Hà Thái Xung cùng Ngũ Cô mời Trương Siêu Quần ngồi lên ghế trên, Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối ngồi phân khoảng hai bên trái phải, trong bữa tiệc, phu thê Hà Thái Xung ân cần mời rượu, Trương Siêu Quần có chuyện trong lòng, ai mời cũng không cự tuyệt, tất cả đều uống sạch.
Chớp mắt tiệc rượu đã trôi qua hai canh giờ, Trương Siêu Quần uống đến say mèm, phải nhờ người dìu giúp về phòng, mãi đến gần tối mới tỉnh lại, phát hiện bên cạnh trên giường, hai bên trái phải đều có người đang ngủ, không khỏi giật mình, ngồi bật dậy, làm hai người bên cạnh cũng mở mắt thức dậy.
– Công tử tỉnh lại rồi, có khát nước hay đói bụng không?
Hóa ra là Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, Trương Siêu Quần thở phào nhẹ nhõm, từ khi đem tỷ muội các nàng mang tới Thiết Cầm Cư, nhưng lại bị Đinh Mẫn Quân tức giận âm thầm bỏ đi, Trương Siêu Quần đối với Đinh Mẫn Quân thật là áy náy, nên cũng không có để ý tới các nàng hai tỷ muội, giờ phút này thấy các nàng tỷ muội ôn ngôn nhuyễn ngữ, không khỏi thở dài, nói:
– Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, các ngươi thắp đèn lên đi.
Hai nàng cùng đáp lại, bước xuống giường, không lâu lắm, một người bê một ngọn đèn nến, đặt ở đầu giường, và bên trên ghế ngồi tròn, nhưng lại không dám leo lên trên giường, Trương Siêu Quần ngạc nhiên nói:
– Các người làm sao vậy? Không lên đây?
Một nàng nói rằng:
– Công tử, tỷ muội tiểu nữ là nha hoàn, công tử không nói, thì làm sao dám?
Trương Siêu Quần không nhịn được cười nói:
– Vậy lúc nãy hai người các ngươi lại không thành thật, trên giường này, nằm cũng đã nằm, thì còn có cái gì dám hay không?
Hai nữ xinh đẹp khuôn mặt ở dưới ánh nến càng nổi bật đến là diễm lệ vô song, Trương Siêu Quần bỗng nhiên nói tiếp:
– À…Hai người các ngươi, ta thực sự rất khó phân biệt, đại danh các ngươi là gì? Sau này ta gọi các ngươi sao đây?
Một nữ cười nói:
– Công tử, tiểu nữ là Tiểu Ngư, bên má trái có cái lúm đồng tiền, nàng là muội muội Tiểu Nhạn, má phải có lúm đồng tiền, như vậy thì dễ dàng phân biệt rõ ràng.
Tiểu Nhạn nói theo:
– Tỷ muội tiểu nữ họ Dương.
Trương Siêu Quần cười nói:
– Dương Tiểu Ngư, Dương Tiểu Nhạn, ha ha…tên rất hay, hiện tại ta có chút đói bụng….
Tiểu Nhạn vội hỏi:
– Vậy để tiểu nữ đi xuống nhà bếp nhìn xem có còn gì ăn không?
Nói xong nàng liền xoay người đi.
Tiểu Ngư vội hỏi:
– Muội muội, ngươi hồ đồ rồi sao? Mặc lại y phục đàng hoàng rồi hãy đi!
Tiểu Nhạn giật mình thốt lên một tiếng, lúc này mới ý thức được chính mình chỉ đang mặc một cái yếm, hai cái cánh tay săn chắc trắng trẻo đều lộ ra ở bên ngoài, lắc đầu le lưỡi một cái, quay trở về mặc lại y phục, rồi đẩy cửa mà đi ra.
Tiểu Ngư lấy đồ đạc cho Trương Siêu Quần mặc thêm vào, vừa thấp giọng nói:
– Công tử, tiểu nữ cùng Tiểu Nhạn có một lễ vật muốn trao cho công tử.
Trương Siêu Quần cảm thấy bất ngờ, ngạc nhiên nói:
– Lễ vật? Cái gì lễ vật?
Hai tỷ muội này, lẽ nào lại muốn quay trở lại Di Hồng Viện?
Tiểu Ngư trên mặt ngượng ngùng, nói:
– Công tử thấy lễ vật này, nhất định thật là cao hứng, chờ Tiểu Nhạn quay trở về được chứ?
Trương Siêu Quần không khỏi cười nói:
– Thần thần bí bí, cũng không biết hai người các ngươi đang làm cái trò quỷ gì.
Mặc y phục xong, hắn xuống giường, đến ở trước bàn ngồi, Tiểu Ngư ngoan ngoãn bước lên, duỗi ra những ngón tay ngọc nhỏ dài, ở trên vai hắn nhẹ nhàng xoa bóp lên, không lâu lắm, Tiểu Nhạn đã quay trở về, trong tay nâng lấy lên một cái khay, hóa ra là có một bát đường phèn chưng tổ yến, Trương Siêu Quần cười nói:
– Rất tốt a, lại có đồ tốt như thế.
Tổ yến này, trong thời hiện đại cũng không quá đắt giá, nhưng vào thời cổ xưa, đặc biệt là giai đoạn Nguyên triều, gia đình phú quý cũng chưa chắc gì có để mà ăn, Thiết Cầm Cư đúng là nơi giàu có.
Trương Siêu Quần ăn vài miếng, Tiểu Ngư kéo Tiểu Nhạn ra một góc lặng lẽ nói chuyện, Trương Siêu Quần lúc này nhĩ lực cực nhạy, nghe được chân thực trong câu chuyện giũa bọn họ, các nàng làm như muốn trao cho mình một món đồ, nhưng Tiểu Nhạn thẹn thùng không chịu, Tiểu Ngư thì nói nhất định phải đưa ra, hắn càng là hiếu kỳ, ngẩng đầu hỏi:
– Cái gì đồ vật gì mà thần bí vậy?
Tiểu Nhạn duyên dáng gọi to một tiếng, nói:
– Công tử nghe được sao?
Trương Siêu Quần cười nói:
– Các ngươi nói lớn tiếng như vậy, không muốn nghe thấy cũng khó a.
Tiểu Ngư lôi Tiểu Nhạn, hai nữ đi tới trước bọc quần áo của mình, lấy ra đồ vật giống như là cái khăn tay, rồi cùng nhau đi tới, Tiểu Nhạn thì khuôn mặt đỏ hồng, sắc mặt Tiểu Ngư thì bình thường, hai nàng mỗi một người cầm một cái, giấu ở sau lưng, Tiểu Ngư nói:
– Công tử uống xong tổ yến thì hãy nhìn xem!
Trương Siêu Quần thầm nghĩ:
“Hóa ra là cái khăn tay, tưởng cái gì khác lạ, vậy mà làm như là kỳ bí…”
Hắn húp một hơi hết sạch chén yến, vỗ tay một cái, nói:
– Được rồi, ta ăn xong, lấy ra cho ta xem một chút, có phải là cái khăn thêu cái gì uyên ương nghịch nước phải không?
Hai nàng đi tới gần, đồng thời vươn tay ra, chỉ thấy trong tay các nàng, bất quá chỉ là hai cái khăn tay trắng như tuyết mà thôi, nhưng mặt trên lại ấn lên mấy điểm màu đỏ sậm hoa nhỏ, nhìn thấy thô ráp cực điểm, miếng vải cũng không có cắt tề ngay ngắn, Trương Siêu Quần cười nói:
– Chính là cái này sao, đâu phải là thêu.. đó là hoa mai chứ? Ủa..nào có giống hoa mai, giống như là nhỏ lên mấy giọt máu thì đúng hơn ..hả?
Trương Siêu Quần bỗng nhiên trong lòng hơi động, cả kinh nói tiếp:
– Đây là cái gì vậy?
Hai tỷ muội đồng loạt cổ trắng cúi xuống, hai gò má như đỏ bừng như muốn bốc hơi, Tiểu Ngư lên tiếng:
– Công tử, đây là dấu ấn lạc hồng lần đầu tiên…của tỷ muội tiểu nữ …
Trương Siêu Quần ngẩn người ra, trong lúc nhất thời không hiểu các nàng đưa cái này cho mình để làm cái gì? Ngược lại là trong lòng hắn lại có một trận thất lạc, một đôi tỷ muội xinh đẹp ôn nhu này, lại am hiểu thâm sâu về khuê phòng chi nhạc, đây đúng là một đôi vưu vật mà nam nhân tha thiết ao ước, chỉ duy nhất đáng tiếc chính là các nàng xuất thân từ phong trần kỹ nữ, từ lâu đã không biết cho bao nhiêu nam nhân cưỡi lên trên người…
Ai… Hôm nay lại lấy ra cái này, cũng không biết là có ý gì? Lẽ nào bên Tây Vực này, có cái tập tục, kỹ nữ sau khi hoàn lương, liền đem cái khăn có thấm lạc hồng trinh trắng năm nào của mình, đưa cho trượng phu để lấy đó chứng mình cho sự kiên trinh về sau?
– Cái này…ta…
Trương Siêu Quần chần chờ.
Tiểu Ngư mỉm cười quyến rũ nói:
– Công tử … ngày ấy đã từng nói tỷ muội tiểu nữ không còn là xử nữ nữa… hì..thật ra là toàn đoán sai, tỷ muội tiểu nữ hai người tuy rằng xuất từ phong trần, nhưng tiểu nữ chỉ là mời tiếp rượu cho khách, xướng ca vũ khúc, lão bản đã từng ra giá nói, tỷ muội tiểu muội vì lần đầu tiên do đó ai muốn thì sẽ thu một ngàn lạng bạc, thế nhưng mãi cho đến lúc gặp công tử, đều không có ai trả cái giá này, ngày đó Dương lão gia bỏ ra ba ngàn lượng bạc, ông chủ mới gọi tỷ muội tiểu nữ đi bồi.
Trương Siêu Quần trố mắt há hốc mồm, trong lòng sóng lớn tuôn ra, các nàng… các nàng còn là xử nữ? Đêm đó các nàng khiêu diễm vũ, biểu hiện ra rất là phong tao, có chút nào là chứng tỏ là còn xử nữ? Chẳng lẽ lại nói, đó chỉ là biểu diễn mà thôi?
– Các ngươi… các ngươi có đúng là đã bị chính ta…phá thân? Thế nhưng lúc ta mò… mò bên dưới Tiểu Ngư…..
Tiểu Ngư hé miệng nở nụ cười, nói:
– Tỷ muội tiểu nữ vào lúc 10 tuổi thì đã có người chuyên biệt dạy cho những điều này, cầm kỳ thư họa, còn có vũ đạo, chỉ không có dạy võ công mà thôi, còn tất cả mọi cái khác, chúng ta đều hiểu biết, đặc biệt là làm sao để cho nam nhân… nam nhân hài lòng thỏa mãn…
Tiểu Ngư nói tới chỗ này, lại xấu hổ nói không được nữa.
Trương Siêu Quần lẩm bẩm nói:
– Các ngươi không gạt ta chứ?
Tỷ muội hai người biến sắc, Tiểu Ngư nói:
– Công tử, tỷ muội tiểu nữ tuy rằng xuất từ phong trần, nhưng cũng không có thấp hèn đến nỗi lấy chuyện như thế này đùa giỡn, công tử nếu không tin, cứ việc đuổi tỷ muội tiểu nữ đi là xong.
Hai nàng đều ngẩng đầu lên, trong mắt tràn ngập sự phẫn nộ.
Trương Siêu Quần ha ha nở nụ cười, tiến đến mở rộng hai tay ra, đem đôi tỷ muội này ôm vào trong lòng, ha ha ha cười đến nỗi không ngậm miệng lại được.
Hài lòng a, thực sự là là rất vui mừng, hắn không có nghĩ tới được, thời cổ xưa …kỹ viện.. đều có thể nhặt được xử nữ, nếu đặt ở hiện đại, những loại xử nữ như thế này, cái quý giá chỉ toàn là đến bác sĩ làm mới, thời đại này mỹ hảo a, điều nam nhân tối tha thiết ước mơ không chỉ là có tam thê tứ thiếp, còn muốn xử nữ có được nhiều như cỏ trên thảo nguyên, một trảo nắm bắt chính là một cái, nhưng đó chỉ là mơ ước, thực tế không bao giờ hoàn mỹ, hai tỷ muội này không phải là ngọc bích, nhưng hóa ra là chính mình lầm, lão Thiên ới… ông đối đãi với ta thực sự là không tệ.
Trương Siêu Quần cúi đầu, trên khuôn mặt Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn mỗi người hôn lên một cái, hắn cảm thấy đi tới thế giới Ỷ Thiên này, đúng là không uổng công.
Đang chuẩn bị đêm nay sẽ ôm lấy đôi tỷ muội mỹ lệ này trắng đêm chinh chiến, thì ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng, một giọng nói trẻ trung của một tiểucô nương:
– Trương thiếu hiệp đã ngủ chưa?
Trương Siêu Quần lúc này tâm tình cực tốt, đáp:
– Vẫn chưa, là ai vậy?
Tiểu cô nương kia cung kính nói:
– Trương thiếu hiệp, tiện nữ là nha hoàn của Ngũ phu nhân, Ngũ phu nhân muốn mời ngài đến uống chén trà…..
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/12/2017 12:59 (GMT+7) |