Oành đùng đùng!
Hồng quang và sóng âm màu lam va chạm vào nhau, đồng quy vu tận, bộc phát ra một cỗ hàn khí mạnh mẽ.
Chính vào lúc này, mặt biển trước mặt cự thú chợt vỡ ra, một Quỳ thuỷ lực sĩ cao ba trăm trượng chui ra từ dưới mặt biển, trong tay nó cầm một cây cự phủ lam quang lập loè. Bổ về hướng cự thú, cự phủ màu lam còn chưa hạ xuống, hư không đã gợn lên từng trận gợn sóng.
Cự thú tránh cũng không thể tránh, vội vàng phun ra một cỗ hoả diễm màu vàng, đánh về phía Quỳ thuỷ lực sĩ.
Oành đùng đùng!
Một tiếng nổ, Quỳ thuỷ lực sĩ vỡ tan, hoá thành đầy trời nước biển. Một ít nước biển rơi xuống trên người cự thú.
Trong đó có một đoàn nước biển sáng lên lam quang chói mắt, Vương Trường Sinh hiện ra từ đó, Thuỷ độn thuật.
Tay hắn nắm Bình hải phủ, thần sắc lạnh lùng.
Hắn giơ cao Bình hải phủ, bổ tới đầu cự thú.
Cự thú muốn tránh đi, nhưng thức hải lại truyền đến một trận đau dớn. Phản ứng của nó bị chậm lại, Bình hải phủ chuẩn xác bổ lên trên đầu nó.
Một tiếng “Khanh” trầm nặng, hoa lửa văng khắp nơi. Vương Trường Sinh cảm giác như bổ vào tường đồng vách sắt vậy, đến cổ tay cũng bị chấn tê.
Cự thú phát ra tiếng rên thống khổ, thân thể to lớn không ngừng vặn vẹo, muốn hất Vương Trường Sinh xuống. Nhưng không có tác dụng, Vương Trường Sinh giống như dính chặt trên người nó vậy.
Vương Trường Sinh thu hồi Bình hải phủ, hai tay nắm chín khoả Định hải châu, ném tới đầu cự thú.
Cự thú phát ra tiếng hô đinh tai nhức óc, toàn thân hiện lên lửa cháy cuồn cuộn, bay vây thân thể Vương Trường Sinh.
Nhưng rất nhanh, toàn thân Vương Trường Sinh trào ra một mảng lớn hàn khí màu lam, hoả diễm chợt hiện rồi diệt. Hai đấm của hắn điên cuồng nện lên trên đầu cự thú, thân thể cự thú khổng lồ rơi vào biển lớn, làm dậy lên một trận sóng cao tận trời. Hoả diễm quanh thân nó làm nước biển sôi trào.
Vương Trường Sinh không quan tâm, hai đấm không ngừng nện lên đầu cự thú, cự thú phản kháng ngày càng yếu.
“Dừng tay, dừng tay, ta nguyện ý nhận ngươi làm chủ, tha ta một mạng.”
Cự thú mở miệng xin tha.
Vương Trường Sinh không di chuyển, hắn giao đấu cùng Bát cánh tuyết lưu thú, bị Bát cánh tuyết lưu thú đẩy lùi. Chủ yếu là vì giao đấu với Bát cánh tuyết lưu thú ở sông băng. Con cự thú này có huyết mạch Thử liệt thú, lại tinh thông pháp thuật hệ hoả. Đấu pháp ở biển lớn, Vương Trường Sinh chiếm cứ ưu thế. Hơn nữa Vương Hâm nói ra thần thông đặc thù của cự thú, nó rất khó để không bại.
Nếu đụng phải con cự thú này ở núi lửa, Vương Trường Sinh cũng không dám áp sát đối địch.
Đầu cự thú biến thành một mảng máu thịt, mơ hồ có thể thấy được xương trắng bên trong.
Linh bảo cũng không làm gì được yêu thú này, Vương Trường Sinh đành phải áp sát vật lộn với nó, lấy lực nhục thân giành phần thắng.
Hắn cần tài liệu luyện chế linh bảo, con cự thú bậc năm này đến rất đúng thời điểm.
Tay phải Vương Trường Sinh linh quang đại phóng, lại nện xuống đầu cự thú. Cự thú phát ra tiếng kêu rên thống khổ, không hề nhúc nhích. Đầu nó tứ phân ngũ liệt, bị Vương Trường Sinh đập vỡ nát.
Hồng quang chợt loé, một con cự thú nhỏ xíu bay ra từ trong cơ thể cự thú, bay về hướng trời cao. Nhưng tinh hồn nó còn chưa bay được bao xa, đã bị một toà cự tháp màu đỏ từ trên trời giáng xuống, thu tinh hồn yêu thú vào bên trong.
Lần này có thể giết chết yêu thú này. Thứ nhất là do thần thông của Vương Trường Sinh khắc chế yêu thú, thuỷ khắc hoả. Nơi này lại là biển lớn, thuận tiện Vương Trường Sinh điều động thuỷ linh khí, đây là thứ hai. Thứ ba cũng là điểm quan trọng nhất, Vương Trường Sinh là một thể tu, pháp thể của hắn là song thu, dùng qua nhiều loại linh đan diệu dược, nhục thân mười phần mạnh mẽ.
Vương Trường Sinh cũng từng suy xét đến việc sử dụng Minh Nguyệt châu. Nhưng không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng Minh Nguyệt châu. Chủ yếu là vì Minh Nguyệt châu gây ra dấu vết khó lau dọn, dễ dàng bại lộ sự tồn tại của thiên phẩm bí cảnh.
Con cự thú này nguyện ý quy thuận Vương Trường Sinh, nhưng Vương Trường Sinh vẫn giết nó. Có vài cái nguyên nhân. Thứ nhất, con cự thú này là yêu thú bậc năm nhưng thần thông cũng không mạnh, chỉ là hoả diễm có chút lợi hại. Thu phục yêu thú này cũng không cấp Vương Trường Sinh bao nhiêu trợ giúp. Thứ hai, hắn thiếu tài liệu luyện chế linh bảo. Con yêu thú bậc năm này là tài liệu luyện khí không tồi. Thứ ba, loại yêu thú mạnh mẽ này nếu hàng phục nhất định sẽ là tai hoạ ngầm, độ trung thành không thể cam đoan.
Tổng hợp lại những điều này, Vương Trường Sinh mới muốn diệt sát con yêu thú này.
Lần diệt yêu này, Vương Trường Sinh dựa vào thực lực nhục thân, nhục thân hắn còn cần phải tăng cường.
Vương Trường Sinh thu thi thể yêu thú vào trữ vật gioiiws, định mang về luyện chế linh bảo.
Diệp Hải Đường thu hồi trận pháp, chúng tu sĩ quay trở về đảo.
“Cha, thời điểm chúng ta khống chế trận pháp, có một ít tu sĩ có vẻ khác thươungf, nhưng bọn họ không dám tới gần, chỉ đứng nhìn từ xa. Bọn họ xem chừng đã trở về báo tin rồi.”
Vương Thanh Thiến nhíu mày nói, thanh thế lúc đấu pháp quá lớn, có vài Kim Đan tu sĩ phát hiện dị thường. Nhưng bọn họ không tới gần, mà lập tức quay về báo tin.
“Bọn họ có nhìn thấy các ngươi không?”
Vương Trường Sinh truy hỏi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 25 |
Ngày cập nhật | 24/08/2025 03:33 (GMT+7) |