào người vừa xuất hiện.

Người này chẳng phải ai khác mà chính là Hồ thiên hành.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Vô hình thần công
Tác giả Tiểu Long
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/07/2017 12:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Tiểu Long

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân